Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1319

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1319: Cắt đứt tương lai
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Tâm thần cường giả các tộc trên Đế tinh đại chấn. Thiên Hà từ lúc Thời đại Địa Kỷ bắt đầu cũng đã tồn tại, đã trải qua hai cái kỷ nguyên Địa Kỷ và Thần Kỷ. Trong ký ức của các tộc Đế tinh, Thiên Hà vẫn luôn là ở nơi này, chưa từng bao giờ di động qua, chưa từng bao giờ thay đổi qua. Cho dù Thiên Đế thay đổi một đời lại một đời, thì Thiên Hà vẫn như cũ còn tồn tại.

Thủy sư Thiên Hà của Thiên Đình chính là dùng Thiên Hà mà mệnh danh. Hơn ức vạn Thần Ma của Thủy sư Thiên Hà đều khổ tu công pháp Thủy hệ trên Thiên Hà, thậm chí còn sáng tạo ra một bộ công pháp hoàn chỉnh, cùng với trận pháp mênh mông như biển.

Nhưng hiện tại, dòng Thiên Hà mênh mông hạo hãn này không ngờ đã biến mất, đã bị người khác thu lấy rồi.

Về phần Đế tinh bị vỡ thành hai mảnh, chính là hậu quả do Thiên Hà bị lấy đi tạo thành. Dòng Thiên Hà này trước giờ vẫn luôn được đặt trên Đế tinh, trọng lượng của Thiên Hà kinh người tới mức nào?

Cỗ trọng lượng này áp lên trên Đế tinh, tương đương với vô số nhật nguyệt tinh thần áp lên trên Đế tinh, vốn dĩ cũng đã khiến cho Đế tinh khó có thể thừa nhận trọng lượng của nó.

Hiện tại Thiên Hà bị lấy đi, thời điểm Tương Vương phát lực, đã cố tình dùng nhiều lực hơn một chút, kết quả đã chấn động Đế tinh thành hai mảnh.

Có rất nhiều chủng tộc vốn dĩ sinh hoạt bên cạnh bờ Thiên Hà, dựa vào con sông lớn này sinh tồn. Hiện tại Thiên Hà không còn, Đế tinh cũng vỡ thành hai mảnh, khiến cho những chủng tộc này càng là khóc không ra nước mắt.

Rất nhiều Đế tộc lập tức liên thủ, từng tôn từng tôn Tạo Vật Chủ và Đế Quân nhao nhao thi triển thần thông, tế khởi Thần binh, thậm chí ngay cả Đế binh cũng được thỉnh động, nỗ lực nối liền hai bán cầu Đế tinh lại với nhau.

Từng đạo từng đạo thần thông giống như cầu vồng, từ mặt cắt một mảnh bán cầu nối liền mặt cắt của mảnh bán cầu còn lại, tạo thành từng đạo từng đạo cầu nối.

Nếu để mặc cho Đế tinh đứt đoạn, đối với các tộc trên Đế tinh tuyệt đối là tai ương ngập đầu. Bởi vì hai mảnh bán cầu này xoay chuyển trong không trung, tuyệt đối sẽ va chạm với nhau, địa thủy phong hỏa phun trào, biến Đế tinh thành một tuyệt địa không có bất luận sinh cơ nào.

Hai mảnh bán cầu Đế tinh quá lớn, nếu va chạm với nhau, tuyệt đối sẽ là một trận tai ương ngập đầu.

Cũng may cường giả trong Đế tinh đủ nhiều, từng đạo từng đạo cầu vồng thần thông dày đặc chằng chịt, liên tiếp hai mảnh bán cầu lại với nhau, cuối cùng cũng khiến cho Đế tinh ổn định trở lại. Các tộc trên Đế tinh đều thoáng thở phào nhẹ nhõm, cũng có kẻ sắc mặt ngưng trọng, triệu tập tộc nhân lại thương lượng có cần dọn nhà, triệt thoái Đế tinh hay không, cũng có kẻ lại đang hiệu triệu các tộc, tổ chức hội nghị, thương nghị chuyện tình tu bổ Đế tinh.

o0o

- Tương Vương, ngươi gây ra đại họa rồi!

