Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1805

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1805: Ôm cây đợi thỏ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

- Muốn chạy trốn?

Ánh mắt của Tần Quân hiện lên sát ý, lúc này xuất thủ, muốn bắt được Cụ Cửu Túc.

Mặc dù Cụ Cửu Túc là tồn tại siêu cường trong Vĩnh Hằng Thần Mệnh, vẫn bị Chí Cao Thần Lực của hắn cuốn lấy, không thể động đậy.

- Đây là lực lượng gì...

Cụ Cửu Túc sợ hãi nghĩ, hắn phát hiện Cụ lực của mình ở trước mặt lực lượng của Tần Quân, không hề có tác dụng.

Mắt thấy hắn sắp bị kéo về phía Tần Quân, trong lòng của hắn hung ác, nguyên thần bỗng nhiên phá tán, hóa thành vô số điểm sáng, cấp tốc tản ra.

Chợt nhìn, hắn tựa như hồn phi phách tán, kì thực lực lượng linh hồn của hắn vẫn còn ở đó.

Mắt thấy hắn liều như thế, Tần Quân cười lạnh một tiếng, không bắt đối phương nữa.

Dù sao ngày sau gia hỏa này sẽ bị Cực Đế giết chết!

Trước để cho hắn cẩu thả sống một đoạn thời gian, lại trợ giúp tu vi của Cực Đế bay lên.

Sau khi Cụ Cửu Túc chạy trốn, ánh mắt của Tần Quân chuyển dời đến đám người Thông Thiên giáo chủ.

Hồng Quân, Nữ Oa, Lão Tử, Nguyên Thủy Thiên Tôn thì hai mặt nhìn nhau, vừa rồi Tần Quân xuất thủ để bọn hắn cảm nhận được uy áp vô thượng, còn mạnh hơn các sinh linh chiến đấu phía trước.

- Bệ hạ quả nhiên đến có chuẩn bị.

Hồng Quân nhìn Tần Quân thật sâu, hành tẩu qua chư thiên vũ trụ, cũng chỉ có Tần Quân để hắn nhìn không thấu.

Hắn lắc đầu cười một tiếng, lười suy nghĩ nhiều.

Dù sao đi theo Tần Quân, hắn không cần nghĩ quá nhiều, chỉ cần nghe lệnh là được, còn có thể tự tại.

Cùng lúc đó, chiến đấu vẫn còn tiếp tục, Lâu Tiêu cự thần cùng Bạch Ngọc Hằng Vương cầm đầu các Vĩnh Hằng Thần Mệnh căn bản không làm gì được đám người Thông Thiên giáo chủ, ngược lại bị chém giết từng người từng người.

Thả mắt nhìn đi, toàn bộ vũ trụ phảng phất như phá diệt, dựa theo Tần Quân tính, lấy tiêu chuẩn của Nguyên Vị Diện thứ tám mà nói, tương đương với 50 Thần Vực bị hủy diệt, sinh linh chết đi càng nhiều vô số kể.

Dù vậy, Thiên Nguyên đế tộc còn chưa đi ra.

Cái này khiến Tần Quân cau mày.

Quả nhiên là không nhìn tính mệnh của thương sinh?

Mắt thấy chiến đấu vẫn còn tiếp tục, Tần Quân không thể không ra tay, hét lớn một tiếng:

- Đưa Hồn Tinh cho trẫm!

Nghe vậy, Thông Thiên giáo chủ phóng tới Tần Quân, ba vị Thần Ma khác bảo hộ lấy bọn hắn.

Lâu Tiêu cự thần lật tay lấy ra một kim bia khắc vô số bí văn, nện về phía đám người Thông Thiên giáo chủ, nhấc lên cuồng phong, đáng tiếc bị đám người Thông Thiên giáo chủ tránh thoát.

Rất nhanh, Thông Thiên giáo chủ ném Hồn Tinh tới cho Tần Quân, Tần Quân tiếp được.

