← Ch.1840 | Ch.1842 → |
Giấu cảm xúc tức giận bất bình ở trong lòng, Đại Diễn cấp tốc rời đi.
Tâm lý của hắn cũng bị Tần Quân nhìn trộm được.
- Ngu muội tự đại, không có kết cục tốt.
Tần Quân lạnh hừ một tiếng, hắn không giết Đại Diễn, Đại Diễn cũng sẽ chết.
Bây giờ Đại Diễn còn có thể tìm ai hỗ trợ?
Chẳng qua là tìm đường chết mà thôi.
Nghĩ xong, Tần Quân nhắm mắt, tiếp tục sáng tạo quy tắc Thần thông.
Quy tắc Thần thông Hccc hắn cũng chia đến Nguyên Vị Diện khác, trong mắt hắn, mặc dù Hồng Mông vẫn đặc thù, nhưng hắn cũng có nghĩa vụ trợ giúp Nguyên Vị Diện khác, dù sao hiện tại tất cả Nguyên Vị Diện đều bị hắn chưởng khống.
Những sinh linh đạt tới trên Bất Hủ cảnh đều có thể cảm giác được nguyên khí chung quanh bỗng nhiên nổi lên sóng gió, từ nơi sâu xa, bên người phảng phất như nhiều thứ gì.
- Chuyện gì xảy ra?
- Loại cảm giác này chẳng lẽ là quy tắc lực?
- Đây là cơ duyên thuộc về ta?
- Trong lòng biến động, tất có dị thường.
Các Nguyên Vị Diện đều có sinh linh bắt đầu truy tra quy tắc thần thông, sau đó một đoạn thời gian rất dài, quy tắc thần thông không bị phát hiện, một mực âm thầm tiến hóa.
Thời điểm Tần Quân không ngừng sáng tạo, các Nguyên Vị Diện cũng đang phát triển, các sinh linh cạnh tranh lẫn nhau.
Trong Hồng Mông, càng ngày càng nhiều thế lực muốn quật khởi, nhưng Thiên Đình độc chưởng Hồng Mông, để bọn hắn không thể không chống lại Thiên Đình.
Vô luận Thiên Đình cường đại như thế nào, vẫn luôn có sinh linh muốn quật khởi, xoay người làm chủ nhân, đây chính là nhân tâm.
Tần Quân không có khả năng để bọn hắn tín ngưỡng Thiên Đình, nói như vậy, Hồng Mông liền không có sinh khí, tất cả đều âm u đầy tử khí, chúng sinh cũng sẽ trở thành Hồng Mông khôi lỗi.
Trong lúc nhất thời, Mệnh Đế sứt đầu mẻ trán.
Hắn muốn mời các Thần Ma hỗ trợ, nhưng các Thần Ma đều bận rộn truy đuổi Tần Quân, có rất ít người nguyện ý giúp hắn.
Đây hết thảy đều được Tần Quân ngầm đồng ý, Tần Lăng Mệnh cần bồi dưỡng thế lực của mình, mà không phải một mực dựa vào lực lượng của hắn.
Mặc dù Tần Lăng Mệnh không có Thần Thoại hệ thống cùng Mệnh Vận Chi Luân, nhưng điểm xuất phát của hắn cao hơn Tần Quân quá nhiều.
Thời điểm đăng vị, chính là thời điểm Thiên Đình cường thịnh nhất.
Thời gian dần trôi qua, những hài tử khác của Tần Quân cũng đạp vào sân khấu Hồng Mông.
Trước lúc bọn hắn thai nghén, Tần Quân đã tu luyện Vạn Sinh Sáng Tạo Công, áp đảo Sáng Tạo thần, cho nên thiên phú của bọn hắn cũng siêu việt các ca ca tỷ tỷ.
Thiên phú cường đại nhất là Tần Thiên Thừa, do Hi Linh Nữ Đế sinh.
Xuất sinh liền thành Đạo, trưởng thành liền đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh, kinh động toàn bộ Hồng Mông.
