← Ch.0879 | Ch.0881 → |
Đám tồn tại cao cấp nhất nhân loại Bắc Vực ngẫu nhiên thì thào nói nhỏ, biểu tình lo âu.
Rất nhiều cường giả tuyệt đối không đoán được ý định của chí tôn nhân loại.
Rất nhiều võ giả bình thường, chưởng môn tông môn nhỏ, các cao thủ chen chúc đứng với nhau, muốn nhìn mặt đám trụ cột nhân loại tìm hiểu tin tức nhưng không được gì.
Mỗi người đều bàn tán xôn xao.
Thật không hiểu tại sao chí tôn tộc mình đồng ý ba trận lôi đài sinh tử chiến, không lẽ như cao thủ yêu tộc nói là lấy mạng ba võ giả Tuyết Châu làm tế phẩm bình ổn yêu tộc giận dữ sao? Xem như bồi thường đám người Tống Khuyết, Đao Khuynh Thành, Cố Tinh Nhi đồ diệt cao thủ Phẩm Huyết Phong?
Nhưng chính sách bình định như vậy có thể đổi lấy hòa bình, tự tôn cho nhân loại sao?
Đao Khuynh Thành đứng trong đám người.
Vết thương Đao Khuynh Thành chưa lành, mặt hơi tái xanh. Đao Khuynh Thành ôm trường đao màu xanh, dây chuôi đao bay phần phật trong gió.
Đến tận hôm nay Đao Khuynh Thành không hối hận đã đi Yêu Bôi Lâu gây sự.
Chỉ có chết.
Nếu chí tôn nhân loại muốn dùng mạng sống và máu của võ giả nhân loại bình ổn cơn giận từ yêu tộc thì hãy để gã làm tế phẩm, chết có gì đáng sợ? Nhưng chí tôn nhân loại àm như vậy làm hao tổn tôn nghiêm nhân loại. Vùng đất sinh tồn trước giờ chỉ có dùng đao kiếm, máu tươi mới đổi được, nếu nhường bước thì chỉ có nước bị tiêu diệt. Không lẽ điều đơn giản đó mà đám trụ cột sống lâu không hiểu?
Bên tai Đao Khuynh Thành nghe các võ giả nhân loại xì xầm.
A, đúng rồi, hôm gã địa náo Yêu Bôi Lâu chính là thanh niên không quen biết này dẫn theo một nhóm võ giả nhân loại căng thẳng, cục xúc nhưng kiên quyết theo sau gã. Tuy thanh niên không ra tay giúp ích cái gì nhưng Đao Khuynh Thành cảm giác được gã là đại nam nhân trong ngực có dòng máu nóng, ít nhất lòng tồn tại chiến ý, không nhát gan khi đối diện yêu tộc.
Tuy thực lực của thanh niên rất bình thường nhưng lòng can đảm, đạo nghĩa này rất hợp khẩu vị Đao Khuynh Thành.
Nếu trong nhân loại có nam nhi nhiệt huyết như vậy lo gì không thể hưng thịnh?
Đao Khuynh Thành nghiêng nghe thanh niên đang hùng hồn nói cái gì.
- Ai nói chúng ta không có cơ hội thắng? Các ngươi đừng quên, Đinh Hạo đã trở về, thần thoại truyền kỳ võ đạo Tuyết Châu ngày xưa đã uqya về! Ha ha ha ha ha ha! Chỉ cần Đinh Hạo xuất chiến thì chắc chắn sẽ thắng.
Thanh niên biểu hiện rất hưng phấn, rõ ràng là người tôn sùng Đinh Hạo.
- A kim nói có lý, nhưng ngươi đừng quên lôi đài sinh tử là ba ván thắng hai. Đao cuồng kiếm si chỉ có một người, tối đa thắng một ván, hai ván khác trong Tuyết Châu còn ai đánh được? Cuối cùng chúng ta vẫn phải thua.
- Đúng vậy. Trừ phi Đinh Hạo liên tục thắng hai ván, cái này quá khó khăn.
- Không phải quá khó mà là căn bản không có khả năng, bởi vì chỉ có thể xuất chiến một lần, dù Đinh Hạo có sức liên tục thắng ba trận thì vẫn chỉ được phép đánh một trận.
- Ài, thật là hoàn toàn không có cơ hội thắng.
