← Ch.020 | Ch.022 → |
Long Nhất từ tốn thu lấy tín thư m.⩜ p.h.á.p của Ti Bích, sau đó ngồi xuống giường rồi trầm tư suy nghĩ. Hắn đến với thể giới này chưa lâu lắm, thật ra đã cảm nhận được rất là nhiều sự tình, hắn cần phải định tâm thanh lý hết tất cả sự việc, rồi xác định phương hướng riêng cho mình.
Khi mặt trời đằng đông bắt đầu phát ra những tia sáng, tia dương quang đầu tiên chiếu rọi lên người Long Nhất, hắn quát sơ một tiếng rồi đứng thẳng dậy, vành lưng như núi chọc trời nhãn thần sung mãn kiên định. Muốn sống phải có thực lực cường mãnh cũng giống như ở tiền thế, hắn cũng đã lĩnh hội được điều này. Theo quy luật của tự nhiên, nếu như muốn trở thành một thực lực tối cường đại, hắn phải đứng trên kim tự tháp nhìn xuống chúng sinh, hiện tại thực lực không thể so sánh với chính bản thân khi xưa.
Long Nhất đối mặt với ánh mặt trời, toàn cơ thể bị bao phủ bởi ánh quang mang huyền mị, phát ra hai tiếng cười khanh khách, trong tâm cảm thấy hào tình vạn trạng. Thu lại chiếc giường lớn, Long Nhất phát xuất trực chỉ theo hướng Quang Minh thành, , có thể sẽ gặp lại Ti Bích một lần nữa không chừng.
Vận khởi Càn Khôn Đại Na Di đi liên tục trong hai ba giờ, Long Nhất không thể trụ lại được nữa. Nội lực hắn hoàn toàn trong trạng thái hư nhược. Đột nhiên, linh quang bạo phát, nhớ lại những gì Ti Bích đã từng nói, nàng đề cập đến một Chủng Pháp Thuật khả dĩ sử dụng trong lúc phi hành, tựa như Phi Phong Hệ của M.⩜ p.h.á.p Mạc Chúc.
Nhớ lại từ ý thức của mình thì đúng là Thanh sắc Phong hệ m.⩜ p.h.á.p nguyên tố, Long Nhất trở nên hưng phấn. Phong là vua trong tốc độ, nếu quả như hắn học được Phong Hệ m.⩜ p.h.á.p, thì sẽ có cách tránh nguy hiểm và bảo vệ tính mệnh tốt nhất.
Ý niệm chớp động, Tinh thần lực của Long Nhất phát tán ra ngoài, triệu tập Trứ Phong Hệ đích m.⩜ p.h.á.p nguyện tố, chuẩn bị tự mình phát xuất Phi hành thuật. Thanh sắc m.⩜ p.h.á.p nguyện tố cuồng dũng kết hợp, †.h.â.ᥒ †.h.ể Long Nhất tăng tốc bay lên không dũng mãnh phóng tới trước.
Long Nhất chưa qua cơn hưng phấn, †.h.â.ᥒ †.h.ể bắt đầu trì trệ như muốn rơi xuống. May mắn cho Long Nhất đã chuẩn bị trước, †.h.â.ᥒ †.h.ể tại không trung luân chuyển mấy vòng sắp rớt xuống đất.
- Ngừng thôi. Tại m.⩜ p.h.á.p lực không đủ. Chắc chắn là lát nữa lại phải cực khổ tu m.⩜ p.h.á.p lực, muốn hối hận thì đã muộn.
Long Nhất một bước đoán nơi rớt xuống sẽ trúng ngay trung tâm đại thụ, thật là một điều vô cùng xui xẻo.
Nhưng mà M.⩜ p.h.á.p Lực đã dừng thì không thể vận khởi trong một thời gian. Phép Phi Hành thuật làm tổn hại quá nhiều m.⩜ l.ự.©, làm sao mà điều khiển được chứ? Một mặt Long Nhất vừa đi vừa suy nghĩ miên man. Suy nghĩ thật lâu, đột nhiên pháp lực trì trệ, rồi thì không thể bay lại được, tại sao lại không tìm một cách khác lấy thân mình làm trụ? Đại Địa Chi Hùng kết nối Trọng Lực thuật do Địa Thổ hệ phân bố ra thành một, nhưng Phong Hệ có đặc tính sinh động phiêu dật, vậy tại sao mình không tự sáng tạo ra Tật Phong thuật cho cá nhân mình?
