Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1470

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1470: Duy trẫm Độc Tôn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

- Ừm, Vô Song đại chiến quy tắc như thế, Hạ Thần Võ cũng không tệ lắm, không có làm ra sự tình bậy bạ, ngược lại là Chí Tôn Vô Địch không đề cập tới cũng được, dù sao súc sinh kia đã chết.

Quách Gia gật đầu nói, phàm là người bất lợi với Tần Quân, hắn đều chán ghét.

Nhớ tới thời kỳ Hỗn Độn, hắn cơ hồ có thể nói là sinh linh yếu nhất, nhưng Tần Quân đối với hắn hậu ái, trợ giúp hắn một bước lên mây, ban cho hắn hết thảy, phần ân tình này sớm đã thâm nhập cốt tủy, để hắn cả đời khó quên.

- Thật sao?

Huyền Đương như có thâm ý nhìn về phía Hạ Thần Võ, cảm nhận được ánh mắt của hắn, Hạ Thần Võ giật mình tỉnh lại, vội vàng hướng hắn ôm quyền hành lễ

Ầm ầm...

Cuồng phong đột nhiên tập đến, sấm sét vang dội, ba Thần Thú ở trên không Đại Tần Thiên Đỉnh ngao khiếu không ngừng

Tần Quân đứng ở trên trăm vạn thềm đá có thể cảm giác được khí vận của Nội vũ trụ đang tụ tập đến hắn, từ nay về sau, hắn là Thiên Đạo chi chủ, Cửu Ngũ Chí Tôn chân chính!

Mấy ngàn Đế Viêm Long khí quấn quanh thân thể của Tần Quân, uy vũ bá khí, khí thế Thiên Đế phát huy vô cùng tinh tế, xâm nhập nhân tâm

- Tần Quân ca ca thật đẹp trai!

Tiểu Ly mặt mũi tràn đầy sùng bái nhìn Tần Quân, như tiểu hài tử kích động.

Hôm nay Phong Thần, chắc chắn vĩnh tồn trong lòng ức vạn sinh linh.

Sau này hồi lâu, đều khó mà quên!

Nhìn xuống chúng sinh phía dưới quỳ bái mình, trên mặt Tần Quân chậm rãi lộ ra nụ cười, tuy rất nhạt, nhưng tràn đầy ngạo khí bễ nghễ thiên hạ, hắn nâng tay phải lên, ngón trỏ nhô ra.

Hưu...

Một Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ bắn ra, tia sáng liệt diễm lấy khí tức khó mà ngăn cản phóng tới Lôi Vân cuồn cuộn hình thành thiên khung, bắn phá, oanh ra một cái lỗ to lớn, như lỗ đen, sóng gió vô tận chui vào trong đó, vô cùng hùng vĩ.

Nhất chỉ phá thiên!

Cái thiên này, còn là Thiên Đạo!

Mấy trăm triệu sinh linh quỳ rạp dưới đất, ngước nhìn hình ảnh trước mắt, vẻ chấn động hiện rõ, khó mà tiêu tán.

- Từ nay về sau, chúng sinh các ngươi đều lấy trẫm vi tôn! Duy trẫm Độc Tôn!

Tần Quân ngạo nghễ cười nói, Long bào phần phật, giống như tiếng sấm rung động, tiếng cười của hắn vang vọng chư thiên vũ trụ, uy bá vô số sinh linh

Liễu Nhược Lai ở biên giới Nội vũ trụ nghe được câu này, biểu lộ càng thêm phức tạp.

Nhược Tâm ngược lại rất hưng phấn, đong đưa cánh tay của Liễu Nhược Lai, không ngừng nói:

- Mẹ! Cha thật lợi hại a!

Bát Hoang...

Thông Thiên giáo chủ cũng bị câu nói này chấn nhiếp, nhìn về phía chân trời, hắn thì thào nói:

- Đến cùng là một vị anh hùng như thế nào mới có thể có bá khí như thế?

