← Ch.0134 | Ch.0136 → |
- Đại bi trấn áp!
La Hàn Sơn thấy hắc y nhân càng lúc càng nhiều, bất chấp việc tiêu hao chân khí, tử khí trên người hung mãnh bạo phát, hai tay nắm chặt, đập mạnh xuống đất, nhất thời, một tấm bia đá màu tím cao mười mét trấn áp xuống, ᥒ.g.h.Ï.ề.ᥒ ᥒ.á.† bốn tên hắc y nhân thành m.á.∪ thịt mơ hồ, sóng xung kích màu tím nhạt phóng ra ngoài, nổ bay đám hắc y nhân đang vây đến, miệng thổ m.á.∪ tươi.
Trên cao không, hắc y nhân cầm đầu nhìn thấy cảnh tượng này, mắt như tóe lửa, bất ngờ, một chưởng hư không ấn áp, hắc sắc chân khí đại thủ bao phủ cả một ngọn núi nhỏ, chụp ba người Diệp Trần vào trong, định cùng lúc đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† cả ba.
- A! Mau chạy!
Hắc y nhân trên đỉnh núi tâm thần như muốn vỡ, biến thành điểu thú bỏ chạy tứ tán khắp nơi. -
Ầm ầm!
Mặt đất lún xuống ba thước, đại bộ phận hắc y nhân đều không kịp chạy thoát, bị chân khí đại thủ đập thành huyết vụ, thi cốt không còn.
Ba người Diệp Trần thất khiếu chảy m.á.∪, trong lòng hoảng sợ, một chưởng này phát ra từ cách đó ngàn mét, còn chưa đến nơi mà họ đã không chịu nổi, nếu như đánh thực, liễu mạng có còn.
Đúng lúc này!
La Hàn Sơn gầm lên một tiếng giận dữ:
- Phá ra cho ta!
Không biết từ lúc nào, trong tay hắn xuất hiện một khối thủy tinh cầu to như một cái mắt rồng, toàn thân trong suốt, bên trong ẩn hàm quang hoa màu đỏ, nhìn không kĩ, cong tưởng thủy tinh cầu màu lam.
Dưới sự quán chú chân khí của hắn, thủy tinh cầu đột nhiên n.Ổ †.u.ᥒ.g.
Một khắc sau.
Hồng quang phóng xuất, bên ngoài cơ thể ba người hình thành một đường quang tráo hình bán nguyệt, quang tráo dày một tấc, bên trong có khí lưu chuyển động.
Ầm!
Chân khí đại thủ ép lên quang tráo, phát ra những tiếng cọt kẹt nặng nề, tựa hồ lúc nào cũng có thể phá vỡ quang tráo, nghiền họ thành thịt nát.
Nhưng, quang tráo tỏ ra rất kiên cố, dần dần †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† chân khí đại thủ.
- Đây là?
Diệp Trần mắt ánh lên một tia dị sắc, khối thủy tinh cầu màu đỏ mà La Hàn Sơn lấy ra, ngoại trừ màu sắc, gần như giống hệt với khối thủy tinh cầu màu lam của hắn, mà khối thủy tinh cầu màu lam là Diệp Hải tặng cho hắn.
Không lẽ khối thủy tinh cầu màu đỏ này cũng có cùng xuất xứ với khối thủy tinh cầu màu lam, đều có thể hóa thành phòng ngự quang tráo, thủy tinh cầu tên là gì, Diệp Hải liệu có biết hiệu quả của nó không, nhất thời, trong não hải Diệp Trần lóe lên vô số ý nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi La Hàn Sơn.
Hắc y nhân trung niên thấy một chưởng của mình không g.ï.ế.✝ được ba người, mặt ánh lên thần sắc khó tin, với tu vi Bão Nguyên Cảnh hậu kì của hắn, cho dù ở cự lý ngàn mét, một chưởng thừa sức đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† ba Võ giả Bão Nguyên Cảnh sơ kì, đừng nói ba Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kì, nhưng tầng quang tráo phòng ngự này thực sự quá lợi hại, nó còn †.ï.Ê.u ɗ.ï.ệ.† cả chân khí đại thủ, khiến hắn không thể phản công.
- Tử quang động thiên!
Đại trưởng lão vẫn còn rùng mình, nếu như lúc nãy đối phương đắc thủ, hắn không biết phải ăn nói với tông chủ thế nào, may mà trên người La Hàn Sơn có không ít bảo vật, đủ để vượt qua kiếp nạn này, nghĩ đến đây, Đại trưởng lão thôi động chân khí, một đường quang tuyến màu tím bắn ra.
Hắc y trung niên thoáng ngây người, may mà phản ứng đủ nhanh, †.h.â.ᥒ †.h.ể lướt ngang ba thước, tránh khỏi đường quang tuyến màu tím.
Xích!
