Truyện:Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng - Chương 1442

Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
Trọn bộ 1868 chương
Chương 1442: Sở Điệu Thánh tổ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1868)

- Vi sư rốt cuộc tìm được ngươi!

Bạch Đế cảm khái vạn phần, tuy hắn cùng Tần Quân là sư đồ, nhưng tình cảm lại như cha con.

Lúc trước Cực Viêm Ma Thần tộc bị Thánh Môn tiêu diệt, Cơ Bất Bại đưa Cơ Vĩnh Sinh ra, tự mình huyết chiến, ngộ nhập Thời Không tuyệt địa, Cơ Vĩnh Sinh vẫn là ấu nhi bay xuống đến Huyền Đương đại thế giới, nếu không có Bạch Đế thu dưỡng, chỉ sợ Cơ Vĩnh Sinh đã bị Yêu Thú nuốt.

Tần Quân hỏi:

- Tìm ta? Có ý tứ gì?

Năm đó ở Huyền Đương đại thế giới, Thánh Đình khu trục Yêu Tộc, Bạch Đế mất tích bí ẩn, sau đó Cơ Vĩnh Sinh mới đảm đương lên chức vị Thánh Đình Chiến Thần, chỉ huy Thánh Đình thống nhất Huyền Đương đại thế giới.

Đến nay, Tần Quân cũng không rõ Bạch Đế vì sao mất tích, ngay cả một câu đều không có để lại.

Bạch Đế cười nói:

- Lần này đến Huyền Đương vũ trụ, vi sư đúng là tới tìm ngươi, ngươi đã ở đây, vi sư liền không đi Huyền Đương vũ trụ nữa.

Mạc Nhược Hà mắt trợn tròn, Bạch Đế lại là sư phụ của Tần Thiên Đế!

Trách không được Tần Thiên Đế lợi hại như thế, sư tôn càng là quá cường đại.

Giờ phút này hắn vô cùng xấu hổ, không biết nên rời khỏi hay không.

- Ngươi nói rõ một chút, vì sao muốn tìm ta?

Tần Quân nghi hoặc hỏi, Hoắc Khứ Bệnh, Quản Trọng, Quách Gia, Hoang Thần cũng tò mò nhìn Bạch Đế.

Gia hỏa này là sư tôn của Thiên Đế?

Không có khả năng!

Thiên Đế không phải vị Thánh Nhân thứ nhất của Hỗn Độn sơ khai sao, hẳn là sư tôn một thế này?

Bọn hắn đều nghĩ Tần Quân chuyển thế trọng tu, một thế này lần nữa bái sư, cũng là có khả năng.

- Huyền Đương vũ trụ sắp nghênh đón đại kiếp, bên trong hết thảy sẽ không tồn tại, vi sư là tới cứu ngươi!

Bạch Đế hít sâu một hơi, tràn ngập thâm ý nói.

Đại kiếp?

Tần Quân nghe càng mơ hồ, tức giận nói:

- Ngươi cái lão già kia, có thể đừng quanh co lòng vòng hay không!

Đây chính là phương thức chung đụng của hắn cùng Bạch Đế, song phương ở trong lời nói đều không tôn trọng đối phương, nhưng tâm lý đều có lẫn nhau, điểm này rất giống Cơ Bất Bại, có thể là di truyền.

Bạch Đế cười hắc hắc nói:

- Dù sao có người để mắt tới Huyền Đương vũ trụ, ngay cả ta cũng không ngăn cản được.

- Bất kể là ai, cũng không thể nguy hại Huyền Đương vũ trụ, bởi vì nơi đó có Đại Tần thiên đình.

Tần Quân hừ lạnh nói, nguyên lai là có Đại Năng để mắt tới Huyền Đương vũ trụ.

Hắn không sợ nhất đúng là tranh đấu!

Cùng nhau đi tới, bao nhiêu thiên kiêu, tuyệt đại kiêu hùng đổ vào dưới chân hắn?

- Xú tiểu tử, lần này không đồng dạng, đối phương là tồn tại quát tháo phong vân ở Cổ Thánh Đế Đạo, chúng ta không thể là địch!

