Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1052

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1052: Kết cuộc của Nạp Lan Tính Đức
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rít gao:

- Tại sao tên này cũng được tiên khí đáp lại? Tại sao e có thể thúc giục lực lượng của tiên khí?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát thản nhiên nói:

- Đúng vậy. Chỉ có người thân ruột thịt mới điều khiển tiên khí được, nhưng ý ruột thịt đây không có nghĩa là cùng lực lượng huyết mạch, nó còn bao gồm người được xác thịt, linh hồn tiên khí công nhận. Người trước mắt được hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ thừa nhận, bọn họ xem hắn là người thân đáng tin nhất.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngây người:

- Ngươi... !

Đinh Hạo đăm chiêu.

Thì ra là vậy?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng rống to:

- Không! Ta không phục!

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thần kinh chất vấn:

- Nhất định là ngươi che giấu cái gì, tại sao tiên khí đột nhiên vứt bỏ ta? Vì sao? Ngươi được gọi là tính hết mọi thiên cơ, chắc chắn ngươi đã dự đoán được trước nhưng che giấu ta, ngươi đừng quên thê tử, nhi tử còn nằm trong tay ta!

- Vứt bỏ thứ rác rưởi mất trí phát cuồng, bỏ rơi thê tử, lấy oán trả ơn, tâm như rắn rết còn cần lý do gì?

Ánh mắt bình tĩnh của người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát lộ tia khinh thường, nói:

- Không lẽ ngươi cho rằng tiên khí không có linh hồn, muốn làm gì nó thì làm sao?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức điên cuồng gào thét:

- Chỉ là một món đồ, là vũ khí ta điều khiển, ta muốn đối xử nó thế nào là quyền của ta!

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức giận điên lên, bây giờ gã kahửng định trăm phần trăm bị Nê Bồ Tát lừa.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười khẩy nói:

- Ngươi có suy nghĩ này đã định sẽ người chết đạo tiêu.

Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tràn ngập thương hại, coi rẻ.

- Ngươi chết chắc rồi, thê tử, nhi nữ của ngươi cũng chết.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức độc ác rống to:

- Ta muốn cho ngươi đau khổ suốt đời!

Ánh mắt người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát càng đồng tình nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Nê Bồ Tát duỗi tay nói:

- Ngươi tưởng ngươi còn sống rời khỏi đây được sao?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nói câu này làm Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đánh rùng mình như bị người đổ thùng nước lạnh, lửa giận biến mất hết, tỉnh táo lại.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngoái đầu nhìn Đinh Hạo, Nạp Lan Du Hiệp.

Mắt Đinh Hạo âm trầm nhìn Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức như xem vật chết.

Giận dữ biến thành kinh khủng.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức run bần bật, gã biếtông môn ình tiêu đời.

Người trước mắt tuyệt đối sẽ không tha cho gã. Lúc trước Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cầm tiên khí còn đánh ngang tay với Đinh Hạo, bây giờ gã không có cơ may chạy trốn, chỉ có một con đường chết.

- Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ Nạp Lan Tính Đức ta nhẫn nhịn cả đời, mỗi bước đi như đạp miếng băng, từng bước suy tính, mắt thấy sắp thành công cuối cùng làm giá y cho người.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngửa đầu thở dài:

- Thật là trời bỏ ta.

Đinh Hạo cười nhạo, phản bác lại:

- Đến bây giờ ngươi không hiểu, trời không bỏ ngươi, cơ duyên tạo hóa đã đặt trước mắt ngươi. Tiên khí là kết tinh tạo hóa muôn đời, thông qua cơ thể mẹ sinh linh trí tuệ giáng thế, chảy dòng máu của ngươi, đây rõ ràng là thiên địa ban tạo hóa cho ngươi. Là bản thân ngươi tự chịu diệt vong, không biết quý trọng, máu lạnh đối xử buộc máu thịt vứt bỏ ngươi, khiến thiên đạo xem thường ngươi nên mới bị tiên khí từ bỏ. Nếu ngươi chân thành đối xử với A Sơ, Du Hiệp thì bọn họ sẽ xem ngươi là ruột thịt, tiên khí nằm trong tay ngươi, không ai cướp đi được.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ngẩn ngơ, trong lòng gã đã rất hối hận nhưng vẫn không phục.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rống to:

- Ngươi nói bậy bạ! Không phải lỗi của ta, là bọn họ không tròn phận làm con! Phụ muốn tử chết, tử không thể không chết, đây là định luật thiên địa, ta sai cái gì?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát trào phúng:

- Sắp chết đến nơi còn không tự biết, không biết sai. Thứ rác rươir máu lạnh như ngươi làm sao xứng nắm giữ tiên khí? Thiên dạo muốn thành toàn ngươi nhưng ngươi lại nghịch thiên đạo, ý nghĩ ích kỷ còn oán trời trách đất cái gì?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm, không nói nên lời.

Mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức ủ rũ, gã già nau mấy trăm tuổi. Một mỹ nam phiên phiên bỗng suy sụp tinh thần, mặt nhanh chóng nhănh nheo, tóc đen biến thành màu xám trắng.

Bi ai lớn nhất là chết tâm.

Dù trong lòng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức rất tức giận, không phục nhưng gã hiểu rõ gã thật sự sai, sai rất nhiều. Nếu lúc trước Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không bị quyền lực thế tục dụ dỗ, đối xử tốt với dược nữ Thiên Hoang bộ lạc, với hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ thì có lẽ mọi chuyện đã khác đi.

- Ta sai rồi, ta sai rồi...

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức khóc ròng rã, đứng không vững té cái bịch xuống đất, hai đầu gối quỳ, bò tới gần Nạp Lan Du Hiệp.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đau khổ van xin:

- A Sơ, Du Hiệp, ta sai rồi, ta nguyện lấy cái chết tạ tội. Các ngươi... Các ngươi tha thứ cho ta được không?

Đinh Hạo, người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát cười nhạt, không có chút đồng tình cũng không nói gì.

Dù sao thứ rác rưởi này là phụ thân ruột của hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ, người ngoài không tiện xen vào.

Yên tĩnh giây lát, Nạp Lan Du Hiệp đã biến thành tiên khí há mồm nhưng giọng nói là của Nạp Lan Sơ, nhấn mạnh từng chữ:

- Không thể.

Hai chữ này không lớn tiếng, không ẩn chứa lực lượng gì nhưng có sự dứt khoát thiên hoang địa lão không thể thay đổi, không có chút do dự.

Hai chữ này đập mạnh vào tim Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, gã biết chút hy vọng cuối cùng tan nát.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức luống cuống nói:

- Không... Đừng... A Sơ, phụ thân chỉ là hồ đồ nhất thời, hãy giúp ta đi, hãy tội nghiệp cho ta, đừng giết ta. A Sơ, ngươi là hài tử ngoan...

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vứt bỏ tôn nghiêm, trước mặt cái chết gã tình nguyện làm bất cứ chuyện gì, tựa như gã mất trí phát cuồng vì tiên khí, bất chấp tất cả.

Đinh Hạo giơ chân đá bay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Đinh Hạo khinh thường nói:

- A Sơ đã trả lại huyết mạch cho ngươi, còn ngươi đã dùng Long Ngâm Thiên Biến Trận luyện hóa hết huyết mạch của Nạp Lan Du Hiệp. Bây giờ bọn họ không liên quan gì đến ngươi nữa, thứ rác rưởi như ngươi không xứng làm phụ thân người ta.

Cú đá này phế bỏ đan điền, kinh mạch, lực lượng của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

- Phụt.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức há mồm hộc búng máu, độc ác trừng Đinh Hạo.

Chú ý thấy ánh mắt độc ác của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, biết gã hận mình nhưng Đinh Hạo không để bụng.

*****

- Xem ra ngươi chết cũng không hối cải, muốn trả thù sao?

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

- Ta không muốn giết rác rưởi nhà ngươi trước mặt A Sơ, Du Hiệp nên chỉ phế bỏ tu vi của ngươi, chừa mạng chó nhà ngươi, cút đi!

Tuy hai huynh muội Nạp Lan Du Hiệp, Nạp Lan Sơ đã cắt đứt quan hệ phụ tử với Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhưng Đinh Hạo không muốn giết thứ rác rưởi đó trước mặt bọn họ, sợ tạo thành ám ảnh tâm lý.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vô cùng độc ác trừng Đinh Hạo, loạng choạng đứng dậy cố sức chạy ra xa.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nhìn bóng lưng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, biết gã chết chắc, gã sẽ chết rất thảm.

