← Ch.1740 | Ch.1742 → |
Nữ Hoàng cung, ở trong tinh vực trung tâm của Thương Cảnh thần vực
Nơi đây lơ lửng vô số tiên đảo, các loại cự thú chuyên chở thương đội lui tới, mà Nữ Hoàng cung vĩ ngạn đứng ở trung ương, chỉ là bậc thang trước cửa thì có trăm vạn, giống như một con đường lên trời
Đám người Tần Quân đã tới Nữ Hoàng cung, nhưng có thị vệ ngăn cản, không cho phép tự ý vào cung
- Cút, bảo nữ hoàng của các ngươi đi ra!
Lý Nguyên Bá giận dữ nhìn bọn hắn, dọa đến bọn hắn toàn thân run rẩy, kém chút hồn phi phách tán
Đúng lúc này, thanh âm của Tuyền Khải nữ hoàng bay tới:
- Để bọn hắn vào.
Lý Nguyên Bá quá mạnh, nếu nàng cự tuyệt cầu kiến, chỉ sẽ chọc ra mầm tai vạ
Cứ như vậy, đám người Tần Quân bay vào Nữ Hoàng cung, những thị vệ kia cũng bắt đầu nghị luận thân phận của đám người Tần Quân
Nếu bọn hắn biết được Lý Nguyên Bá gần đây thanh danh vang dội ở trong đó, sẽ hù đến hồn bất phụ thể.
Nữ Hoàng cung rất lớn, hành lang thật dài, hai bên dứng từng dãy kim trụ, mặt trên in bức họa bất đồng, như ảnh thu nhỏ lịch sử
Rất nhanh, đám người Tần Quân bay tới, Tuyền Khải Nữ Hoàng ngồi ở trên hoàng vị, biểu lộ bình tĩnh, tựa hồ đối với đám người Tần Quân đến, hoàn toàn không có cảm thấy ngoài ý muốn
- Thiên Đế, không nghĩ tới nhanh như vậy chúng ta lại gặp mặt.
Tuyền Khải Nữ Hoàng mở miệng nói, giọng nói bình thản, để cho người ta khó phân biệt trong lòng nàng đang suy nghĩ gì
Tần Quân nói ngay vào điểm chính:
- Trẫm muốn biết các ngươi từ nơi nào bắt được trẫm.
Tuyền Khải Nữ Hoàng hồi đáp:
- Nguyên Vị Diện, lúc phát hiện ngươi, ngươi đã ở vào hôn mê.
Nghe vậy, Tần Quân nhíu mày.
Tuyền Khải Nữ Hoàng tiếp tục nói:
- Ngươi là muốn hỏi thăm đường đi thông Nguyên Vị Diện của ngươi?
- Thật có lỗi, nếu ta biết được, chỉ sợ ngươi đã sớm gặp ta.
Một khi Nguyên Vị Diện mới bị công bố, tuyệt đối sẽ gây ra vô số thế lực tranh nhau tìm kiếm.
Tần Quân nhíu mày càng sâu, đây không phải là ý nghĩa, bọn hắn không trở về được?
Lý Nguyên Bá cáu kỉnh nói:
- Vậy nên làm cái gì bây giờ?
Sau có Đế Đình truy sát, trước không đường về, còn có cảnh ngộ bết bát hơn sao?
- Phóng nhãn Nguyên Vị Diện thứ tám, đoán chừng chỉ có một gia hỏa biết được câu trả lời các ngươi mong muốn.
Tuyền Khải Nữ Hoàng mở miệng nói.
Mọi người nhao nhao nhìn về phía nàng, Tôn Ngộ Không càng thúc giục:
- Ngươi nói tiếp đi!
- Càn Long Đại Đế, đến từ Đế Đình.
Tuyền Khải Nữ Hoàng cho đáp án để mọi người sắc mặt khó coi lên
Bọn họ cùng Đế Đình đã kết thành thù hận, coi như Càn Long Đại Đế biết, cũng không có khả năng nói cho bọn hắn.
Tần Quân trầm giọng nói:
- Lấy dã tâm của Đế Đình, giả sử Càn Long Đại Đế thực sự biết, chỉ sợ bọn họ sớm đã đi.
Hắn ở Hồng Mông cũng không có gặp được tồn tại đến từ Nguyên Vị Diện thứ tám!
Chờ chút!
Tần Quân bỗng nhiên nghĩ tới điều gì.
Bóng đen thần bí bắt Cực Đế, cùng với tồn tại thần bí dạy bảo Thủy Nguyên thần tộc, chẳng lẽ chính là người Đế Đình?
Nếu như thật sự như thế, một khi thân phận của hắn cho hấp thụ ánh sáng, Hồng Mông chẳng phải nguy hiểm?
Lúc mọi người do dự, một giọng nữ âm lãnh từ ngoài cung truyền tới
- Tuyền Khải Nữ Hoàng, cố nhân cầu kiến, còn không ra, những lâu la này của ngươi khí huyết thật thối, ta ăn có chút buồn nôn, ngươi nên phụ trách nha!
Sắc mặt của Tuyền Khải Nữ Hoàng đại biến, biến mất ngay tại chỗ
Chỉ thấy bên ngoài Nữ Hoàng cung, nữ tử tám cánh của Đế Đình đang cầm lấy một cánh tay máu me đầm đìa gặm, hình ảnh ghê người không gì sánh được
Sau khi Tuyền Khải Nữ Hoàng thấy, đôi mắt đẹp bắn ra sát ý, lạnh giọng nói:
- Bát Nghịch, ngươi chính là Hoàng giả, sao có thể làm sự tình đê tiện như thế!
Sinh linh có thể vào Đế Đình, ai không từng là Đại Đế hoặc Hoàng giả, nữ tử tám cánh cũng vậy.
