Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1051

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1051: Tiên khí đổi chủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

- Ta biểu đạt trung tâm với Thần Đình, nói cho bọn họ biết ta không hề mơ ước tiên khí, sẽ không để cao thủ Nạp Lan thế gia vào Lạc Thánh sơn mạch. Thần Đế rất cảm động trung thần ta đây. Trong cơ thể tiên khí chảy huyết mạch của ta, điều này chứng minh nó là tạo hóa ông trời ban cho một mình ta. Ngay từ đầu mọi chuyện đã định, ta là chúa tể duy nhất của kỷ nguyên này!

Đinh Hạo im lặng.

Bỗng có tiếng nước chảy róc rách, các con cá kỳ dị hiện ra trong không trung. Tiếng hồng nhạn quay về nam hót ríu rít, đông phong rít gào. Giọt nước rơi tí tách, cá xếp lớp, các loại ảo giác hiện ra trong không trung.

Hai kiếm ý lập xuân, vũ thủy âm thầm bộc phát.

Kiếm ý bùng nổ.

Mọi ảo giác biến thành kiếm ý vô cùng sắc bén bay trên xuống dưới bao phủ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, bão tố kiếm quang nhấn chìm gã, cắt người gã, không thể tránh né.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức biến sắc mặt.

Từng luồng kiếm quang, kiếm ý xẹt qua để lại vết thương cạn trên người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, có máu chảy ra.

Bị thương!

Đinh Hạo thầm mừng.

Nhưng mà...

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Một chuỗi tiếng kim loại va chạm đột nhiên vang lên, hỏa hoa văng khắp nơi.

Ánh sáng trắng kim loại chảy xuôi trên người Nạp Lan Du Hiệp, chớp mắt tràn ra ngoài bàn tay phủ lên cơ thể Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức. Tuy chỉ là một tầng mỏng manh nhưng có lực phòng ngự khó tin, hai kiếm ý lập xuân, vũ thủy bùng phát cắt người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhưng không thể làm gã bị thương, ngược lại hai kiếm ý lập xuân, vũ thủy bị chấn nát.

Hai kiếm ý lập xuân, vũ thủy cắt ghiền Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lâu đến nửa nén nhang.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười khình thường đứng trong cuồng phong kiếm vũ nửa nén nhang, gã không thèm tránh né, mặc cho kiếm vũ kiếm ý chém giết. Ánh mắt đầy ý cười nhìn Đinh Hạo như xem con kiến mưu toan lay động khủng long.

Lòng Đinh Hạo chìm xuống.

Lực lượng tiên khí này gần như không thể phá.

- Như thế nào? Có phải là rất tuyệt vọng không? Thần thông cường đại nhất của ngươi không thể đụng vào một cọng lông của ta, đây chính là chênh lệch. Nếu năng lực của ngươi chỉ có như vậy thì mọi chuyện hãy dừng tại đây, ta sẽ cho ngươi biết cái gì là lực lượng thật sự.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức dứt lời, mắt đầy ý cười bỗng biến thành mũi nhọn lạnh băng.

Sát khí phụt ra.

Chớp mắt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thuấn di đến trước mặt Đinh Hạo, đánh ra cú đấm như trước kia hắn đánh bạo gã. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức muốn dùng cách Đinh Hạo đã đánh bại gã để nhục nhã, đè bẹp hắn.

Đinh Hạo không thể tránh né cú đấm này, hắn chỉ có thể nâng tay lên đỡ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng dời núi lấp biển ập đến, tiếng răng rắc chói tai, đau nhức thấu óc. Đôi xương tay của Đinh Hạo hõm xuống, hoàn toàn gãy xương.

Đinh Hạo bị lực lượng này đánh bay đập vào vách tường.

Đinh Hạo phun ra bãi máu:

- Phụt.

Lực lượng tiên khí quá cường đại, sức người không thể đối kháng.

Vù vù vù vù vù!

Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết tự động bay ra thành hai luồng sáng đỏ chém vào Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Đinh đinh!

Hai tiếng vang khẽ, Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức bị chém, lần này gã bi jđánh bay.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ khống chế lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, thanh ma đao tàn khuyết bùng phát, đối đầu với tiên khí hình người Nạp Lan Du Hiệp. Có vẻ một kích kia ngang sức ngang tài, bởi vì thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết cũng bị chấn bay ra sau.

