← Ch.1638 | Ch.1640 → |
Hoa...
Hơn một tỉ sinh linh đều trừng to mắt, hít vào khí lạnh, không thể tin được mình thấy một màn này.
Lăng Đế lại bị đánh bay?
Khánh Đế động dung, Chính Hoa Tà Phật ngạc nhiên, Đại Năng còn lại cũng giật nảy mình
Đây chính là Lăng Đế!
- Làm sao có thể!
Tiêu Lang cao giọng nói, phảng phất như phàm nhân thấy quỷ, hơn mười vị Tạo Hóa Thái Hư Tôn ở bên cạnh cũng đang kinh ngạc thốt lên, Lý Viêm Long càng quỳ xuống, ngồi liệt trên mặt đất
Thoát ly Bất Bại kiếm, toàn thân Cực Đế buông lỏng, thở dài ra một hơi.
Lúc trước một khắc ấy, hắn cảm giác linh hồn của mình sắp bị Bất Bại kiếm hấp thu, để hắn chưa tỉnh hồn
Đồng thời hắn âm thầm kinh ngạc thực lực của Tần Quân, Bất Bại kiếm ngay cả hắn cũng thúc thủ vô sách, Tần Quân lại nhẹ nhõm ném đi, rất khó tưởng tượng thực lực của bọn hắn chênh lệch
- Hắn đến cùng là ai?
- Thiên Đế a, trách không được hắn sử dụng tên Thiên Đế, còn có thể bình yên vô sự.
- Thiên Đế? Nguyên lai là hắn!
- Dám phản kháng Lăng Đế, Thiên Đế chết chắc!
- Vừa rồi chỉ là Lăng Đế không có chú ý, nếu đối kháng chính diện, Thiên Đế hẳn phải chết!
Các sinh linh bắt đầu châu đầu ghé tai, cho dù Lăng Đế biểu hiện quá mức bá đạo, bọn hắn vẫn đứng ở bên Lăng Đế
- Ngươi tránh ra, ta có thể đối chiến!
Cực Đế cắn răng nói, vẫn duy trì trạng thái Ngũ Tướng Thông Thần, sát ý trong mắt so với lúc trước càng sâu, hận không thể xé nát Lăng Đế
Tần Quân không để ý đến hắn, vẫn nhìn chằm chằm Lăng Đế nói:
- Trận chiến này tính ngươi thắng, như vậy kết thúc đi!
Nếu không phải dựa vào Bất Bại kiếm, Lăng Đế chưa hẳn có thể chiến thắng Cực Đế
Nhưng pháp bảo cũng là một bộ phận của thực lực, Tần Quân không có nhiều lời, mặc kệ như thế nào, hắn cứu được Cực Đế.
Tương lai còn rất xa, hắn cần bồi dưỡng một số hạt giống tốt.
Vô luận là Tô Đế, hay Cực Đế, đều hợp khẩu vị của hắn.
Lăng Đế run rẩy tay trái, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Tần Quân, Bất Bại kiếm cấp tốc bay trở về trong tay hắn, hắn cắn răng nói:
- Không thể thả hắn đi! Hắn chính là đại kiếp tà số, ngày sau thế tất sẽ đi tà đồ, đến lúc đó Hồng Mông Thần linh cũng không làm gì được hắn!
- Thì tính sao, trẫm chỉ biết hiện tại hắn không có đi đến tà đồ.
Tần Quân mặt không biểu tình nói, hắn ghét nhất Vận Mệnh, cho dù tương lai Cực Đế có khả năng thật biến thành tà số, nhưng hiện tại Cực Đế không phải.
Không thể bởi vì tương lai như thế nào, liền mạt sát một người trước mắt.
- Ngươi...
Lăng Đế tức giận đến không biết nói cái gì, lời đã đến mức này, Tần Quân còn tùy hứng
Trong lúc nhất thời, hình tượng vĩ đại của Tần Quân ở trong lòng hắn bắt đầu sụp đổ
Thiên Đế trong lòng của hắn, hẳn là vì Hồng Mông suy nghĩ.
Dù sao Thiên Đế thế là Thần linh sớm nhất của Hồng Mông, thậm chí có khả năng đản sinh ở trước Hồng Mông
- Hắn đúng là tà số! Không thể thả đi!
Đúng lúc này, Chính Hoa Tà Phật bỗng nhiên mở miệng nói, mặc dù hắn là Tà Phật, nhưng uy vọng cực cao, ngay cả hắn cũng nói như thế, chúng sinh bắt đầu lấy ánh mắt khác thường nhìn chăm chú về phía Cực Đế
Chẳng lẽ ngày sau Cực Đế thật sẽ hủy diệt Hồng Mông?
- Gia hỏa này...
Tô Đế nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, chau mày lẩm bẩm.
Đường Khuynh Thiên cũng nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, nhẹ giọng nói:
- Mẹ! Ghét nhất là hòa thượng! Không nghĩ tới Hồng Mông cũng có hòa thượng!
Trong Hồng Mông Giới cầu, Tần Quân liếc mắt nhìn Chính Hoa Tà Phật, tên này rõ ràng là e thiên hạ bất loạn.
Ngươi một cái Tà Phật, có ý tứ mắng người ta là tà số sao?
Tần Quân quay người, đi về phía Cực Đế, không nhìn chúng sinh, chuẩn bị dẫn Cực Đế đi
- Coi như ngươi là Thiên Đế! Cũng không thể cứu hắn!
Lăng Đế gầm thét nói, hắn nhìn ra được cảnh giới của Tần Quân, mới Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, tuy bày ra thực lực cao thâm mạt trắc, nhưng cảnh giới ở đó, hắn cần gì e ngại?