- Ai dám đoạt?

Tần Quân bộc phát ra khí thế tuyệt cường, tứ ngược phiến tinh không này, tất cả Vĩnh Hằng Thần Mệnh đều dừng lại, sợ hãi nhìn về phía hắn, bao quát đám người Thông Thiên giáo chủ.

Loại khí thế này

Viễn siêu bọn hắn!

Tuyệt không phải Vĩnh Hằng Thần Mệnh có thể có!

Lâu Tiêu cự thần đỏ ngầu cả mắt, người này là ai?

Thực lực như thế, tuyệt không phải hạng người vô danh, chẳng lẽ là thân tín của Nguyên Chủ thứ nhất?

Bạch Ngọc Hằng Vương cũng suy đoán giống như thế, hắn thấy, hoặc là đến từ Thiên Nguyên đế tộc, hoặc là đến từ Nguyên Chủ thứ nhất.

Bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, huống chi là Vĩnh Hằng Thần Mệnh khác.

Tần Quân cười khẩy, hắn cũng không rời đi, chờ Thiên Nguyên đế tộc đến.

Các Thần Ma vây quanh hắn, như chúng tinh củng nguyệt, để các Vĩnh Hằng Thần Mệnh không dám tới gần.

- Nên làm gì bây giờ?

- Đánh cũng đã đánh! Có thể nào từ bỏ!

- Lại chờ chút! Hắn không có ý tứ rời đi!

- Gia hỏa này quá cuồng vọng!

Các Vĩnh Hằng Thần Mệnh nhìn nghiến răng nghiến lợi, bọn hắn đều rất mạnh, nếu truyền đi, chẳng phải là mất mặt?

May mắn phiến tinh không này đã không có sinh linh, hoặc là bị diệt, hoặc dọa đến chạy trốn, chỉ còn lại có bọn hắn.

Khởi Nguyên Khuê Hà gió êm sóng lặng.

Bầu không khí trở nên vi diệu.

- Hắn đang chờ cái gì?

Bạch Ngọc Hằng Vương nheo mắt lại, trong lòng khẩn trương nghĩ.

Lâu Tiêu cự thần cùng với những Vĩnh Hằng Thần Mệnh khác cũng đang khẩn trương, Tần Quân sẽ không phải là tụ đại chiêu gì chứ?

Thông Thiên giáo chủ, Hồng Quân chờ Thần Ma rất im lặng, các ngươi đoạt không được, còn không chịu đi?

- Làm sao còn chưa tới?

Bàn Cổ thấp giọng hỏi, chẳng lẽ có chuyện ẩn ở bên trong?

Tần Quân cũng đang nghi ngờ, nhưng biểu lộ của hắn rất bình tĩnh.

Dứt bỏ Hồn Tinh không đề cập tới, chiến đấu đại quy mô như vậy sao có thể không gây nên Thiên Nguyên đế tộc chú ý?

- Không bằng trước tiên lui đi!

Hồng Quân mở miệng nói, sự tình ra khác thường tất có yêu dị.

Tần Quân gật đầu, mang theo đám người bay đi.

Đúng lúc này, vô số cột sáng xuất hiện ở chung quanh, vây quanh bọn hắn, hình thành một vòng tròn cự đại, đường kính đạt tới một trăm triệu dặm, những cột sáng này như Thiên trụ, bao phủ toàn bộ vũ trụ.

- Không tốt! Thiên Nguyên đế tộc đến!

Lâu Tiêu cự thần kinh thanh nói, nói xong, hắn xoay người bỏ chạy, vô cùng dứt khoát.

Bạch Ngọc Hằng Vương nhìn Tần Quân thật sâu, thối lui đi theo.

Vĩnh Hằng Thần Mệnh khác cũng không dám chờ lâu, cấp tốc rút lui.

Chỉ thấy trong cột ánh sáng đi ra từng bóng người, khí tức cường đại, tất cả đều là Vĩnh Hằng Thần Mệnh, chừng 30 tên.

