← Ch.1617 | Ch.1619 → |
Cảm nhận được khí thế của Tần Quân lần nữa đề cao đến một đỉnh điểm mới, ánh mắt của Cực Đế ngưng tụ, khẽ quát một tiếng, một cỗ khí thể quỷ dị nóng rực từ lỗ chân lông tràn ra, khiến cho toàn thân hắn lượn lờ hơi nóng.
Cực Đế đột nhiên phất tay, một khí nhận dài vạn trượng quét ngang đi.
Vô cùng sắc bén!
Thần binh lại cứng rắn cũng rất khó gánh vác!
Đối mặt khí nhận như thế, thân thể của Tần Quân hiện lên tư thế kéo cung, nắm tay phải mang theo lực lượng oanh ra, dùng lực đánh tan khí nhận
Cực Đế theo sát phía sau, như sao băng đụng vào Tần Quân, bị Tần Quân dùng hai tay đỡ được
Thân thể run nhè nhẹ, Tần Quân nhếch miệng lên, cười nói:
- Rất không tệ nha, nếu như ngươi không sử dụng toàn lực, ngươi chẳng mấy chốc sẽ bại!
Oanh!
Khí thế của Tần Quân đột nhiên cất cao, Đấu Đạo chữ Bí!
Chiến lực lật gấp ba!
Thiên Hạ Vô Song!
Càng chiến càng mạnh!
Hai cánh tay hắn nhếch lên, trực tiếp chấn Cực Đế bay ra ngoài, đắc thế không tha người, hắn thừa thắng xông lên, hàng ngàn hàng vạn Đế Viêm Long khí từ trong cơ thể rít gào mà ra, liên tiếp rơi vào trên thân Cực Đế
- Ngâm...
Tiếng long ngâm liên tiếp, ở trong tinh không bao la vang vọng thật lâu
Cực Đế ngăn cản, cảm thụ được lực lượng bá đạo của Đế Viêm long khí, hắn nhíu mày, trong mắt lại dấy lên ý chí chiến đấu trước nay chưa có
Tần Quân quả nhiên không để cho hắn thất vọng!
Loại cường đại này, mới xứng hắn đi khiêu chiến!
Cực Đế hét giận dữ một tiếng, khí thế tăng vọt, đối mặt Tần Quân khí thế hung hung, song chưởng hắn đột nhiên khép lại, như trường thương đẩy ra bên ngoài
Rống...
Trong chốc lát, quanh người hắn quấn quanh bạch khí nóng rực hóa thành Ác Giao dữ tợn, xé nát Đế Viêm Long khí của Tần Quân, sau đó hung ác lao về phía Tần Quân
Ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ, thôi động Thời Gian đại đạo, nhẹ nhõm tránh thoát Ác Giao, sau đó thi triển Không Gian đại đạo, đi vào sau lưng Cực Đế, ngón trỏ tay phải điểm tới.
Oanh...
Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ!
Một đạo liệt diễm theo ngón trỏ của Tần Quân bắn ra, ánh lửa loá mắt, trong nháy mắt bao phủ Cực Đế
Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ có thể nói là thần thông có lực phá hoại trước ba của Tần Quân, bất quá hắn có lưu thủ, hắn cũng không muốn giết Cực Đế
Nhưng chính vì hắn không có thi triển toàn lực, Cực Đế cấp tốc xông ra liệt diễm, song quyền mãnh liệt như rồng, muốn đánh xuyên lồng ngực của Tần Quân
Đáng tiếc, ở dưới Thời Gian đại đạo, động tác của hắn ở trong mắt Tần Quân không phải là nhanh đến cực hạn, tuy rất nhanh, nhưng Tần Quân có thể thong dong tránh thoát
Không thể không nói, thực lực của Cực Đế cường đại, ở dưới tình huống thời gian chậm rãi, tốc độ còn có thể nhanh như vậy, quả thực lợi hại
Nhưng đối thủ của hắn là Tần Quân!
Trước Hồng Mông, vị thần sớm nhất!
Tần Quân đột nhiên thôi động Bất Diệt thánh thân, Hồng Mông Kim Thân!
Trên người kim quang càng thêm sáng chói, thậm chí không cách nào thấy rõ diện mục thật của hắn, tựa như một vệt kim quang
Cực Đế híp mắt, kim quang trên người Tần Quân không chỉ loá mắt, còn có năng lực thiêu đốt, cho dù là hắn, con mắt cũng hơi thấy đau
Phanh...
Tần Quân nện xuống một cước, tốc độ siêu việt lúc trước, quét bay Cực Đế, không có ngừng lại, cúi người truy sát mà đi
Cùng lúc đó, ở chỗ rất xa...
Đám người Tôn Ngộ Không, Ma Cảnh Thương đứng ở trên mây, dùng thần thức quan chiến, Thần Ma còn lại tu vi yếu chỉ có thể lo lắng nhìn bọn hắn.
- Bệ Hạ thật mạnh
Tiết Nhân Quý nhắm mắt lại, nuốt một ngụm nước bọt, run giọng nói.
Không chỉ bọn hắn, Bạch Khởi, Tôn Ngộ Không, Ma Cảnh Thương cũng động dung, phảng phất như thấy tràng cảnh đáng sợ gì.
Lời vừa nói ra, các Thần Ma xôn xao.
