← Ch.1616 | Ch.1618 → |
Thiên Nguyên Đại Đế cùng 100 ngàn Hỗn Độn Thần Chủ rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa, trốn nhanh như gió, để Tôn Ngộ Không nuốt nước miếng
Thần Ma còn lại thì ánh mắt dừng ở trên thân Cực Đế.
Cực Đế uy phong lẫm lẫm dạo bước đi về phía Tần Quân, sinh linh từ trong Vô Tận Hư Không Ngục trốn thoát vội vàng tránh ra.
Tên Cực Đế, vô luận ở Hồng Mông, hay Cổ Thánh Đế Đạo, đều như sấm bên tai
Hắn là trời sinh chiến đấu cuồng, mỗi đi một chỗ, đều sẽ khiêu chiến tất cả cường giả ở địa phương đó một lần, một đường vô địch đi tới, chưa có thua qua, cho dù thua, rất nhanh lại sẽ khiêu chiến lần nữa, cường thế chiến thắng
Cho nên, tên Cực Đế, để kẻ yếu kính sợ, để cường giả sợ hãi.
Con mắt Cực Đế nhìn chằm chằm Tần Quân, không có bình thản như phân thân ở Vạn Đạo Sát Lộ, trong lúc giơ tay nhấc chân, tràn đầy bá khí ngoài ta còn ai
Thần sắc của Tần Quân cũng nghiêm túc lên, hắn có thể cảm giác được chiến ý của Cực Đế.
Gia hỏa này không phải đến trợ giúp hắn!
Mà là tới khiêu chiến hắn!
Cường giả với nhau, một ánh mắt đủ để địch qua thiên ngôn vạn ngữ
Tần Quân cùng Cực Đế không cần giao lưu, liền có thể hiểu ý nghĩ lẫn nhau
- Dừng lại!
Tôn Ngộ Không trầm giọng nói, đáng tiếc Cực Đế không hề bị lay động, tiếp tục đi tới.
Cái này chọc giận Tôn Ngộ Không, quơ gậy đập tới, Hỗn Độn Tử Kim bổng biến thành dài ngàn mét, quét ngang mà đi
Phanh...
Tiếng va chạm trầm đục vang lên, biểu lộ của Tôn Ngộ Không trong nháy mắt ngưng kết, bởi vì Hỗn Độn Tử Kim bổng bị Cực Đế dùng một ngón tay cản lại
Hỗn Độn Tử Kim bổng của hắn rót vào Đấu Chiến chi khí, nặng bao nhiêu?
Ngay cả chính hắn cũng không dám đánh giá!
Nhưng lại bị Cực Đế dùng ngón tay đỡ được, giờ khắc này, thế giới quan của Tôn Ngộ Không đổ nát
- Hừ!
Cực Đế hừ lạnh một tiếng, tay trái chấn động, lực lượng cường đại đánh bay Hỗn Độn Tử Kim bổng ra ngoài, Tôn Ngộ Không cũng đi theo ngã bay, tan biến ở chỗ sâu trong Hồng Mông, hóa thành chấm nhỏ
Một màn này để toàn bộ sinh linh nghẹn họng nhìn trân trối, thân thể của Tiết Nhân Quý, Ma Cảnh Thương, Bạch Khởi run nhè nhẹ.
Lực chiến đấu của Tôn Ngộ Không, bọn hắn rõ như ban ngày, cho dù là Tạo Hóa Thái Hư Tôn trung kỳ Bạch Khởi cũng không có lòng tin có thể địch.
Tạo Hóa Thái Hư Tôn mạnh như vậy lại bị Cực Đế một chỉ đánh bay?
Tần Quân cũng khẽ nhíu mày, Cực Đế cường đại vượt qua dự liệu của hắn.
Hắn nguyên lai tưởng rằng Cực Đế tối đa là Tạo Hóa Thái Hư Tôn, nhưng hiện tại xem ra, hắn vẫn là đánh giá Cực Đế quá thấp.