Đám đông than thở.
A Kim mặt đỏ gay nói:
- Tất cả đều có thê, r đừng bi quan như vậy. Huống chi ba trận lôi đài sinh tử là chí tôn tộc ta quyết định, chúng ta làm sao đo lường được trí tuệ, quyết đoán của chí tôn? Chắc chắn chí tôn có đạo lý riêng, ta tin tưởng chí tôn che chở nhân tộc mấy vạn năm tuyệt đối sẽ không làm chúng ta thất vọng.
Nghe đến đây lòng Đao Khuynh Thành máy động.
Tuy rằng có rất nhiều người khinh thường suy đoán của A Kim nhưng không hiểu sao Đao Khuynh Thành cảm thấy gã nói có lý.
Chẳng lẽ bên trong có huyền cơ gì?
Chính lúc này...
Một thanh âm quen thuộc đột nhiên vang lên:
- Ngươi nói rất đúng, trước khi có kết quả tệ nhất thì đừng mù quáng bi quan, ai nói nhân tộc Tuyết Châu ta không có cường giả đỉnh cao?
Đao Khuynh Thành ngây người, gã vụt ngoái đầu.
Một thanh niên tuấn tú mặc áo xanh từ khi nào đứng trong đám đông ngay bên cạnh A Kim.
Thanh niên áo xanh mỉm cười nói:
Thanh niên tên A Kim nghe có người khen quan điểm của mình thì rất hưng phấn nói:
- Vị đại ca này khách sáo, ta chỉ là một tán tu không môn không phái, lời nói lúc tức giận không có gì, ngại quá.
Mắt Đao Khuynh Thành sáng lên.
Đao Khuynh Thành nhận ra thân phận của thanh niên áo xanh.
Tuy ba năm chưa gặp mặt nhưng thời gian không để lại dấu vết trên người hắn, vẫn khiêm tốn, thân thiện như xưa, càng trẻ tuổi, đẹp trai hơn.
Đao Khuynh Thành há mồm định nói gì thì thanh niên áo xanh ngẩng đầu lên. Thanh niên áo xanh mỉm cười nhìn Đao Khuynh Thành, nhẹ lắc đầu.
Đao Khuynh Thành ngẩn người, giây sau hiểu ra, gật gù, không nói gì thêm.
Lúc này chưởng môn Trảm Nhật thành tính tình nóng nảy, cương cường yên lòng, không còn chút lo lắng.
* * *
Người xuất hiện trong đám đông đương nhiên là Đinh Hạo.
Sau khi Đinh Hạo trở về Vấn Kiếm tông, sắp xếp tất cả thì sáng hôm nay vội vã đến Kính hồ.
Thực lực, địa vị hiện giờ của Đinh Hạo hoàn toàn có tư cách xuất hiện ở khu vực các chưởng môn siêu tông môn ngồi, nhưng hắn không muốn bị người xem như tham quan gấu trúc. Đinh Hạo chào hỏi các đại nhân vật tông môn xong lặng lẽ chạy đến đám đông.
Đinh Hạo lẫn vào đám người, nghe rất nhiều bàn tán, hắn hơi hiểu ý kiến, cách nhìn của các võ giả.
Giống như thế cục Vô Tận đại lục bây giờ, đa số ôm thái độ bi quan với tuơng lai nhân loại.
Đinh Hạo chỉ lắng nghe chứ không phát biểu bất cứ ý kiến gì.
Đã ba năm Đinh Hạo không xuất hiện trước mặt công chúng Tuyết Châu nên mọi người chỉ nghe tiếng truyền kỳ đao cuồng kiếm si, không ai biết mặt thật. Mãi khi Đinh Hạo nghe lời của A Kim giống như suy nghĩ trong lòng hắn, thế là Đinh Hạo kiềm không được lên tiếng.
A Kim rất hưng phấn khi có người cùng ý kiến với mình, vui vẻ trò chuyện một lúc.
A Kim không anhạn ra thanh niên áo xanh trước mặt là đao cuồng kiếm si Đinh Hạo mà gã tôn sùng đến phát cuồng.
A Kim thấy khí chất Đinh Hạo không tầm thường, cuối cùng hỏi một câu:
- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi đoán lôi đài sinh tử hôm nay chúng ta có thể thắng sao?