- Chính lúc này!

Mắt Đinh Hạo sáng lên.

Đinh Hạo biến thành tia chớp, cánh tay gãy lành hơn một nửa. Đinh Hạo ở trong không trung, tay chộp lấy thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết bay ngược về, chớp mắt đến bên cạnh Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức. Đao kiếm như điện chém xuống cánh tay trái của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, thanh ma đao tàn khuyết vào lúc này hoàn toàn bộc phát.

Huyền khí hỏa diễm, cực âm ngục băng huyền khí trong thập nhị chính kinh, lục kỳ mạnh trong cơ thể Đinh Hạo cùng lúc bị lực lượng cấm kỵ chí tôn trong thanh kiếm rỉ sét, thanh ma đao tàn khuyết hút sạch. Đây là lần thúc giục lực lượng đến cực độ. Trong khoảnh khắc thanh kiếm rỉ sét biến thành lưỡi trong suốt màu bạc, thanh ma đao tàn khuyết thì như máu chảy.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết cùng lúc nhanh chóng chém vào cổ tay trái của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Tuy Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cũng là cường giả nổi danh đã lâu, trải qua trăm trận, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú nhưng dù sao gã làm gia chủ Nạp Lan thế gia quá lâu, quen sống an nhàn sung sướng, không đi giữa đường sống cõi chết. Lần này Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lộ ra sơ hở bị Đinh Hạo bắt lấy.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức biến sắc mặt.

Bởi vì dù cổ tay có ánh sáng trắng tiên khí bao phủ nhưng Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức vẫn thấy đau đớn như bị gãy xương, gã tưởng cổ tay mình thật sự bị chặt đứt.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hoảng hốt thầm nghĩ:

- Đôi đao kiếm này có lai lịch gì mà đáng sợ như vậy? Chẳng lẽ có thể phá mở phòng ngự của tiên khí?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cúi đầu nhìn, cổ tay trái đúng là bị chặt đứt. Bàn tay trái Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hoàn toàn mất tri giác nhưng gã lộ nụ cười hưng phấn, nhẹ nhõm.

Bởi vì dù cổ tay trái đã bị chặt đứt nhưng lực lượng tiên khí bạc phát ra từ tay Nạp Lan Du Hiệp vẫn dán vào chỗ cổ tay đứt, khuỷu tay của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức. Tầng sáng bạc mỏng manh mềm mại như chất lỏng, tựa như lớp da cuối cùng không bị thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết xé ra.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thấy hưng phấn vì sống sót sau tai nạn, gã cười phá lên:

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Trong tiếng cười của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tràn ngập đắc ý, trào phúng.

Ánh sáng tiên bao bọc cổ tay bị chặt đứt chớp mắt được chữa lành.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhìn Đinh Hạo, lạnh lùng cười:

- Đáng tiếc, chỉ kém một chút, một chút xíu.

Vẻ mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức trào phúng, gã huơ cổ tay đã lành lặn như cũ, nói:

- Ngươi quá xui xẻo, nếu ngươi mạnh thêm một chút có lẽ sẽ cắt đứt liên kết giữa ta với tiên khí. Bây giờ mọi thứ hãy dừng ở đây đi, ta đã mất hứng thú với ngươi.

Đinh Hạo thầm thở dài.

Vẫn không được sao?

Cảm giác mệt mỏi ập đến với Đinh Hạo.

Hoàn toàn bộc phát thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết hút hết huyền khí trong người Đinh Hạo, cơ thể của hắn mạnh như vậy vẫn thấy chóng mặt, muốn nhắm mắt ngủ cho rồi.

Lực lượng tiên khí cường đại đến nỗi thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết không thể phá mở sao?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức từ trên cao nhìn xuống Đinh Hạo, cười khẩy nói:

- Vẫn không nhận mệnh sao?

*****

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhìn ra được vì bộc phát một kích kinh thiên kia mà Đinh Hạo đã tiêu hao hết lực lượng. Đinh Hạo bây giờ cực kỳ suy yếu, trước mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức gã là một con kiến mới sinh, đừng nói làm gã bị thương, đụng một cái cũng là hy vọng xa vời.

Chân Đinh Hạo nhẹ hẫng, người lảo đảo.