Giờ khắc này, hắn đối với Thiên Đế cũng sinh ra hiếu kỳ cùng sùng kính.

Trong Thiên Đế vũ trụ, trên tế đàn, mấy trăm triệu sinh linh đều bị lời nói của Tần Quân trấn trụ, cứ thế tại nguyên chỗ, ngơ ngác nhìn Tần Quân ngửa đầu cười dài kia.

- Thiên Đế Độc Tôn!

Dương Tiễn bỗng nhiên cao giọng nói, âm thanh cực kỳ kích động, dẫn tới Thần Tướng còn lại nhao nhao hò hét theo.

- Thiên Đế Độc Tôn!

Một trăm triệu binh lính Đại Tần cũng bắt đầu hò hét, bọn hắn điên cuồng vung binh khí trong tay, hình thành thanh âm phá vỡ sơn hà, như là tiếng trống ở chiến trường

Toàn bộ Thiên Đế vũ trụ quanh quẩn tiếng hò hét Thiên Đế Độc Tôn, cái này là tràng cảnh hùng vĩ bực nào

Hưởng thụ lấy các tướng sĩ Đại Tần hò hét, Tần Quân chậm rãi nâng lên hai tay, giống như ôm lấy chư thiên vũ trụ, tư thái này để tất cả tướng sĩ của Đại Tần thiên đình càng thêm hưng phấn, rống đến khàn cả giọng, dọa đến những có kiêu hùng dị tâm ở trong tế đàn đều run sợ.

Đại Tần thiên đình cường thịnh như vậy, bọn hắn lấy cái gì lật trời?

Ở trong tiếng hò hét chấn thiên, Tần Quân vung tay áo quay người, biến mất ở trước mắt chúng sinh.

Đến tận đây, Phong Thần đại điển kết thúc.

Mà lần Phong Thần này tạo thành ảnh hưởng mới bắt đầu!

Các sinh linh trên tế đài đều không có lập tức đứng dậy, mà quỳ trên mặt đất, hoảng hốt, trong thời gian ngắn không cách nào từ trong kính sợ cùng khiếp sợ tỉnh táo lại.

Thiên Đế Cung.

Đám người Huyền Đương, Cơ Hạo Dạ gặp mặt Tần Quân, trừ những bộ hạ cũ của Thiên Đế Thạch Điện như bọn họ ra, không có những người khác.

Hạ Thần Võ thì được Bách Lý Thủ Ước an bài ở lại, mấy ngày nữa lại tiếp tục Vô Song đại chiến.

- Bây giờ cái thịnh thế này may mắn mà có ngươi.

Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, nhìn Huyền Đương cười ói.

Nếu không có Huyền Đương, sao sẽ có Nhân tộc, vì sao lại có hôm nay?

Huyền Đương hổ thẹn nói:

- Sáng tạo Nhân tộc, vẫn là Bệ Hạ bày mưu đặt kế, ta không dám đảm đương vinh hạnh đặc biệt này.

- Trẫm nói ngươi có thể gánh, ngươi liền có thể gánh.

Tần Quân lắc đầu bật cười, gặp lại Huyền Đương, hắn vẫn rất vui mừng.

Từ thời kỳ Hỗn Độn đến bây giờ, là một đoạn dài dằng dặc đến để cho người ta tuyệt vọng.

Huyền Đương đối với hắn vẫn kính sợ như cũ, có thể thấy được đối phương trung tâm.

- Bệ Hạ, Độc Cô Thiên Tông đánh Huyền Đương bị thương nặng, thù này chúng ta phải ghi lại a!

Hoắc Khứ Bệnh ôm quyền nói, biểu lộ hận đến nghiến răng.

Độc Cô Thiên Tông?

Tần Quân nhíu mày hỏi:

- Hắn là ai?

