← Ch.0908 | Ch.0910 → |
Mặt nam nhân trung niên nghiêm túc nói:
- Không ngờ tuổi ngươi còn trẻ mà thực lực mạnh mẽ như vậy, nhưng tổn thương người Thiên Hoang bộ lạc ta tuyệt đối không dễ dàng bỏ qua. Ngươi phải trả giá lớn!
Khóe môi Đinh Hạo cong lên lạnh lùng nói:
- Trên danh nghĩa lùng bắt A Sơ nhưng sự thật thì mục tiêu của các ngươi là ta đúng không? Ha ha ha ha ha ha! Có lúc quá tham lam không phải chuyện tốt. Bí mật trên người ta sao Thiên Hoang bộ lạc nho nhỏ dám mơ ước? Khuyên các ngươi thành thật ngừng tay lại thì ta sẽ không làm khó dễ các ngươi, nếu không...
Nói đến đây khóe môi Đinh Hạo nhếch lên, hàm răng trắng lóe tia sáng sắc lạnh.
Đinh Hạo nói:
- Còn ép ta thì từ nay trong Hãn Hải sâm lâm không còn Thiên Hoang bộ lạc.
Đinh Hạo dứt lời, một đại quân kim loại lửa bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Đinh Hạo.
Đây là một quân đội kim loại tử vong khoảng năm trăm người, mỗi chiến ngẫu kim loại cơ thể cao to dữ tợn, sắc lạnh trong ánh nắng. Ngọn lửa rực cháy trên người chiến ngẫu kim loại tăng phần quái dị như thể quân đội tử thần bước ra từ địa ngục, khiến bên cạnh hồ nước yên tĩnh vọt lên khí huyết sát khủng khiếp.
Kinh Diễm Phạt Thiên Quân.
Trong cuộc chiến Thanh Gian trấn Đinh Hạo chiếm được một đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong.
Mỗi một chiến ngẫu kim loại đều có sức chiến đấu cảnh giới Võ Đế cảnh, cơ thể chế tạo bằng thần liệu cực kỳ cứng rắn, có sức chiến đấu không gì phá nổi. Đối với thể tu đơn thuần thì đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong là lực lượng trời sinh khắc chế bọn họ.
Con ngươi nam nhân trung niên co rút.
Đáy mắt nam nhân trung niên tràn ngập sợ hãi.
Nam nhân trung niên cảm giác được đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong đáng sợ cỡ nào.
Hơn năm trăm chiến ngẫu kim loại sức chiến đấu cảnh giới Võ Đế cảnh hợp thành đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong đối với Thiên Hoang bộ lạc là kẻ thu đáng sợ. Nguyên Thiên Hoang bộ lạc cộng lại chỉ có mấy chục cao thủ thể tu Võ Đế cảnh, số lượng chênh lệch quá xa.
Thực lực của Đinh Hạo cao thâm khó dò, ai biết bên cạnh hắn còn có bao nhiêu chiến ngẫu kim loại khủng khiếp như vậy?
Lần này thật sự đạp đinh.
Nam nhân trung niên và mấy chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc ngơ ngác nhìn nhau, lưng ướt đẫm mồ hôi.
Đức Bưu vẻ mặt ủ rũ cũng hoảng sợ, nghĩ mà run.
Mãi đến lúc này bọn họ mới hiểu lực lượng của thanh niên bí ẩn này khủng khiếp như thế. Khống chế một đại quân kim loại chiến ngẫu lửa tử vong, đây là những siêu bộ lạc thế lực lớn vô cùng, đại tông môn vực ngoại mới có được sức mạnh đó.
Đối với tồn tại như thế thì Thiên Hoang bộ lạc nho nhỏ không đáng là gì.
Vào lúc này nam nhân trung niên, Đức Bưu, các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc hiểu ra thanh niên bí ẩn không phải người bọn họ có thể chọc vào.