Bạch Đế nhịn không được cho Tần Quân cái tát, để ánh mắt của Hoắc Khứ Bệnh, Quách Gia, Quản Trọng băng lãnh, như có sát khí tràn ra.

Bạch Đế quay đầu nhìn về phía bọn hắn, kinh nghi nói:

- Ba vị cường giả Vô Cực cảnh, các ngươi cùng đồ nhi ta là quan hệ như thế nào?

Tần Quân bị vỗ một cái, cũng không tức giận, dù sao không đau không ngứa, Bạch Đế cũng là trưởng bối của hắn, tự nhiên không thể phát tác.

- Bọn họ đều là thủ hạ của trẫm.

Tần Quân vung tay áo nói, nhìn thần sắc của đám người Hoắc Khứ Bệnh, có thể thấy được tu vi của Bạch Đế không đơn giản, nếu không lấy tính cách của Quách Gia, khẳng định đã ra tay.

Hắn tiếp tục trầm ngâm nói:

- Nói đi, đến cùng là ai, Cổ Đại Năng ở Thánh Đế Đạo trẫm cũng không sợ.

Cổ Thánh Đế Đạo sớm muộn sẽ bị hắn chinh phục, huống chi Cổ Thánh Đế Đạo còn có thật nhiều thủ hạ của hắn, hắn có lý do gì e ngại?

Vô Cực cảnh?

Mạc Nhược Hà nghe mà cảm thấy rất ngờ vực, cái gì gọi là Vô Cực cảnh?

Bạch Đế bất đắc dĩ nói:

- Ngươi không biết người kia đáng sợ a, mà ta lại có rất nhiều hạn chế, gặp gỡ hắn rất phiền phức.

- Hừ, Cổ Thánh Đế Đạo còn không có ai có thể để Bệ Hạ tránh né!

Quách Gia nhịn không được hừ nói, hắn không quen nhìn Bạch Đế đánh giá thấp Tần Quân.

Nên biết các đồ đệ của Thiên Đế ở Cổ Thánh Đế Đạo đều là tồn tại đỉnh tiêm, đồng dạng quát tháo phong vân.

- Các ngươi cũng đến từ Cổ Thánh Đế Đạo?

Bạch Đế nhìn chằm chằm đám người Quách Gia hỏi, nhất là Hoắc Khứ Bệnh, khí tức của đối phương để Bạch Đế lặng yên nắm chặt song quyền.

Rất mạnh!

Đây là Bạch Đế dò xét Hoắc Khứ Bệnh cảm thụ, xem chừng đã siêu việt Vô Cực Hỗn Nguyên Siêu Thánh, tiến vào Vô Cực cảnh đệ nhị tầng.

- Vị này chính là Chiến Quân Hoắc Khứ Bệnh, ngươi nói chúng ta đến từ chỗ nào?

Quách Gia đong đưa cây quạt, cười khẽ nói, đang khi nói chuyện ánh mắt còn liếc nhìn Hoắc Khứ Bệnh.

Chiến Quân!

Bạch Đế lập tức nhíu chặt lông mày, ở Cổ Thánh Đế Đạo, cái danh hiệu Chiến Quân này là rất vang dội.

Mạc Nhược Hà dọa đến kém chút ngất đi, trách không được Hạ Thần Võ ở trước mặt Hoắc Khứ Bệnh cung kính như thế, thì ra người này là Chiến Quân.

- Vậy các ngươi là...

Bạch Đế tiếp tục hỏi

- Hai chúng ta có một danh xưng... Hỗn Độn song kiệt.

Quách Gia nhún vai cười nói, để Tần Quân im lặng, tên này xem ra tinh thông trang bức a.

Hỗn Độn song kiệt!

Mạc Nhược Hà dọa đến khí huyết nghịch chuyển, không cầm được miệng phun huyết tiễn, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin.

