← Ch.1592 | Ch.1594 → |
Không thua kém Hồng Mông tạo hóa?
Nhậm Ngã Tiếu ngẩn người, không nghĩ tới mình lo lắng Thái Dịch Hỗn Độn được Tần Quân coi trọng như thế.
Chợt hắn không còn lo lắng cho Thái Dịch Hỗn Độn nữa, mà hỏi:
- Tiếp đó, ta trực tiếp bắt đầu thu thập Thần Ma sao?
- Trước thu thập Hồng Mông bảo bối đi, lấy thực lực của ngươi, Hồng Mông hẳn không có sinh linh là đối thủ của ngươi.
Tần Quân gật đầu nói, sau khi giao Thần Thoại Hệ Thống cho Nhậm Ngã Tiếu, đoán chừng hắn sắp phải ly khai.
Lúc này, hắn nâng tay phải lên, hài nhi ở phía sau Chí Cao Thần Tọa bay lên, để Nhậm Ngã Tiếu trừng to mắt.
Nơi này làm sao có sinh linh mới?
Chẳng lẽ là Tần Quân sáng tạo?
Nhậm Ngã Tiếu còn cho là mình có thêm một em trai hoặc muội muội.
- Kẻ này quan hệ trọng đại, nếu như có một ngày trẫm rời đi, ngươi nhất định tới nơi này đón hắn, biết không?
Tần Quân trịnh trọng phân phó nói, hài nhi này bị hắn dùng Thủy Nguyên khí phong ấn, ngày sau cũng có tư cách thành tựu Nguyên Sơ Thần, đây là cơ duyên Hồng Mông sinh linh khó mà lấy được.
Nhậm Ngã Tiếu nhíu mày, hắn bắt lấy trọng điểm lời nói của Tần Quân, rời đi?
- Phụ Thần, ngài muốn đi đâu?
Nhậm Ngã Tiếu trầm giọng hỏi, Hồng Mông Đại Đế cùng Tần Nô đã rời bọn hắn, nếu như Tần Quân rời đi, bọn hắn nên làm cái gì?
Có lẽ bọn hắn đã áp đảo Hồng Mông chúng sinh, nhưng không có Tần Quân, bọn hắn sẽ có loại cảm giác mất đi người đáng tin cậy
- Nếu trẫm rời đi, chỉ là vì mạnh hơn, các ngươi có con đường của các ngươi, trẫm có con đường của trẫm, trẫm sáng tạo các ngươi, tuy dự tính ban đầu là trẫm nhàm chán, nhưng trẫm nhưng không có quy định các ngươi nhất định phải đi con đường gì.
- Ngươi gọi Nhậm Ngã Tiếu, vậy thì nhất định phải cười, vô luận loại tình huống nào, ngươi đều phải cười, hiểu chưa?
Tần Quân căn dặn nói, nhớ tới Nhậm Ngã Tiếu ở hậu thế nỗ lực với mình, trong lòng của hắn có thể nói là ngũ vị tạp trần
Nhậm Ngã Tiếu nghe mà suy nghĩ sâu xa, nỗ lực trải nghiệm ý tứ trong lời nói của Tần Quân
- Được rồi, ngươi đi xuống đi!
Tần Quân phất tay, đưa Nhậm Ngã Tiếu ra ngoài.
Sáng tạo xong Thần Thoại Hệ Thống, toàn thân Tần Quân nhẹ nhõm, hắn cố gắng vô số năm, rốt cục có thể thả lỏng.
Tần Quân vô ý thức ngưng tụ ra Thời Không Đại Đạo, muốn nhìn một chút Thời Không tuyến phải chăng đã đi ra.
Một giây sau, hắn liền tới đến Thời Không Vị Diện độc lập, phía trước là vô số hình ảnh thời không, càng đi nơi xa càng nhiều.
Cửu Cung, Thái Tố, Vận Mệnh, Cửu Cực, Âm Dương Quy Tắc đã thành Đạo, thời gian sớm đã sinh ra.