Đinh Hạo mỉm cười nhìn đám người nam nhân trung niên, Đức Bưu, các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc, rất vừa lòng hiệu quả này.
- Được rồi, xem ra các ngươi đã hiểu, chuyện này ngừng ở đây, ta sẽ không truy cứu thêm. Ta mang A Sơ, Du Hiệp đi, nếu sau này bọn họ muốn trở về Thiên Hoang bộ lạc thì ta sẽ không ngăn cản. Tốt nhất là các ngươi đừng bám theo gây sự nữa, không thì dù là tộc trưởng cảnh giới thánh nhân cảnh trung giai, một vị trưởng lão thánh nhân cảnh khác của các ngươi cũng không chịu nổi đòn sấm sét của ta!
Đinh Hạo dứt lời, ánh sáng kim loại chợt lóe, Kinh Diễm Phạt Thiên Quân biến mất.
Nam nhân trung niên há mồm không nói nên lời.
Đinh Hạo vạch ra tu vi ba người có thực lực mạnh nhất Thiên Hoang bộ lạc nói lên hắn biết rõ sức chiến đấu mạnh nhất của Thiên Hoang bộ lạc và không thèm để vào mắt. Giọng điệu, tư thế như vậy đánh nát chút may mắn cuối cùng trong lòng nam nhân trung niên.
Tay trái Đinh Hạo kéo Nạp Lan Sơ, tay phải dắt Nạp Lan Du Hiệp quay người, chậm rãi rời đi.
Đinh Hạo đi vài bước chợt nhớ điều gì, xoay người hỏi:
- Đúng rồi, thuận tiện cho hỏi thăm một câu, muốn ra khỏi Hãn Hải sâm lâm trong thời gian ngắn nhất nên đi hướng nào.
- A? Cứ đi thẳng hướng đông là được.
Nam nhân trung niên ngẩn ra, không hiểu tại sao Đinh Hạo đột nhiên hỏi câu này, bản năng chỉ mấy cây to quái dị ven hồ nhỏ.
Nam nhân trung niên nói:
- Ngọn loại cây này vĩnh viễn chỉ hướng đông, rất dễ phân biệt.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Đa tạ.
Chớp mắt ánh sáng chợt lóe, bóng dáng Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp biến mất bên bờ hồ.
Gió nhẹ thổi, các cao thủ, chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc rùng mình.
Nam nhân trung niên run lên, trong lòng vừa sợ vừa tức giận. Vào phút cuối cùng nam nhân trung niên là Hãn Hải sâm lâm Võ Thánh cảnh nhưng bị ánh mắt của thanh niên chấn nhiếp, như đứa con nít làm sai chuyện gặp người lớn. Nam nhân trung niên không thể thốt lời hăm dọa.
Gã bị một hậu bối chấn nhiếp?
Bỗng có luồng sáng xẹt qua, Lãnh Vân xuất hiện trước mặt mọi người.
Các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc cùng cúi đầu hành lễ, nói:
- Tham kiến Lãnh Vân trưởng lão.
Lãnh Vân sốt ruột hỏi:
- Người đâu?
Nam nhân trung niên thở dài kể lại chuyện đã xảy ra, không chút giấu giếm.
Cuối cùng nam nhân trung niên nói:
- Bạn già, xem ra ta nên nghe lời ngươi.
Lãnh Vân ngẩn ngơ, cảm thán rằng:
- May mắn không tạo thành hậu quả nghiêm trọng. Tuy ta biết ngươi vì tốt cho bộ lạc nhưng nên sửa lại tật xấu xúc động, may mắn lần này không đến nỗi không thể điều hòa. Thanh niên đó lai lịch bí ẩn, không phải vật trong ao, Thiên Hoang bộ lạc chúng ta không thể trêu vào. Lần này hắn mang A Sơ đi cũng nằm trong dự đoán của ta. Trong cơ thể nha đầu đó chảy dòng máu tộc Nạp Lan, sớm muộn gì sẽ rời đi. Thả nha đầu đó đi xem như bán một nhân tình cho Đinh Hạo, có lẽ sau này sẽ là một đoạn cơ duyên.
