← Ch.1193 | Ch.1195 → |
Vân Quyển Thư tránh thoát Thiên khiển và Thiên phạt, cái mà hắn dựa vào là ba bộ Thiên thư liên thủ. Trong đó, Lục Đạo Thiên Thư dẫn tới Thiên phạt, Khí Vận Thiên Thư liên tiếp khí vận, Nhân Quả Thiên Thư chuyển dời nhân quả.
Hắn đã chuyển dời Thiên khiển, Thiên phạt tới trên toàn thể Thiên Đình, khiến cho toàn bộ Thiên Đình đã thay hắn thừa nhận cái nhân quả này.
Vừa rồi Chung Nhạc nhìn thấy, chính là khí vận của Thiên Đình. Khí vận của toàn thể Thiên Đình tương liên, đã thừa nhận đại nhân quả do việc bóp méo Lục Đạo Luân Hồi, khiến cho rất nhiều Thần Tộc, Ma Tộc diệt tộc.
- Đây chính là muốn mai táng cả toàn thể Thiên Đình a!
Chung Nhạc thở dài một tiếng. Hiện tại đã có thể nhìn ra trạng thái khí vận của Thiên Đình nghiêng ngã bấp bênh, hơn nữa nhân quả rất nặng, khí vận suy bại, đã có dấu hiệu tiêu vong.
Mặc dù trước mắt Thiên Đình thoạt nhìn vẫn đang đại chiếm thượng phong, nhưng loại tình huống này sẽ không kéo dài. Chỉ cần Thiên Đình ăn một lần bại trận, đó chính là đại tai nạn giống như đê dài ngàn dặm bị vỡ bởi một hang kiến vậy, toàn thể Vương triều sụp đổ tan rã chỉ trong sớm tối.
Khi đó, xu thế tan vỡ của Thiên Đình sẽ mạnh mẽ và đáng sợ tới tình trạng tất cả mọi người đều không cách nào tưởng tượng.
- Ba tên này chính là đang chơi với lửa a! Nếu Đế Hậu biết rõ chân tướng, nhất định sẽ chém nát bọn họ!
Chung Nhạc lắc lắc đầu. Trong tổ chim vỡ không có trứng lành, thời điểm Thiên Đình bị tiêu diệt, bọn họ cũng sẽ bởi vậy mà bị liên lụy, có thể giữ được tính mạng hay không, vẫn còn rất khó nói. Bất quá, với khả năng cơ linh của Vân Quyển Thư, nhất định sẽ rời khỏi Thiên Đình trước khi kịch biến phát sinh.
Hắn quay đầu lại, liếc nhìn Tử Quang Quân Vương một cái. Lúc này, Tử Quang Quân Vương cũng đang nhìn về phía hắn, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
Trong lòng Chung Nhạc nhất thời nghiêm nghị:
- Nguy rồi! Tử Quang Quân Vương cũng đã nhìn ra khí vận của Thiên Đình!
Ngoài mặt hắn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại thầm kêu một tiếng lợi hại. Tử Quang Quân Vương nhất định là đã nhìn ra chỗ nguy hiểm của Vân Quyển Thư, bởi vậy đơn giản không có bao nhiêu động tác ngăn cản cử động dùng Lục Đạo Luân Hồi hủy diệt các tộc của Vân Quyển Thư.
Hiển nhiên, Tử Quang Quân Vương cũng đang lợi dụng cơ hội này, để mặc cho Vân Quyển Thư tiêu diệt khí vận của Thiên Đình, khiến cho Thiên Đình liên lụy nhân quả thật lớn.
Thiên Đình có thể sụp đổ tan rã hay không, Chung Nhạc cũng không quan tâm. Điều mà Chung Nhạc quan tâm chính là tính mạng của Vân Quyển Thư, Thiên Ti nương nương và Mặc Ẩn.
Tử Quang Quân Vương đã tới sát biên giới Trí tuệ nhập Đạo, chỉ còn kém một tia sẽ có thể đạt tới Trí tuệ nhập Đạo. Hắn đã nhìn ra điểm này lại không điểm ra, hiển nhiên là muốn lửa cháy đổ thêm dầu, thừa dịp xu thế Thiên Đình tan vỡ, giết chết luôn ba người Vân Quyển Thư.