Tương Vương sau khi thu lấy Thiên Hà, đang trên đường chạy trở về Vũ trụ Cổ lão, đột nhiên một đạo thanh âm dày nặng vang lên. Tương Vương vội vàng quay đầu nhìn lại, không khỏi vui vẻ, mỉm cười nói:

- Hóa ra là Lôi Trạch đạo huynh! Ta đã gây ra đại họa gì? Ta như thế nào lại không biết?

Người tới là Lôi Trạch Cổ Thần đầu rồng thân người, tay nâng Tiên Thiên Quả Thụ, đi tới bên cạnh hắn, nói:

- Ngươi đánh nát Thiên Đình, tách đôi Đế tinh, Mục Tiên Thiên tất nhiên sẽ không để yên cho ngươi!

Tương Vương lớn tiếng kêu oan:

- Oan uổng a!

Lôi Trạch Cổ Thần cười hỏi:

- Ở đâu ra oan uổng?

- Đạo huynh có chỗ không biết! Năm xưa, tại Niên đại Hỗn loạn, ta khai thiên thất bại, toàn bộ vũ trụ giải khai, kết hợp với đại đạo của ta, cùng nhau biến thành Thiên Hà. Bản thân ta may mắn được Bào Hy thị và Nữ Oa nương nương bảo vệ, giúp ta tránh thoát một kiếp, vì vậy ta cảm ơn bọn họ, cho phép bọn họ xây dựng Thiên Đình Địa Kỷ tại ngọn nguồn Thiên Hà của ta, cho phép bọn họ đặt Đế tinh Địa Kỷ bên dưới Thiên Hà. Nhưng tới Thời đại Thần Kỷ, chưa từng có vị Thiên Đế nào tới tìm ta thăm hỏi một tiếng chuyện tình thuê nhà a!

Tương Vương nói:

- Thiên Đế của Thời đại Thần Kỷ xây dựng Thiên Đình tại ngọn nguồn Thiên Hà của ta, đặt Đế tinh bên dưới Thiên Hà của ta, cũng chưa từng hỏi qua ta vị chủ nhân này. Nơi này vốn là nhà của ta, hiện tại ngược lại bức vị chủ nhân ta này phải bỏ đi, còn không cho phép ta thể hiện một chút khó chịu của bản thân nữa sao?

Lôi Trạch Cổ Thần nhất thời nghi hoặc, hỏi lại:

- Mục Tiên Thiên có thể bức ngươi phải bỏ đi sao?

Tương Vương thở dài một tiếng, mặt ủ mày chau, kể lại ngọn nguồn sự tình một phen, nói:

- Ta vốn không nên tìm cách muốn đuổi Quế Hoa đi. Nếu ta không đuổi Quế Hoa đi, sẽ không cần đáp ứng Phục Hy trợ giúp vận chuyển Thang Cốc. Nếu không vận chuyển Thang Cốc, sẽ không đắc tội Mục Tiên Thiên. Không đắc tội Mục Tiên Thiên, sẽ không cần phải dọn nhà rồi!

Lôi Trạch Cổ Thần nghe hắn nói vậy, cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi cho rằng ngươi không vận chuyển Thang Cốc, Mục Tiên Thiên sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Cạnh giường ngủ của Đế vương sao có thể để cho có kẻ ngủ ngáy? Mục Tiên Thiên thân là Thiên Đế, trong Thiên Đình của nàng có một tôn Thần Vương Thái Cổ, nàng có thể yên tâm sao? Trước đây nàng không có bản lĩnh thu thập ngươi, hiện tại đã có Thần Ma Nhị Đế, sau khi trở lại Thiên Đình, việc đầu tiên nàng làm nhất định là đi thu thập ngươi!

Tương Vương nhất thời trố mắt, một lúc sau mới than thở:

- Là đạo lý này! Nếu ta không sớm dọn nhà đi, sớm muộn gì cũng sẽ bị nàng hại! Dọn nhà sớm thì sẽ an tâm hơn một chút! Đúng rồi! Phục Hy là hậu duệ của ngươi, ta muốn dọn vào trong Tổ Đình, vẫn chưa thương nghị qua với hắn, ngươi nhất định phải giúp ta nói tốt mấy câu a!

Lôi Trạch Cổ Thần nhất thời kinh ngạc, hỏi:

- Ngươi không biết sao?