Cực Đế cho bọn hắn ấn tượng quá mức bá khí, gần như là hình tượng vô địch, nhưng từ trong miệng Tiết Nhân Quý biết được, Tần Quân tựa hồ chiếm thượng phong
- Đó là tự nhiên! Ở lúc Hỗn Độn sơ khai, Cực Đế cũng không cường đại bằng Bệ Hạ
Chuẩn Đề hừ lạnh nói, hắn còn không biết Tần Quân chuyển thế trọng tu, trong lòng hắn, Tần Quân vẫn như cũ vô địch.
Chung quanh vẫn có mấy trăm vạn sinh linh tụ tập, tuyệt đại bộ phận bọn hắn đều là hồn phách, nếu như rời đi, sẽ rất khó còn sống về nhà, chỉ có thể dựa vào đám người Ma Cảnh Thương, Tôn Ngộ Không.
- Đã nghe chưa? Thiên Đế chiếm thượng phong!
- Ti... truyền ngôn là thật, Cực Đế thật từng bại ở trong tay Thiên Đế!
- Khí tức thật mạnh, cho dù cách xa xôi như thế, vẫn kinh tâm động phách.
- Cực Đế sẽ bại sao?
- Không thể nào, đây chính là Cực Đế, Bất Bại Đại Đế a.
Các sinh linh châu đầu ghé tai, đại bộ phận sinh linh ngữ khí đều tràn ngập hưng phấn
Trận chiến này tuyệt đối huy hoàng, đủ để ghi vào lịch sử của Hồng Mông!
Cường giả có thể chống lại Bất Bại Đại Đế cũng không nhiều.
Cùng lúc đó, Tần Quân cùng Cực Đế vẫn đang kịch đấu, tuy Tần Quân chiếm thượng phong, nhưng cũng không có tạo thành thương tổn thực chất cho Cực Đế.
- A a a a...
Cực Đế bỗng nhiên tức giận gào thét, hai tay chấn động, khí thế cường đại vén bay Tần Quân ra ngoài, nhưng Tần Quân bổ nhào một cái, liền ổn định thân hình
Hắc Văn kỳ dị giống như nòng nọc bỗng nhiên bò lên trên gương mặt Cực Đế, diện mục trở nên dữ tợn, khí tức của hắn mạnh hơn mấy lần
Một màn này để Tần Quân nhíu mày.
- Đây là Thần thông gì? Hay là Huyết mạch của hắn?
Trong lòng Tần Quân hiếu kỳ, Cực Đế cường đại đã viễn siêu Tạo Hóa Thái Hư Tôn, trách không được có thể thành tựu Bất Bại Đại Đế
Vinh hạnh đặc biệt này không có lửa thì sao có khói!
Cực Đế càng mạnh, Tần Quân càng hưng phấn, hắn đã thật lâu không có chiến đấu vui vẻ như thế.
- Vô luận ngươi mạnh lên như thế nào! Trẫm vĩnh viễn mạnh hơn ngươi!
Tần Quân cười dài, tư thái của Thiên Đế không ai bì nổi!
Nghe vậy, trong mắt Cực Đế loé lên hàn mang, vượt ngang vạn mét, đi vào trước mặt Tần Quân, giơ cao hữu quyền của mình, quả đấm của hắn cũng bò đầy Hắc Văn kỳ dị như nòng nọc, rất sống động, tựa như quấn quanh một đoàn liệt diễm màu đen.
Tần Quân không sợ hãi chút nào, cũng một quyền đập tới.
Oanh...
Song quyền tấn công, như vũ trụ bạo tạc, sóng xung kích tứ ngược mà đi, trong chớp mắt, lướt qua ức vạn dặm, những nơi đi qua, sao trời, thiên thạch phá nát, Hồng Mông nguyên khí cuồn cuộn kịch liệt, khiến cho không gian như mặt nước, nhấc lên vô số gợn sóng.
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt hai người đều là tự phụ, đều không cho rằng mình thất bại, cũng không muốn thua!
Ầm! Ầm! Phanh.
Hai người đồng thời bắn ra, ngay sau đó lại triền đấu cùng một chỗ, ngươi huy quyền ta quét chân, chiến đến quên cả trời đất.
Ở trong quá trình chiến đấu, bọn hắn không ngừng xê dịch, phảng phất như muốn biến Hồng Mông tinh không thành chiến trường
Tóc dài loạn vũ, khuôn mặt tuấn tú gần như hoàn mỹ của Tần Quân lạnh lùng như băng, giờ phút này trong lòng hắn không còn tạp niệm gì khác, chỉ có một ý nghĩ...
Chính là đánh bại Cực Đế!
Khuôn mặt Cực Đế thì lộ ra dữ tợn, ý chí chiến đấu cực cao.
Tần Quân vỗ ra một chưởng, Đại Chu Thiên chưởng... Âm Dương!
Thấy cảnh này, Cực Đế không cam lòng yếu thế, cũng huy chưởng mà ra, đồng dạng là Đại Chu Thiên Âm Dương Chưởng!
Song chưởng tấn công, hai người lẫn nhau thôn phệ pháp lực của đối phương, không phân cao thấp, không gian chung quanh hóa thành hắc bạch, phảng phất như Âm Dương hai mặt
Cực Đế lần nữa huy động bàn tay trái, Đại Chu Thiên chưởng... Luân Hồi!
Tần Quân cũng sử dụng Đại Chu Thiên Luân Hồi Chưởng, chưởng này chính là chiêu thức mạnh nhất trong Đại Chu Thiên chưởng, có thể phá luân hồi, cũng có thể mở luân hồi!
Không gian chung quanh trong nháy mắt phá diệt, hai người đọa nhập trong luân hồi.
← Ch. 1617 | Ch. 1619 → |