Mắt Đinh Hạo lóe tia quyết tuyệt, không xoay người bỏ chạy mà cắn chặt ra, tập trung hết ý chí, dùng cạn lực lượng cuối cùng vung thanh kiếm rỉ sét.

Đây là thanh kiếm rỉ sét song song cùng Đinh Hạo vuốt quãng đời võ đạo, nó nhẹ nhàng vung lên sau đó ủ rũ chém xuống.

Giờ phút này, thanh kiếm rỉ sét không có chút ánh sáng, không như trước kia mỗi khi Đinh Hạo vung nó thì tỏa sáng chói lòa. Không có lực lượng huyền khí dao động, không có biến dị gì, lưỡi kiếm loang lổ vết rỉ sét, thanh kiếm rỉ sét như cây củi bình thường chém vào cổ tay trái của Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Động tác mềm nhũn, yếu ớt như không phải chặt tay đối thủ, chỉ dùng thanh kiếm rỉ sét chạm nhẹ.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cười khinh miệt.

Đối diện một kiếm mềm nhũn kiểu này gã không thèm né.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức muốn khiến đối thủ trước mắt hoàn toàn tuyệt vọng, hành hạ thần kinh Đinh Hạo, trả thù nỗi nhục lúc trước bị hắn đánh tơi bời.

Thanh kiếm rỉ sét nhẹ đụng vào cổ tay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Xẹt!

Một tiếng vang khẽ, máu phun ra.

Nạp Lan Tính Đức ngây người.

Đinh Hạo cũng ngây người.

Đứ... Đứt?

Cổ tay trái Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đỡ được đòn công kích mạnh nhất của Đinh Hạo, trước lực lượng siêu cường đại lông tóc không tổn hao gì, thế nhưng trước một kiếm mềm nhũn nhẹ nhàng bị gãy đôi.

Thời gian đứng lại vào giây phút này.

Nụ cười đông trên mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức sau đó biến thành kinh sợ, khó tin. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thậm chí không cảm giác đau đớn vì đứt tay, gã nhìn bàn tay rơi dưới đất, đầu óc trống rỗng.

- Sao... Sao... Sao có thể... Có thể... ?

Ánh sáng tiên khí bạc bảo vệ cổ tay Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức đã biến mất từ khi nào, gã không chút đề phòng bị thanh kiếm rỉ sét tứ bên trên chém xuống cổ tay, chỗ cắt thẳng thớm, mạch máu, cơ bắp, xương cốt rõ ràng.

Ánh sáng tiên khí bạc phủ lên người Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lặng lẽ biến mất.

Đinh Hạo bản năng nhìn thanh kiếm rỉ sét trong tay mình lại ngó bàn tay đứt nằm dưới đất, không dám tin điều mình trông thấy. Tình huống này... Là sao?

Một thanh âm vang bên tai Đinh Hạo:

- Còn ngẩn ra làm gì? Mau cầm tiên khí!

Là giọng của người đeo mặt nạ vàng nhạt.

Người đeo mặt nạ vàng nhạt dùng cách tuyền âm nhập mập, thanh âm xen lẫn loại sư tử rống tỉnh táo tinh thần nhắc nhở Đinh Hạo. Giọng người đeo mặt nạ vàng nhạt bình tĩnh, thản nhiên, có lực lượng kỳ dị như thể gã đã sớm tính toán hết tất cả.

Đinh Hạo giật mình, lập tức phản ứng lại.

Lúc này Đinh Hạo không rảnh nghĩ nhiều tại sao cao thủ của Nạp Lan thế gia dùng cách truyền âm nhập mật nhắc nhở hắn. Lòng Đinh Hạo máy động, không biết lấy đâu ra lực lượng xua tan cơ thể mệt mỏi, nhanh như chớp xông lên chộp lấy tay phải Nạp Lan Du Hiệp.

Bỗng xảy ra chuyện bất ngờ...

Một giọng nữ dịu dàng, trong trẻo vang trong đầu Đinh Hạo:

- Sư phụ, là sư phụ đúng không? Ta cảm giác được nhịp tim của sư phụ...

Là giọng của tiên đạo phong.

- A Sơ?

Đinh Hạo ngây người, mừng rỡ hỏi:

- A Sơ... Không chết sao?