Vân Quyển Thư muốn chạy trốn, căn bản là trốn không thoát Thiên khiển kia.
o0o
Trong ba ngàn Lục Đạo Giới, Cổ Nhạc lập tức khởi hành, tới tìm Bạch Thương Hải và Tạo Vật Phi Yên, dẫn theo hai người tìm tới chỗ của Tư Mệnh, nói:
- Làm phiền tỷ tỷ giúp ta đưa bọn họ tới Tử Vi Thiên Đình!
Tư Mệnh nghe hắn nói vậy, cười khanh khách, nói:
- Chung Sơn thị, trước đây ngươi đều gọi ta là Tư Mệnh này Tư Mệnh nọ, sao lần này đột nhiên lại nói ngọt như vậy, giống như miệng đã lau mật vậy?
Cổ Nhạc mặt dày nói:
- Có chuyện muốn cầu cạnh tỷ tỷ, cái miệng tự nhiên là phải ngọt một chút rồi!
Tư Mệnh cười tủm tỉm, nói:
- Nói ngọt cũng vô dụng, làm ăn chính là làm ăn! Ngươi muốn mượn Lục Đạo Thiên Luân của ta đưa bọn họ tới Tử Vi, vẫn phải lấy ra chút thành ý. Ta muốn tiến vào Tổ Đình!
- Có thể!
Cổ Nhạc mỉm cười, nói:
- Tổ Đình cũng không phải là Tổ Đình của một mình ta, mà là Tổ Đình của Phục Hy thị chúng ta. Ngươi cũng là Phục Hy, tự nhiên là cho phép ngươi tiến vào!
Tư Mệnh thở phào nhẹ nhõm, lập tức thôi động Lục Đạo Thiên Luân, để cho Bạch Thương Hải và Phi Yên tiến vào trong Thiên Luân.
o0o
Trong Thiên Đình, Mặc Ẩn đang lúc quan sát khí vận của Đế tinh Trung Ương thị, sắc mặt đột nhiên khẽ biến, vội vàng đi tới gặp Vân Quyển Thư, nói:
- Ta thấy khí vận của Trung Ương thị đột nhiên trở nên cường thịnh, hẳn là Dịch Quân Vương đã từ Vũ trụ Cổ lão trở về rồi!
Thần sắc Vân Quyển Thư khẽ động, nói:
- Lần này Dịch tiên sinh trở về, không biết thực lực của hắn như thế nào rồi? Hắn có còn muốn tiếp tục chờ đợi nữa không? Theo như ta thấy, hắn tất nhiên là sẽ không nhẫn nại, tất nhiên sẽ thử đánh hạ Thiên Đình. Tính tình của hắn chính là như vậy, chỉ cần có một ý niệm, thì nhất định sẽ đi làm!
Hắn lắc lắc đầu, nói:
- Hiện tại còn chưa phải là thời điểm để hắn đánh hạ Thiên Đình, hắn vẫn chưa chuẩn bị xong đường lui!
Đúng lúc này, Thiên Ti nương nương chợt đi tới, nói:
- Phu quân, Mặc tiên sinh, ta phát hiện đám Đế Quân, Tạo Vật Chủ bộ hạ Mục Tiên Thiên kia có chút dị động, hẳn là chuẩn bị tiến công đại quy mô. Theo như ta thấy, Dịch tiên sinh hẳn là đã trở lại rồi. Hắn lĩnh binh đánh nhau, hoàn toàn vượt qua Tử Quang Quân Vương và Thần Vũ Uy Vương!
Nàng tinh thông nhân quả, đã luyện thành tơ nhân quả của chư tướng dưới trướng Mục Tiên Thiên, Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế, phát hiện ra động tĩnh dị thường của đối phương, bởi vậy có thể nắm giữ được hướng đi của đại quân đối phương.
Ba người bọn họ, Thiên Ti chưởng nhân quả, Mặc Ẩn xem khí vận, vận dụng trên chiến trường chính là đánh đâu thắng đó. Cho dù là chống lại tồn tại như Tử Quang Quân Vương và Thần Vũ Uy Vương, cũng có thể nhiều lần khắc chế đối phương cực kỳ gắt gao.
