Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1116

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1116: Phát binh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Chung Nhạc nhìn về phía Tử Quang Quân Vương, hỏi:

- Sư huynh, ngươi rốt cuộc giúp ta lôi kéo được bao nhiêu minh hữu? Có đáng tin cậy không?

Tử Quang Quân Vương khẽ mỉm cười, nói:

- Ta chẳng qua là đi nói một hai câu lợi hại với bọn họ, nói cho bọn họ biết, cứ đánh tiếp nữa, thế lực các tộc Đế tinh đều sẽ suy yếu, kết quả cuối cùng cũng chỉ có thể chờ đợi bị Thiên Đình thôn tính. Thay vì như vậy, không bằng san bằng Thiên Đình trước, rồi mới tranh đoạt Đế vị sau. Nói thật ra, ta một cái minh hữu cũng chưa tranh thủ tới cho ngươi!

Chung Nhạc nghe hắn nói vậy, cười lạnh nói:

- Không có minh hữu, ngươi lại bảo ta đánh lên Thiên Đình sao? Vô số tướng sĩ dưới trướng ta sợ rằng đều sẽ chết không có chỗ chôn!

Tử Quang Quân Vương nói:

- Minh hữu chỉ có thể dựa vào bản thân ngươi đi tranh thủ. Ta hai tay không tấc sắt, không binh không tướng, chỉ bằng vào cái miệng mỏng, sao có thể chỉ nói mấy câu liền khiến cho đường đường Đế tộc Vương tộc không giữ lại chút nào ủng hộ chúng ta? Bất luận mưu sĩ cường đại cỡ nào, cũng đều cần một cỗ quân lực cường đại làm hậu thuẫn. Ta có thể làm, chính là nói cho bọn họ biết, Dịch Quân Vương sẽ thống lĩnh đại quân Tiên Thiên Cung một đường giết tới Thiên Đình, binh lâm Nam Thiên Môn! Mà bọn họ phải làm, chính là tại thời điểm ngươi binh lâm Nam Thiên Môn kéo quân tới tương trợ! Những minh hữu này có thể trở thành minh hữu hay không, cần phải xem bản thân Dịch Quân ngươi có thể đánh tới Nam Thiên Môn hay không!

Sắc mặt Chung Nhạc nhất thời hòa hoãn xuống, nói:

- Cũng may đánh tới Nam Thiên Môn cũng không quá khó khăn! Không tới mấy ngày, ta sẽ suất lĩnh đại quân binh lâm Nam Thiên Môn!

Ánh mắt Tử Quang Quân Vương chớp động, nói:

- Ta sắp tới sẽ không trở về, dự định lưu lại trong quân của ngươi! Đã lâu rồi không gặp Y Kỳ, sắp tới sẽ có thời gian cùng hắn ôn chuyện rồi!

Ánh mắt Chung Nhạc cũng khẽ chớp động, nhàn nhạt nói:

- Ngươi là sợ ta sẽ để cho Khương Y Kỳ ra trận chịu chết sao?

Trong mắt Tử Quang Quân Vương lóe lên tử khí, sắc mặt bình tĩnh nói:

- Ta biết rõ tâm tư của Bệ hạ, cũng biết thủ đoạn của ngươi! Dịch Quân, nếu ngươi làm hại tính mạng của Y Kỳ, ta cũng có thủ đoạn khiến cho ngươi chôn cùng hắn!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Thượng mệnh khó cãi! Tử Quang sư huynh đừng khiến cho ta khó xử. Ngươi cũng là tuyệt đỉnh thông minh, hẳn là biết rõ Bệ hạ tuyệt sẽ không cho phép một Nhân Tộc trở thành tồn tại Đế cấp. Viêm Hoàng đã tu thành Đế Quân, đây là sự tình trước giờ chưa từng có. Nếu hắn lại tiến thêm một bước nữa, Nhân Tộc sẽ trở thành Đế tộc. Lúc đó, không chỉ Bệ hạ không nhịn được, những tồn tại cổ lão khác cũng sẽ không nhịn được. Tử Quang sư huynh, ngươi quản lý toàn bộ hậu phương, vẫn là nên trở về Tiên Thiên Cung thôi!

Tử Quang Quân Vương tức sùi bọt mép, hung hăng nhìn chằm chằm hắn. Sắc mặt Chung Nhạc không chút thay đổi, nói:

- Trước đây ngươi có thể một cước đá chết ta, hiện tại ta đã có thể một cước đá chết ngươi! Tử Quang sư huynh vẫn là không nên động thủ thì tốt hơn!