Ngọn núi lập tức bị xuyên thủng thành một động khẩu bằng ngón tay cái thâm bất khả trắc.
Quang tráo đố kháng với chân khí đại thủ tiêu hao chín phần sức lực, một lúc sau từ từ biến loãng, hóa thành nguyên khí thuần túy dung nhập vào trong không khí.
La Hàn Sơn lau mồ hôi, lúc nãy thực sự quá nguy hiểm, may mà trước đó, La Hành Liệt cho hắn một khối Nguyên quang cầu, Nguyên quang cầu là thứ tìm được trong di chỉ của siêu cấp đại tông môn ngũ phẩm tông môn Khôi Lỗi Môn từ năm ngàn năm trước, ngoài ra còn có phương pháp chế tạo mộc nhân.
- Các ngươi không sao chứ!
La hàn Sơn nghiêng đầu hỏi.
†.h.â.ᥒ †.h.ể Diệp Trần cường đại, một chưởng đó trừ việc khiến hắn thất khổng chảy m.á.∪, một chút thương thế cũng không có, Từ Tĩnh có Tam thiên kim sát công hộ thể, cũng không việc gì.
- Vậy thì tốt.
Nhìn xung quanh, hắc y nhân chỉ còn sót lại lẻ tẻ vài ba tên, đại bộ phận hắc y nhân đều bị hắc y nhân trung niên trên cao không đập ©.h.ế.†, ©.h.ế.† oan uổng, đương nhiên, đối với họ mà nói đó là việc tốt, nếu không g.ï.ế.✝ ©.h.ế.† bằng ấy hắc y nhân cũng phiền, dù sao họ chỉ là Võ giả Ngưng Chân Cảnh hậu kì, chân khí bên trong cơ thể rất có hạn, nhất thời c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ còn có thể, c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ trong một thời gian dài sẽ nảy sinh vấn đề, đan dược bù đắp chân khí có thì vẫn có, trước đó đã uống liền mấy viên, tiếp tục uống nữa, chân khí trong người sẽ giảm triệt để, dễ dẫn đến hiện tượng chân khí hỗn tạp, trong vòng một ngày không thể bình phục.
Đ.á.ᥒ.h ©.h.ế.† số hắc y nhân còn lại, ba người lấy ra hạ phẩm linh thạch, bắt đầu luyện hóa nguyên khí trong linh thạch, tự bổ sung cho mình.
Chiu!
Thiên phong thứu và hắc y đao khách c.h.ï.ế.ᥒ đ.ấ.∪ rất nhanh, chủ yếu là Thiên phong thứu tốc độ nhanh, không ngừng cào xé hắc y đao khách, hắc y đao khách dùng bất biến ứng vạn biến, tìm thấy kẽ hở là c.h.é.ɱ ra một đường đao khí, mỗi lần đều suýt nữa c.h.é.ɱ trúng Thiên phong thứu.
- Không được, Thiên phong thứu này tốc độ quá nhanh, đợi lúc ta xuất đao, nó đã kéo dài khoảng cách, cứ tiếp tục thế này, nhất thời không thể giải quyết.
Hắc y đao khách đã nhìn thấy hết tình cảnh trên đỉnh núi, trong lòng biết đã đến lúc phải quyết đoán.
Đao khí một lần nữa vô tác dụng, hắc y đao khách mặt ánh lên một tia hung ác, ánh mắt khóa chặt Thiên phong thứu, đứng im bất động giữa hư không trung.
Thiên phong thứu lóe liền mấy cái, lao vào hắc y đao khách từ bên trái, tốc độ nhanh như điện xẹt, rút ngắn khoảng cách.
Xì xì!
Lần này dễ hơn những lần trước, Thiên phong thứu dễ dàng phá vỡ chân khí hộ thể của hắc y đao khách, móng vuốt đ.â.ɱ ra, như muốn xé rách †.h.â.ᥒ †.h.ể hắc y đao khách.
- ©.h.ế.† đi!
Hắc y đao khách nghiêng người, một đao c.h.é.ɱ lên người Thiên phong thứu.
M.á.∪ chảy như mưa, Thiên phong thứu rống lên một tiếng bi ai, †.h.â.ᥒ †.h.ể rơi nhanh xuống.
- Hắc hắc, hôm nay chính là ngày ©.h.ế.† của ngươi.
Hắc y đao khách sau khi bổ ra một đao, bất chấp tất cả, chân khí phun phát, vài chớp mắt đã thấy xuất hiện trên đỉnh núi.
- Đại bi trấn áp!
- Kinh vân vô cực!
- Quần ma giai đảo!
Bia đá màu tím cùng kiếm khí cự đại và kim quang sang chói cả ba đồng thời đánh về phía hắc y đao khách, là ba người Diệp Trần xuất thủ, vừa xuất thủ, họ vừa cấp tốc lùi ra sau.
- Vô ích.
← Ch. 0134 | Ch. 0136 → |