Tử Quang Quân Vương liên tiếp ăn mấy lần bại trận, vì vậy tử thủ không ra. Mấy ngày nay, bên phía bọn họ vẫn luôn không có động tĩnh gì. Hiện tại đại quân điều động, tự nhiên chính là Chung Nhạc giỏi về tiến công đã trở về.
Vân Quyển Thư mỉm cười, nói:
- Dịch Quân Vương nhất định sẽ tiến công! Bất quá, chúng ta tận lực kéo dài thời gian là được, khiến cho hắn không thể nhanh chóng đánh vào Thiên Đình. Kéo dài thời gian, chính là cứu tính mạng của hắn...
- Hẳn là ta cứu tính mạng của các ngươi mới đúng!
Đột nhiên, Bí cảnh Lục Đạo trong cơ thể Vân Quyển Thư chợt chấn động, cảm thấy trong Bí cảnh của chính mình đột nhiên có thêm một đạo Luân Hồi thật lớn, chính là Tư Mệnh đã đưa Tạo Vật Phi Yên và Bạch Thương Hải vào trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn.
Vân Quyển Thư nhất thời cả kinh thất sắc. Hắn chưởng khống Lục Đạo Thiên Thư, vẫn luôn cho rằng chính mình tinh thông và chưởng khống đối với Lục Đạo Luân Hồi, cho dù là Chung Nhạc cũng xa xa không bằng hắn, không nghĩ tới lần này lại bị người khác trực tiếp xâm nhập vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình.
- Lục Đạo Thiên Luân!
Vân Quyển Thư thất thanh nói:
- Ngươi chính là Nữ Phục Hy kia!
Tư Mệnh từ trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn đi ra, quan sát hắn vài lần, lạnh nhạt nói:
- Nhân Tộc... Hóa ra là Lục Đạo Thiên Thư! Ừm! Còn có Khí Vận Thiên Thư và Nhân Quả Thiên Thư của Phục Hy thị ta. Không ngờ ba kiện bảo vật này lại rơi vào trong tay các ngươi, khó trách ta tìm kiếm lâu như vậy cũng không thể tìm được. Đáng tiếc! Chỉ là ba bộ tàn quyển!
Nàng lắc lắc đầu, triệt để mất đi hứng thú đối với ba quyển Thiên thư này. Lục Đạo Thiên Luân ầm ầm chấn động, biến mất không thấy đâu nữa, chỉ lưu Tạo Vật Phi Yên và Bạch Thương Hải lại nơi này.
Bạch Thương Hải quan sát ba người, nhãn tình sáng lên, mỉm cười nói:
- Ba người bọn họ thật là linh đan diệu dược vô thượng! Khó trách lại muốn chúng ta tới đây! Hiện tại đã có thể ăn no nê rồi!
Mặc Ẩn và Vân Quyển Thư vừa sợ vừa giận. Bạch Thương Hải chính là Thần Hoàng, mà Phi Yên lại là Tạo Vật Chủ. Trong ba người bọn họ, tu vi thực lực của Vân Quyển Thư là cao nhất, đã tu thành Thần Hoàng, nhưng tuyệt đối không phải là đối thủ của đôi nam nữ cổ quái này.
*****
Từ Thần Hoàng tới Tạo Vật Chủ chính là một cái lạch trời, tu vi thực lực đề thăng thật lớn. Thần Ma từ đó đã có năng lực hư không tạo vật, thực lực so với trước đây có thể nói là đề thăng nghiêng trời lệch đất.
Nếu vị Nữ Tạo Vật Chủ này xuất thủ, sợ rằng ba người bọn họ chỉ trong một cái nháy mắt hết thảy liền chết hết.
- Hóa ra là Phi Yên tỷ tỷ! Bạch sư huynh cũng tới rồi!