Tử Quang Quân Vương dằn xuống cơn giận, phun ra một ngụm trọc khí, trầm ngâm trong chốc lát, nói:

- Dịch Quân, ta và ngươi làm cái giao dịch a? Ngươi buông tha cho Y Kỳ, ta cũng sẽ buông tha cho ngươi!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ giật mình, biết rõ hắn đang thăm dò lai lịch của chính mình, hơn nữa đã có được thu hoạch không nhỏ.

- Chỉ có trung tâm với Bệ hạ, ta mới có thể giữ được tính mạng! Là Bệ hạ muốn tính mạng của Khương Y Kỳ, ngươi nổi nóng với ta cũng vô dụng thôi!

Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Ngươi hẳn là nên đi tìm Bệ hạ lý luận a!

Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:

- Hiện tại bản thân các tộc Đế tinh khó bảo toàn, không rảnh tấn công Tiên Thiên Cung ta, ta lưu lại trong quân cũng không có vấn đề gì!

Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, nhàn nhạt nói:

- Ta còn tưởng rằng Tử Quang sư huynh không có bất kỳ sơ hở nào. Hiện tại xem ra, sơ hở lớn nhất của Tử Quang sư huynh sợ rằng vẫn là Viêm Hoàng a!

Tử Quang Quân Vương hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói:

- Ta và Y Kỳ là giao tình từ thuở nhỏ, hắn ở trong lòng ta như cha như huynh. Chỉ cần có ta ở đây, ngươi và Bệ hạ tuyệt đối không thể động vào Viêm Hoàng!

Chung Nhạc cười ha hả, nói:

- Làm sao có thể chứ? Nếu không có Viêm Hoàng đề bạt, sao ta có được thành tựu như hôm nay? Ngươi có thể yên tâm! Ta sẽ không động tới một sợi lông của Viêm Hoàng!

Hai người nhìn chằm chằm lẫn nhau một hồi. Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:

- Ta sẽ đích thân dâng thư Bệ hạ, lưu lại trong quân! Dịch Quân cũng sẽ không trái phải đều khó xử rồi. Hiện tại, Dịch Quân đã có thể dốc hết đại quân, sớm ngày binh lâm Nam Thiên Môn rồi!

Chung Nhạc đứng dậy, triệu tập các đại Quân Bộ, chỉnh quân chuẩn bị phát binh.

Mười mấy ngày sau, các lộ đại quân Phá Thiên Quan rốt cuộc xuất phát, cũng không đi dọc theo Thiên Hà, mà là xuyên qua Thiên Hà hạ xuống Đế tinh, tiến quân về phía lãnh địa của Đế Minh thị.

o0o

Thiên Hà Chi Châu, Mặc Ẩn nhận được tin tức này, sắc mặt kịch biến, vội vàng phân phó dưới trướng, nói:

*****

- Mau mời Thiên Ti nương nương và Vô Kỵ tiên sinh tới đây nghị sự cho ta! Tên Dịch Quân Vương này không hành sự theo lẽ thường mà!

Chung Nhạc không dọc theo Thiên Hà mà đi, mà lại binh lâm Đế tinh. Vậy Thiên Hà Chi Châu mà hắn gian gian khổ khổ kinh doanh hơn ba mươi năm đã không còn chút tác dụng. Nếu Chung Nhạc trực tiếp san bằng Đế Minh thị, nhổ tận gốc chủng tộc của Đế Minh Thiên Đế, như vậy đối với hắn, đối với Thiên Đình đều là một đả kích thật lớn.

Đế Minh thị bị phá, chủng tộc của Thiên Đế bị diệt, quả thật có thể nói là lật trời rồi. Thiên Đế ngay cả chủng tộc của chính mình cũng không thể bảo vệ được, làm sao bảo hộ những chủng tộc khác nương nhờ vào sự che chở của hắn? Từ đó, các tộc nương nhờ dưới cánh chim của Thiên Đế đều sẽ nảy sinh tâm tư dị dạng, toàn bộ tạo phản cũng là có khả năng.

Còn nếu Mặc Ẩn dẫn binh rời khỏi Thiên Hà Chi Châu, mất đi trọng địa trọng trấn này, trực tiếp đối kháng với đại quân của Chung Nhạc, vậy thì thắng bại khó nói rõ rồi.

Thiên Ti nương nương chạy tới Thiên Hà Chi Châu, nói:

- Binh quý tinh quý kỳ, Dịch Quân Vương đã chiếm được chữ kỳ! Hắn thiện dùng kỳ binh, chỉ cần nhất chiến khắc địch, sẽ có thể bẻ gãy nghiền nát, một đường san bằng. Cầm binh đánh trận, thiếp thân là không được. Vô Kỵ tiên sinh bình thường lắm mưu nhiều kế, không biết Vô Kỵ tiên sinh có thủ đoạn gì hay không?