Cần phải thông qua huyền cơ này. Long Nhất bắt đầu dùng ý niệm triệu hoán Phong Hệ m.⩜ p.h.á.p nguyên tố. Tức thì toàn thân thanh quang đột xuất, †.h.â.ᥒ †.h.ể cảm giác như bay bổng, không ngờ hắn đã thành công.
Long Nhất sảo dụng nội lực vận chuyển Càn Khôn Đại Na Di, tốc độ trước đó bỗng như tăng tốc gấp bội, nội lực tiêu hao không bằng một nửa trước kia. Nhìn Long Nhất bay lên rồi hạ xuống mấy lượt, thân hình như q.∪.ỷ mị phóng thẳng tới trước, trong thời gian ngắn chỉ còn sót lại những tiểu hắc điểm.
Đại khái đã qua hai mươi phút, trên †.h.â.ᥒ †.h.ể Long Nhất trong lúc thi triển Phong thuật hiệu quả đã bắt đầu thất tán, tốc độ đã bắt đầu giảm. Nhưng được cái tốt là Tật Phong thuật tịnh không tiêu hao nhiều m.⩜ p.h.á.p lực, do đó có thể tự mình phóng hết sức rồi sao đó thì tu bổ lại.
Hiện tại đã đi tới con đường chính, cuối cùng cũng đã thấy phía trước mặt tối mù có một thị trấn. Long Nhất bắt đầu hạ thân xuống, nếu đi tới thị trấn này phải tốn hết ba ngày đêm lộ trình, nhưng nhờ vào tốc độ của Tật Phong thuật cùng Càn Khôn Đại Na Di mà Long Nhất sử dụng, tốc độ tăng nhanh, tối đa có thể ngạo thị thiên hạ.
Long Nhất sau đó đi tìm một phòng trọ, kiếm thứ gì đó ăn uống rồi bế môn bất xuất. Trong ánh sáng nhu hòa của m.⩜ p.h.á.p đăng chiếu rọi, Long Nhất nhìn lướt trong không gian giới chỉ nơi tàng trữ kinh sách. Mục tiêu của hắn tất nhiên là tìm kiếm m.⩜ p.h.á.p thư. Long Nhất tìm thấy các hệ sơ cấp và trung cấp m.⩜ p.h.á.p thư, hắn còn tìm thấy một giá thư khó có thể phát hiện, toàn liên quan đến ám hệ m.⩜ p.h.á.p thư, từ sơ cấp đến cao cấp có tất cả.
Những cuốn sách dày của Bổn m.⩜ p.h.á.p thư sắp xếp trước nhất, Long Nhất bắt đầu cấp bách nhìn lướt qua từng cuốn. Trong tất cả những tri thức về m.⩜ p.h.á.p nguyên lai chỉ là một tầng sơ khởi của m.⩜ p.h.á.p nhập môn, đối với m.⩜ p.h.á.p thì lí luận khá phức tạp. Lật bừa qua từng trang bỗng lật đúng trang nói về học hội trong Tật Phong thuật thì không thể không nói đến vận khí may mắn của hắn cũng như đối với m.⩜ p.h.á.p thì ngộ tính của hắn thật cao siêu.
Thời gian như như thoáng qua không thể nắm lấy được như những giọt nước thấm vào lòng đất không còn dấu vết. Long Nhất đã hoàn toàn chìm đắm trong trong biển cả kinh thư, hắn nhìn qua với tốc độ càng lúc càng nhanh. Con mắt hắn liếc qua liếc lại nhanh chóng làm cho người khác nhìn mà phải hoa cả mắt.
- A, mệt ©.h.ế.† đi mất!
Long Nhất tỉnh lại trong lúc trời tối nhìn thấy ám hệ trung cấp m.⩜ p.h.á.p thư đang nằm giang dở, đầu hắn như muốn n.Ổ †.u.ᥒ.g. Hắn đẩy mạnh cánh cửa ra, bên ngoài chỉ toàn là màu đen, trên đường phố thị trấn yên tĩnh không có lấy một âm thanh.