Thiên Ti nương nương vừa mừng vừa sợ, vội vàng tiến lên nắm lấy bàn tay tay của nữ tử kia, mỉm cười nói:
- Phu quân, Mặc tiên sinh, các ngươi không cần sợ! Hai người này là sao chổi... phi phi... là Chú Linh Thể trên đời hiếm có! Lần trước ta nhiễu loạn thiên hạ, nhấc lên loạn thế, chính là Phi Yên tỷ tỷ và Bạch sư huynh đã giúp ta hóa giải Thiên khiển. Nếu không phải Dịch tiên sinh giới thiệu bọn họ cho ta, chỉ sợ ta đã chết không có chỗ chôn rồi!
Mặc Ẩn và Vân Quyển Thư đều thở phào nhẹ nhõm, mỗi người lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Mặc Ẩn mỉm cười, nói:
- Lần này hai vị tới đây, chẳng lẽ là phát hiện ra nơi này có oán khí oán niệm, cho nên mới bị hấp dẫn tới?
Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:
- Chúng ta là ứng theo lời mời của Chung sư huynh, tới đây cứu tính mạng của ba người các ngươi. Về phần oán khí oán niệm nơi này, chúng ta căn bản không thèm để ý tới!
Tạo Vật Phi Yên lại lạnh nhạt nói:
- Nếu không phải chúng ta đánh không lại Phục Hy, chúng ta mới không thèm nhúng tay vào vũng nước đục của hắn. Lần này chúng ta là bị hắn bức tới...
Bạch Thương Hải quay sang nhìn nàng, thấp giọng nói:
- Chung sư huynh dù sao cũng có ân với chúng ta, có phải hẳn là nên khách khí một chút hay không?
- Hai vị là tới đây để cứu tính mạng của chúng ta?
Trong lòng Vân Quyển Thư khẽ động, nói:
- Ta sớm đã có kế thoát thân, không cần cứu giúp, đa tạ ý tốt của hai... Nguy rồi!
Trên trán hắn mồ hôi lạnh cuồn cuộn, thanh âm có chút khàn khàn, nói:
- Tử Quang Quân Vương đã phát hiện ra rồi!
Tâm thần Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương cũng đại chấn, ai nấy đều hút mạnh một hơi lãnh khí. Thiên Ti nương nương lẩm bẩm:
- Tử Quang Quân Vương nhất định sẽ tương kế tựu kế, đi mưu hại chúng ta, khiến cho chúng ta hủy diệt cùng với Thiên Đình! Lão hồ ly này...
Bạch Thương Hải và Tạo Vật Phi Yên liếc nhìn nhau một cái. Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:
- Ba vị thủ đoạn thật tốt, để cho Thiên Đình gánh chịu tai kiếp thay cho ba người khởi xướng các ngươi. Bất quá, ba vị vẫn còn có kiếp nạn lâm đầu, chạy trời không khỏi nắng. Nếu chúng ta luyện hóa được kiếp vận của các ngươi, nói không chừng ngược lại có thể khiến cho các ngươi tránh được một kiếp này. Phi Yên, chúng ta có thể luyện hóa kiếp số của bọn họ không?
Tạo Vật Phi Yên tinh tế quan sát ba người, lắc lắc đầu, nói:
- Khó! Chuyện mà bọn họ đã làm, người người oán trách, kiếp số rất khó luyện hóa. Bất quá, nếu chúng ta có thể luyện hóa, vậy tu thành Đế Quân cũng chỉ là thành tựu nho nhỏ!
Trong lòng Bạch Thương Hải khẽ động, hỏi:
- Như vậy thành tựu lớn là gì?
- Chú Linh Đại Đế!
Tạo Vật Phi Yên nghiêm giọng nói.
Bạch Thương Hải vừa mừng vừa sợ, trong lòng tràn ngập ước mơ:
- Chú Linh Đại Đế? Đây chẳng phải chính là tồn tại vô thượng đi tới chỗ nào chết tới chỗ đó sao? Thật là uy phong bát diện a!
Vân Quyển Thư, Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương hai mặt nhìn nhau, luôn cảm thấy đôi nam nữ cổ quái này có chút không quá đáng tin.
Mặc Ẩn thử dò xét hỏi:
- Hai vị là do Dịch tiên sinh mời tới sao?
- Chúng ta không biết Dịch tiên sinh gì cả, chỉ biết Chung sư huynh mà thôi!
