← Ch.1790 | Ch.1792 → |
Rời đi nơi này?
Bất Hủ ngẩn người, truy hỏi:
- Chúng Thần khởi nguyên nhàm chán sao? Vậy ngài muốn đi chỗ nào? Thần giới mặc ngài chọn.
Vĩnh Hằng cũng gật đầu, không có nghĩ nhiều.
- Không, trẫm muốn rời đi nơi này, tiến về kỷ nguyên trước khi các ngươi sinh ra.
Tần Quân lắc đầu cười nói, nghe mà hai thần mê mang.
Bọn hắn tạm thời còn không có khái niệm vượt qua thời không.
Mặc dù trước kia Tần Quân nói chuyện xưa của mình, nhưng cố sự quá dài, quá xa xưa, bọn hắn có thể nhớ kỹ tình tiết đã không nhiều.
- Nói cách khác, tiếp đó, trẫm sẽ không bồi tiếp các ngươi, sẽ không gặp nhau cực kỳ lâu, lâu đến sẽ để cho các ngươi quên trẫm.
Tần Quân đổi một loại thuyết pháp, để hai thần lập tức kinh hoảng.
Còn tưởng rằng Tần Quân giống như Nguyên Không Gian, Nguyên Thời Gian hi sinh bản thân.
- Phụ thân, ngài đang nói gì đấy? Có chúng ta ở đây, không cần ngài đi mở càng nhiều không gian!
Vĩnh Hằng trầm giọng nói, hôm nay hắn đã có uy nghiêm, đương nhiên so sánh với Tần Quân, căn bản không đáng giá nhắc tới.
Bất Hủ gật đầu, trước kia hắn không hiểu rõ vì sao Nguyên Thời Gian cùng Nguyên Không Gian lựa chọn hi sinh, hiện tại Tần Quân cũng như thế, để hắn càng thêm phát điên.
Tần Quân nhìn vẻ mặt lo lắng của hai con trai, trong lòng của hắn không bỏ.
Nhà của hắn ở kỷ nguyên trước, nhưng kỷ nguyên này cũng là nhà của hắn.
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bảo hắn lựa chọn ra sao?
- Trẫm tạm thời không rời đi, say này lại nói tiếp.
Tần Quân phất tay đưa Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng ra Chúng Thần khởi nguyên, hắn thật sự không cách nào đối mặt ánh mắt khao khát của hai đứa con trai.
Một bên khác, Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng đi vào trong vũ trụ, nhìn thiên địa vĩ ngạn tráng lệ phía trước, sắc mặt hai thần rất khó coi.
- Không được! Chúng ta nhất định phải ngăn cản cha!
Bất Hủ nắm chặt song quyền nói, mặt mũi tràn đầy kiên định.
Từ khi bọn hắn có linh trí, Tần Quân liền ở bên cạnh họ, là Tần Quân dẫn bọn hắn mở vũ trụ, là Tần Quân trợ giúp bọn hắn trở thành Sáng Tạo thần, là Tần Quân cho bọn hắn ấm áp
Bọn hắn không dám tưởng tượng thời gian không có Tần Quân sẽ là bộ dáng gì.
- Chúng ta phải nắm chắc thời gian tu luyện, chứng minh cho phụ thân nhìn, chúng ta đã có thể nâng lên trách nhiệm!
Vĩnh Hằng trầm giọng nói, thanh âm âm vang hữu lực, như đang phát thệ.
Hai thần liếc nhau, lúc này biến mất, đi trở về tu luyện.
Cùng lúc đó, Tần Quân đi vào ngọn núi cao nhất trong Chúng Thần khởi nguyên.
Đầu đội tinh không hắc ám, nhìn qua mấy ngàn thiên địa, trên mặt hắn tràn đầy tiếu dung kiêu ngạo.
Đây hết thảy, là do hắn chủ đạo!
Sau khi hắn rời đi, vũ trụ sẽ còn khuếch trương, tiến hóa thành Nguyên Vị Diện, vô số vũ trụ, đại thế giới, rộng lớn vô ngần, vô biên vô hạn, sinh linh còn nhiều hơn ức vạn sao trời, văn minh trải rộng các ngõ ngách, vũ trụ tĩnh mịch trở nên náo nhiệt rộng rãi!
Hắn càng nghĩ càng tự đắc, xoay tay phải lại, Vận Mệnh Chi Luân xuất hiện ở trong tay hắn.
Vận Mệnh Chi Luân ẩn chứa lực lượng Thời Không, cũng là kiện pháp bảo thứ nhất của kỷ nguyên, ẩn chứa lực lượng công đức sớm nhất!
Đồng thời, Tần Quân còn sáng tạo ra Thời Không Tuyến, bất quá hắn vẫn không có cách nào dựa vào Vận Mệnh Chi Luân xuyên việt trở về.
Trong lòng của hắn có một suy đoán to gan, không biết có thể trở thành sự thật hay không.
- Vì phòng ngừa vạn nhất.
Tần Quân nói nhỏ, ngay sau đó một phân thân trống rỗng xuất hiện ở bên cạnh hắn.
Thiên Đế phân thân này tu vi giống hắn như đúc, mặt không biểu tình, khí chất cực kỳ uy nghiêm.
Tần Quân nâng tay trái lên, ngón trỏ điểm ở trên trán phân thân.
Trong chốc lát, con ngươi của Thiên Đế phân thân trở nên sáng ngời hữu thần.
- Từ nay về sau, ngươi tên Thiên Đế, sau khi trẫm rời đi, ngươi trợ giúp hai hài tử.