Hắn rất ngạc nhiên, Cực Đế đến cùng là lai lịch gì, Tô Đế thì cũng thôi đi, Tần Quân biết được lai lịch của Tô Đế.
Nhưng Cực Đế rõ ràng chỉ là sinh linh sau Hỗn Độn sơ khai, vậy mà có thể ngang dọc Hồng Mông.
Quả thực là thiên phú của chủ giác!
- Thiên Đế, lần này, ta nhất định phải thắng ngươi!
Trong mắt Cực Đế chỉ có Tần Quân, sinh linh còn lại đối với hắn mà nói, như không khí.
Thanh âm của hắn vô cùng uy nghiêm, thậm chí càng có cảm giác áp bách hơn Khánh Đế
- Tới đi, trẫm sẽ để cho ngươi hiểu, trẫm vẫn như cũ bách chiến bách thắng!
Tần Quân nhếch miệng lên, kiêu căng nói, Cực Đế bá đạo, hắn cuồng hơn!
Lúc Hỗn Độn sơ khai, hắn có thể chiến thắng Cực Đế, hiện tại cũng có thể!
Nói đùa, hắn là Thần đầu tiên của thế gian!
Hồng Mông chưa mở mặc ta cười, cũng không phải khoác lác!
- Đồ nhi, mang toàn bộ bọn hắn rời đi nơi này!
Tần Quân quay đầu nhìn Ma Cảnh Thương phân phó nói, đám người Tiết Nhân Quý, Bạch Khởi, Lý Nguyên Bá, Viên Hồng muốn nói lại thôi.
Nếu bọn hắn khuyên, chẳng khác nào nghi vấn Tần Quân
Suy bụng ta ra bụng người, nếu bọn họ bị khiêu chiến, bọn hắn cũng không hy vọng bị người khuyên ngăn, cái này là kiêu ngạo của cường giả
Cứ như vậy, Ma Cảnh Thương mang theo các Thần Ma cùng mấy trăm vạn sinh linh rời đi
Nhìn qua thân ảnh của Tần Quân cùng Cực Đế càng ngày càng nhỏ, các Thần Ma lo lắng trùng điệp.
- Đừng lo lắng, Bệ Hạ nhất định có thể thắng
Tôn Ngộ Không ngồi ở trên mây, buồn bực nói, bị Cực Đế bắn bay, ngược lại không để cho hắn thụ thương, chỉ là tâm tình rất phiền muộn
Hiện tại hắn chỉ có thể cầu nguyện Tần Quân giúp hắn báo thù, nhất định phải hung hăng giáo huấn Cực Đế
- Trời ạ, Thiên Đế đến cùng là ai? Dám tranh đấu với Cực Đế?
- Ta nhớ ra rồi, Thiên Đế ở Cổ Thánh Đế Đạo là cường giả duy nhất để Cực Đế tâm phục khẩu phục!
- Thật hay giả, để Cực Đế chịu phục?
- Có thể đối mặt Cực Đế còn tự tin như vậy, Thiên Đế không đơn giản!
- Bất kể như thế nào, Thiên Đế đã cứu chúng ta, chúng ta nhất định phải cầu nguyện hắn có thể thắng lợi
Mấy trăm vạn sinh linh nghị luận ầm ĩ, bọn hắn đến từ các địa phương khác nhau, có Hồng Mông, có Cổ Thánh Đế Đạo, cơ hồ mỗi một vị đều có thân phận, dù sao binh tôm tướng cua là không thể nào bị Hỗn Độn Thần Chủ trấn áp, mà là trực tiếp diệt đi.
Rất nhanh, mảnh Hồng Mông tinh không này chỉ còn lại có hai người Tần Quân
Hai người đứng đối mặt nhau, cách xa nhau trăm mét, khí thế liên tiếp cất cao
- Ở chỗ này, chúng ta có thể yên tâm chiến đấu, nếu như ngươi lưu thủ, sẽ thất bại rất thảm!