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Khó nói, năm mươi năm mươi, nếu có nắm chắc thì vẫn có cơ hội thắng.
Đinh Hạo mới nói xong thì bên cạnh có tiếng trào phúng chói tai:
- Chàng tria, ngươi nói đao to búa lớn quá. Năm mươi năm mươi? Sợ là nhân tộc không có cả hai mươi phần trăm cơ hội thắng. Không biết mấy đại nhân vật nghĩ sao mà quyết định cuộc đấu thua chắc, đều tại cái tên Đao Khuynh Thành gây chuyện, không biết tự lượng sức mình đi trêu vào Phẩm Huyết Phong...
Đinh Hạo quay đầu, thấy một thanh niên cao gầy mặc áo đen, biểu tình kiêu ngạo nói chuyện.
- Nhìn cái gì? Chẳng lẽ ta nói không đúng? Nên giao đám người Trảm Nhật thành cho yêu tộc giải thích một chút là được, giờ thì hay rồi, thăng cấp lên tôn nghiêm chủng tộc. Thua trên lôi đài là chúng ta sẽ mất hết mặt mũi, khi hai tộc hội minh thì nhân tộc cũng sẽ yếu thế.
*****
Thanh niên áo đen cao gầy hĩnh mũi ra vẻ cao nhân nhìn thấu thời cuộc.
Lời thanh niên áo đen cao gầy nói được vài người ủng hộ.
A Kim tức giận quát:
- Các ngươi nói vậy là sao? Giao đồng bào của mình ra mặc kệ yêu tộc tàn sát chẳng lẽ cứu về tôn nghiêm chủng tộc được sao? Tuy Trảm Nhật thành là tiểu tông môn trong Tuyết Châu nhưng ít nhất có nhiệt huyết, can đảm, có gan chiến đấu với yêu tộc, đây mới là tôn nghiêm thật sự!
Thanh niên áo đen cao gầy khinh thường nói:
- Hừ! Cái dũng của thất phu, không có gì đáng khen. Khí vận, địa thế nhân tộc bị cái loại thất phu lỗ mãng này chôn vùi.
Đinh Hạo liếc thanh niên áo đen cao gầy, lắc đầu, nói:
- E rằng có một số người không có cả cái dũng của thất phu đó, chỉ biết nói bốc nói phét, chỉ thủ năm ngón. Nếu thật sự đánh nhau thì hạng người đó là kẻ cụp đuôi chạy trốn trước tiên.
Thanh niên áo đen cao gầy như mèo bị đạp đuôi nhảy cẫng lên, tức giận quát:
- Ngươi nói ai?
Đinh Hạo không mở miệng.
Với thực lực, địa vị hiện tại của Đinh Hạo nếu múa mép đấu võ miệng với người như thanh niên áo đen cao gầy thì thật nhàm chán.
Thanh niên áo đen cao gầy còn tưởng Đinh Hạo sợ gã, lạnh lùng cười:
- Không sợ nói cho ngươi biết, ta chính là đệ tử hạch tâm của Tử Linh tông, mấy ngày trước cùng chưởng môn có vinh hạnh gặp chưởng môn Thanh Vân tông, Võ Cực tông, biết các siêu tông môn đều không ôm hy vọng ba trận lôi đài sinh tử chiến này. Chẳng lẽ ngươi cho rằng thật sự có kỳ tích sao?
Thanh niên áo đen cao gầy bày ra thân phận khiến nhiều võ giả không rõ sự thật tin tưởng, vội chạy qua hỏi thăm tin tức bên trong.
Tử Linh tông là một tông môn thượng đẳng Bắc Vực, thực lực không tầm thường, tuy không sánh bằng đỉnh thế lực Diệt Tuyệt Kiếm tông, Thanh Vân tông nhưng so với môn phái trong Tuyết Châu thì là vật khổng lồ làm người ngước nhìn.
Đinh Hạo mỉm cười.
Tử Linh tông chẳng phải là một tông môn lúc trước mơ ước long khí màu tím sau núi Vấn Kiếm tông, vây khốn sơn môn Vấn Kiếm tông bị Đinh Hạo giết chạy vắt giò lên cổ sao? Không ngờ đệ tử hậu bối Tử Linh tông cũng kiêu căng, ngang ngược như vậy.