Phong Vô Kỵ khẽ nhíu mày, nói:

- Cầm binh đánh trận ta cũng không được! Lần này ta tới các tộc Đế tinh, thái độ của các tộc vô cùng ám muội, hẳn là đã bị Tử Quang đầu độc, cấp cho chỗ tốt. Nếu đã như vậy, không bằng mời Bệ hạ đứng ra, cấp cho các tộc càng nhiều chỗ tốt, lôi kéo các tộc. Sau đó tập hợp binh lực các tộc, bao vây tiễu trừ đại quân của Dịch Quân Vương trong Đế tinh!

Mặc Ẩn lắc đầu, nói:

- Không phải là ý hay! Hiện tại các tộc chiến hỏa ngất trời, đều đã đánh ra chân hỏa, chỉ dựa vào Bệ hạ cũng khó khiến cho các tộc dập tắt can qua. Hơn nữa, Bệ hạ đích thân đứng ra, sợ rằng sẽ càng khiến cho các tộc cho rằng Thiên Đình ta suy yếu, ngược lại sẽ chào giá ngập trời, hơn nữa cũng sẽ không toàn tâm toàn ý chiến đấu vì Thiên Đình ta, quyết một trận tử chiến với Dịch Quân Vương!

Phong Vô Kỵ cười hắc hắc, nói:

- Nếu đã như thế, vậy thì dốc hết đại quân, hội hợp với Đế Minh thị. Binh lực của chúng ta cũng không thua kém gì Dịch Quân Vương, thậm chí còn mạnh hơn rất nhiều, cộng thêm Cửu Ngũ Chí Tôn, còn có rất nhiều Tiên Thiên Thần Ma do ta mời tới, Dịch Quân Vương chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ! Ta lại đi thuyết phục mấy Đế tộc nữa, chắc chắn sẽ khiến cho Dịch Quân Vương mất mạng, toàn quân bị diệt!

Mặc Ẩn khẽ nhíu mày:

- Vẫn không có mười phần nắm chắc! Còn phải mời Bệ hạ phái viện binh Thiên Đình tới. Viện binh Thiên Đình xuất phát từ Nam Thiên Môn, ta xuất phát từ trung du Thiên Hà, Vô Kỵ tiên sinh lại mời thêm mấy Đế tộc tới, cộng thêm thế lực của Đế Minh thị, bốn phương vây công, mới có thể phá được Dịch Quân Vương!

Đám người thương nghị hoàn tất, mỗi người lập tức bắt tay vào việc. Mặc Ẩn dâng thư lên Thiên Đình, mời Đế Minh Thiên Đế phái viện binh tới. Chính mình thì dốc hết đại quân chạy tới Đế Minh thị, đồng thời truyền thư cho Đế Minh thị bài binh bố trận, chuẩn bị đón đầu thống kích đại quân Phá Thiên Quan.

Cùng lúc đó, Phong Vô Kỵ chạy tới Đế tinh, đi thuyết phục mấy Đế tộc cùng nhau vây công Chung Nhạc. Phong Vô Kỵ dẫn theo mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma trước chạy tới Ô Minh thị, trong lòng thầm nghĩ:

- Ô Minh thị chính là thân gia với Đế Minh thị, là chủng tộc của Đế Hậu nương nương, thuyết phục bọn họ chính là dễ dàng nhất!

o0o

Chung Nhạc suất lĩnh đại quân Phá Thiên Quan hàng lâm Đế tinh. Vô số chiếc lâu thuyền Chiến hạm xếp hàng dày đặc trên không trung, che khuất bầu trời.

Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, toàn thân Chung Nhạc tung bay vô số văn lộ Đồ đằng, đan xen thành một mạng lưới nhân quả thật lớn, vô số sợi tơ nhân quả quấn lấy nhau, vô cùng phức tạp.

Trên Cổ thuyền, đám tướng lĩnh các quân bọn Thái Phùng, Lung Chất, Dực Thiên Quân, Nữ Phòng, Phủ Nhai, Đa Âm, Mục Tô Ca, Phù Kỳ Chi, Phù Viêm Sơn, Phù Lê, Âm Phó Khang, Linh Tranh, Bệ Ngạn, Xích Tùng, Kim Hà Hề, Tiên Thiên Ma Long, Khương Y Kỳ và Tử Quang Quân Vương tụ tập cùng một chỗ, đều đang quan sát Nhân Quả Đồ Đằng Võng của Chung Nhạc, trong lòng kinh thán không thôi.