Được vinh dự là yêu nghiệt thứ nhất của Hồng Mông, bởi vì cha là Thiên Đế, không có sinh linh dám nguy hại hắn.
Mệnh Đế rất coi trọng Tần Thiên Thừa, thường xuyên mang theo trên người.
Vũ trụ mênh mông, một chiếc pháp thuyền kim sắc đi tới, ở trên thuyền, Tần Lăng Mệnh cùng Tần Thiên Thừa ngồi đối diện nhau.
- Bệ hạ, ngươi muốn mang ta đi chỗ nào?
Tần Thiên Thừa mở miệng hỏi, dáng dấp của hắn rất giống Tần Quân lúc tuổi còn trẻ, có thể nói, trong các hài tử, hắn giống Tần Quân nhất.
Mặc võ bào màu xanh trắng, mi tâm còn in một đạo tử văn.
Hắn đồng dạng kế thừa Tử Vi đế tinh đạo quả của Tần Quân, bên trong ẩn chứa một tia Chí Cao Thần Lực!
Tần Lăng Mệnh bưng chén rượu lên, cười nói:
- Ngươi gấp cái gì?
Đối với Tần Thiên Thừa, hắn kỳ vọng rất cao.
Không chỉ là em trai của hắn, còn có thể trở thành chiến tướng của hắn, cho nên hắn hi vọng tương lai Thiên Đình có thể do Tần Thiên Thừa đến bảo hộ.
Tần Thiên Thừa bĩu môi, nằm sấp trên bàn, lộ ra biểu lộ dày vò nói:
- Thật sự là quá nhàm chán! Ta đang bận sang tạo thần thông đây!
Hắn không chỉ có thiên phú huyết mạch cường đại, thiên phú linh hồn cũng cực mạnh, thường xuyên sang tạo thần thông pháp thuật, trong đó có không ít Thần thông đã được Thiên Đình pháp khố ghi chép.
So với những hài tử khác, Tần Thiên Thừa có thể nói là trái tim xích tử, lòng tràn đầy học hỏi và tu luyện.
Từ khi hắn trưởng thành, hắn liền chưa thấy qua Tần Quân, nhưng trong lòng của hắn lại một mực nhớ Tần Quân, hi vọng cuối cùng sẽ có một ngày có thể được Tần Quân tán thành.
- Ngươi nha, chỉ biết vùi đầu tu luyện, chẳng lẽ không thể lo cho gia đình sao?
Tần Lăng Mệnh giả bộ nổi giận nói, thân là Mệnh Đế, hắn nghiêm túc lên vẫn rất có uy nghiêm.
Vẻ mặt Tần Thiên Thừa đau khổ, ai thán nói:
- Ta chỗ nào không để ý gia đình!
Đúng lúc này, một tên thị vệ đi tới, nửa quỳ xuống, ôm quyền nói:
- Bệ hạ! Đã đến vị trí của Thủy Nguyên chi tinh!
Thủy Nguyên chi tinh!
Lúc trước bảy khối Thủy Nguyên chi tinh còn lưu một nửa ở trong Hồng Mông.
Tần Lăng Mệnh gật đầu, nhìn Tần Thiên Thừa cười nói:
- Đi thôi, mang ngươi đến, là giúp ngươi mạnh lên!
Lời vừa nói ra, ánh mắt Tần Thiên Thừa sáng lên, đi theo Tần Lăng Mệnh ra cửa lớn.
Chỉ thấy trước pháp thuyền, bên ngoài trăm triệu dặm, chính là Thủy Nguyên khí ngưng tụ thành uông dương đại hải, tựa như một mảnh tử hải, bên trong lóe ra vô số ánh sáng.
Vùng này đỗ rất nhiều pháp thuyền, giữa tinh không tràn ngập không ít khí tức cường hoành, đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong Hồng Mông.
- Tù Mệnh Đế Tôn, vùng Tử Hải này, ngươi không nên nhúng tay!