Thanh niên áo đen cao gầy được nhiều người vây quanh, hư vin thâm thỏa mãn vô cùng. Thanh niên áo đen cao gầy đắc ý tung các tin tức thật giả làm mọi người ồ lên, một lúc sau gã liếc Đinh Hạo, A Kim.
Thanh niên áo đen cao gầy khiêu khích nói:
- Chí tôn nhân tộc, các siêu thế lực bày một cục lớn, lôi đài sinh tử hôm nay là để hy sinh. Các ngươi không tin thì chờ đi, Tuyết Châu tuẻn người chiến đấu đều là hạng vô danh bình thường đi cho có.
Thanh niên áo đen cao gầy chưa nói xong thì đám đông bỗng xôn xao.
Phía xa có luồng sáng đen nhánh chớp lóe, yêu khí cuồn cuộn, bầu trời nhuộm đen, mặt trời bị che mất. Áp lực nặng nề tràn ra. Mọi người chưa kịp phản ứng thì mây đen yêu khí đầy trời co rút lại đáp xuống lôi đài vàng trên quảng trường Chiến thần, biến thành nam nhân vạm vỡ mặc chiến giáp đen, đầu có hai sừng dữ tợn.
Có người kinh kêu:
- Đây là... Một cường giả yêu tộc đỉnh yêu đế.
Có người nhận ra lai lịch của nam nhân vạm vỡ, nói:
- Là Hắc Sơn Yêu Đế, một vị cường giả tuyệt đối của Hắc Sơn Ngưu Ma tộc Bắc Vực.
Hắc Sơn Yêu Đế là tồn tại vô cùng đáng sợ, nhân tài mới xuất hiện của của Hắc Sơn Ngưu Ma tộc Bắc Vực. Hắc Sơn Yêu Đế chưa đến một trăm năm đã vào cảnh giới đỉnh yêu đế, nổi tiếng lừng lẫy trong toàn yêu tộc Bắc Vực, là thiên tài đếm trên đầu ngón tay.
Có người than thở:
- Không ngờ ván đầu lôi đài sinh tử phái ra nhân vật đỉnh cao như vậy, yêu tộc hoàn toàn không cho nhân tộc chút cơ hội.
Hắc Sơn Yêu Đế là yêu tộc thứ nhất đấu lôi đài sinh tử.
Vô số cặp mắt tập trung vào người Hắc Sơn Yêu Đế.
Đinh Hạo nghiêm túc đánh giá Hắc Sơn Yêu Đế.
Đinh Hạo có nghe nói đến danh tiếng Hắc Sơn Yêu Đế, gã đúng là một thiên tài yêu tộc đáng gờm. Nghe nói trong cơ thể Hắc Sơn Yêu Đế có lực lượng huyết mạch thượng cổ ngưu ma vương, giờ xem ra lời đồn là thật. Toàn thân Hắc Sơn Yêu Đế lấp lóe ánh sáng đen, cơ bắp nhô ra như núi, vạm vỡ giống người khổng lồ. Áo giáp đen Hắc Sơn Yêu Đế mặc không phải vật thường, có hơi thở thánh giai. Mặt nửa người nửa ngưu dữ tợn, mũi Hắc Sơn Yêu Đế xỏ khoen vàng, đôi sừng trâu như có thể xé rách hư không, toàn thân tràn ngập trứ sức bật.
Vậy là trận chiến đầu tiên Đinh Hạo chưa thể ra tay.
Hắc Sơn Yêu Đế đứng trên lôi đài rống to:
- Ha ha ha ha ha ha! Nhân tộc nào lên lôi đài mau đi ra đấu với ta! Ha ha ha ha ha ha! Đao cuồng kiếm si Đinh Hạo có dám lộ mặt không?
Hắc Sơn Yêu Đế tràn ngập chiến ý, chủ động khiêu chiến với Đinh Hạo.
Tin tức Đinh Hạo trở về Tuyết Châu đã lan tràn trong cao tầng yêu tộc.
Theo yêu tộc nhận định trong nhân loại Tuyết Châu thì Đinh Hạo là chướng ngại vật.
Hắc Sơn Yêu Đế tràn đầy tự tin lại nắm chắc vũ khí bí mật, gã sớm nghe danh tiếng Đinh Hạo, muốn mượn cơ hội này dánh bại hắn thành tựu uy danh cao nhất.