Nam nhân trung niên gật đầu, khiêm tốn nghe dạy.
Tên của nam nhân trung niên là thanh, địa vị trong Thiên Hoang bộ lạc ngáng ngửa với Lãnh Vân, cùngx là bối phận trưởng lão. Tính tình nam nhân trung niên rất xúc động, nóng nảy, người gặp người sợ lần này ăn bồ hòn trước mắt Đinh Hạo, nam nhân trung niên bắt đầu suy nghĩ lại.
Lãnh Vân ra lệnh:
- Được rồi, trở về đi, truyền mệnh lệnh của ta, ngày sau nếu có chiến sĩ trong bộ lạc gặp nhóm Đinh Hạo, A Sơ thì phải lễp hép đối xử, không được tranh chấp. Ai vi phạm sẽ bị phạt nặng. Đi!
Lãnh Vân mang theo các chiến sĩ Thiên Hoang bộ lạc quay về bộ lạc.
* * *
Bên tai nghe tiếng gió thổi vù vù, dãy núi nguy nga dưới lòng bàn chân nhanh chóng trôi tuột ra phía sau.
Nạp Lan Sơ túm chặt tay áo Đinh Hạo, ánh mắt cực kỳ tôn sùng nhìn Đinh Hạo. Nạp Lan Sơ không ngờ nàng congx thanh niên trở về từ hoang dã sau khi hôn mê ba tháng tỉnh lại có lực lượng cường đại như vậy, trưởng lão Thanh, một trong các chiến sĩ mạnh nhất Thiên Hoang bộ lạc đều bị Đinh Hạo trấn áp.
Lần này nguện vọng rời khỏi Hãn Hải sâm lâm tìm phụ thân của Nạp Lan Sơ có thể hoàn thành.
*****
Bên kia Nạp Lan Du Hiệp khờ không có hứng thú mọi chuyện xảy ra, gã ăn mấy cái chân thú nướng xong nằm bên cạnh Đinh Hạo ngủ say như chết.
Đinh Hạo tọa một vòng bảo vệ phạm vi năm thước bao bọc hai huynh muọi Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp, tốc độ nhanh như chớp bay hướng đông.
Đường núi Hãn Hải sâm lâm hiểm trở, một ngọn núi cao mấy vạn thước đâm vào áng mây, bao la hùng vĩ, cổ mộc um tùm, chướng khí giăng đầy. Có cự thú viễn cổ cực kỳ hung tàn mạnh mẽ ẩn hiện trong Hãn Hải sâm lâm, một vài con thực lực đến trình độ Võ Thánh cảnh, làm vua hùng bá bốn phương.
Một vài ngọn núi hùng vĩ che mặt trời, cái bóng bao phủ mấy vạn thước mặt đất, âm khí nảy sinh, độc trùng hoành hành.
Hoàn cảnh như vậy càng dễ lạc đường, huống chi Đinh Hạo bị bệnh mù đường siêu nặng.
Mấy lần Đinh Hạo vào nhầm lãnh địa của hồng hoang cự thú, bị công kích điên cuồng. Đinh Hạo mang theo hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp chật vật chạy trốn.
Càng đi tới Đinh Hạo càng giật mình.
Đinh Hạo thấy vô số cự thú đã tuyệt chủng chỉ tồn tại trong truyền thuyết Vô Tận đại lục, đều là hồng hoang di chủng thời thái cổ viễn cổ, trời sinh chảy dòng máu mạnh nhất sinh vật thế giới nguyên thủy, có thần thông khống chế lực lượng tự nhiên. Khác với yêu tộc, thân hình hồng hoang di chủng thời thái cổ viễn cổ to như dãy núi, vô cùng đáng sợ.
