Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0776

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0776: Danh hiệu người tốt
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Đinh Hạo liếc mắt nhìn ra được vết thương của lão nhân mặc giáp, thanh niên tóc đen quăn ngắn bị thi hồn vạn năm cắt.

Khói đen lượn lờ trên miệng vết thương rõ ràng là khói đen có thể ngăn cản mọi ánh sáng trong lao tù ánh sáng màu đen. Khói đen quanh quẩn bên miệng vết thương không tán khiến vết thương không thể khép lại.

Nhìn tình huống đó làm lòng Đinh Hạo máy động.

Đinh Hạo từng bị lưỡi vũ khí của thi hồn vạn năm chém eo nhưng vết thương nhanh chóng khép lại, không có gì khác lạ nên hắn không quá quan tâm.

Không lẽ khói đen có sức sát thương đáng sợ như vậy sao?

Khói đen ngăn cản cường giả khép miệng vết thương lại?

Nhưng tại sao sức sát thương đó không có tác dụng gì với Đinh Hạo?

Đinh Hạo đi ngang qua mấy cường giả Nam Hoang, kiềm không được nhìn vài lần.

Cường giả Nam Hoang ăn mặc khác với Bắc Vực, Trung Thổ Thần Châu, cơ bản mặc thiếu vải, lộ tay và chân ra. Đa số người đi chân đất, dù là cường giả đẳng cấp Võ Hoàng cảnh cũng không ngoại lệ, trang phục vô cùng đơn giản, không như Trung Thổ Thần Châu, Bắc Vực trường bào bay bay, tay áo dài, phong cách hoa lệ, mỹ quan.

Đoàn cường giả Nam Hoang này trừ hai người bị thương ra ba người khác có hai là thiếu nữ thanh xuân mười bảy tuổi.

Làn da hai thiếu nữ không đen như nam nhân Nam Hoang ngược lại trắng như ngọc, mềm búng ra sữa, mặt mày tinh xảo, là mỹ nữ hiếm thấy. Mặt mày hai thiếu nữ có hơi thở cuồng dã đặc biệt của nữ nhân Nam Hoang, anh khí bừng bừng.

Hai thiếu nữ mặc giáp ngắn vừa vặn che vòng ngực đầy đặn, vòng eo mềm nhỏ lõa lồ ra ngoài, rốn khảm bảo thạch đỏ lóe ánh sáng hấp dẫn tôn lên da thịt trắng nõn. Hai giáp nhỏ bảo vệ mông và giữa hai chân, đùi trắng thon dài làm hoa mắt người.

Nữ nhân Nam Hoang ăn mặc thiếu vải nhưng đeo nhiều trang sức tinh xảo. Trên mái tóc tím nhạt của hai thiếu nữ cài mấy chục loại trang sức màu bạc trắng vô cùng tinh xảo, đuôi đính ngọc, tỏa ánh sáng rực rỡ. Cổ tay, cổ chân hai thiếu nữ cũng đeo mười mấy cái vòng, chế tạo tinh tế chắc do đại sư làm.

Hai thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp đứng yên tại đó, thể hiện rõ sức hấp dẫn của nữ nhân Nam Hoang.

Khiến Đinh Hạo thấy lạ là mặt mũi hai thiếu nữ giống y nhau như khuôn đúc, chắc là tỷ muội song sinh.

- Quý gia gia sao rồi? Gia gia cố gắng lên, gia gia không tể có chuyện...

Hai thiếu nữ kinh hoàng, có một người khóc sướt mướt.

Đinh Hạo nhìn thoáng qua, suy đoán hai thiếu nữ là đệ tử của đại thế lực nào đó trong Nam Hoang, nếu không thì đã chẳng vào được tận đây. Tuy nhiên di tích Thánh Đường Thần Điện áp chế thực lực, Đinh Hạo không thể thấy tu vi huyền khí võ đạo thật sự của hai thiếu nữ. Nhưng bàn về tu vi cơ thể thì hai thiếu nữ thua xa Đinh Hạo.

Đinh Hạo mơ hồ cảm giác được trong năm cường giả Nam Hoang thì thực lực lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa là cao nhất, lực lượng làm Đinh Hạo tim đập nhanh. Dù lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa bị thương nặng vẫn như cự thú thái cổ, khí cơ làm cho người ta sợ hãi.

Thực lực đôi mỹ thiếu nữ song sinh xếp thứ hai, thanh niên tóc đen ngắn quăn biểu tình cảnh giác trừng đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt tuy không bị thương nhưng tu luyện bình thường. Thanh niên tóc đen ngắn quăn người suýt bị chém đứt là thực lực thấp nhất.

Đinh Hạo nhìn hai thiếu nữ khóc thương tâm, đặc biệt khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập kinh khủng, bi thương khiến hắn mềm lòng. Đinh Hạo bỗng nghĩ đến muội muội Đinh Khả Nhi mất tích đã lâu.

Nếu Đinh Khả Nhi cũng đến đây, bằng hữu sư trưởng bên cạnh bị thương, tính cách lương thiện như nàng chắc cũng sẽ bất lực khóc lóc đau buồn như vậy.