Lần này tiên khí xuất hiện, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức gạt Thần Đình phương đông thê thảm, lừa dối Ngụy Thần Đế, tương đương với đùa nguyên Thần Đình, tát mặt tất cả người trong Thần Đình. Tin tưởng lúc này đám người Ngụy Thần Đế, Đinh Đồng đã hiểu được tất cả, bọn họ giận dữ sẽ không bỏ qua cho hung thủ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Với thủ đoạn, phong cách hành động của Thần Đình phương đông sẽ khiến Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức muốn sống không được muốn chết không xong.

Bản thân Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cũng hiểu điều này, vì vậy trước khi bị Thần Đình phương đông bắt gã sẽ sống trong nỗi sợ hãi khủng khiếp.

Đối với Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thì đây mới là sự trừng phạt lớn nhất.

Sống không bằng chết.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhất định phải chết.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát thở dài, thấy Đinh Hạo nhìn mình thì mỉm cười.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát khẽ thở dài:

- Ta đoán ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.

Đinh Hạo gật đầu.

Đinh Hạo không biết nên xem người trước mắt là kẻ địch hay bằng hữu.

Nếu nói là bằng hữu thì người đeo mặt nạ vàng nhạt bày trận pháp suýt giết Nạp Lan Du Hiệp, trơ mắt nhìn Nạp Lan Sơ bị ép chết. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức bày ra bố cục thay trời đổi trăng như vậy cũng nhờ người đeo mặt nạ vàng nhạt giúp đỡ.

Nhưng nếu nói người đeo mặt nạ vàng nhạt là kẻ thù thì vào phút mấu chốt gã nhắc nhở Đinh Hạo bắt giữ tiên khí ngay, xoay chuyển chiến cuộc. Thử nghĩ nếu Đinh Hạo, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức trong trạng thái cực kỳ giật mình, người được người đeo mặt nạ vàng nhạt nhắc nhở không phải hắn mà là Nạp Lan Tinh Đức, hay trong lúc đó gã cướp tiên khí vào tay mình thì bây giờ Đinh Hạo đã chết.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt Nê Bồ Tát nhẹ nhàng nói:

- Ta nghĩ ngươi có nghe cái tên Nê Bồ Tát.

Đinh Hạo gật đầu.

Sau khi đến Thần Ân đại lục Đinh Hạo từng tìm hiểu tin tức liên quan thế giới này, có để ý nhiều câu chuyện truyền thuyết, trong đó có vài sự tích truyền kỳ của Nê Bồ Tát.

Nghe nói Nê Bồ Tát bặc tính bói toán đệ nhất thiên hạ, không có chuyện gì là gã không biết. Lúc trước Nê Bồ Tát tính ra tuổi thọ của Thần Đế Thần Đình phương đông, nói là sau ba tháng Thần Đế sẽ qua đời. Những người khác xem đây là trò đùa, dù sao khi đó Thần Đế trẻ trung khỏe mạnh. Thần Đế được gọi là một trong các chúa tể cao cấp nhất Thần Ân đại lục, không có dấu hiệu suy yếu gì. Có ai ngờ quẻ bói linh ứng, ba tháng sau Thần Đế thật sự chết bất đắc kỳ tử.

Thế là nguyên Thần Ân đại lục đều giật mình.

Khi mọi người tìm Nê Bồ Tát thì gã đã biến mất, thế lực gì, lực lượng nào điều tra cũng không bắt được Nê Bồ Tát.

Mọi người rốt cuộc tin tưởng Nê Bồ Tát có thể tính hết mọi thiên cơ, trước tiên dự đoán trắc cát hung họa phúc, biết tương lai sắp xảy ra cái gì, không thể nào bắt được Nê Bồ Tát.

Sau này Nê Bồ Tát ngẫu nhiên xuất hiện trên đại lục phương đông, tùy tiện một lần chỉ điểm bến mê đều tạo ra chấn động lớn. Một lời nói của Nê Bồ Tát tạo thành một cường giả tuyệt đối, một câu thành toàn một siêu thế lực, một câu tạo ra hiện tượng thần thoiạ khó tin.

Vô số người muốn được Nê Bồ Tát chỉ điểm.

Vô số thế lực muốn chiếm hữu kỳ nhân như vậy.

Tiếc rằng nếu Nê Bồ Tát không muốn xuất hiện thì không ai tìm được gã.

