← Ch.1818 | Ch.1820 → |
Trong Nguyên cảnh, Chính Hoa Tà Phật không thể động đậy, nhìn Tàng Mệnh Luân, hắn cắn răng hỏi:
- Ngươi là ai? Vì sao bắt ta?
Hắn căn bản không biết Tàng Mệnh Luân, cho nên trong lòng rất phiền muộn.
Đồng thời trong lòng hắn run sợ đánh giá chung quanh, hắn chưa bao giờ thấy qua Nguyên cảnh, nguyên khí nơi này để hắn có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Nếu như không phải bị trấn áp, sợ rằng hắn sẽ lập tức tu luyện.
- Ta tên Tàng Mệnh Luân, tìm ngươi có việc, đi với ta một chuyến, sẽ không bạc đãi ngươi!
Tàng Mệnh Luân cũng không quay đầu lại nói.
Chính Hoa Tà Phật cố gắng nghĩ lại cái tên Tàng Mệnh Luân này, Hồng Mông căn bản không có một người như thế.
Không phải là sinh linh Nguyên Vị Diện khác mà Thiên Đế nói tới chứ?
Nghĩ đến đây, Chính Hoa Tà Phật lập tức gấp, hắn lại không muốn đi Nguyên Vị Diện khác, trời biết nói sẽ phát sinh cái gì.
Thế nhưng hắn bất quá là Đại Diễn Thần Chi, làm sao có thể phản kháng Tàng Mệnh Luân là Siêu Thoát Thần Nguyên?
Đúng lúc này, trong cơ thể Tàng Mệnh Luân bay ra một vệt kim quang, rõ ràng là Nguyên Phạt.
Nguyên Phạt trực tiếp rơi vào trong tay Chính Hoa Tà Phật, Tàng Mệnh Luân cả kinh vội vàng dừng lại, quay người trừng mắt nhìn Chính Hoa Tà Phật.
- Làm sao có thể, chẳng lẽ bởi vì lực lượng Hủy Diệt sâu trong linh hồn hắn?
Tàng Mệnh Luân trừng to mắt, sở dĩ tìm Chính Hoa Tà Phật, là bởi vì hắn biết Chính Hoa Tà Phật là hài tử mà Hủy Diệt Nguyên Thần lưu lại.
Năm đó, hắn được Hủy Diệt Nguyên Thần truyền thừa, ở chỗ truyền thừa, phát hiện hai tiểu hài, chính là Tô Đế cùng Chính Hoa Tà Phật.
Sở dĩ Hủy Diệt Nguyên Thần truyền thừa tới Nguyên Vị Diện thứ nhất, là bởi vì muốn Sáng Tạo Thần không cách nào tìm được.
Đạt được Nguyên Phạt cùng Hủy Diệt Nguyên Thần truyền thừa, Tàng Mệnh Luân không có chém tận giết tuyệt, vì báo ân, hắn đưa hai đứa bé đến Nguyên Vị Diện mà lúc ấy Thiên Nguyên mới sáng tạo ra, cũng chính là Hồng Mông.
Bây giờ Vĩnh Hằng Như Một nhiễu loạn hòa bình của Nguyên Vị Diện, hắn nhất định phải mạnh lên.
Biện pháp duy nhất có thể nhanh chóng tăng cường là dựa vào Nguyên Phạt!
Hắn muốn mượn lực lượng Hủy Diệt sâu trong linh hồn Chính Hoa Tà Phật đến tiến hóa Nguyên Phạt, sở dĩ không tìm Tô Đế, là bởi vì Tô Đế không ở trong Hồng Mông, đã xông đến Nguyên Vị Diện thứ tám.
Tay cầm Nguyên Phạt, Chính Hoa Tà Phật trừng to mắt, hắn có thể cảm giác được một cỗ lực lượng vô cùng cường đại điên cuồng chui vào trong tay hắn.
- Cái này...
Chính Hoa Tà Phật hoàn toàn không cách nào lý giải tình hình thời khắc này, đây là cái đồ chơi gì?
