Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1846

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1846: Âm thanh chấn Thần giới
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

Thần Nguyên nhìn qua Tần Quân, khắp khuôn mặt là vẻ kích động, hắn run giọng nói:

- Tổ Thần, thật là ngài sao, bao nhiêu kỷ nguyên, không nghĩ tới ta còn có thể lại nhìn thấy ngài!

Nhìn Thần Nguyên kích động như thế, Hồng Mông Đại Đế, Nhậm Ngã Tiếu, Thái Dịch Hỗn Độn hai mặt nhìn nhau.

Gia hỏa này thật là Sáng Tạo thần sao?

So sánh với những Sáng Tạo thần khác, thái độ hoàn toàn tương phản.

Đối mặt Thần Nguyên kích động, Tần Quân thờ ơ nói:

- Đừng giả bộ.

Thần Nguyên ngẩn người, vội vàng giải thích nói:

- Ta không có giả bộ, ta thật là mới biết Tổ Thần về! Vì việc này, ta còn cùng với những Sáng Tạo thần khác xém chút nữa đánh nhau.

- Lý Họa Hồn ở đâu?

Tần Quân hỏi, hắn có thể nhìn trộm tâm lý hoạt động của Thần Nguyên, phát hiện tiểu tử này không có nói láo, cho nên thái độ của hắn cũng có chuyển biến tốt.

Thần Nguyên thận trọng hỏi:

- Lý Họa Hồn là ai?

Nhậm Ngã Tiếu giải thích một phen, bắt đi Lý Họa Hồn là Siêu Thoát, Thần Nguyên cũng không hiểu biết.

Các Sáng Tạo thần phần lớn thời gian đều đang bế quan, dù sao Thần giới cao nhất luôn buồn tẻ như vậy.

- Siêu Thoát dám làm như thế! Tổ Thần yên tâm, ta nhất định sẽ cứu Lý Họa Hồn ra!

Thần Nguyên cắn răng nói, hắn cùng Siêu Thoát quan hệ rất tốt, cho nên lúc chế định cảnh giới, hai người bọn hắn ghép thành đôi, tên là Siêu Thoát Thần Nguyên cảnh.

Nghĩ xong, Thần Nguyên quay người rời đi, chuẩn bị đi tìm Siêu Thoát tính sổ.

Nhậm Ngã Tiếu muốn theo sau, nhưng lại bị Tần Quân lấy tay ngăn lại.

- Để hắn đi, các ngươi đi theo trẫm!

Tần Quân ngược lại muốn xem xem Thần Nguyên có thể cứu Lý Họa Hồn ra hay không.

Hồng Mông Đại Đế hỏi:

- Chúng ta đi chỗ nào? Tìm kiếm Cực Đế sao?

Tần Quân liếc mắt nhìn hắn, cười nói:

- Để cừu hận qua một bên, trẫm muốn mang các ngươi đi điểm xuất phát của hết thảy.

Lời vừa nói ra, ba thần trừng to mắt.

Điểm xuất phát của hết thảy, đó là cái gì?

Ba thần lập tức cảm thấy hứng thú, đi theo Tần Quân bay về phía Chúng Thần khởi nguyên.

Trên một đại lục, một cung điện lơ lửng ở trên đỉnh vũ trụ.

Trong điện, đứng rất nhiều đạo quang ảnh.

Ngồi ở thủ tọa chính là Vĩnh Hằng Thần Mệnh, Sáng Tạo thần mạnh nhất!

Đầu hắn mang tử kim thần quan, trên người mặc áo bào đen, bá khí lăng nhiên, hai mắt tựa hồ cất giấu tuyên cổ tương lai, ẩn chứa hết thảy chân lý.

- Còn không tìm được hắn sao?

Vĩnh Hằng Thần Mệnh trầm giọng nói, quang ảnh phía dưới đều là tộc nhân, thủ hạ đắc lực của hắn, tu vi đều ở Vô Thượng Nguyên Thần cảnh.