Cực Đế híp mắt nói, hắc bào cổ động, phảng phất như có liệt diễm thiêu đốt ở bên trong
Tần Quân vặn vẹo uốn éo cổ, Đế Viêm Long khí từ thể nội gào thét mà ra, quay quanh người hắn, nhìn Cực Đế khàn giọng gào thét, cử động này là đáp lại của Tần Quân
Oanh...
Cực Đế bỗng nhiên động, sinh ra thanh âm không bạo, trong nháy mắt đi tới trước mặt Tần Quân, dùng vai vọt tới Tần Quân, nhục thể của hắn sao mà cường đại, đổi lại Tạo Hóa Thái Hư Tôn bình thường, cũng sẽ bị hắn đâm đến bạo thể
Nhưng Tần Quân cũng là hung thú hình người, trải qua Thủy Nguyên khí thối luyện, cường độ nhục thể của hắn sớm đã siêu việt tưởng tượng của hắn.
Tần Quân cũng dùng bả vai tới va chạm, tựa như hai Bất Chu Thần Sơn đụng vào nhau, không gian nổi lên từng cơn sóng gợn
Cực Đế hơi nhíu mày, ở bên tai Tần Quân nói:
- Xem ra ta đánh giá thấp ngươi!
Tần Quân cười khẩy, ghé vào lỗ tai hắn khinh miệt cười nói:
- Lực lượng của ngươi chỉ có ngần ấy?
Một giây sau, hai người đồng thời giận chiến, quyền cước của hai người tăng theo cấp số nhân, không có sử dụng pháp thuật, trước bằng nhục thân tiến hành chiến đấu, Vô Cực Hồng Mông bào của Tần Quân chính là ngọn lửa màu trắng, Cực Đế người mặc hắc bào dị văn, như một đen một trắng, ở trong tinh không tiến hành cao tốc chiến đấu
Phạm vi trăm vạn ức dặm tinh không thành chiến trường của bọn họ, không ngừng xê dịch, cho dù là Tạo Hóa Thái Hư Tôn ở đây, cũng không cách nào nhận ra quỹ tích động tác của bọn hắn
Thời gian chậm vô số lần, hai người vẫn rất nhanh, trước mắt khó phân cao thấp, thế lực ngang nhau.
Phanh...
Tần Quân dùng đầu gối đánh tới, Cực Đế phản ứng nhanh nhẹn, song chưởng cấp tốc vỗ xuống, đáng tiếc lực lượng của Tần Quân còn lớn hơn lúc trước, đánh hắn bay ra ngoài
Đạt được cơ hội thở dốc, Tần Quân cấp tốc biến thành Thiên Đế Thần thể, cả người như mạ vàng, vô cùng loá mắt
Cực Đế ổn định thân hình, ánh mắt vô cùng lạnh lùng, không có ngừng nghỉ, quay người đá tới, thân thể xoay tròn, Tần Quân lách mình đi vào phía sau hắn, dùng lồng ngực đón đỡ một cước của hắn
- Cảnh giới của ngươi chỉ có Tạo Hóa Thái Hư Tôn, vì sao nhục thân mạnh như vậy?
Cực Đế dùng chân cùng Tần Quân đấu sức, nhịn không được hỏi.
- Bởi vì trẫm là Thiên Đế! Thiên Đế chí cao vô thượng!
Tần Quân tự ngạo cười một tiếng, lồng ngực ưỡn một cái, lần nữa đánh bay Cực Đế ra ngoài.
Tiến vào Thiên Đế Thần thể, tâm tính của hắn trong nháy mắt bành trướng, phảng phất như Hồng Mông vũ trụ, không có người có thể làm địch thủ của hắn!
← Ch. 1616 | Ch. 1618 → |