Tàng Mệnh Luân xuất thủ, chuẩn bị đoạt lại Nguyên Phạt.
Oanh!
Nguyên Phạt bộc phát ra lực lượng kinh khủng, đánh bay Tàng Mệnh Luân.
Tàng Mệnh Luân cuồng phun Thần huyết, kém chút bạo thể mà chết.
Hắn khó có thể tin nhìn về phía Nguyên Phạt, Nguyên Phạt làm bạn hắn vô số năm vậy mà phản bội hắn?
Chính Hoa Tà Phật không có kinh hỉ, ngược lại vô cùng sợ hãi, ngay cả Tàng Mệnh Luân cũng không làm gì được thứ này, hắn càng không thể.
Lúc này, trong Nguyên Phạt toát ra một đạo bạch khí, hội tụ thành một bóng người vĩ ngạn, rõ ràng là bóng người của Hình Hủy Diệt, mặc dù thấy không rõ diện mạo, nhưng tản mát ra khí tức vô cùng kinh khủng.
Tàng Mệnh Luân nghẹn họng nhìn trân trối, cỗ khí tức này còn cường đại hơn Vĩnh Hằng Như Một, để hắn run lẩy bẩy.
- Hủy Diệt Nguyên Thần...
Tàng Mệnh Luân kém chút dọa tiểu trong quần, đạt được Hình Hủy Diệt truyền thừa, hắn biết rõ Hình Hủy Diệt cường đại đến không thể vượt qua.
Chỉ thấy hư ảnh của Hình Hủy Diệt nâng tay phải lên, ngón trỏ bắn ra một đạo bạch quang, lấy tốc độ cực nhanh bao phủ Tàng Mệnh Luân.
Tàng Mệnh Luân không kịp tránh né, trực tiếp hồn phi phách tán, thân tử đạo tiêu, không có cơ hội trùng sinh!
Tĩnh!
Chính Hoa Tà Phật trợn tròn mắt, Tàng Mệnh Luân liền chết như vậy?
Bị bảo bối của mình hại chết?
Đúng lúc này, hư ảnh của Hình Hủy Diệt quay đầu liếc qua Chính Hoa Tà Phật, mơ hồ trong lúc đó, Chính Hoa Tà Phật thấy được một đôi mắt, vô cùng băng lãnh, nhưng lại cho hắn cảm giác ấm áp không hiểu.
Rất nhanh, hư ảnh tiêu tán, chui vào trong Nguyên Phạt.
Nắm Nguyên Phạt, Chính Hoa Tà Phật không biết làm sao, tiếp xuống nên làm cái gì bây giờ?
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía chung quanh, mừng rỡ như điên.
Cái gì là cơ duyên?
Cái gì là Tạo Hóa?
Đây chính là cơ duyên!
Đây chính là Tạo Hóa!
Chính Hoa Tà Phật hít sâu một hơi, chuẩn bị ở chỗ này tu luyện.
Nguyên khí cao cấp hơn Hồng Mông nguyên khí, ở chỗ này tu luyện, so với Hồng Mông mà nói, có thể nói là tiến triển cực nhanh!
Một đời bá chủ, Tàng Mệnh Luân vẫn lạc ở đây, không người biết được.
Thật đáng buồn, đáng tiếc.
Một bên khác, đám người Tần Quân cũng tiến vào Nguyên cảnh của Nguyên Vị Diện thứ nhất.
Tần Quân muốn trở về thu xếp tốt Hồng Mông, tránh cho Hồng Mông xảy ra chuyện, mà Thiên Vận không muốn đi, đáng tiếc vẫn bị Bàn Cổ xách đi, Cát Tường ưa thích Thiên Vận, một tấc cũng không rời.
- Bệ hạ, có đối sách đối phó Vĩnh Hằng Như Một không?
Chuẩn Đề nhịn không được hỏi, dù sao Vĩnh Hằng Như Một muốn hủy diệt tất cản Nguyên Vị Diện, Hồng Mông cũng là Nguyên Vị Diện.
Tần Quân gật đầu nói:
- Có, đó chính là các ngươi!