Hắn đã sớm nghe nói Tần Quân vào luân hồi, đây chính là thời điểm Tần Quân yếu nhất
Nghĩ xong, tả quyền của hắn mạnh mẽ oanh ra, kim quang tùy theo tóe hiện.
Đại Đế Hám Thế quyền!
Cột sáng kim sắc ẩn chứa lực lượng hủy diệt hết thảy, trong chớp mắt liền đến trước mặt Tần Quân.
Tần Quân nhấc chỉ đối oanh, trực tiếp dùng Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ!
Liệt diễm cùng cột sáng kim sắc oanh vào nhau, chấn động đến toàn bộ Hồng Mông Giới cầu run rẩy kịch liệt
Tần Quân ở Tạo Hóa Thái Hư Tôn sơ kỳ liền có thể chiến thắng Cực Đế, bây giờ đạt tới Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, chiến lực lật ra gấp trăm lần, làm sao có thể đánh không lại Lăng Đế?
Hai đế điều động pháp lực, giằng co không xong, một màn này để vô số sinh linh hít vào khí lạnh
Thiên Đế có thể cùng Lăng Đế đối kháng chính diện?
- Chỉ bằng ngươi cũng mưu toan muốn phản kháng ý chí của trẫm?
Tiếng cuồng tiếu tràn ngập trào phúng của Tần Quân vang vọng bên tai chúng sinh, ngay sau đó, hắn cấp tốc hóa thành Thiên Đế Thần thể, cánh tay phải đẩy ra.
Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ lấy uy thế cực mạnh vượt lên Đại Đế Hám Thế quyền, Lăng Đế cả kinh vội vàng né tránh
Liệt diễm đâm vào Hồng Mông Giới cầu, đâm đến tường ánh sáng ẩn ẩn biến hình
Vô Cực Hồng Mông bào theo gió lất phất, toàn thân lóng lánh kim quang, Tần Quân vô cùng Thần thánh, khí phái của Thần linh cổ xưa nhất phát huy vô cùng tinh tế
Bá đạo!
Vô địch!
Ngoài ta còn ai!
Hắn đứng ở trong Hồng Mông Giới cầu, phảng phất như một đại thụ bất hủ, ngật đứng không ngã, vĩ ngạn đến cực điểm
Hắn quay đầu nhìn về phía Chính Hoa Tà Phật, nói:
- Trẫm muốn Cực Đế sống, ngươi dám có ý kiến?
Nghe vậy, Chính Hoa Tà Phật nhíu mày, không có trả lời
- Bệ Hạ uy vũ!
Cụ Lưu Tôn ngạc nhiên nói, không nghĩ tới Tần Quân đến Hồng Mông vẫn cường thế như vậy!
Lúc trước ở Hỗn Độn sơ khai, Tần Quân liền mạnh vô địch, đi vào Hồng Mông, vẫn như thế, để Cụ Lưu Tôn thân là bộ hạ cũ của Thiên Đế Thạch Điện cảm giác cực kỳ vinh hạnh, nhiệt huyết sôi trào.
Tô Đế cười híp mắt nhìn Tần Quân, Đường Khuynh Thiên ở bên cạnh thì nuốt nước miếng, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Quân mạnh như thế.
- Thật mạnh.
Khánh Đế nuốt nước miếng một cái, bọn thuộc hạ ở sau lưng cũng nhìn trợn mắt hốc mồm
- Không có khả năng! Đại Đế làm sao có thể thua hắn!
Lý Viêm Long kích động nói, Lăng Đế là tín ngưỡng của hắn.
Tần Quân quay người nhìn về phía Cực Đế, nói:
- Trẫm muốn ngươi sống, ngươi liền phải sống!
Nghe vậy, Cực Đế trầm mặc, chậm rãi rời khỏi trạng thái Ngũ Tướng Thông Thần, màu da khôi phục, ánh mắt nhìn về phía Tần Quân vô cùng phức tạp.
- Đáng giận, thật coi ta rất yếu sao!
Lăng Đế cắn răng, diện mục trở nên hung ác, ngay trước mặt nhiều sinh linh như vậy, nếu hắn thua Tần Quân, còn có mặt mũi nào?
Vừa thức tỉnh tên tuổi liền quét rác?
Oanh một tiếng!
Hắn nhấc lên Bất Bại kiếm lao về phía Tần Quân, lần này hắn rất nghiêm túc.
Lúc trước bởi vì coi Tần Quân là ân nhân, tận lực lưu thủ, coi như báo ân!
Cảm nhận được sau lưng truyền đến uy áp, ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ, tiếng long ngâm từ trong cơ thể nổ vang, mấy trăm Đế Viêm Long khí từ trong cơ thể hắn bay ra, tê minh đụng vào Lăng Đế
Nổ tung liên tiếp, tràn ngập toàn bộ Hồng Mông Giới cầu.
Đúng lúc này, Khánh Đế bỗng nhiên tiến vào Hồng Mông Giới cầu, trong mắt chảy ra hai tia sáng màu xanh da trời, hai tay hóa thành trảo bén nhọn, nhìn qua Tần Quân, trên mặt hắn lộ ra không có hảo ý.
Một màn này để chúng sinh xôn xao!
Khánh Đế cũng muốn tham chiến?
- Đại kiếp tà số, Hồng Mông không dung, nếu như ngươi cứu hắn, ai phụ trách cho chúng sinh của Hồng Mông?
Khánh Đế chính nghĩa lẫm nhiên nói, phảng phất như mình là Chúa Cứu Thế của Hồng Mông.
Tần Quân cười khẩy, mặc kệ hắn, lại đến ba tên Khánh Đế lại có làm sao?
← Ch. 1638 | Ch. 1640 → |