Một Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ lạnh giọng nói, đầu người thân sư tử, toàn thân tản ra tia sáng chói mắt, như một vầng mặt trời.
Nghe vậy, một bên khác của tử hải, Tù Mệnh Đế Tôn mặt không biểu tình, đi theo phía sau hắn là Thiên Mệnh Đại Đế.
Bây giờ, bọn hắn đã ở Hồng Mông đứng vững gót chân.
Tù Mệnh Đế Tôn luôn muốn bái Tần Quân làm sư, đáng tiếc trời xui đất khiến không cách nào bái được, hắn cũng không có lưu lại Thiên Đình, mà đi ra xông xáo, Thiên Mệnh Đại Đế một mực đi theo, hai sư đồ sống nương tựa lẫn nhau.
- Bảo vật này, có người tài thì được (*)!
Tù Mệnh Đế Tôn hừ lạnh nói, hôm nay tu vi của hắn đã đạt tới Đại Diễn Thần Chi cửu biến, cách Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ chỉ thiếu chút nữa, nhưng lực chiến đấu của hắn rất mạnh, để Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ cũng phải cẩn thận ứng đối.
- Chậc chậc, Tù Mệnh Đế Tôn cũng dám đến đoạt Thủy Nguyên chi tinh?
- Truyền thuyết Tù Mệnh Đế Tôn cùng Thiên Đế có sâu xa, không biết thực hư?
- Làm sao có thể, nếu cùng Thiên Đế có quan hệ, sớm ở trước khi Hồng Mông trở thành Nguyên Vị Diện, hắn liền theo gà chó lên trời!
- Chúng sinh cạnh tranh, Thiên Đế sẽ không nhúng tay!
- Nghe nói năm đó Thiên Đế từng chiếm được Thủy Nguyên chi tinh, mới một bước lên trời!
Chung quanh Tử hải, các sinh linh nghị luận ầm ĩ, đối với Thủy Nguyên chi tinh đều tràn đầy chờ mong.
Đúng lúc này, pháp thuyền của Thiên Đình lái tới.
Một cỗ khí tức siêu việt Đại Diễn Thần Chi từ trong pháp thuyền truyền đến, kinh động bát phương.
Tần Thiên Thừa đứng ở boong thuyền, nhìn qua tử hải, mặt hắn lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hắn đã có thể cảm giác được Thủy Nguyên chi tinh tồn tại.
Vô số năm đi qua, Thủy Nguyên chi tinh trở nên càng thêm cường đại.
Chân phải Tần Thiên Thừa giẫm một cái, trực tiếp phóng về phía tử hải.
Những cường giả khác thấy cảnh này, nhao nhao xuất thủ.
Vì cơ duyên của mình, ai sẽ để ý Thiên Đình?
Đại chiến hết sức căng thẳng.
Một màn này bị Tần Quân ở Thiên Đế Thần cung nhìn thấy, hắn mỉm cười.
- Tù Mệnh Đế Tôn? Trẫm cũng sắp quên vị cố nhân này rồi.
Tần Quân lẩm bẩm, càng nhiều lực chú ý là đặt ở trên người Tần Thiên Thừa.
Đối với Tần Thiên Thừa, hắn cũng tràn ngập chờ mong.
Dựa theo hắn đánh giá, nếu Tần Thiên Thừa không chết yểu, về sau thậm chí có thể đạt tới độ cao của Sáng Tạo thần phụ!
Bởi vì hắn ẩn chứa Chí Cao Thần Lực, thiên phú so với Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng chỉ cao hơn chứ không thấp.
Trừ cái đó ra, còn có một hài tử, cũng có được một tia Chí Cao Thần Lực, chỉ là Chí Cao Thần Lực so với Tần Thiên Thừa mà nói, yếu nhược hơn không ít, cho nên thiên phú cũng sẽ yếu hơn rất nhiều.
← Ch. 1840 | Ch. 1842 → |