- Đến từ Độc Cô gia ở Đại Đạo Vị Diện khác, vô cùng cường đại, Độc Cô Thiên Tông đồng thời cũng là Tà Đạo Thập Đế của Cổ Thánh Đế Đạo, thực lực của hắn sắp xếp trước ba, Sở Điệu Thánh Tổ ở trước mặt hắn cũng không đủ nhìn.

Quản Trọng giới thiệu nói, biểu lộ có chút ngưng trọng.

- Tà Đạo Thập Đế?

Tần Quân thì thào.

- Tà Đạo Thập Đế chính là mười Đại Đế Tà Phái trong Cổ Thánh Đế Đạo, tất cả đều siêu việt Vô Cực Chí Cao Đại Đế, Sở Điệu Thánh Tổ là một cái trong số đó, đúng rồi, Câu Trần Đại Đế cũng là một trong Tà Đạo Thập Đế.

Quách Gia cười nói, biểu lộ so với Quản Trọng, hắn tựa hồ không lo lắng chút nào.

Cơ Hạo Dạ trừng mắt liếc hắn một cái nói:

- Hừ, ngươi còn cười, nếu không phải ngươi, Độc Cô Thiên Tông có thể trưởng thành đến ngày nay?

Nói lên Độc Cô Thiên Tông, có thể dùng huy hoàng, như Chí Tôn Vô Địch ở Nội vũ trụ.

Độc Cô Thiên Tông có hôm nay, quấn không ra Quách Gia.

Hỗn Độn song kiệt trợ giúp qua vô số Đại Đế, hào kiệt, Độc Cô Thiên Tông là một cái trong số đó.

Nếu không có Quách Gia, Độc Cô Thiên Tông đã chết ở trong đồng tộc nội đấu, như thế nào ngồi lên vị trí gia chủ.

- Hắn có thể là nẻ tình mặt mũi Quách Gia, mới buông tha ta, nếu không ta giống như Sở Điệu Thánh Tổ, chỉ còn nguyên thần.

Huyền Đương cười khổ nói, hắn cũng siêu việt Vô Cực Chí Cao Đại Đế, đáng tiếc ở trước mặt Độc Cô Thiên Tông, không có lực phản kháng chút nào.

Quách Gia phe phẩy quạt cười nói:

- Có ta ở đây, hắn tuyệt không có khả năng thương tổn Bệ Hạ!

Hắn nói rất chắc chắn, có thể thấy được hắn cùng Độc Cô Thiên Tông quan hệ sâu bao nhiêu.

- Nhưng thù này chẳng lẽ bỏ qua sao?

Hoắc Khứ Bệnh tức giận hỏi, hắn không ưa tà đạo, đối với Độc Cô Thiên Tông không có hảo cảm.

Quách Gia bất đắc dĩ, không nói thêm lời.

- Ừm, ngày sau trẫm sẽ tìm Độc Cô Thiên Tông đòi một lời giải thích, dám đả thương người của trẫm, đều phải trả giá đắt!

Tần Quân gật đầu nói, ở đây không có người cảm thấy hắn cuồng ngôn, không khỏi vì Độc Cô Thiên Tông mặc niệm.

- Đinh! Phát động nhiệm vụ chi nhánh... đánh bại Độc Cô Thiên Tông! Nhiệm vụ tường trình: nếu ký chủ trợ giúp Huyền Đương ra mặt, đánh bại Độc Cô Thiên Tông, thu hoạch được một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một cơ hội tử trung giác tỉnh, một lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, hai cơ hội hệ thống ân huệ, năm cơ hội Thần Ma đỉnh phong!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở đi theo vang lên, nhưng không có để tâm cảnh của Tần Quân sinh ra gợn sóng.

- Sau Vô Cực Chí Cao Đại Đế là cái gì? Trẫm đối với cảnh giới nơi này không rõ ràng lắm.

Tần Quân đột nhiên hỏi.

Vấn đề này, hắn nhẫn nhịn thật lâu.

Vô Cực phân tam cảnh, một là Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh, hai là Vô Cực Chí Cao Đại Đế, ba là cái gì?

Chương (1-1868)