Nhìn qua phía trước, Tần Quân hít sâu một hơi, hắn rốt cục có thể đi về.
Nhưng trước khi trở về, hắn vẫn phải ở Hồng Mông bố cục một phen.
Vô tận năm tháng, hắn đều dùng thời gian ở trên việc tu luyện, còn chưa chân chính bố cục qua.
Không chỉ Nguyên Sơ lục thần, Hồng Mông cũng phải lôi kéo một phen.
Nghĩ xong, Tần Quân rời đi thời không độc lập.
Trong Hồng Mông.
Tôn Ngộ Không khiêng một thanh Mộc Quan dạo bước hành tẩu, sau lưng nổi lơ lửng vô số thi thể, hiển nhiên vừa trải qua một trận chiến đấu
Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn vội vàng hư không quỳ xuống, kích động nói:
- Tham kiến Bệ Hạ!
Nếu không có Tần Quân, sao có hắn hôm nay, nếu như hiện tại có bảng thuộc tính, vậy độ trung thành của hắn tuyệt đối là max trị số.
- Trẫm sắp rời đi, trước khi đi, đặc biệt tới nhìn ngươi một chút.
Tần Quân gật đầu nói, nụ cười trên mặt nghiêm túc không giống bình thường.
Đấu Chiến Thắng Phật ngẩn người hỏi:
- Bệ Hạ muốn đi đâu?
- Trẫm muốn luân hồi một phen, thể nghiệm hết thảy, lại trùng kích tầng thứ cao hơn.
Tần Quân cười nói, lý do này vừa vặn để hậu thế lại gặp nhau dễ nói chuyện.
Luân hồi?
Đấu Chiến Thắng Phật giật mình, kiếp trước cũng có thật nhiều Đại Năng Luân Hồi chuyển thế, thể nghiệm nhân gian muôn màu, hắn cũng có thể hiểu được
- Đứa bé này không có mệnh số, ngày sau nói không chừng sẽ quấy phá Hồng Mông long trời lỡ đất, ngươi phải cố gắng bồi dưỡng, đừng để hắn đi sai đường.
Tần Quân nhìn về phía Mộc Quan sau Đấu Chiến Thắng Phật nói, ngữ khí ý vị thâm trường.
Đấu Chiến Thắng Phật gật đầu nói:
- Ta cũng đã nhìn ra, cho nên muốn mang theo ở bên người, tự mình bồi dưỡng.
- Ừm, nếu gặp vấn đề, tìm các Thần linh hỗ trợ.
Vứt xuống câu nói này, Tần Quân liền biến mất.
Đấu Chiến Thắng Phật cảm khái không thôi, thì thào nói:
- Thiên Đế luân hồi? Có ý tứ, về sau sẽ có bao nhiêu người gặp nạn.
Đắc tội Thiên Đế, là không thể nào có kết quả tốt, nhưng bởi vì Tần Quân luân hồi, thân phận cải biến, khẳng định sẽ cùng rất nhiều sinh linh phát sinh mâu thuẫn.
Một bên khác.
Tần Quân tìm tới Vũ Văn Thành Đô.
Vũ Văn Thành Đô đang tu luyện, chung quanh nổi lơ lửng hàng ngàn hàng vạn bộ thi thể, mùi máu tươi cực kỳ nồng đậm.
Tần Quân xuất hiện ở sau lưng hắn, khẽ nhíu mày, sát tâm của gia hỏa này làm sao nặng như thế?
- Vũ Văn!
Tần Quân mở miệng nói, dọa đến Vũ Văn Thành Đô vội vàng đứng lên, đồng thời lui nhanh, cùng Tần Quân kéo dài khoảng cách.
Đãi hắn thấy rõ là Tần Quân, lúc này hư không quỳ xuống, trầm giọng nói:
- Tham kiến Bệ Hạ!
- Tu vi không tệ, đã đạt tới Hồng Mông Đại Tự Tại cảnh hậu kỳ.