Nạp Lan Sơ mừng muốn khóc đáp lời:

- Sư phụ, là sư phụ thật sao? Ta... A Sơ rất vui mừng, sư phụ đến thật. A Sơ cũng không biết mình sống hay đã chết, trạng thái của ta hơi lạ. Ta đang ở trong người Du Hiệp.

Trong cơ thể Nạp Lan Du Hiệp?

Đinh Hạo thừ người, chợt nghĩ đến điều gì, giật mình kêu lên:

- Hay mới rồi... Là A Sơ đúng không? Có phải A Sơ khống chế thân thể Du Hiệp, vừa rồi đã âm thầm giúp đỡ ta?

Trong chớp mắt vừa rồi ánh sáng tiên màu trắng không còn bảo vệ Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức, nhờ đó mà Đinh Hạo thoải mái chặt đứt tay trái của gã, cắt đứt liên kết giữa gã với Nạp Lan Du Hiệp. Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức không ngờ điều này nói lên trong chớp mắt đó tiên khí Nạp Lan Du Hiệp chủ động vứt bỏ gã.

Nếu Nạp Lan Sơ ở trong cơ thể của Nạp Lan Du Hiệp thì chắc chắn là nàng đã âm thầm làm cái gì.

- Ta chỉ có thể quấy nhiễu vài hành động của Du Hiệp, không thể khống chế hoàn toàn. Trạng thái của Du Hiệp rất lạ, ta cảm giác được hắn sống nhưng cơ thể không nghe điều khiển...

Trong giọng nói của Nạp Lan Sơ đầy vui sướng, nàng rất hưng phấn khi gặp Đinh Hạo.

Cùng lúc đó.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức phản ứng lại.

Thấy Đinh Hạo nắm lấy tay Nạp Lan Du Hiệp, vẻ mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức hiện nét kinh hoàng.

Nhưng giây sau Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nghĩ đến điều gì, bình tĩnh lại.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức lạnh lùng cười:

- Ngươi chạm vào tiên khí thì sao? Đừng quên trong thân thể Nạp Lan Du Hiệp chảy dòng máu của ta, đã định chỉ bị một mình ta điều khiển. Ngươi không thể khống chế nó!

Đinh Hạo không đáp.

Đinh Hạo cảm giác rõ có dòng nước ấm dọc theo bàn tay Nạp Lan Du Hiệp truyền vào cơ thể hắn, không ngừng bổ sung tiêu hao do vừa rồi hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết.

Loại lực lượng này cực kỳ dồi dào. Giây lát sau Đinh Hạo cảm thấy toàn thân tràn ngập lực lượng, nước lũ huyền khí chảy xiết trong đường huyền khí.

Giọng Nạp Lan Du Hiệp vang trong đầu Đinh Hạo:

- Người tốt, ta đói, ta muốn ăn thịt... Thịt...

Vẫn khờ khạo, vẫn tin tưởng, dựa dẫm vào Đinh Hạo như vậy.

Đinh Hạo mừng như điên.

Phía đối diện, nụ cười trào phúng đông trên mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức nhận ra có điều không đúng.

Bởi vì Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức cảm giác từ cơ thể Đinh Hạo phát ra lực lượng cường đại, thoáng chốc hồi phục khỏe mạnh, không suy yếu như trước. Một Đinh Hạo mạnh mẽ hơn đứng trước mặt Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức luống cuống:

- Không thể nào! Không... Tại sao?

Sao Đinh Hạo có thể khống chế tiên khí?

Đinh Hạo chiếm được lực lượng tiên khí?

Sao có thể như vậy?

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức chợt hiểu điều gì, vụt ngoái đầu nhìn chằm chằm vào người đeo mặt nạ vàng nhạt.

Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức tức giận quát:

- Nê Bồ Tát, vậy là sao? Ngươi dám gạt ta?

Người đeo mặt nạ vàng nhạt giọng điệu bình tĩnh nói:

- Ta không lừa ngươi. Chẳng phải ngươi đã có tiên khí rồi sao? Ngươi cảm nhận được lực lượng vô địch, mạnh mẽ của nó đúng không? Những gì ta nói đều thực hiện.

- Nhưng... Nhưng ngươi nói chỉ có người thân ruột thịt mới điều khiển tiên khí được.

Chương (1-1254)