Cuối cùng Đinh Hạo thậm chí thấy Cùng Kỳ, Thanh Long, Huyền Vũ, những hậu đại của thiên cương thần thú.
Những bá chủ viễn cổ ẩn hiện trong dãy núi rừng rậm, chiếm khu vực gần vạn dặm mỗi phương. Vô số hồng hoang dị chủng kẻ thống trị sinh ra trí tuệ, như vị vua cao cao tại thượng hình thành thế lực lớn nhỏ khác nhau. Như xã hội nhân loại, các hồng hoang dị chủng chinh phạt lẫn nhau.
Với thực lực như Đinh Hạo có nhiều lúc ngoan ngoãn cụp đuôi làm rùa rút đầu cẩn thận xuyên qua lĩnh vực của các thần thú hồng hoang dị chủng.
May mắn bí pháp Thắng Tự Quyết thần kỳ, giúp Đinh Hạo ẩn núp và thay đổi hơi thở của mình.
Co lúc Đinh Hạo đi ngang qua một vài bộ lạc nhân loại.
Những bộ lạc này giống như Thiên Hoang bộ lạc, chiến sĩ thực lực cường đại có địa vị cao thượng trong bộ lạc. Hầu như cường giả đều tu luyện thể tu là chính, lực lượng kích động nói: Mạnh kinh khủng. Đinh Hạo thậm chí thấy một cường giả thể tu thực lực lên đến đỉnh cảnh giới thánh nhân cảnh.
Nhưng các chiến sĩ trong bộ lạc lại lạc hậu về khí tu, dường như đạo thể tu hưng thịnh hơn trong thế giới này.
Đinh Hạo không định tiếp xúc với những bộ lạc này. Con người sinh hoạt trong rừng rậm khủng bố, nguy hiểm bốn phía, nhiều bộ lạc có lòng cảnh giác rất mạnh với người từ bên ngoài đến, rất có hòa vào sinh hoạt của bọn họ. Đinh Hạo chỉ âm thầm quan sát tất cả, không ngừng hoàn chỉnh hiểu biết về thế giới này.
Có mấy lần Đinh Hạo lạc đường trong Hãn Hải sâm lâm gặp vài bộ lạc bị hồng hoang mãnh thú xâm nhập, chiến đấu thảm liệt bùng nổ, thây ngã khắp nơi, máu chảy thành sông, vô số người thường trở thành mồi ngon trong miệng thú.
Trong hoàn cảnh này nhân loại cực kỳ yếu thế.
Một khi bộ lạc bị công phá ý nghĩa một thị tộc tuyệt chủng diệt vong.
Có mấy lần Đinh Hạo âm thầm ra tay cứu vận mệnh vài bộ lạc nhân loại, nhưng hành động này chỉ như muối bỏ biển. Trong Hãn Hải sâm lâm lúc nào cũng xảy ra vận mệnh như vậy.
Nam nhân trung niên Thanh nói cây to kỳ dị đó thường thấy trong Hãn Hải sâm lâm, ngọn cây thật sự chỉ thẳng hướng đông. Nhờ bí quyết nhỏ này Đinh Hạo không còn đi lòng vòng, va vấp tiến tới.
Đoàn người Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đi khoảng hai tháng, trên đường gặp vô số nguy hiểm, có mấy lần suýt bị hồng hoang thần thú nuốt trọn. May mắn cuối cùng Đinh Hạo, hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp cũng ra khỏi Hãn Hải sâm lâm.
Thế núi bớt dốc hơn, cây cối dần thưa thớt.
Khi ra khỏi rừng cây, đoàn người Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đứng trên một ngọn núi không cao trông về phía xa, rốt cuộc thấy thảo nguyên mênh mông vô bờ. Mặt đất bằng phẳng, tầm nhìn rộng thoáng làm mắt người sáng lên, lồng ngực cũng sảng kháoi hơn.
Đinh Hạo cảm thán rằng:
- Cuối cùng đi ra.