Ngoại trừ bọn họ ra, còn có vô số Thống soái Thần Tộc lớn lớn nhỏ nhỏ, nhiều tới hơn ngàn người. Tiên Thiên Cung chiếm lĩnh phân nửa giang sơn của Tinh vực Tử Vi, hơn ngàn Thần Tộc Ma Tộc quy phục Tiên Thiên Cung, trở thành thế lực lớn nhỏ dưới trướng Chung Nhạc.

Mạng lưới nhân quả của Chung Nhạc không ngừng thay đổi, vận chuyển. Những địa phương tơ nhân quả quấn lấy nhau hình thành nên một khỏa ngôi sao. Hiện tại đã có ức vạn ngôi sao chuyển động xung quanh hắn. Chư tướng không nói một lời, đang đợi hắn thôi diễn, đưa ra quyết sách.

- Mặc Ẩn chuẩn bị xuất động, điều động đại quân, công kích ta từ phía sau. Hắn còn dâng thư mời đại quân Thiên Đình tấn công cánh phải ta. Đế Minh thị đón đầu thống kích, công kích phía trước ta. Phong Vô Kỵ đã xuất động, chạy tới Ô Minh thị, lại đi mời mấy Đế tộc, công kích cánh trái ta!

Chung Nhạc mở mắt ra, chậm rãi nói:

- Liên quân bốn phương, sẽ có thể tiêu diệt đại quân ta!

Chư tướng nhất thời hai mặt nhìn nhau. Trong bốn cỗ thế lực này, binh lực của Mặc Ẩn chính là mạnh nhất. Ngoại trừ Thủy sư Thiên Đình, Tứ Đại Thiên Vương và Tứ Đại Sư Môn cùng với Hoàng tộc Bàn Hồ, Đế tộc Hoàng Đình, Đế tộc Đại Đình ra, còn có bảy bộ Tam Ly Cung, Tinh Đấu, Thiên Cương, Địa Sát, Thiên Xu. Lại có Cửu Ngũ Chí Tôn tọa trấn, chín mươi lăm tôn Tiên Thiên Thần Ma, có thể nói là thế lực khổng lồ nhất trong thiên hạ.

Mà Thiên Đình lại phái một chi đại quân, từ cánh phải công tới. Mặc dù binh lực không bằng được chi đại quân của Mặc Ẩn, nhưng chỉ sợ cũng không tầm thường. Nếu cộng thêm Đế Minh thị ở phía trước ngăn cản, Phong Vô Kỵ lại tập kết rất nhiều Đế tộc công kích cánh trái đại quân Phá Thiên Quan, vậy trận chiến này liền sẽ nguy hiểm rồi.

Thái Phùng trầm giọng hỏi:

- Phải làm sao phá cục?

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Phong Vô Kỵ chính là phúc tinh của ta! Trước hãy phá địch từ con đường của Vô Kỵ tiên sinh này. Chư quân, thay đổi phương hướng, tấn công Ô Minh thị trước!

Trong lòng mọi người nhất thời cả kinh. Lung Chất cau mày nói:

- Không phải là tấn công Đế Minh thị sao? Ô Minh thị là chủng tộc của Đế Hậu nương nương, nội tình không tầm thường. Hơn nữa, Đế Hậu nương nương chính là tồn tại Đế cấp, thực lực cao thâm khó dò!

Chỉ riêng Tử Quang Quân Vương là cặp mắt sáng lên, trong lòng thầm khen một tiếng kế hay.

Chung Nhạc quay sang dò hỏi:

- Với thực lực hiện tại của chúng ta, san bằng Ô Minh thị cần mất bao lâu?

Chư tướng thương nghị một phen, nói:

- Nếu Đế Hậu nương nương không nhúng tay vào, chỉ cần hai ngày sẽ có thể nhổ tận gốc Ô Minh thị. Bất quá, nếu Đế Hậu nương nương chạy tới tham chiến, vậy thì...

Chung Nhạc không chút để ý, mỉm cười nói:

- Nếu Đế Hậu nương nương dám chạy về Ô Minh thị tham chiến, vậy thì cũng xử lý nàng luôn! Với binh lực hiện tại của chúng ta, đã có thực lực xử lý nàng. Chỉ cần Đế Hậu rời khỏi Thiên Đình, Bệ hạ cũng có thể nhân cơ hội giết vào Thiên Đình, đánh chết Đế Minh Thiên Đế. Bất luận Đế Minh hay là Đế Hậu cũng sẽ không ngu xuẩn như vậy, sẽ không cho ta và Bệ hạ cơ hội này! Chư quân, trong vòng hai ngày san bằng Ô Minh thị, nhổ tận gốc Ô Minh thị cho ta!

Chương (1-1489)