Lời vừa nói ra, các Thần Ma kinh hỉ.
Những lời này của Tần Quân không phải đại biểu cho muốn trợ giúp bọn hắn mạnh lên sao?
Bàn Cổ cười điên cuồng:
- Nếu như ta cùng hắn đồng cảnh giới, tuyệt đối có thể giết hắn!
- Ta cũng vậy!
Đế Tuấn mở miệng nói.
Tần Quân lắc đầu cười một tiếng, cũng không nói thêm gì.
Vĩnh Hằng Như Một chính là Sáng Tạo Thần sơ đại, thiên phú chiến đấu sẽ không kém hơn bọn hắn, thậm chí mạnh hơn.
Cho nên nhằm vào Vĩnh Hằng Như Một, hắn dự định dùng chiến thuật biển người!
Một đường xuyên thẳng qua.
Rất nhanh, bọn hắn liền đụng vào Chính Hoa Tà Phật.
Chính Hoa Tà Phật đang tu luyện cảm nhận được khí tức của bọn hắn, vội vàng mở mắt.
Khi hắn nhìn thấy đám người Tần Quân lúc, biểu lộ lập tức kinh ngạc.
Các Thần Ma cũng trừng to mắt, bọn hắn đều biết Chính Hoa Tà Phật, dù sao cũng là đồ đệ của Đấu Chiến Thắng Phật.
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Sao ngươi lại ở chỗ này?
Hắn chú ý tới đồ vật trong tay Chính Hoa Tà Phật.
Nguyên Phạt!
Các Thần Ma cũng như thế, vô ý thức nhìn chung quanh, để tránh Tàng Mệnh Luân đánh lén.
Chính Hoa Tà Phật trả lời:
- Một gia hỏa tên Tàng Mệnh Luân bắt ta tới, sau đó hắn bị cái đồ chơi này giết?
Đang khi nói chuyện, hắn vung vẩy Nguyên Phạt trong tay, biểu lộ có chút bất đắc dĩ.
Đối với Tần Quân, hắn vẫn rất tín nhiệm.
Tần Quân đại công vô tư, vì chúng sinh giảng đạo vô số năm, ngay cả hắn cũng được lợi, cho nên tâm hoài cảm kích.
- Bị pháp bảo của mình giết?
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhíu mày nói, mặt mũi tràn đầy nghi vấn.
Thần Ma khác cũng nghĩ như vậy.
Tần Quân thì lộ ra mỉm cười, cười nói:
- Cha ngươi vẫn rất bao che cho con nha.
Cha!
Chính Hoa Tà Phật trừng to mắt, chẳng lẽ hư ảnh lúc trước là cha của hắn?
Đối với lai lịch của mình, hắn một mực không rõ ràng, Đấu Chiến Thắng Phật cũng nói không rõ ràng, dần dà, hắn đã xem nhẹ chuyện này.
- Ừm, cha ngươi là một vị Sáng Tạo Thần.
Tần Quân gật đầu nói, lời vừa nói ra, các Thần Ma đều trừng to mắt, ngay cả Thiên Vận cũng như thế.
Gia hỏa này là con trai của Sáng Tạo Thần?
Chính Hoa Tà Phật sửng sốt, vội hỏi:
- Sáng Tạo Thần là cái gì?
Tần Quân cũng không giấu diếm, thời cơ thành thục, nên để Chính Hoa Tà Phật hiểu rõ hết thảy.
Khi Chính Hoa Tà Phật biết được mình cùng Tô Đế là huynh đệ đồng nguyên, biểu lộ của hắn càng thêm kinh ngạc, khó có thể tin.
- Tô Đế...
Ánh mắt Thiên Vận lấp lóe, khóe miệng lộ ra nụ cười quỷ dị.
- Ở nơi này tu luyện, đằng sau nói không chừng cần ngươi hỗ trợ.
Tần Quân vứt xuống câu này liền bay đi, những người khác vội vàng đuổi theo, bay về phía lối vào Hồng Mông.
← Ch. 1818 | Ch. 1820 → |