Tần Quân mỉm cười nói, nghe vậy, Thiên Đế phân thân gật đầu.
Vì phòng ngừa, hắn cố ý rót vào Thiên Đế phân thân một đạo Chí Cao Thần Lực thuộc về hắn.
Đạo Chí Cao Thần Lực này theo phân thân không ngừng tu luyện mà mạnh lên, hơn nữa vĩnh viễn cao hơn phân thân, để phân thân không cách nào khống chế, thậm chí không phát hiện được, chỉ bị bản tôn của Tần Quân khống chế.
Đồng thời, nếu bản tôn Tần Quân xuyên qua thất bại, thân tử đạo tiêu, như vậy đạo Chí Cao Thần Lực kia sẽ đoạt xá, đoàn tụ bản nguyên ý thức của Tần Quân.
Không chỉ vì bảo hộ Sáng Tạo thần, cũng là biện pháp dự phòng cho mình.
- Trước đi theo trẫm.
Tần Quân mỉm cười nói, ở trước khi hắn đi, hắn vẫn phải dạy bảo một phen, thậm chí bố cục.
Vạn nhất, có một ngày hắn trở lại kỷ nguyên này thì sao?
Phân thân gật đầu, từ hiện tại bắt đầu, hắn là Thiên Đế!
Sau đó một đoạn thời gian, Tần Quân bắt đầu du tẩu vũ trụ, tìm một số Sáng Tạo thần có tiềm lực có trách nhiệm, ở trước khi đi, cho bọn hắn một phen cơ duyên.
Năm tháng dài dằng dặc cứ trôi qua như vậy.
Vũ trụ của tân kỷ nguyên đã lớn hơn Hồng Mông.
Một ngày này, Tần Quân tìm Hình Hủy Diệt.
Hình Hủy Diệt đã triệt để lột xác thành Hủy Diệt nguyên thần, giữ gìn trật tự của chúng sinh, nhưng hắn không có thực lực, đừng nói Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng, Sáng Tạo thần bình thường hắn cũng không có cách nào trấn áp.
- Đây là Nguyên Phạt, ẩn chứa Chí Cao Thần Lực, có thể giúp ngươi, để ngươi trở thành Sáng Tạo thần mạnh nhất dưới Bất Hủ, Vĩnh Hằng!
Tần Quân lật tay lấy ra một cây roi, roi này như một thanh kim kiếm, mặt ngoài khắc đường vân của Sát Lục Đại Đạo, Tạo Hóa Đại Đạo.
Hình Hủy Diệt vừa bị một Sáng Tạo thần đánh bại rất chật vật, đầy bụi đất, còn chưa tìm được địa phương chữa thương liền bị Tần Quân ngăn lại, biểu lộ hắn kinh ngạc, sau đó mừng rỡ như điên.
- Đa tạ Tổ thần ban ân!
Hình Hủy Diệt kích động nói, đối với chuyện này, Tần Quân chỉ gật đầu cười một tiếng.
Hắn vừa mới chuẩn bị quay người rời đi, Hình Hủy Diệt lại mở miệng nói:
- Tổ thần, ta một mực không có sáng tạo chủng tộc, nhưng gần đây sáng tạo ra hai đứa bé, cảm giác bọn hắn...
Hai đứa bé?
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Nói đi.
- Bọn hắn rất kỳ quái, không hề giống ta.
Vẻ mặt của Hình Hủy Diệt đau khổ nói, nếu như để hậu thế nghe được, còn tưởng rằng hắn bị cắm sừng rồi.
- Mang trẫm đi xem một chút.
Tần Quân cười nói, hắn ngược lại muốn xem xem Hình Hủy Diệt có thể sáng tạo ra hài tử như thế nào.
Hai Hủy Diệt nguyên thần tương lai?
Ở dưới Hình Hủy Diệt dẫn đầu, bọn hắn đi vào một vùng trời nhỏ, vùng trời này có Thủy Nguyên Thần lực của Hình Hủy Diệt bảo hộ, ngoại trừ Sáng Tạo thần, không có sinh linh có thể phá vỡ phòng ngự.
Rất nhanh, Tần Quân đi theo Hình Hủy Diệt tiến vào một sơn động, gặp được hai đứa bé.
Tần Quân lập tức sửng sốt, biểu lộ cổ quái.
Hai đứa bé ở vào trạng thái hài nhi, một đứa da đỏ ngầu, một đứa làn da trắng nõn, đều an tĩnh ngủ say, cực kỳ an tường.
- Đây không phải Chính Hoa Tà Phật cùng Tô Đế sao?
- Chẳng lẽ lại là trùng hợp?
Tần Quân nhíu mày, để Hình Hủy Diệt lo lắng không thôi, vội hỏi:
- Bọn nó có vấn đề sao?
Dù sao cũng là con của mình, cho dù không như mình, hắn cũng rất thương yêu.
- Không có vấn đề, cố gắng bồi dưỡng bọn hắn.
Tần Quân lắc đầu cười nói, chẳng lẽ hai kỷ nguyên có liên hệ?
Nói xong, Tần Quân liền rời đi.
Hình Hủy Diệt nắm Nguyên Phạt cứ thế đứng tại nguyên chỗ, hắn quay người nhìn hai đứa bé nằm trên đống cỏ, biểu lộ phức tạp, thở dài nói:
- Ngay cả Tổ thần cũng tán dương các ngươi, thế nhưng phụ thân người mang trọng trách, không thể để các ngươi lấy thân phận hài tử của ta xuất thế.
← Ch. 1790 | Ch. 1792 → |