Long Nhất cảm thấy kinh ngạc, hắn quay đầu lại nhìn trên bàn toàn là thư tịch, chỉ trong một thời gian cỡ một buổi chiều mà hắn đọc hết chừng này sách? Long Nhất cảm thấy khó có thể tin tưởng được, cho dù trong kí ức lúc trước có thụ qua môn huấn luyện đặc biệt, nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng làm chậm thời gian để đọc qua các cuốn sách này. Nhìn lại hắn vẫn còn nhớ được mình đã đọc qua những gì, chẳng lẽ hắn là một thiên tài? Long Nhất cảm thấy mơ màng khó hiểu.
Long Nhất bước tới phía trước đẩy chồng sách qua bên, rồi nắm lấy cuốn thư về Hỏa hệ trung cấp m.⩜ p.h.á.p, kết quả phát hiện từ trí nhớ mình giống y như những gì đã ghi trong sách, không có một sự khác biệt nào.
Kỳ thật là mấy ngày đã qua, chỉ là vì hắn quá trầm mê nên không biết mà thôi. Không như những gì Long Nhất đang nghĩ.
Rất nhanh, Long Nhất không còn nghĩ tới những chuyện vẩn vơ, thật ra hắn đã nhớ hết tất cả nhửng gì trong sách, nhưng những gì hắn nhớ được, thì hắn vẫn chưa thể tiêu hóa hoàn toàn vì không có đủ thời gian.
Long Nhất hiện tại biết được nguyên lai m.⩜ p.h.á.p thật ra tuy đơn giản phân ra sơ cấp, trung cấp, cao cấp tam lập, nhưng chỉ là một phần nhỏ. Căn cứ vào chủng m.⩜ p.h.á.p thì uy lực của mỗi m.⩜ p.h.á.p lực đích thực chia ra thành mười một đẳng cấp. Luyện xong ba cấp thì mới trở thành sơ cấp m.⩜ p.h.á.p, luyện xong từ bốn tới sáu cấp thì mới trở thành trung cấp m.⩜ p.h.á.p. Còn luyện xong từ bảy tới tới cấp thì sẽ tiến vào cao cấp m.⩜ p.h.á.p. Tiến vào cấp mười sẽ trở thành thánh cấp m.⩜ p.h.á.p, còn nếu đột phá tới cấp mười một thì có thể bài sơn đảo hải, m.⩜ p.h.á.p uy lực có thể hủy thiên diệt đia.
Trong Hỏa hệ có Hoả Cầu thuật, Thủy hệ có Thuỷ Cầu thuật và tất cả những ai trong cấp một m.⩜ p.h.á.p thuật đều có thể sử dụng. Một đệ tử m.⩜ p.h.á.p sư chỉ có thể bắn ra cấp một pháp thuật, sơ cấp m.⩜ p.h.á.p sư có thể sử dụng đến hai m.⩜ p.h.á.p, miễn cưỡng có thể sử dụng đến cấp ba m.⩜ p.h.á.p. Trung cấp m.⩜ p.h.á.p sư tiêu chuẩn có thể dễ dàng chưởng ra từ một tới ba m.⩜ p.h.á.p, miễn cưởng có thể phóng ra cấp bốn m.⩜ p.h.á.p. Cao cấp m.⩜ p.h.á.p sư có thể sử dụng đến sáu m.⩜ p.h.á.p, miễn cưỡng có thể phóng ra cấp bảy m.⩜ p.h.á.p.
Nhưng khi đến bảy cấp m.⩜ p.h.á.p thì sẽ tập trung nước thành một lực lượng lớn, tần phóng cấp thứ tám m.⩜ p.h.á.p chỉ dành cho đại m.⩜ p.h.á.p sư, tần phóng thứ chín m.⩜ p.h.á.p chỉ dành cho m.⩜ p.h.á.p đạo sĩ, tần phóng cấp mười m.⩜ p.h.á.p chỉ có thánh cấp m.⩜ p.h.á.p, còn tần thứ mười một m.⩜ p.h.á.p là cấm chú chỉ có Đại m.⩜ đ.ạ.ℴ sư sử dụng, thực sự là hai đại biểu m.⩜ p.h.á.p lĩnh vực đứng trên cao nhất hiện tại.
← Ch. 020 | Ch. 022 → |