Bạch Đế cũng sửng sốt, tên tuổi của Hỗn Độn song kiệt còn lớn hơn Chiến Quân, có lẽ tu vi không bằng, nhưng bọn hắn nắm giữ thế lực tuyệt đối khủng bố, đại bộ phận thế lực ở Cổ Thánh Đế Đạo đều giao hảo với bọn hắn

Chiến Quân cùng Hỗn Độn song kiệt đều là thủ hạ của đồ đệ hắn?

Đầu óc của Bạch Đế có chút quá tải, lúc này, Tần Quân bỗng nhiên mở miệng nói:

- Ta hiện tại không còn là Cơ Vĩnh Sinh, mà là Tần Thiên Đế, sau khi ngươi đi, Thánh Đình gặp nạn, ta cũng vẫn lạc, chuyển thế trọng tu thành Tần Quân kiếp này.

Không chỉ Bạch Đế nghe mà hoảng hốt, ba người Hoắc Khứ Bệnh cũng thế, Thiên Đế không chỉ chuyển thế một lần?

- Những cái này đều không trọng yếu, nói đi, là ai muốn ra tay với Huyền Đương vũ trụ!

Tần Quân khoát tay nói, giải thích càng nhiều càng phiền phức.

Bạch Đế nhìn Tần Quân thật sâu, phun ra một danh hiệu:

- Sở Điệu Thánh tổ!

Sở Điệu Thánh tổ!

Mạc Nhược Hà đang lau khóe miệng lại bị hù dọa, dù sao hắn đã từng xông qua Cổ Thánh Đế Đạo, đối với một vài đại nhân vật cũng biết đến.

Sở Điệu Thánh tổ là tồn tại còn muốn cường đại hơn Chiến Quân.

Bị loại tồn tại này để mắt tới, đừng nói Huyền Đương vũ trụ, Nội vũ trụ của bọn họ cũng sẽ hủy diệt.

- Thì ra là thế, trách không được hắn muốn đối phó Huyền Đương vũ trụ.

Quách Gia giật mình.

Tần Quân nghi hoặc quay đầu, chỉ nghe Quản Trọng giải thích nói:

- Gần đây Huyền Đương bị Sở Điệu Thánh tổ kiềm chế, bằng không hắn đã đến đây bái kiến Bệ Hạ.

- Cái gì? Huyền Đương cũng là thủ hạ của ngươi?

Bạch Đế triệt để không bình tĩnh, thực lực của Huyền Đương so với Hoắc Khứ Bệnh cũng không kém bao nhiêu, mấu chốt nhất chính là, Huyền Đương chính là Nhân tộc Chi Tổ.

Năm đó tạo người, Huyền Đương lấy được công đức sao mà to lớn.

Tần Quân bình tĩnh gật đầu, tâm lý sảng khoái, biết trẫm hiện tại lợi hại a?

Mạc Nhược Hà nhìn thấy hắn gật đầu, kém chút hôn mê, hắn bỗng nhiên nghĩ mà sợ, may mắn Chí Tôn Thần Điện không có đắc tội Tần Thiên Đế, nếu không khả năng đã đi theo gót Bách Lý gia.

Lúc này, Cơ Bất Bại cùng Thái Sơ Ma Tổ thận trọng bay tới.

Vừa nhìn thấy Hoắc Khứ Bệnh, Quách Gia, Quản Trọng, Thái Sơ Ma Tổ liền trừng to mắt, toàn thân run rẩy, hô hấp dồn dập, trong lòng cuồng hống nói:

- Thật chính là bọn hắn.

Hắn tên là Thương Thái Sơ, chính là huynh đệ của Thương Bại Thiên, cháu trai của Ma Cảnh Thương, sống vô số năm, một mực ẩn núp ở trong Bát Hoang, từng nghe nói vô số nhân vật phong vân, trong đó có Chiến Quân cùng Hỗn Độn song kiệt

- Con trai, hắn là ai?

Cơ Bất Bại hỏi

Lời vừa nói ra, Bạch Đế, Hoắc Khứ Bệnh, Quách Gia, Quản Trọng đồng loạt nhìn về phía hắn, để cả người hắn cứng ngắc, ngừng trên không trung.

Chương (1-1868)