← Ch.1817 | Ch.1819 → |
Trên một đại lục hoang vu, Tàng Mệnh Luân đang nằm ở trên sườn núi, ngước nhìn tinh không sáng chói mênh mông.
- Hủy diệt tất cả Nguyên Vị Diện?
Tàng Mệnh Luân lẩm bẩm, Nguyên Phạt bị hắn ném ở bên cạnh rung động kịch liệt.
Khí tức của Sáng Tạo Thần đối với Nguyên Phạt mà nói vô cùng quen thuộc.
Ở trong tay Hình hủy diệt, nó đánh qua các Sáng Tạo Thần, thậm chí có Sáng Tạo Thần còn bị nó đánh chết, hồn phách bị nó hấp thu.
Cảm nhận được Nguyên Phạt rung động, Tàng Mệnh Luân nhíu mày.
- Ngươi thế nào?
Tàng Mệnh Luân nắm Nguyên Phạt lên, nhẹ giọng hỏi.
Mặc dù Nguyên Phạt cường đại, nhưng không biết nói chuyện, thậm chí không cách nào truyền ra ý thức.
Vuốt ve Nguyên Phạt, Tàng Mệnh Luân chau mày.
Hắn còn đang hồi tưởng lúc trước Vĩnh Hằng Như Một nói, muốn hủy diệt tất cả Nguyên Vị Diện.
Cho tới nay, Tàng Mệnh Luân đều nghĩ mình vô địch, cho dù là Nguyên Chủ thứ nhất cùng Bắc chủ cũng không bị hắn để vào mắt, nhưng Vĩnh Hằng Như Một cho hắn một loại cảm giác rợn cả tóc gáy.
Cường đại!
Cường đại đến để hắn tuyệt vọng.
- Chẳng lẽ hắn đã siêu việt Siêu Thoát Thần Nguyên?
Tàng Mệnh Luân lâm vào mê mang, nếu như Nguyên Vị Diện hủy diệt, hắn sống không được.
Nghĩ xong, hắn cầm Nguyên Phạt rời đi.
Theo tuyên ngôn bá đạo của Vĩnh Hằng Như Một truyền ra, các Nguyên Chủ tụ hợp, thương thảo biện pháp ứng đối.
Bọn hắn ở trong Nguyên cảnh gặp mặt, vờn quanh thành một vòng, đối mặt lẫn nhau.
Hết thảy có mười vị Nguyên Chủ!
Nguyên Chủ thứ nhất mở miệng trước tiên:
- Chúng ta nhất định phải gọi Thiên Nguyên đế tộc chính tông ra, Vĩnh Hằng Như Một siêu việt Siêu Thoát Thần Nguyên, chúng ta liên thủ cũng không đủ hắn giết.
Nguyên Chủ thứ bảy nhíu mày hỏi:
- Hắn đến cùng là ai?
Ở dưới bọn hắn khống chế, khi nào toát ra một cường giả như vậy?
Chẳng lẽ cũng đến từ Thiên Nguyên đế tộc chính tông?
Nguyên Chủ thứ nhất trầm giọng nói:
- Vĩnh Hằng Như Một là tồn tại giống như mạnh nhất, Thần linh sớm nhất, sau bị mạnh nhất chém giết, hồn phách rơi vào Khởi Nguyên Khuê Hà, Hồn Tinh trước đó không lâu là hắn.
Hồn Tinh!
Chúng Nguyên Chủ nhíu mày, mặc dù bọn hắn thân ở Nguyên Vị Diện khác biệt, nhưng đều sắp xếp thủ hạ ở Nguyên Vị Diện thứ nhất, cho nên đều nghe nói qua sự tình Hồn Tinh, không nghĩ tới trong Hồn Tinh cất giấu một tồn tại có thể so với mạnh nhất.
Hiện tại Vĩnh Hằng Như Một muốn hủy diệt Nguyên Vị Diện, bọn hắn đi chỗ nào tìm kiếm Thiên Nguyên đế tộc chính tông?