Tương Vương nghi hoặc hỏi:

- Biết cái gì?

- Phục Hy muốn giải khai một tầng phong ấn huyết mạch cuối cùng, bởi vậy Thân quá khứ của hắn chạy tới, mời ta đi tới Tổ Đình, cùng nhau thương nghị làm sao ứng phó phong ấn Lục Đạo!

Lôi Trạch Cổ Thần nói:

- Nếu ngươi giúp hắn vượt qua trận ách kiếp kia, hắn khẳng định sẽ cho phép ngươi lưu lại Tổ Đình!

Sắc mặt Tương Vương vàng như đất, xoay người định bỏ chạy, miệng không ngừng kêu khổ:

- Nguy rồi! Nguy rồi! Ta vẫn là không đi thì tốt hơn!

Lôi Trạch Cổ Thần vội vàng chụp lấy cánh tay hắn, mỉm cười nói:

- Ngươi có thể trốn tới đâu? Ngươi phá nát Thiên Đình của Mục Tiên Thiên, bất luận Tử Vi hay là Vũ trụ Cổ lão, ngươi đều không có chỗ ẩn thân! Ngươi cảm thấy Hắc Đế Bạch Đế sẽ thu lưu ngươi sao? Ngươi đi Tổ Đình sẽ còn có sinh lộ, nếu không đi, sớm muộn gì cũng sẽ chết!

Tương Vương ảo não nói:

- Nhưng dù sao cũng chết trễ hơn một hồi! Giúp Phục Hy vượt qua ách kiếp, nói không chừng sẽ chết ngay lập tức a!

Ngữ khí Lôi Trạch Cổ Thần không vui, nói:

- Lá gan của ngươi vốn dĩ cũng không nhỏ, năm xưa còn từng cùng ta đối kháng Đại Tư Mệnh, như thế nào càng sống lại càng thụt lùi rồi?

- Nếu ngươi cũng bị Hắc Đế Bạch Đế hãm hại, suýt chút nữa bị khai thiên phản phệ đè chết, lá gan của ngươi cũng sẽ nhỏ hơn ta! Ta tìm một góc ẩn nấp đi a!

Tương Vương vừa mới nói tới đây, đột nhiên lại có một đạo thanh âm vang lên, cười khanh khách, nói:

- Tương Vương, ngươi có thể núp vào Đạo Giới sao?

Tương Vương theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Thần Hậu nương nương đầu người thân rắn nhẹ nhàng lướt tới, cũng đang đi về phía Vũ trụ Cổ lão, kinh ngạc hỏi:

- Phục Hy cũng mời ngươi tới Tổ Đình sao?

Thần Hậu nương nương gật đầu, lạnh nhạt nói:

- Bản thể ta tuy là Đạo Thần, nhưng bản thể đã rơi vào Bẫy rập Đạo Thần, ngây ngô đần độn không thể tự chủ, ta vẫn chưa từng kiến thức qua thực lực của Đạo Thần. Tương Vương, ngươi cứ tiếp tục trốn nữa, sớm muộn gì cũng sẽ khiến cho chính mình trốn tới chết! Thật không dám giấu diếm, lần trước ta tế tự bản thân, đã có cảm ứng với bản thể, cảm giác được tương lai Thất Đạo Đại nhất thống, Luân Hồi Đại nhất thống, bất luận ngươi núp ở chỗ nào, cũng đều sẽ bị lôi ra!

*****

Sắc mặt Tương Vương đại biến:

- Thất Đạo Đại nhất thống, Luân Hồi Đại nhất thống? Sao lại nhanh như vậy?

- Chuyện tình quan hệ trọng đại, tương lai Đạo Thần đều sẽ bị kéo vào trong Luân Hồi, không thể không đi ra đánh cược một lần!

Lôi Trạch Cổ Thần nói:

- Ta cũng đã cảm ứng được với bản thể, cũng đã cảm giác được việc này! Hiện tại ngươi không đánh cược một lần, tương lai biến thành tro bụi cũng không trách được chúng ta!