Giọng Hắc Sơn Yêu Đế ồm ồm như sấm làm nhiều người thực lực hơi thấp mặt trắng bệch, thanh âm quanh quẩn ven Kính hồ.
Võ giả nhân loại đều biến sắc mặt.
Hắc Sơn Yêu Đế mới lên đã kêu gào Đinh Hạo rõ ràng là không để mắt mấy người khác trong võ đạo Tuyết Châu.
Đinh Hạo không đáp lời.
Hắc Sơn Yêu Đế liên tục khiêu chiến bốn, năm lần nhưng không ai đáp lại gã.
Hắc Sơn Yêu Đế khinh thường cười to khiêu khích:
- Không lẽ nhân tộc Tuyết Châu chẳng có ai dám bước ra ứng chiến sao? Đều là một đám yếu đuối nhu nhược. Cái gọi là đao cuồng kiếm si Đinh Hạo chỉ là một tên nhát gan!
Nhiều võ giả nhân loại tức giận xì khói.
Dù yêu tộc nhà ngươi thế lớn nhưng thế này là quá kiêu ngạo.
Khiến nhiều người thắc mắc là tại sao Đinh Hạo không ra mặt chiến đấu, không lẽ hắn sợ đối thủ? Hoặc như tin đồn ba trận lôi đài sinh tử chỉ là hình thức, cuối cùng không thể thắng nên Đinh Hạo không thèm xuất hiện?
Thanh niên áo đen cao gầy ở trong đám đông lớn tiếng nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi nhìn xem, ta có nói sai không?
A Kim ngứa răng:
- Ngươi... !
A Kim không hiểu tại sao cùng là nhân loại nhưng đệ tử Linh tông lại có bộ dáng vui sướng khi người gặp họa như thể thấy nhân loại chịu thiệt thì gã rất vui.
Đinh Hạo vỗ vai A Kim.
Đám đông phía trước bỗng xôn xao.
Một thiếu niên mặc y phục bó sát người chậm rãi bước ra từ khu chưởng môn siêu thế lực tông môn nhân loại kéo ngược chiến đao đen to lớn dài ba thước chậm rãi đi hướng lôi đài màu vàng. Chớp mắt thiếu niên kéo trường đao đã đến trước lôi đài màu vàng, hơi khom người. Chợt vang tiếng nổ điếc tai, mặt đất dứt chân thiếu niên kéo trường đao nứt ra như mạng nhện đổ sụp xuống, gã đã xuất hiện trên lôi đài màu vàng.
*****
Nhân tộc Tuyết Châu thứ nhất nghênh chiến đã xuất hiện.
- Ngươi là ai? Đinh Hạo sao?
Hắc Sơn Yêu Đế thoải mái đánh giá đối thủ, phát hiện tu vi huyền khí của gã chỉ cỡ cảnh giới Đại Võ Sư cảnh, yếu đến không chịu nổi một kích.
Thiếu niên lắc đầu, biểu tình bình tĩnh nói:
- Ngươi chưa xứng đấu với Đinh sư huynh.
Hắc Sơn Yêu Đế nét mặt sa sầm nói:
- Không phải là Đinh Hạo? Thật là không biết sống chết, con kiến nhỏ bé như ngươi dám xuất hiện trên lôi đài như vậy?
- Nói nhảm nhiều quá.
Một tay thiếu niên giơ trường đao to lớn, đao phong chỉ hướng Hắc Sơn Yêu Đế. Đao ý sắc bén bùng nổ, huyết khí hùng hồn như biển cả phát ra từ cơ thể không quá vạm vỡ. Khí diễm đỏ rực mắt thường tổng thấy như ngọn lửa đốt cháy quanh người thiếu niên.
Lực lượng, khí cơ chớp mắt bùng nổ như một thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú.
Hắc Sơn Yêu Đế biến sắc mặt, thu về lòng khinh thường.
Hắc Sơn Yêu Đế hỏi:
- Ngươi là ai? Tuyết Châu có loại người như ngươi?
* * *
Có người kêu ra tiếng, nhận ra điều gì:
- Là hắn?
Người bên cạnh vội hỏi:
- Là ai? Chẳng lẽ là nhân vật ghê gớm nào?