Không ai biết sư thừa Nê Bồ Tát từ đâu, không biết tên thật của gã. Nê Bồ Tát như thần long thấy đầu không gặp đuôi, sau này mọi người dần gọi gã là Bồ Tát biểu thị gã nhìn khắp thiên địa như Bồ Tát trong thần thoại phật đạo.

Thực lực của Nê Bồ Tát không quá mạnh, cho nên sau này có kẻ nổi hứng thêm chữ nên phía trước, gọi là Nê Bồ Tát.

Nê Bồ Tát đúng là một kỳ nhân.

Khi đó Đinh Hạo có nghe đồn về Nê Bồ Tát, từng cảm thán thần thông có thể thông hiểu thiên cơ cổ kim đúng là đáng sợ. Nếu được Nê Bồ Tát trợ giúp thì khi đối kháng cùng đám người Đinh Đồng Thần Đình phương đông sẽ chiếm hết tiên cơ, nhưng Đinh Hạo chỉ tưởng tượng rồi thôi.

Dù sao Nê Bồ Tát đã biến mất quá lâu, Đinh Hạo không ngờ kỳ nhân đó xuất hiện trước mặt hắn với cách như vậy.

Nê Bồ Tát bình tĩnh nói:

- Thật ra lúc trước chúng ta từng gặp mặt một lần, không biết ngươi có ấn tượng không?

Đinh Hạo ngẩn ra, cẩn thận cảm ứng. Người đeo mặt nạ vàng nhạt trước mắt hơi quen quen.

Đinh Hạo chợt nhớ buổi tối ngày hắn phế bỏ Đinh Sát, quay về Thạch Chủy thành ở quán rượu ven đường nghe nhiều người tán gẫu về đại thế trong thành, có một vị Dương đại ca tin tức nhanh nhạy hơi thở giống y như Nê Bồ Tát.

Thì ra là gã.

- Có vẻ ngươi đã nhớ ra.

Nê Bồ Tát mỉm cười nói:

- Từ sau sáu mươi tuổi ta không còn bói toán tính que nữa. Ta ẩn cư trong thành thị biên cương này, tìm một nữ nhân nhà nông sinh con dưỡng cái, muốn sống bình thường, bình an sống đến cuối đời đã đủ làm ta thỏa mãn. Ai ngờ người tính không bằng trời tính, thuốc dẫn tiên dược, tiên khí đều xuất thế trong Thạch Chủy thành, khiến các thế lực trên đại lục tranh giành. Một vòng xoáy lớn đã hình thành, khi ta phát hiện muốn dứt ra thì đã không kịp.

Đinh Hạo trầm ngâm nói:

- Ngươi bị Nạp Lan thế gia phát hiện đúng không?

Nê Bồ Tát gật đầu, nói:

- Con người Nạp Lan Tinh Đức tuy phẩm đức bại hoại nhưng có tư thế kiêu hùng, tâm kế cẩn thận, khôn ngoan hiểm độc. Ta đã rất cẩn thận nhưng vẫn Nạp Lan Tinh Đức phát hiện tung tích, hôm đó ta mới về nhà hắn đã xuất hiện. Nạp Lan Tinh Đức dùng an toàn người nhà uy hiếp ta, buộc ta phải vào khuôn khổ, trở thành công cụ trong tay Nạp Lan Tinh Đức.

- Chẳng phải ngươi có thể tính hết thiên cơ sao?

Đinh Hạo nghi hoặc hỏi:

- Tại sao ngươi không tính trước được chuyện này?

Nê Bồ Tát cười khổ nói:

- Đúng vậy. Tính hết thiển cơ, có lẽ đây là món quàn lớn nhất ông trời ban cho ta, hoặc có lẽ là sai lầm to lớn. Mới đầu ta cảm thấy nhìn thấu mọi bí ẩn trên thế gian là năng lực đáng khoe khoang, ta thậm chí tính tuổi thọ của Thần Đế. Ta chơi đùa nhân gian, như một vị chúa tể, hai, ba câu đã đảo ngược vận mệnh. Tuy thực lực của ta không mạnh nhưng giống thần linh điều khiển vận mệnh. Tiếc rằng sau này ta phát hiện thì ra nghịch chuyển, tiết lộ thiên cơ là phải trả giá đắt.

Chương (1-1254)