Đối mặt Vĩnh Hằng Thần Mệnh hỏi thăm, các quang ảnh trầm mặc, không biết nên trả lời như thế nào.

Bởi vì bọn hắn xác thực không có tìm được Cực Đế.

Cực Đế xuất quỷ nhập thần, mỗi lần xuất hiện, tất sát rất nhiều sinh linh, để Vĩnh Hằng Thần Mệnh hận đến nghiến răng.

- Các ngươi làm ta quá thất vọng.

Vĩnh Hằng Thần Mệnh nhẹ giọng nói, ngôn ngữ nghe không ra là vui hay giận.

- Tổ Thần, chúng ta không rõ ràng lai lịch của hắn, có phải là Sáng Tạo thần khác giở trò quỷ hay không?

Một quang ảnh thận trọng hỏi, Vĩnh Hằng Thần Mệnh để tộc nhân xưng hắn là Tổ Thần, học theo Tần Quân.

Sáng Tạo thần khác?

Vĩnh Hằng Thần Mệnh nhíu mày, lâm vào trong trầm tư.

Đúng lúc này, một vệt quang ảnh bay vào.

- Khởi bẩm Tổ Thần, nghe nói Thiên Đế giáng lâm Thần giới cao nhất!

Quang ảnh gấp giọng nói, lời vừa nói ra, Vĩnh Hằng Thần Mệnh đứng bật dậy.

Quang ảnh khác xôn xao.

Thiên Đế?

Chẳng lẽ là Thiên Đế từ tuyên cổ trong truyền thuyết?

Thiên Đế sáng tạo hết thảy?

Vĩnh Hằng Thần Mệnh liền vội hỏi:

- Thiên Đế ở đâu?

Thần giới cao nhất rất lớn, hơn nữa Nguyên Không Gian hạn chế mạnh, muốn dùng Thần niệm bao trùm toàn bộ Thần giới cao nhất là cần thời gian, cho nên Vĩnh Hằng Thần Mệnh sẽ không ở thời điểm nhàn hạ, dùng Thần niệm quét nhìn Thần giới cao nhất.

- Hắn đang tiến đến Chúng Thần khởi nguyên!

Quang ảnh báo tin trả lời, Chúng Thần khởi nguyên đối với Thần giới cao nhất, có thể nói là cấm địa.

Bởi vì Sáng Tạo thần phụ hạ lệnh, cho dù là Sáng Tạo thần tự tiện xông vào Chúng Thần khởi nguyên, cũng phải chết.

Lúc này Vĩnh Hằng Thần Mệnh biến mất tại nguyên chỗ, rõ ràng là tiến về Chúng Thần khởi nguyên, truy tìm Tần Quân.

Trong điện, các quang ảnh hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao.

Dưới trời xanh, sơn hải tương liên, liên miên bất tuyệt.

Cực Đế đứng ở trên đỉnh núi cao vạn trượng, quan sát sơn hà tráng lệ, trong đôi mắt hắn, tất cả đều là trống rỗng.

Hắn lắc lắc cổ, hơi nhe răng, diện mục dữ tợn, phảng phất như chống lại cái gì.

Oanh một tiếng!

Hắn bỗng nhiên tiến vào trạng thái Ngũ Tướng thông thần, toàn thân biến thành hắc thiết sắc, con ngươi như ẩn như hiện.

- Ngươi đến cùng là ai!

Cực Đế cắn răng gầm nhẹ, vô cùng thống khổ.

Lực lượng Thủy Ác từng bước xâm chiếm lấy tâm trí của hắn, để hắn lâm vào giãy dụa khó có thể tưởng tượng.

Hưu! Hưu! Hưu!

Vô số bóng người bỗng nhiên xông phá tầng mây, bay tới trên đỉnh núi, vây quanh Cực Đế.