Toàn thân bọn hắn lóng lánh cường quang, không cách nào phân biệt diện mục thật của bọn hắn.

- Rốt cục đến rồi!

Thông Thiên giáo chủ cười lạnh một tiếng, bốn thanh tiên kiếm xoay quanh, Tru Tiên kiếm trận ở trên đỉnh đầu, tùy thời có thể bày trận.

Đế Tuấn, Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn cũng chuẩn bị chiến đấu, Bàn Cổ cầm ra Khai Thiên Phủ.

Tần Quân bị vây quanh rốt cục lộ ra vẻ tươi cười, chỉ bất quá tiếu dung của hắn rất lạnh.

Nếu như Thiên Vận thật bị Thiên Nguyên đế tộc bắt đi, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí!

- Ngươi chính là Thiên Đế! Đi theo chúng ta một chuyến!

Một bóng người lóng lánh tử quang mở miệng nói, ngữ khí bá đạo, không cho cự tuyệt.

- Có phải các ngươi bắt con trai của trẫm hay không?

Tần Quân mở miệng hỏi, hắn cần xác nhận một phen.

Nghe vậy, bóng người tử quang kinh ngạc nói:

- Con của ngươi là ai?

Đôi mi thanh tú của Đát Kỷ nhíu chặt, nếu không phải Thiên Nguyên đế tộc, vậy manh mối của bọn hắn liền gãy mất.

- Hừ, bắt hắn đi, quản con của hắn là ai!

- Khối Hồn Tinh kia không thuộc về ngươi.

- Hắn là Thiên Đế sao, dáng dấp xác thực giống Tổ Nguyên thần tượng như đúc.

- Hừ, hắn là đang vũ nhục Tổ Nguyên thần tượng!

Các cường giả Thiên Nguyên đế tộc liên tiếp mở miệng, trong lời nói xen lẫn một tia lửa giận.

Tần Quân lớn lên giống Tổ Nguyên thần tượng, là vũ nhục lớn nhất đối với bọn hắn!

- Để Lão Tử Hồng Mông độ kiếp, cực hạn thức tỉnh, cực hạn Tạo Hóa, để Nguyên Thủy Thiên Tôn cực hạn Tạo Hóa!

Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, Lão Tử ở dưới Thủy Nguyên thần tộc trợ giúp đã có được Đại Đạo của mình, mà Nguyên Thủy Thiên Tôn ở thời điểm Thành Thần chiến đã Đại Đạo truyền thừa, Hồng Mông độ kiếp, cực hạn thức tỉnh.

Tiếng nói vừa dứt, hai vị Thần Ma liền bị hắn hút vào mi tâm.

- Lên!

Bóng người tử quang phân phó nói, hắn biết Tần Quân có năng lực có thể đề bạt tu vi.

Chuyện này sớm đã truyền ra ở trong bàng chi Thiên Nguyên đế tộc, bọn hắn là bàng chi thứ nhất, cho nên rất chú ý Tần Quân.

Thông Thiên giáo chủ vội vàng đưa tay, tế ra Tru Tiên kiếm trận, Thần Ma khác cũng nhao nhao xuất thủ.

Đại chiến trong nháy mắt bộc phát!

Ba mươi Vĩnh Hằng Thần Mệnh từ phương hướng khác nhau vọt tới, khí thế hội tụ vào một chỗ, đủ để hủy diệt hết thảy.

Tần Quân bộc phát ra Chí Cao Thần Lực, triệt tiêu khí thế của bọn hắn, đồng thời bảo hộ Đát Kỷ.

- Thật mạnh!

Bóng người tử quang âm thầm kinh hãi, làm hắn khiếp sợ nhất chính là lực lượng của Tần Quân vô cùng đặc thù, chí ít hắn chưa bao giờ thấy qua, còn cao hơn Vĩnh Hằng Thần lực!

Chương (1-1868)