Sắc mặt Tương Vương âm tình bất định. Ngay cả Đạo Thần cao cao tại thượng ẩn cư tại Đạo Giới cũng không thể không lo cho thân mình. Trận đại biến thế gian này tới quá nhanh, cách Lục Đạo Luân Hồi thiết lập chỉ vừa mới trôi qua mười vạn năm, đã lại có một trận đại biến thế gian nữa sắp sửa hàng lâm, biến hóa thật sự nhanh vượt quá tưởng tượng, khiến cho hắn có chút không thể tiếp nhận.

Phải biết rằng, trong lịch sử, các lần đại biến thế gian đều cách nhau một khoảng thời gian cực xa. Ví dụ như trận đại biến thế gian đầu tiên là Tiên Thiên Thần Ma sinh ra, trải qua vũ trụ sơ khai hơn mười ức năm, trận đại biến thế gian thứ hai là sáng tạo ra sinh linh Hậu Thiên, trôi qua hơn mười ức năm, trận đại biến thế gian thứ ba là Đại Tư Mệnh nhất thống Thời đại Hắc Ám, trận đại biến thế gian thứ tư là Đại Toại sáng tạo hệ thống tu luyện Đồ đằng.

Trôi qua gần hai trăm vạn năm mới có Phục Mân Đạo Tôn và Hậu Thổ nương nương mở Lục Đạo lập Luân Hồi.

Nhưng hiện tại chỉ mới trôi qua hơn mười vạn năm, Thất Đạo Đại nhất thống, Luân Hồi Đại nhất thống đã lộ ra manh mối, sự tình phát triển cực nhanh, khiến cho đám tồn tại cổ lão bọn Tương Vương cũng đều khó có thể thích ứng biến hóa.

- Biến hóa giả, Dịch dã!

Thần Hậu nương nương nói:

- Nếu Tương Vương đã không thể nắm bắt Dịch, sao không đi tiếp cận Dịch?

Tương Vương yên lặng gật đầu, than thở:

- Ta nghe theo các ngươi là được! Lỗ tai ta rất mềm, các ngươi không nên hại ta a! Năm xưa ta chính là nghe theo lời nói của Hắc Đế Bạch Đế...

Một ngày này, ba tôn Thần Vương chợt đi ngang qua một phiến chiến trường. Chỉ thấy đại quân do chân thân Ma đạo của Mục Tiên Thiên suất lĩnh đang kịch liệt hỗn chiến với đại quân do Tư Mệnh và Cổ Nhạc suất lĩnh, trong đó cũng có không ít Đại Đế Thượng Cổ tham chiến.

Trên chiến trường, một gã nam tử trung niên biểu hiện cực kỳ xuất sắc, rất khiến cho người ta chú ý. Kẻ này giỏi về ám sát, có mấy vị Đại Đế Thượng Cổ chính là chết dưới sự ám sát của hắn.

Ba tôn Thần Vương nhìn thấy kẻ này, nhất thời chấn kinh, không khỏi dừng chân quan sát thêm một hồi.

- Nếu có đầy đủ thời gian, kẻ này tất là một Phục Mân Đạo Tôn khác!

Thần Hậu nương nương không khỏi tán thưởng:

- Nhân Tộc sao lại đa tài như vậy? Kẻ chủ đạo chiến trường, tựa hồ cũng là một gã Nhân Tộc!

Kẻ chủ đạo chiến trường chém giết kịch liệt0 này là một gã Thần Nhân của Nhân Tộc, thành thục điều động ức vạn quân mã. Kẻ này đang đứng trên một tòa Tế đàn giữa đại quân, đang lúc thi pháp, tóc đen áo choàng trắng, không ngừng huy kiếm chém liên tục về phía trước, phía sau chính là vô số cỗ phân thân của hắn, nhao nhao điều động chiến cuộc.

- Thuật trảm đoạt khí vận?

Lôi Trạch Cổ Thần quan sát một phen, kinh ngạc nói:

- Hắn đang chém đoạt khí vận của Mục Tiên Thiên! Đây là pháp môn của Tiêu Dao! Tương Vương, ngươi đánh nát Thiên Đình, xé đôi Đế tinh, xem ra cũng không thể hoàn toàn trách ngươi, hơn phân nửa là gã Thần Nhân Nhân Tộc này đã âm thầm thi pháp, khiến cho khí vận của Thiên Đình ô uế, cộng thêm ngươi thu lấy Thiên Hà, khiến cho Đế tinh vỡ đôi!

