← Ch.1859 | Ch.1861 → |
Hình Hủy Diệt cấp tốc đi vào trước mặt Tần Quân, nửa quỳ xuống, thân thể hắn trần trụi, đầu tóc rối bời, dưới ánh mặt trời, cơ bắp như nham thạch cứng rắn.
Hắn cố nén kích động, nói:
- Bái kiến Tổ thần!
Đã bao nhiêu năm?
Hắn đã nhớ không rõ.
Hắn đã sắp quên khuôn mặt của Tần Quân, nhưng hắn vĩnh viễn không cách nào quên bóng người của Tần Quân.
Tần Quân nhìn Hình Hủy Diệt cùng trong trí nhớ hoàn toàn khác biệt, trên mặt cũng lộ ra thần sắc cảm khái.
- Ngươi đã trưởng thành.
Tần Quân nói để toàn thân Hình Hủy Diệt run lên.
Ở Thần giới cao nhất, Hủy Diệt Nguyên Thần mà chúng sinh cùng Sáng Tạo Thần nghe tin đã sợ mất mật, chỉ có ở trước mặt Tần Quân, hắn mới như là hài tử.
- Không có lớn lên, ở trước mặt ngài, vĩnh viễn chưa trưởng thành.
Âm thanh của Hình Hủy Diệt run rẩy nói, trước khi hắn chết, nguyện vọng lớn nhất cũng không phải nhìn lấy các hài tử của mình trưởng thành, mà là gặp lại Tần Quân một lần.
Hắn muốn nói cho Tần Quân, hắn không có cô phụ Tần Quân kỳ vọng.
Hắn một mực dựa theo Tần Quân chế định hủy diệt sáu người đến chấp hành chức trách.
- Ngươi có biết tình hình trước mắt không?
Tần Quân không ôn chuyện với Hình Hủy Diệt, mà trực tiếp chuyển dời chủ đề đến chính đề.
Hình Hủy Diệt chậm rãi đứng dậy, thần sắc ngưng trọng nói:
- Ta đã có thể cảm giác được khí tức của hắn, rất mạnh, gần như không thể chiến thắng.
Cho dù Thủy Ác ở Nguyên Vị Diện, nhưng cỗ khí tức kia cũng bay thẳng tới Thần giới cao nhất, để chúng sinh sợ hãi.
- Hắn chính là Thủy Ác, muốn hủy diệt hết thảy, tà ác thuần túy, đối mặt hắn không thể hạ thủ lưu tình.
Tần Quân căn dặn nói, Hình Hủy Diệt phục sinh, về sau cũng có thể kiềm chế Thủy Ác, nhưng ở trước mắt, hắn vẫn phải khôi phục tu vi.
Nghe vậy, Hình Hủy Diệt gật đầu nói:
- Đợi ta lấy được Nguyên Phạt, nhất định phải trừng phạt hắn!
Đúng lúc này, Thiên Đế bỗng nhiên xuất hiện nói:
- Không cần, Nguyên Phạt đã về con của ngươi.
Hình Hủy Diệt quay đầu, kinh hỉ hỏi:
- Con trai ta?
Thiên Đế gật đầu, nói:
- Ngươi cẩn thận cảm thụ, có thể tìm tới bọn hắn, đi tâm sự trước đi.
Hình Hủy Diệt nắm chặt song quyền, cố gắng giữ vững bình tĩnh, quay người nhìn Tần Quân quỳ xuống, dập đầu một cái liền rời đi.
Tần Quân nhìn Thiên Đế hỏi:
- Bọn hắn thế nào?
- Sắp rồi, không được bao lâu liền có thể tham chiến.
Thiên Đế trả lời, ngữ khí có chút vui mừng.
Đối mặt Thủy Ác cường đại, Chính Hoa Tà Phật cùng Tô Đế đều không sợ chiến.
Tần Quân thở dài một tiếng, nói:
- Tận lực để bọn hắn còn sống.
Thiên Đế gật đầu, hỏi ngược lại:
- Bản tôn, là vì sự tình đột phá mà phiền não?
- Ừm, chỉ sợ trẫm còn chưa đột phá, Thủy Ác đã đánh tới.
Tần Quân nói thẳng, đến lúc nay, hắn cũng không cần che giấu.
Lúc này, các Thiên Đế Phân Thân mang theo vợ con của Tần Quân đi vào Chúng Thần khởi nguyên.
- Nơi này chính là Chúng Thần khởi nguyên?
- Chúng Thần khởi nguyên, nguyên lai thân phận của phụ hoàng cao như vậy.
- Nguyên khí nơi này thật dồi dào, so với Hồng Mông, nồng đậm hơn vô số lần, hơn nữa khối lượng nguyên khí cao hơn!
- Thật đẹp!
- Phụ hoàng đang ở đâu?
Bọn hắn hưng phấn nghị luận, trong khoảng thời gian này cũng không có tà vật sinh ra, có thể tùy ý bọn hắn du lịch, nhưng không được rời Chúng Thần khởi nguyên.
Đát Kỷ, Hi Linh Nữ Đế, Chúc Nghiên Khanh... vô ý thức quay đầu nhìn lại, cuối tầm mắt, Tần Quân cùng Thiên Đế đang đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn các nàng.
- Bản tôn, nếu ngài dung hợp ta, chắc hẳn tu vi sẽ tăng tiến một bậc.
Thiên Đế mở miệng nói, ánh mắt yên tĩnh, tựa hồ tử vong đối với hắn mà nói, không đáng giá được nhắc tới.
Tần Quân liếc mắt nhìn hắn, mang theo ẩn ý nói:
- Ngươi bây giờ cũng tương đương với sinh mạng thể độc lập, thật cam tâm chết đi sao?