Cầm đầu là một nam tử cầm kiếm, hắn kiếm chỉ Cực Đế hỏi:

- Ngươi là người phương nào, lại dám xông vào cấm địa phái ta!

Nơi này linh khí dồi dào, có thể xưng là thánh địa tu luyện, tự nhiên không cho người khác đặt chân.

Cực Đế đột nhiên ngẩng đầu, nhìn hằm hằm bọn hắn, dọa đến bọn hắn run rẩy.

Nhưng cũng may nhiều người dũng khí đủ, huống chi nơi này là địa bàn của bọn hắn, bọn hắn nhất định phải giữ vững.

- Giết hắn!

Có người cao giọng nói, thoại âm rơi xuống, Cực Đế bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng hắn, xé mạnh, nhục thân và linh hồn của hắn bị xé nát.

Những người khác kinh hoảng, còn chưa chờ bọn hắn bỏ chạy, trong nháy mắt Cực Đế đã xé nát tất cả mọi người.

- Rống....

Cực Đế đứng trên đỉnh núi rống giận, thanh âm tựa như cự thú hung mãnh nhất vũ trụ, không chỉ vang vọng đại thế giới này, ngay cả sinh linh của hơn phân nửa Thần giới cao nhất cũng có thể nghe được.

Người nghe không khỏi trái tim băng giá, bởi vì trong tiếng gào thét này tràn ngập ngang ngược cùng hận ý.

Phảng phất như phát tiết sát ý vô tận!

Sau khi rống dài, Cực Đế liền nâng nắm tay phải, một quyền nện xuống, cao phong vỡ vụn.

Một giây sau, toàn bộ đại thế giới vỡ nát!

Ức vạn sinh linh vẫn lạc, bị chết không có dấu hiệu nào, không thống khổ chút nào.

Cực Đế từ trong bụi đất vô biên xông ra, tan biến ở sâu trong vũ trụ.

Đại đồ sát ở Thần giới cao nhất chính thức bắt đầu!

...

Một bên khác.

Tần Quân đang chạy về Chúng Thần khởi nguyên cũng nghe được tiếng rống giận dữ của Cực Đế.

Hắn không khỏi nhíu mày, trong lòng của hắn có loại cảm giác không ổn.

Sắc mặt của Thái Dịch Hỗn Độn khó coi, cắn răng nói:

- Là thanh âm của Cực Đế!

Nhậm Ngã Tiếu cùng Hồng Mông Đại Đế cũng ngưng trọng.

Bọn hắn tu vi cao hơn Thái Dịch Hỗn Độn, có thể cảm giác được Cực Đế vô cùng cường đại, dạng thực lực này nếu không chút kiêng kỵ giết chóc, tuyệt đối sẽ sinh linh đồ thán.

- Phụ Thần, chúng ta thật không ngăn cản hắn?

Thái Dịch Hỗn Độn nhịn không được hỏi, hắn không rõ, vì sao Tần Quân bao che Cực Đế như vậy.

Tần Quân bình tĩnh nói:

- Không phải không ngăn cản, các ngươi tìm được hắn sao?

Theo tiếng rống giận dữ tan biến, khí tức của Cực Đế đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cho dù Tần Quân triển khai thần niệm, cũng bắt không đến hắn.

Dù sao ngay cả Thiên Đế ở Thần giới cao nhất cũng không thể truy tìm Cực Đế, huống chi là bọn hắn?

Tần Quân nhìn như bình tĩnh, trong lòng lại lửa giận khó nhịn.

Cứ theo đà này, Cực Đế chắc chắn vạn kiếp bất phục.

Cho dù hắn chiến thắng Thủy Ác, hắn cũng phải xử trí Cực Đế, nếu không làm sao xứng đáng quy tắc hắn sáng tạo?

Cho dù hắn không so đo, thiên vị Cực Đế, nghiệp lực trên người Cực Đế cũng khó có thể xóa đi.

Nơi này chính là Thần giới cao nhất!

Chương (1-1868)