Ba tôn Thần Vương xoay người rời đi.

Mà trên chiến trường, Cổ Nhạc đột nhiên phi thân bay tới, cao giọng nói:

- Sư huynh! Phong sư huynh! Ta cần ngươi, mau trở về Tổ Đình!

Phong Hiếu Trung ngẩng đầu nhìn về phía hắn, hỏi:

- Nơi này đang chém giết kịch liệt, đi Tổ Đình có chuyện gì quan trọng?

Cổ Nhạc chỉ nói hai chữ:

- Hắc Đế!

Phong Hiếu Trung lộ ra thần sắc kinh hỉ, mỉm cười nói:

- Ta lập tức về ngay!

Dứt lời, liền phóng người bay thẳng về phía phương xa.

o0o

Tổ Đình...

Lôi Trạch Cổ Thần, Thần Hậu nương nương, Tương Vương lần lượt đã tới. Cũng không lâu lắm, không trung chợt vặn vẹo, từng dòng từng dòng thủy lưu chảy xuống, rơi xuống đất biến thành một gã Thần Nhân không có khuôn mặt, Thiên cũng đã tới!

Lại qua không bao lâu, Mẫu Hoàng Đại Đế cưỡi trên Thiên Dực Cổ Thuyền, đi tới Tổ Đình. Nàng hóa hình thành một nàng thiếu nữ, hình dáng dung mạo phảng phất như Tư Mệnh, khiến cho người ta kinh ngạc không thôi.

Tiếp theo, Càn Đô Thần Vương đi ra Thiên Ngoại Thiên Động Ngoại Động, đối mặt với Thiên, ngay sau đó ánh mắt lập tức tách ra.

- Nương nương có thể mượn được Linh căn Tử Trúc không?

Chung Nhạc quay sang hỏi Thần Hậu nương nương.

Thần Hậu nương nương lắc đầu, nói:

- Linh căn Tử Trúc được dùng để thủ hộ Đạo Giới, trong đó có sự quan hệ rất lớn, sợ rằng khó có thể thoát thân!

Chung Nhạc yên lặng gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Đạo Giới rốt cuộc có tình huống gì? Sao ngay cả Hậu Thổ nương nương cũng không có tinh lực cùng thời gian quan tâm tới Hạ giới?

Lại qua thêm mười mấy ngày, Phong Hiếu Trung một đường mệt mỏi chạy về. Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Sư huynh đã tới, đại sự sẽ thành! Các vị tiền bối, đạo huynh, xin hãy đợi ta và sư huynh thời gian ba ngày. Sư huynh, chúng ta bế quan ba ngày a!

Đám người có chút kinh ngạc. Càn Đô Thần Vương mỉm cười, nói:

- Ngươi một lòng muốn lôi kéo Phong Thiên Nhân trở về, lại muốn bế quan ba ngày, tới cùng là muốn làm gì? Trận chiến này, các ngươi cũng chẳng có cơ hội mà nhúng tay vào!

- Ba ngày sau gặp lại sẽ biết!

Chung Nhạc mỉm cười, nói.

Phong Hiếu Trung và Chung Nhạc đi vào Thánh điện dưới vực sâu của Tổ Đình. Chung Nhạc tế khởi Thiên Dực Cổ Thuyền, mời Phong Hiếu Trung leo lên Thiên Dực Cổ Thuyền. Bản thân Phong Hiếu Trung cũng không hiểu ý hắn:

- Sư đệ, ba ngày cũng không thể đề thăng bao nhiêu tu vi, có thể làm gì chứ?

Chung Nhạc tế khởi Tiên Thiên Thần Đao, sắc mặt ngưng trọng, nói:

- Ta dự định phong ấn hai trăm năm tương lai của chúng ta, dùng ba ngày làm một thời hạn, cắt đứt thời gian hai trăm năm tương lai của chúng ta, mời tới hai vạn bốn ngàn ba trăm ba mươi bốn chúng ta tương lai, cùng nhau tham gia trận chiến này! Hai trăm năm tương lai tới nữa, chúng ta đều phải biến mất khỏi thế gian này, phải tới hai trăm năm sau mới sẽ xuất hiện trở lại!

Chương (1-1489)