Hơn nữa Thiên Nguyên đế tộc chính tông thật có thể đối phó Vĩnh Hằng Như Một?
- Các ngươi nghe nói qua chỗ kia sao?
Lúc này, Nguyên Chủ thứ hai mở miệng nói, hắn hất lên đại bào tử kim sắc, ngay cả đầu cũng che khuất, vô cùng thần bí.
Các Nguyên Chủ nhìn về phía hắn, chờ đợi hắn nói tiếp.
- Truyền thuyết có một chỗ, là chỗ Chúng Thần khởi nguyên, có lẽ nơi đó có Thiên Nguyên đế tộc chính tông.
Nguyên Chủ thứ hai ung dung nói.
Chúng Thần khởi nguyên!
Các Nguyên Chủ đều biến sắc.
Một ngày này, Tần Quân đang làm bạn với Đát Kỷ du sơn ngoạn thuỷ bỗng nhiên dừng bước.
- Ra đi.
Tần Quân mở miệng nói, Đát Kỷ nghe xong, sắc mặt biến hóa.
Nàng là Vĩnh Hằng Thần Mệnh, vậy mà không có phát giác được chung quanh có người?
Chỉ thấy Vĩnh Hằng Như Một xuất hiện ở trước mặt hai người, thời khắc này Vĩnh Hằng Như Một mặc long bào cực giống Vô Cực Hồng Mông Bào, trong lúc giơ tay nhấc chân tản ra uy áp vô thượng, phảng phất như chúa tể khống chế hết thảy.
Tần Quân mặt không thay đổi nhìn Vĩnh Hằng Như Một.
- Tổ thần, ngươi nhìn ta hiện tại thế nào?
Vĩnh Hằng Như Một nâng hai tay, cười nói, nụ cười của hắn tràn đầy tự phụ, cho dù nói chuyện với Tần Quân, cũng không có tôn trọng như lúc trước.
Sau khi khôi phục thực lực, hắn cảm giác mình viễn siêu Tần Quân, tự nhiên tâm tính phát sinh cải biến.
Tần Quân đạm mạc nói:
- Rất tốt, cao cao tại thượng.
- Đúng vậy, cao cao tại thượng, ta rất thích hình dung của ngươi!
Vĩnh Hằng Như Một nhếch miệng cười nói, hắn không nhìn Đát Kỷ, vòng quanh Tần Quân, hững hờ hỏi:
- Thiên Nguyên để cho ta chịu đựng nỗi khổ cô độc vô tận, Tổ thần, ngươi cảm thấy ta nên hồi báo hắn như thế nào?
- Nhân quả tuần hoàn, ngươi đã làm, còn cần hỏi ta?
Tần Quân lạnh giọng nói, trong mắt lóe lên sát ý.
Quả nhiên là cánh cứng cáp rồi, cảm thấy mình có thể lên trời?
Vĩnh Hằng Như Một lách mình đi vào trước mặt Tần Quân, cười nói:
- Tổ thần, ngươi giúp ta mạnh lên, ta mang ngươi giết trở lại Chúng Thần khởi nguyên, ta sẽ lại nâng ngươi lên đỉnh phong của chúng Thần, như thế nào?
Chúng Thần đỉnh phong!
Lại?
Tâm thần Đát Kỷ rung mạnh, khiếp sợ nhìn về phía Tần Quân.
Nàng từng đoán Tần Quân là Sáng Tạo Thần, bây giờ nghe Vĩnh Hằng Như Một nói, thân phận của Tần Quân rõ ràng cao hơn Sáng Tạo Thần.
Tần Quân hừ nói:
- Trẫm cần ngươi?
Vĩnh Hằng Như Một cũng không tức giận, cười nói:
- Ta sẽ chứng minh cho ngươi, ta mới là Sáng Tạo Thần mạnh nhất.
- Tiếp đó, ta sẽ hủy diệt Nguyên Vị Diện, sẽ giết Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng!