Đi tới bình nguyên phải chang ý nghĩa sẽ thấy thành trấn nhân loại?
Muốn tìm hiểu về thế giới này thì phải hoàn toàn dung nhập vào xã hội nhân loại đó. Thành trấn nhân loại khu vực bình nguyên thoải mái hơn bộ lạc bảo thủ hẻo lánh trong Hãn Hải sâm lâm, càng dễ lẩn vào trong, có thể tìm hiểu nhiều tin tức hơn.
Nếu đám cường giả thần cảnh Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần đi vào thế giới này, với thực lực của bọn họ tin tưởng sẽ khiến các phương chấn động. Nhân vật siêu đẳng, chói lọi như vậy đi đến đi đến đâu cũng tỏa sáng rực rỡ, sẽ không bình thường không tăm gì.
Chỉ cần tìm được chút dấu vết, Đinh Hạo tin tưởng sẽ tìm thấy đám cường giả thần cảnh Trung Thổ Siêu Thiên Chiến thần.
Nghỉ ngơi một lúc trên ngọn núi cuối cùng, Đinh Hạo lấy ra xe máy huyền khí Tia Chớp Đen, mang theo hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp bay ra Hãn Hải sâm lâm dán sát mặt đất mười thước lao sâu vào thảo nguyên.
Đại khái hơn hai canh giờ sau.
Phía trước rốt cuộc óc dấu hiệu nhân loại hoạt động. Một tòa thành thị nhân loại màu trắng quy mô khá lớn xuất hiện phía cuối trời.
Tinh thần Đinh Hạo phấn chấn.
Chớp mắt đoàn người Đinh Hạo, Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp đã đến gần thành thị. Xung quanh người đông như cửi, có rất nhiều người trông như thương đội, tán tu, dong binh xếp hàng dài trước cửa thành nhận kiểm tra để đi vào.
Đinh Hạo mang theo hai huynh muội Nạp Lan Sơ, Nạp Lan Du Hiệp xếp hàng.
Đám đông quanh người trò chuyện lọt vào tai Đinh Hạo.
- Gần đây có chuyện gì vậy? Sao Bắc Địa thành kiểm tra nghiêm ngặt như vậy?
- Ngươi không biết sao? Qua nửa năm nay khắp góc đại lục xuất hiện dị tượng thiên địa, từng ngôi sao đốt cháy lửa hừng hực từ trên trời giáng xuống. Có bặc toán tông sư nói đây là ma tinh chuyển thế sắp tai hạo nhân gian. Thần Đình đã ban ra nghiêm lệnh, các nơi điều tra ma tinh chuyển thế. Không chỉ là Bắc Địa thành, các thành trấn đại tông môn khác đều không dám lơ là.
- Thì ra sao băng chính là ma tinh chuyển thế?
- Nói vậy thì thật tình cờ, nửa năm trước tiểu đệ ở Huyền vực từng thây dị tượng sao rơi. Quả cầu lửa to như dãy núi từ trên bầu trời rơi uống, ẩn chứa lực lượng khủng khiếp đập vào mé sơn môn Thần Kiếm môn, suýt hủy diệt cả tông môn. Chưởng môn Thần Kiếm môn tức giận dẫn theo cao thủ tông môn điều tra, ai ngờ trong quả cầu lửa bao bọc một người nhẹ nhàng xông mở vòng vây cao thủ Thần Kiếm môn, chợt biến mất.
- Trời ạ. Thần Kiếm môn dù gì là tông môn lớn nhất trong phạm vi mấy ngàn dặm, là truyền thừa cổ xưa từng sinh ra cường giả thần cảnh vậy mà không thể chặn lại ma tinh kia, thật khiến người khó tin.
- Nói vậy bóng người đó chính là ma tinh chuyển thế?
- Nhất định là ma tinh rồi.
- Ma tinh vừa chuyển thế sao có thực lực cường đại đến vậy?
← Ch. 0908 | Ch. 0910 → |