- Nhân tàim ới xuất hiện của Vấn Kiếm tông, biệt danh Cuồng Đao Trương Phàm. Người này là một quái thai, tu vi huyền khí bình thường nhưng lực lượng cơ thể siêu phàm nhập thánh, đã từng một đao giết viện trưởng cũ Phương Tiêu An của Thanh Bình học viện. Nghe nói là cao thủ thứ hai đứng sau Đinh Hạo trong Vấn Kiếm tông.
Người nói chuyện là một võ giả Tuyết Châu, thuộc loại hiểu rộng biết nhiều, gã kể rõ lai lịch của Cuồng Đao Trương Phàm.
- Trương Phàm? Lúc trước chưa từng nghe nói về người này.
- Cuồng Đao được gọi là song đao Tuyết Châu cùng với Nhất Đao Khuynh Thành Đao Khuynh Thành? Không thể nào, Đao Khuynh Thành đứng ngang hàng với Trương Phàm còn không đánh lại cường giả yêu tộc yêu hoàng của Phẩm Huyết Phong, sao Trương Phàm là đối thủ của Hắc Sơn Yêu Đế được? Đi lên là chịu chết.
- Đúng vậy. Tại Tuyết Châu Trương Phàm miễn cưỡng xem như cao thủ nhưng đặt toàn Bắc Vực chỉ cỡ hạng ba, bốn, khó thể đấu lại yêu thánh.
Mọi người bàn tán xôn xao.
Người ban đầu nói chuyện lắc đầu bảo:
- Cuồng Đao Trương Phàm làm người rất điệu thấp, trừ cuộc chiến ở Vấn Kiếm tông, Thiên Hàn Tuyệt phong cùng Đinh Hạo ra không chịu lộ mặt nữa, nên không nổi tiếng. Tuy nhiên thực lực của Cuồng Đao Trương Phàm chắc trên Nhất Đao Khuynh Thành, Vấn Kiếm tông phái hắn đấu trận đầu chắc chắn được Đinh Hạo đồng ý, có lẽ sẽ có ngoài ý muốn.
- Chờ xem đi, hy vọng Cuồng Đao Trương Phàm sẽ sáng tạo kỳ tích.
- Xác suất không lớn.
Đám đông sôi nổi xì xầm. Bọn họ vốn tưởng đao cuồng kiếm si sẽ xuất hiện không ngờ lại là Cuồng Đao Trương Phàm không nổi tiếng gì, không biết kết quả trận chiến ra sao, tóm lại là không lạc quan.
A Kim đứng bên cạnh Đinh Hạo, hồi hộp siết chặt nắm tay.
Đinh Hạo cười nói:
- Thả lỏng đi, chúng ta rất có hy vọng vào trận chiến này.
A Kim trợn to mắt nói:
- Thật không? Sao ngươi thấy được?
- Nói bậy bạ.
Đệ tử của Tử Linh tông đứng phía xa luôn khiêu khích lúc này cười khẩy:
- Trợn to mắt nói bậy, tu vi huyền khí của Trương Phàm chưa đến Vương Tuyệt Phong sao có thể là đối thủ của Hắc Sơn Yêu Đế đẳng cấp đế giai? Rõ ràng là Vấn Kiếm tông kêu Trương Phàm đi chịu chết.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chợt vang tiếng nổ điếc tai từ lôi đài màu vàng.
Mọi người cảm thấy sóng âm như thực chất ập vào mặt, gió lốc tohỏi tai ù vang. Võ giả thực lực hơi kémn gồi bệch xuống đất, mặt tái nhợt, hoa mắt đầy sao.
Mọi người nhìn qua, trợn mắt há hốc mồm.
Đệ tử của Tử Linh tông líu lưỡi nhìn lôi đài màu vàng phai xa như thấy quỷ.
* * *
Trên lôi đài.
Cơ thể Cuồng Đao Trương Phàm hơi lắc lư nhưng không lùi bước.
Phía đối diện, Hắc Sơn Yêu Đế lùi nửa bước.
Đơn thuần so đấu lực lượng, Hắc Sơn Yêu Đế vốn là yêu đế nhưng thua Cuồng Đao Trương Phàm một bậc.
Kết quả khiến mọi người sửng sốt.