Tần Quân gật đầu khen ngợi một câu, Vũ Văn Thành Đô ở trong ba vị Thần Ma thiên phú thấp nhất, nhưng nương theo cứng cỏi cùng đảm lượng lăn lộn cho tới bây giờ, thật sự là không dễ.
Có người có lẽ thiên phú không được, nhưng chú định phải trở thành cường giả.
Vũ Văn Thành Đô nhếch miệng nở nụ cười, chỉ bất quá cười rất dữ tợn, như một Ma Thần
- Trẫm sắp rời đi, muốn bàn giao ngươi một nhiệm vụ, có bằng lòng hay không?
Tần Quân đi thẳng vào vấn đề, hắn thân là Thiên Đế, không cần quấn nhiều vòng tròn như vậy.
Vũ Văn Thành Đô ngẩn người, lúc này trả lời:
- Nguyện ý!
Tần Quân là Hồng Mông chí cao thần, vì hắn hiệu lực, đây chính là cơ hội bao nhiêu Hồng Mông sinh linh cầu không được
- Trẫm muốn ngươi sáng tạo một thế lực, tên là Nhan Vương Điện.
Tần Quân bắt đầu bố trí, hiện tại nếu Hồng Mông sinh linh có thể sống đến hậu thế, tuyệt đối đều là Đại Năng cái thế
Tuy truyền thuyết Hồng Mông sinh linh gần như chết hết, nghĩ đến đằng sau là gặp được đại kiếp
Vũ Văn Thành Đô cẩn thận nghe, càng nghe càng hưng phấn, lại còn liên quan đến Hồng Mông Thần linh!
Chờ sau khi Tần Quân nói xong, Vũ Văn Thành Đô hít sâu một hơi, nói:
- Đa tạ Bệ Hạ cho ta một cơ hội như vậy!
Nếu như thành công, hắn ngang hàng Hồng Mông Thần linh, hắn làm sao có thể không hưng phấn?
- Đừng để trẫm thất vọng.
Tần Quân cười đến cao thâm mạt trắc, còn chưa dứt lời, hắn liền biến mất
Vũ Văn Thành Đô nắm chặt song quyền, cười lạnh nói:
- Nhan Vương Điện! Rất tốt! Ta nhất định sẽ làm cho cái tên này bao phủ Hồng Mông!
Hồng Mông biên giới, Thái Dịch Hỗn Độn dạo bước mà đi, chau mày, trong miệng không biết lẩm bẩm cái gì.
Hắn bỗng nhiên dừng bước lại, nhìn qua bóng đêm vô tận phía trước, trong mắt tràn đầy vẻ cô đơn.
- Ta đến cùng làm sao mới có thể thành tựu Tạo Hóa Thái Hư Tôn?
Trên mặt hắn tràn đầy không cam tâm, Thái Tố Thiên Quân, Cửu Cực Càn Đế, Cửu Cung Thuỷ Đế, Âm Dương Nguyên Đế đều đã thành tựu Tạo Hóa Thái Hư Tôn, Nhậm Ngã Tiếu cũng nhận được Tần Quân chỉ điểm, mà hắn vẫn như cũ không có đầu mối, hắn cũng không muốn bị Thần linh còn lại hất ra.
Tim của hắn lâm vào dày vò trước nay chưa có, cảm giác bất lực để hắn tiếp cận bờ biên giới sụp đổ.
Đúng lúc này, một đạo hồng quang từ sâu trong bóng tối chạy nhanh đến, lấy tốc độ siêu việt hết thảy đụng vào Thái Dịch Hỗn Độn.
Thái Dịch Hỗn Độn là Hồng Mông Thái Nguyên Thủy Tổ cảnh viên mãn cũng không kịp phản ứng, chính giữa mi tâm bị đụng trúng.
Toàn bộ thân thể hắn cứng ngắc, hai mắt không tự chủ khép lại, khí tức giảm mạnh, hóa thành hư vô.
...
← Ch. 1592 | Ch. 1594 → |