Bạch Thương Hải mỉm cười, nói.
- Mặc sư huynh, Dịch tiên sinh chính là Chung sư huynh trong miệng bọn họ, chính là Phục Hy Chung Sơn thị tại Hạ giới!
Vân Quyển Thư quả quyết nói:
- Hai vị, kính xin hai vị xuất thủ, giúp chúng ta luyện hóa kiếp số vận rủi!
Đúng lúc này, đột nhiên có Thiên tướng báo lại, nói:
- Đại quân Trung Ương thị đã phát động, điều động ức vạn binh mã đi tới Thiên Đình, chủ soái chính là Dịch Quân Vương!
Trong lòng Vân Quyển Thư giật mình, lắc đầu nói:
- Hắn quả nhiên vẫn là thiếu kiên nhẫn như vậy. Nếu hắn diệt đi Thiên Đình, Mục Tiên Thiên đăng cơ xưng Đế, kẻ kế tiếp đối phó sẽ chính là hắn. Hắn có thực lực để đối kháng Mục Tiên Thiên sao?
o0o
Trong Đế tinh, Tiên Thiên Cung và các Đế tộc Trường Sinh thị, Trung Ương thị, Lật Lục thị, Cự Linh thị, Đề Đĩnh thị... suất lĩnh vô số binh mã, hạo hạo đãng đãng, xuất phát về phía Thiên Đình. Dọc theo đường đi có thể nói là bẻ gãy nghiền nát, nhổ tận gốc tất cả các cứ điểm của Thiên Đình.
- Báo! Thần Vũ Uy Vương không nghe quân lệnh, dọc theo đường đi cướp sạch các tộc đầu nhập vào Đế Hậu, bắt tù binh vô số, cướp đoạt nữ tử, để cho trong quân dâm loạn!
Chung Nhạc ngồi trong lều lớn trung quân, theo quân hành động, nghe bộ hạ báo lại, sắc mặt thoáng trầm xuống, liền truyền lệnh để cho Thần Vũ Uy Vương đi tới gặp mặt.
Qua nửa ngày, lúc này Thần Vũ Uy Vương mới khoan thai đi tới. Chỉ thấy trong lều lớn trung quân có trên dưới một trăm tôn Đế Quân, mấy ngàn tôn Tạo Vật Chủ, tướng lĩnh các quân tụ tập cùng một chỗ.
- Dịch tiên sinh, chẳng lẽ ngươi dự định muốn cấp cho ta một cái hạ mã uy sao?
Thần Vũ Uy Vương cười lạnh nói.
- Không dám!
Sắc mặt Chung Nhạc bất biến, lạnh nhạt nói:
- Vũ Uy Vương, ngươi có ân với Bệ hạ, đã cứu tính mạng của Bệ hạ, ta tự nhiên không dám cấp cho ngươi một cái hạ mã uy. Ta thân mang chức vụ Chủ soái, ngươi hẳn cũng là không phục a? Ta cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi có thể đánh thắng được ta, ta sẽ nhường chức vị Chủ soái lại cho ngươi. Nếu ngươi thua ta, vậy sau này ngươi phải thành thành thật thật nghe theo mệnh lệnh của ta, không được hai lòng ba dạ. Ý của ngươi như thế nào?
Trong mắt Thần Vũ Uy Vương bùng phát Thần quang, cười ha hả, nói:
- Họ Dịch, ngươi chỉ là công phu miệng lưỡi rất cao, công phu chân tay lại chẳng ra gì! Ngươi muốn ở trước mặt mọi người khiêu chiến ta sao? Được! Ta thành toàn ngươi! Bất quá, chức vị Chủ soái vẫn là của ngươi. Nhưng sau này mỗi khi ngươi nhìn thấy ta, cũng phải quỳ xuống nói chuyện với ta!
- Không biết sống chết!
Chung Nhạc lắc lắc đầu, đứng dậy, thản nhiên nói:
- Vậy thì cộng thêm một điều nữa. Nếu ngươi thua rồi, mỗi khi nhìn thấy ta đều phải quỳ xuống nói chuyện với ta!
← Ch. 1193 | Ch. 1195 → |