- Sống có gì vui, chết có gì sợ.
- Giống như ngài nói, luân hồi vô tận đầu, chỉ có Thiên Đế trường tồn, ta chết, thật ra là vĩnh hằng.
Thiên Đế lạnh nhạt cười nói, coi nhẹ sinh tử, thì sợ gì hi sinh.
- Ngươi trước bồi trẫm tu luyện đi, luận đạo một phen, như thế nào?
Tần Quân quay người hỏi, nếu như thật đến một bước cuối cùng, còn chưa đủ chiến thắng Thủy Ác, lại dung hợp Thiên Đế.
Nguyên cảnh.
Oanh!
Cực Đế từ bên trên rơi xuống, tựa như một đạo hắc quang xé rách không gian, khí thế rộng lớn.
Thời khắc này Cực Đế đang duy trì trạng thái Ngũ Tướng thông thần, cả người giống như hắc thiết, nhưng mặt ngoài quấn quanh lấy từng đường vân màu xám, chính là từ Cụ lực cộng thêm ác oan lực ngưng tụ thành lực lượng mới, có thể nói là tất cả tâm tình tiêu cực ngưng tụ, khiến cho hắn tựa như Tà Thần hủy diệt hết thảy.
Hai mắt hắn lạnh lùng, con ngươi màu đỏ thẫm, nhìn chằm chằm Nguyên Vị Diện thứ năm, hét giận dữ nói:
- Thủy Ác! Cút ra đây nhận lấy cái chết!
Nguyên Vị Diện thứ bảy, Nguyên Vị Diện thứ sáu đều bị Thủy Ác đồ sát hầu như không còn, Thủy Ác đang ở Nguyên Vị Diện thứ năm hoành hành bá đạo, đã tru diệt gần nửa sinh linh, lệ khí đạt tới cực điểm, cách Nguyên Không Gian cũng có thể cảm nhận được.
Thanh âm của hắn vang vọng từng Nguyên Vị Diện, Hồng Mông sinh linh cũng có thể nghe được.
Rất nhiều sinh linh nhận biết Cực Đế trong nháy mắt đoán ra thân phận của hắn.
- Đó là Cực Đế?
- Cực Đế là ai?
- Đối thủ cạnh tranh không nhiều của Thiên Đế!
- Thôi đi, hắn sớm đã bị Thiên Đế bỏ xa!
- Cực Đế muốn khiêu chiến Thủy Ác? Hắn không phải tà ma sao?
Giờ khắc này, vô số sinh linh phấn chấn, nghe thanh âm của Cực Đế liền có cảm giác áp bách, khẳng định rất mạnh.
Nếu Cực Đế có thể tru sát Thủy Ác, hạo kiếp sẽ kết thúc.
Thủy Ác không để ý đến Cực Đế, như trước đang đồ sát sinh linh.
Cực Đế nhướng mày, lúc này vung quyền đánh tới Nguyên Vị Diện thứ năm.
Một quyền này, toàn lực mà làm!
Nguyên khí cuồn cuộn bị hắn phát động, quyền kình đủ để hủy diệt hết thảy đánh tới Nguyên Vị Diện thứ năm, từ bên ngoài Nguyên Không Gian, oanh sập cả Nguyên Vị Diện thứ năm, trong đó vô số ngôi sao, đại thế giới hóa thành tro tàn.
Không gian sụp đổ, thời gian hỗn loạn!
Ngàn vạn quy tắc bị hắn phá đi!
Từ thị giác của hắn nhìn lại, Nguyên cảnh bị oanh ra một cái lỗ đen thật lớn, trông không đến cuối cùng.
Nguyên Vị Diện thứ năm, diệt!
Bên trong còn lại vô số sinh linh cũng đi theo hủy diệt.
Đối với cái này, Cực Đế ngay cả mí mắt cũng không nháy một chút.
Lãnh khốc tới cực điểm!
Chính như tên của hắn.
Hiện tại mục tiêu của hắn chỉ có một, cái kia chính là Thủy Ác.
Hoặc là hắn chết, hoặc là Thủy Ác chết, hoặc là đồng quy vu tận.
Trận chiến này, giữa bọn hắn tối đa chỉ có một người sống!
Từng sợi hắc khí xuất hiện ở trước Cực Đế, chuyển động ngưng tụ, hóa thành bóng người của Thủy Ác.
Thủy Ác cười trào phúng nói:
- Ngươi biết vừa rồi ngươi giết bao nhiêu sinh linh không?
- Chí ít bọn hắn chết không thống khổ chút nào.
Cực Đế lạnh lùng nói, đang khi nói chuyện, dậm chân đi đến Thủy Ác.
Thủy Ác ngẩn người, hắn cười.
Cười vô cùng tàn nhẫn, tràn ngập sát ý.
- Ngươi có thể có hôm nay, là nhờ ta ban tặng! Còn dám chiến đấu với ta, ta sẽ để cho ngươi chết thống khổ hơn cả bọn hắn!
Thủy Ác cười giận dữ nói, ngay sau đó liền đánh tới Cực Đế.
Oanh một tiếng!
Hai tồn tại kinh khủng siêu việt Vô Thượng Nguyên Thần oanh vào nhau, vô số nguyên khí bị chấn động đến chôn vùi, quy tắc từng Nguyên Vị Diện bị chấn động, vũ trụ tới gần biên giới Nguyên Vị Diện càng bị chấn thành tro bụi.
Cực Đế đập tới một quyền, đánh vào dưới hàm Thủy Ác, đánh bay đối phương, sau đó theo sát phía sau.
Bọn hắn cấp tốc đột phá Nguyên Không Gian, đi vào khu vực hư vô trên Nguyên Vị Diện.
← Ch. 1859 | Ch. 1861 → |