Đã từng cùng Tuyền Khải Nữ Hoàng tịnh danh song kiều, đáng tiếc bởi vì người yêu bị giết, tính tình đại biến, bây giờ càng như tà ma
Nghe vậy, Bát Nghịch cười lạnh nói:
- Không phải ăn mấy thủ hạ của ngươi sao, cần phải trào phúng như vậy?
Mấy tên?
Tuyền Khải Nữ Hoàng tức giận đến bộ ngực chập trùng, nhưng tu vi của Bát Nghịch mạnh hơn nàng, nàng không dám phát tác tại chỗ, để tránh khỏi tạo thành càng nhiều thương vong
Hưu! Hưu! Hưu.
Từng tiếng xé gió truyền đến, các cường giả của Thương Cảnh thần vực nhao nhao tụ tập đến, bao bọc vây quanh Bát Nghịch, người đến cơ hồ đều là Đại Diễn Thần Chi, thậm chí có không ít sinh linh cách Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ chỉ thiếu chút nữa, tất cả đều nhìn chằm chằm Bát Nghịch
Toàn bộ sinh linh trong tinh không đều dọa đến tránh xa, các tiên đảo càng vắng vẻ không người.
- Gần đây có một ít dị loại cãi lời Đế Đình ta, có người nói bọn hắn ẩn ở Thương Cảnh thần vực, không biết ngươi có tung tích của bọn hắn hay không?
Bát Nghịch nhìn chằm chằm Tuyền Khải Nữ Hoàng hỏi, ở dưới sự che chở của Lý Nguyên Bá, khí tức của đám người Tần Quân đều đã biến mất, nàng tự nhiên không cảm giác thấy
Nàng dùng ngón tay quấn quanh mái tóc của mình, lộ ra tư thái lười biếng, chỉ là khuôn mặt xấu xí để cho người ta buồn nôn
Tuyền Khải Nữ Hoàng trầm giọng nói:
- Chỗ ta không có tung tích của bọn hắn, ngươi đi đi!
Kỳ thật Thương Cảnh thần vực không yếu, nhưng gần đây gặp phải địch nhân đều rất mạnh, để cho nàng không thể không nhịn.
- Thật sao? Ta có thể ở lại hay không, gần đây có chút đói.
Bát Nghịch lau đi máu tươi ở khóe miệng, dử tợn hỏi.
- Lưu em gái ngươi, cút đi!
Đúng lúc này, tiếng mắng của Lý Nguyên Bá từ trong Nữ Hoàng cung truyền ra.
Ngay sau đó đám người Tần Quân liền bay ra.
- Là các ngươi!
Bát Nghịch nheo mắt lại, trận chiến ở Táng Ma sơn, tên Đại Đế chạy trốn kia đã lưu hình ảnh của đám người Tần Quân, trên dưới Đế Đình đều biết, cho nên nàng liếc mắt là có thể nhận ra
Lý Nguyên Bá nhìn chằm chằm nàng nói:
- Cút, hoặc là chết!
Bát Nghịch không những không giận mà còn cười nói:
- Muốn ta lăn? Ta vừa lúc muốn bắt các ngươi!
Đang khi nói chuyện, toàn thân nàng run lên, một tầng ngân quang hiện lên ở mặt ngoài thân thể, giống như một tầng áo giáp trong suốt
Nàng triệt để bạo phát khí thế của mình, chấn động hết thảy tiên đảo ở trong tinh không
Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ Tạo Hóa cửu trọng!
Cường Đại đến cực hạn!
- Chết!
Lý Nguyên Bá tức giận gào thét, vận dụng Bất Hủ Thần lực.
Nhưng mà toàn thân Bát Nghịch nổi lên gợn sóng ngân sắc, không có bỏ mình.
- Đối phương có chuẩn bị mà đến.
Tần Quân hí mắt nói, cho dù có chuẩn bị mà đến, hắn cũng không sợ.
- Nguyên Bá, giết nàng.
Tần Quân hạ lệnh, thoại âm rơi xuống, Lý Nguyên Bá thuấn di đến trước mặt Bát Nghịch, đấm ra một quyền.
Bát Nghịch đến không kịp né tránh, bị Lý Nguyên Bá đánh trúng, không gian nghiền nát, nàng bị đánh nhập Thời Không loạn lưu, không thấy tăm hơi.
- Đây là bảo vật gì.
Lý Nguyên Bá nhíu mày, cảm giác hữu quyền có chút đau đớn.
Tầng ngân quang trên mình Bát Nghịch không đơn giản, có thể phòng ngự Bất Hủ Thần lực của hắn
Lúc này, Tuyền Khải Nữ Hoàng đi tới bên cạnh Tần Quân, gấp giọng nói:
- Các ngươi đi nhanh, Bát Nghịch chưa bao giờ hành động đơn độc.
Nàng dù sao cũng là đứng đầu một vực, Đế Đình không có khả năng ở trước mặt mọi người giết nàng, dù sao Đế Đình rất thích giữ mặt mũi
Tần Quân nhìn nàng cười nói:
- Trẫm không thích trốn, Đế Đình lại như thế nào, trẫm chính là Thiên Đế, ai ngăn giết kẻ đó!
Đế Đình lại như thế nào!
Đáng chết liền giết!
- Thiên Đế? Hừ, loài bò sát tự đại!
Đúng lúc này, một thanh âm tràn ngập khinh miệt truyền đến, mang theo một cổ uy áp kinh khủng diệt tuyệt hết thảy, để tiên đảo chung quanh Nữ Hoàng cung nát bấy, vô số sinh linh chết thảm.
← Ch. 1740 | Ch. 1742 → |