Nói xong lời cuối cùng, ngữ khí của hắn trở nên sâm nhiên.
Tần Quân bỗng nhiên đưa tay, ấn bờ vai của hắn, nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn nói:
- Trẫm không cho phép ngươi làm như vậy!
Vĩnh Hằng Như Một nhíu mày, không có đẩy lui Tần Quân, mà trả lời:
- Tổ thần, năm đó ngươi rời đi, đã bỏ qua quyền quản hạt chúng ta, lần này, ngươi chỉ có thể nhìn.
Nói xong, hắn quay người rời đi.
Bước ra ba bước, hắn liền biến mất tại nguyên chỗ.
- Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến... ngăn cản Nguyên Vị Diện hủy diệt! Nhiệm vụ tường trình: Sáng Tạo Thần Vĩnh Hằng Như Một muốn hủy diệt tất cả Nguyên Vị Diện, nếu như ký chủ ngăn cản hắn, thu hoạch được một lần chí cao triệu hoán, hai cơ hội cực hạn Tạo Hóa, hai lần cực hạn phục thức tỉnh, mười lần Hồng Mông độ kiếp, mười lần cực hạn thức tỉnh, mười lần Thần Ma Chinh Triệu!
Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Tần Quân, để hắn thở dài.
Nguyên lai hắn tưởng rằng Vĩnh Hằng Như Một đã đại triệt đại ngộ, nhưng không nghĩ tới sau khi dung hợp phân hồn, hắn lại bành trướng, thậm chí ngay cả hai vị Thần phụ của mình cũng muốn giết.
Đát Kỷ lo lắng hỏi:
- Bệ hạ, ngài không có sao chứ?
- Không có việc gì.
Tần Quân lắc đầu, may mắn Vĩnh Hằng Như Một không có phát hiện thân phận của Thiên Vận cùng Cát Tường, nếu không liền phiền toái.
Đại kiếp của Nguyên Vị Diện sắp tới.
Tần Quân nhìn lên bầu trời, thì thào nói:
- Ngươi đã lệch hướng bản tâm, vậy đừng trách trẫm vô tình.
Hắn nhất định phải ngăn cản Vĩnh Hằng Như Một, vì vô số sinh linh của từng Nguyên Vị Diện!
Cho dù giết Vĩnh Hằng Như Một, hắn cũng phải làm!
Đát Kỷ nhìn Tần Quân, lâm vào trong hoảng hốt.
Thân phận của Tần Quân để thế giới quan của nàng bị trùng kích, nàng làm sao cũng không nghĩ ra hoàng tử năm đó là Chúng Thần chi tổ.
Hồng Mông.
Hai mươi bốn mộc quan bay nhanh trong tinh không, Chính Hoa Tà Phật đứng ở trên mộc quan trước nhất, ngóng nhìn phương xa.
Hắn đang xông xáo Hồng Mông.
Từ khi Thiên Đế mở rộng Hồng Mông, chúng sinh cũng bắt đầu lang thang, muốn đi khắp toàn bộ Hồng Mông, hắn cũng là một cái trong số đó.
Chỉ có chân chính đạp vào đường xá, mới có thể cảm nhận được Thiên Đế cường đại.
Gần như không thể đạt tới.
Chính Hoa Tà Phật hồi tưởng đến dĩ vãng, trên mặt lộ ra cười khổ.
May mắn lúc trước hắn không có đắc tội chết Thiên Đế.
Đúng lúc này, một cỗ lực lượng kinh khủng giáng lâm, để Chính Hoa Tà Phật không thể động đậy.
- Đi theo ta!
Thanh âm của Tàng Mệnh Luân bỗng nhiên truyền đến, sau đó phía trước xuất hiện một vết nứt màu đen, hút Chính Hoa Tà Phật đi.
Toàn bộ quá trình rất nhanh, nhanh đến Hồng Mông Thần linh cũng không kịp phát hiện.
← Ch. 1817 | Ch. 1819 → |