Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1632

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1632: Tô Đế Tông kiếm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

Tiến vào Cổ Thánh Đế Đạo, Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, do Chí Tôn Cửu Long Ỷ nâng hắn phi hành, phía trước còn có quang điểu của Cực Đế dẫn đường

Tốc độ phi hành của hắn tính không được tốc độ cao nhất, nhưng hắn cũng không vội

Dù sao cách Cực Đế cùng Lăng Đế đại chiến còn có bảy ngày

Trên đường phi hành, hắn lật xem Thần Thoại Thương Thành, nhìn xem gần đây có đồ vật mới hay không

Đại khái phi hành bốn canh giờ, quang điểu mang theo Tần Quân rời đi Cổ Thánh Đế Đạo, tiến vào trong Hồng Mông

Lại về Hồng Mông, tâm tình của Tần Quân ngược lại không có gì thay đổi, cũng không có chút lo lắng nào, trước khi đột phá hắn có thể đánh bại Cực Đế, huống chi hiện tại, cho dù là Lăng Đế cũng không bị hắn để vào mắt

- Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến... nhiệm vụ tường trình: Lăng Đế nghe nói ký chủ xuất thế, dấy lên ý chí chiến đấu, muốn đánh bại ký chủ, nếu như ký chủ đánh bại Lăng Đế, thu hoạch được một cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, một cơ hội cực hạn giác tỉnh, một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu, một cơ hội hệ thống ân huệ!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Tần Quân, để hắn mở to mắt.

Lăng Đế?

Có ý tứ!

Tần Quân vui vẻ, hắn còn đang suy nghĩ Lăng Đế cùng Cực Đế ai sẽ mạnh hơn, không nghĩ tới Lăng Đế liền muốn khiêu chiến hắn.

Chợt, hắn lần nữa nhắm mắt.

Việc nhỏ xen giữa này cũng không có ảnh hưởng đến tâm cảnh của hắn.

Trong tinh không, từng tòa đại lục trôi nổi, như vòi rồng vây quanh một cự tháp ngàn cao vạn trượng, mỗi mấy chục ngàn tầng màu sắc sẽ khác nhau, còn khảm nạm vô số pho tượng kỳ trân dị thú, ở đỉnh cao nhất là một cung điện khổng lồ

Lý Viêm Long, Tiêu Lang cùng hơn mười vị Tạo Hóa Thái Hư Tôn đang đứng ở trên quảng trường trước cung điện, ở phía trước bọn họ, có một bóng người, bả vai khoan hậu, dáng người như phong, mặc áo bào tương đối rộng rãi, bên hông quấn một dải lụa đỏ, tóc dài buộc ở sau đầu, chỉ lưu hai loạn tóc mai ở trên trán phiêu động

Chính là Lăng Đế!

Bất Bại Đại Đế thứ nhất của Hồng Mông!

Hắn cũng là sinh linh trừ Hồng Mông Thần linh, vị thứ nhất dám xưng đế!

Từ hắn bắt đầu, ở trong lòng chúng sinh mới có khái niệm Đại Đế, không phải danh xưng, mà là một loại khí phách

Khí phách cái thế, vượt lên trên chúng sinh, bễ nghễ thiên hạ!

Ngoài ta còn ai, chính là Đại Đế!

Khuôn mặt của Lăng Đế cùng lúc Hồng Mông sơ khai không có quá nhiều biến hóa, nhưng nhiều hơn một phần tang thương, trải qua vô số năm, lòng hắn đã trở nên thành thục.

Ánh mắt của hắn mang theo một tia nhớ lại, mở miệng hỏi:

- Thiên Đế thật trở về rồi sao?

Nhớ ngày đó, hắn bị Cửu Cực Càn Đế nghiền ép, kém chút bị giết, nếu không có Thiên Đế ra mặt, sao có hắn huy hoàng hôm nay?

- Đại Đế, chúng ta hẳn là nên chú ý Cực Đế a?

Lý Viêm Long thận trọng nhắc nhở, Thiên Đế tính là thứ gì, đáng được Lăng Đế chú ý?

Tạo Hóa Thái Hư Tôn còn lại cũng đi theo gật đầu, tuy bọn hắn nghe nói Thiên Đế diệt đi Huyết Bức tộc, Kim Diêu thần giáo, Thần Chủ Vân Điện, nhưng so sánh với Cực Đế, căn bản không đáng giá được nhắc tới

Tin tức liên quan tới Cực Đế bại ở trong tay Thiên Đế, trước mắt còn chưa lưu truyền ở trong Hồng Mông, cho dù truyền ra, cũng không ai tin, bởi vì sinh linh biết kết quả đều là Thiên Đế từ Vô Tận Hư Không Ngục cứu ra

- Cực Đế, nhân tài mới nổi mà thôi.

Lăng Đế lắc đầu cười nói, trong mắt của hắn chỉ có Hồng Mông Thần linh, không còn người khác.

Cho dù hắn ngủ say mấy trăm tỷ năm, hắn cũng không tin mình sẽ bị siêu việt, cùng Cực Đế chiến một trận, vừa vặn tuyên bố cho Hồng Mông hắn trở về

Nghe được Lăng Đế tự tin như vậy, đám người Lý Viêm Long, Tiêu Lang lập tức mặt mày hớn hở.

Bọn hắn sùng bái Lăng Đế nên như vậy!

Không nhìn hết thảy cường địch trên thế gian!

- Lăng Đế ở nơi này?