Giật mình qua đi, trận doanh nhân loại quanh lôi đài màu vàng reo hò rầm trời. Đây đúng là niềm vui bất ngờ, bọn họ vốn tưởng thua chắc nhưng gió mưa xoay vần, Cuồng Đao Trương Phàm nhìn như không chịu nổi một kích lại cường đại như thế?
Hắc Sơn Yêu Đế nghe tiếng võ giả nhân loại reo hò, gã nhúc nhích cơ thể.
Người Hắc Sơn Yêu Đế phát ra tiếng răng rắc như sấm sét, lửa đen quanh người càng đậm đặc.
Khuôn mặt nửa người nửa trâu lộ nụ cười nanh tranh, Hắc Sơn Yêu Đế nói:
- Thú vị, đáng cho ta nghiêm túc ra tay. Ngươi là sư đệ của Đinh Hạo? Vừa lúc bóp nát ngươi, tin tưởng đao cuồng kiếm si sẽ xuất hiện.
- Dông dài.
Cuồng Đao Trương Phàm đáp lại là một đao.
- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
Hắc Sơn Yêu Đế bỗng người to vung nắm đấm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ lại vang lên.
Lần này Cuồng Đao Trương Phàm bị hất ra ngoài.
Tiếng hoan hô quanh lôi đài màu vàng biến thành kinh kêu.
Tiếng cười dữ tợn của Hắc Sơn Yêu Đế văng vẳng:
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, ngươi còn kém xa, không có tư cách đấu với ta.
Cơ thể cao to của Hắc Sơn Yêu Đế biến thành tia chớp như bóng với hình xông tới trước mặt Cuồng Đao Trương Phàm, nắm đấm to như bão tố đấnh ra.
- Dông dài.
Mặt Cuồng Đao Trương Phàm luôn bình tĩnh.
Cuồng Đao Trương Phàm ở giữa không trung, lực lượng kỳ lạ bùng nổ. Áo xanh rách tung tóe lộ ra cơ bắp đen như gang đúc, tràn ngập sức bật và mỹ cảm bạo lực. Bách thắng chiến đao nhanh như tia chớp liên tục chém ra, đao thế Đao Nhị Thập Tứ liên miên như nước lũ tuôn ra.
Keng keng keng!
Keng keng keng!
Tiếng kim loại va chạm liên tục như mưa đập vào lá.
Hắc Sơn Yêu Đế, Cuồng Đao Trương Phàm tách ra.
Trong chớp mắt đó không biết hai bên trao đổi bao nhiêu chiêu.
Mọi thứ tĩnh lặng, tiếng la hét quanh lôi đài màu vàng vẫn đang điên cuồng khuếch tán.
Mọi người vốn tưởng Cuồng Đao Trương Phàm sẽ bị xé xác nhưng họ ngạc nhiên thấy thiếu niên bị Hắc Sơn Yêu Đế tung chiêu thứ hai đánh bay vẫn vững vàng đứng trên lôi đài màu vàng. Mặt trời chiếu rọi cơ bắp đen như có tầng thần quang chảy xuôi, cơ thể không quá vạm vỡ cho người cảm giác chắc khỏe. Bách thắng chiến đao rung động vù vù như ảo ảnh mờ mịt.
Phái đối diện, Hắc Sơn Yêu Đế ngạc nhiên nhìn hai tay mình.
Từng vệt trắng xuất hiện trên tay Hắc Sơn Yêu Đế, đó là dấu bị trường đao chém.
Hắc Sơn Yêu Đế không ngờ quyền thuật cuồng bạo không đánh gục được đối thủ ngược lại bị đao pháp không kẽ hở phong kín, chấn hai tay gã tê dịa.
Chớp mắt tiếng kinh kêu quanh lôi đài màu vàng lại trở thành vui sướng reo hò ngập trời.
Chiến đấu mới chỉ bắt đầu mấy chục giây, nhưng trong thời gian ngắn ngủi tâm tình cá võ giả nhân loại như ngồi xe siêu tốc lúc cao lúc thấp, căng thẳng muốn đứng tim. Trong khoảnh khắc này rất nhiều võ giả nhân loại mới phát hiện khi thiếu niên kéo ngược trường đao nhảy lên lôi đài màu vàng vào phút đầu tiên thì trái tim của họ đã bị thiếu niên bắt giữ.
← Ch. 0879 | Ch. 0881 → |