Đúng lúc này, một tiếng cười bá đạo truyền đến, chỉ thấy sâu trong tinh không, Đường Khuynh Thiên khiêng cự kiếm đi đến, hắc bào phần phật, tự phụ như kiếm ý trùng thiên

- Người nào dám gọi thẳng danh hào Đại Đế!

Lý Viêm Long gầm thét nói, nhưng hắn cũng không có xuất thủ, còn tưởng rằng Đường Khuynh Thiên là tìm tới bái Lăng Đế.

Mỗi ngày đều có rất nhiều cường giả tìm tới bái, bọn hắn đã thành thói quen, chỉ là đối với thái độ của Đường Khuynh Thiên, hắn rất khó chịu

- Ta chính là Tô Đế Tông Đường Khuynh Thiên! Lăng Đế dám đánh với ta một trận không?

Đường Khuynh Thiên cuồng tiếu nói, tự báo danh hào, hoàn toàn không sợ Lăng Đế.

Tô Đế Tông!

Trong tinh không toàn bộ sinh linh xôn xao, những đại lục quay chung quanh Cự Tháp cũng có thật nhiều sinh linh cư trú, nghe được âm thanh của Đường Khuynh Thiên, nhao nhao bay lên, chuẩn bị chiến đấu.

- Tô Đế Tông?

Lăng Đế hiếu kỳ quay đầu hỏi một câu, hiển nhiên chưa nghe nói qua.

- Tô Đế chính là một vị tuyệt thế thiên kiêu ở sau Cực Đế, có hi vọng trở thành vị k Bất Bại Đại Đế ế tiếp

Một vị Tạo Hóa Thái Hư Tôn trả lời, trong mắt tràn đầy vẻ nghi hoặc

Thủ hạ của Tô Đế có nhóm cường giả này?

Oanh...

Đường Khuynh Thiên bộc phát ra toàn bộ khí thế, giơ cao cự kiếm nói:

- Lăng Đế! Nếu như ngươi không ra! Ta liền huyết tẩy toàn bộ sinh linh ở nơi này!

Lời vừa nói ra, vô số sinh linh tức giận.

- Gia hỏa này qua cuồng vọng đi!

- Đường Khuynh Thiên tính là thứ gì? Hạng người vô danh mà thôi! Cũng dám cuồng!

- Chúng ta cùng lên đi!

- Đúng rồi! Không cần Đại Đế tự mình xuất thủ? Chúng ta liền có thể trừng trị hắn!

- Kiếm khí của hắn thật mạnh, ta còn chưa bao giờ thấy qua kiếm khí mạnh như thế.

Các sinh linh tức giận mắng, nhao nhao lấy ra pháp bảo, chuẩn bị chiến đấu

Đúng lúc này, Lăng Đế bước ra, xuất hiện ở trước rất nhiều đại lục, ngóng nhìn Đường Khuynh Thiên nói:

- Tới đi!

Ánh mắt của Đường Khuynh Thiên rơi vào trên người Lăng Đế, ánh mắt ngưng tụ, thầm nghĩ:

- Hắn là Lăng Đế sao, quả nhiên danh bất hư truyền.

Mặc dù trong lòng có chút hoảng, nhưng mặt ngoài hắn vẫn cuồng vọng như cũ

- Tới đi! Lăng Đế! Hôm nay để ngươi biết Tô Đế Tông của chúng ta lợi hại!

Trên mặt Đường Khuynh Thiên tràn ra từng Huyết Văn, nụ cười trở nên dữ tợn, như là ác ma thị huyết.

Đại chiến sắp bạo phát!

...

- Dừng lại!

Tần Quân đang nhắm mắt dưỡng thần lại bị quấy nhiễu, từ Cổ Thánh Đế Đạo bay tới, đã qua hai ngày, luôn có sinh linh không có mắt muốn đánh cướp hắn.

Chủ yếu là Chí Tôn Cửu Long Ỷ vừa nhìn liền không phải là phàm vật, làm cho người ta trông mà thèm

Tần Quân trợn mắt nhìn, chỉ thấy một chiếc Linh chu dài ngàn trượng đang nhanh chóng bay tới hắn, bên trên có hai Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh, còn có vài chục Hồng Mông Đại Tự Tại, sinh linh còn lại tu vi cũng vượt qua Dung Đạo, trách không được dám tìm hắn gây sự

Hắn mỉm cười, cũng không hề để ý, lần nữa nhắm mắt.

- A a a...

- A...

- Thứ gì?

Lúc này, trên Linh chu phía trước truyền đến tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, để Tần Quân nhíu mày, lần nữa mở mắt nhìn, chỉ thấy chiếc Linh chu kia đã dừng lại, hắn có thể nhìn thấy từng đợt máu tươi từ trong Linh chu bay tung tóe ra, phảng phất như bên trong đang trình diễn đồ sát

Thần thức quét tới, mới nhìn rõ một thân ảnh huyết nhục mơ hồ ở trên Linh chu giết chóc sinh linh, hai Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ mạnh nhất đã đầu một nơi thân một nẻo, nguyên thần cũng bị thôn phệ

Tốc độ của hung vật này cực nhanh, mỗi một giây có thể giết mười mấy sinh linh, thủ đoạn vô cùng hung tàn, không có chút thương hại nào.

- Đó là cái gì?

Tần Quân nhíu mày, cái đồ chơi này nhìn liền buồn nôn.

Rất nhanh, sinh linh trong cả Linh chu bị hung vật thần bí đồ sát hầu như không còn, máu tươi nhiễm boong thuyền, mùi máu tươi phiêu tán ra

Chương (1-1868)