Có lẽ lúc trước lời hứa quá nặng nên mỗi khi Đinh Hạo thấy thiếu nữ Nam Hoang sẽ cảm giác thân thiết hơn như trông thấy muội muội của mình.

Chính lúc này...

Một thiếu nữ Nam Hoang trong đôi song sinh bỗng chạy tới trước mặt Thiên Xu đại gia xấu xa, lên tiếng năn nỉ:

- Tiền bối, vị tiền bối này, người có thể cứu gia gia, sư đệ của ta được không? Chắc tiền bối có cách, đúng không?

Khuôn mặt của Thiên Xu đại gia xấu xa bây giờ là tiên phong đạo cốt, tóc bạc mặt hồng hạo, giống như tiên nhân sâu không lường được, hèn gì thiếu nữ Nam Hoang bản năng cảm thấy lão có cách chữa vết thương khói đen.

- Vô Lượng Thiên Tôn!

Thiên Xu đại gia xấu xa làm bộ khẽ thở dài:

- Nữ thí chủ, vì sao nàng cho rằng bần đọa có thể trị thương?

Thiếu nữ Nam Hoang nghe Thiên Xu đại gia xấu xa hỏi thì yên lòng một chút.

Thiên Xu đại gia xấu xa quay đầu nhìn Đinh Hạo mặc áo giáp sắt đen đứng bên cạnh, cung kính nói:

- Tiên trưởng có thể lông tóc không tổn hao gì ra khỏi lao tù ánh sáng màu đen chứng minh thực lực của người cường đại sâu không lường được, bên cạnh có hộ pháp chiến tướng đi theo, trên áo giáp có vết cắt ngay ngắn rõ ràng là bị hồn ma trong lao tù ánh sáng màu đen tổn thương nhưng giờ đã lành. Tiểu nữ tên Mộc Lan Tâm, cả gan suy đoán, tiên trưởng có thủ đoạn nghịch thiên chữa vết thương do hồn ma gây ra.

Thiên Xu đại gia xấu xa cười nói:

- Nha đầu hơi thông minh, lại biết nói chuyện, nịnh bợ làm bần đạo toàn thân thoải mái. Tuy nhiên nàng đã đoán sai, bần đạo thật tình không thể chữa vết thương do hồn ma gây ra.

Đôi mắt to sáng ngời phản chiếu bóng người của Mộc Lan Tâm vụt tắt mong ước, giọt trân châu lăn khỏi khóe mắt.

Ngay sau đó giọng Thiên Xu đại gia xấu xa như tiếng trời vang bên tai Mộc Lan Tâm:

- Tuy bần đạo không thể chữa thương nhưng không có nghĩa là người khác không thể.

Thiên Xu đại gia xấu xa chỉ Đinh Hạo đứng sau lưng mình:

- Tiểu nha đầu, hãy hỏi tiểu tử này đi, nếu tâm tình của hắn tốt thì có lẽ Quý gia gia của nàng sẽ sống.

Hắn?

Mộc Lan Tâm ngẩng đầu nhìn Đinh Hạo, lòng thầm nghi hoặc.

Nam nhân cao hai thước, bộ dạng thô kệch, dữ dằn, mặc giáp sắt đen trông không giống như cường giả có đại thần thông. Thân phận của hắn chỉ là hộ pháp thần tướng của lão nhân tiên phong đạo cốt, có lẽ sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng hắn có thể tiêu trừ khói đen kỳ lạ đó sao?

Chắc không phải lão nhân tiên phong đạo cốt này lừa nàng đi?

Mộc Lan Tâm ngần ngừ.

Mặc dù Mộc Lan Tâm không chắc chắn nhưng nàng không dám lơ là, đành xem ngựa chết chữa thành ngựa sống, xoay sang Đinh Hạo định năn nỉ.

Đinh Hạo phất tay, cười cười. Đinh Hạo búng ngón tay một cái.

Hai đốm lửa lửa của Tất Phương bay ra từ đầu ngón tay Đinh Hạo rơi vào vết thương của lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa, thanh niên tóc đen ngắn quăn người suýt bị chém đứt, hóa thành ngọn lửa đỏ tràn ngập miệng vết thương bám khói đen.

Trong không khí có mùi thịt khét.

Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa rên một tiếng, hộc búng máu.

Thanh niên tóc đen ngắn quăn người suýt bị chém đứt thì hét to thê thảm.

Thanh niên tóc đen ngắn quăn không bị thương rống to:

- Tiểu tử, ngươi làm cái gì? Kêu ngươi trị thương, không có bản lĩnh thì cút đi, giờ ngươi nhân lúc tổn thương người...

*****

Đinh Hạo không thèm nhìn thanh niên tóc đen ngắn quăn.

Chớp mắt Thiên Xu đại gia xấu xa đã cưỡi trên lưng Bạch Hổ cái mình vằn sọc, cười to rời đi.

Hai chân Đinh Hạo mạnh giẫm, bùm một tiếng gió lố lấy chân hắn làm trung tâm tràn ra hất bay thanh niên tóc đen ngắn quăn. Mặt đất cứng rắn bị đạp một cái hố sâu đầy khe nứt.

Đinh Hạo thì như đạn pháo bắn lên cao, như tia chớp đen biến mất ở phía xa.

Thanh niên tóc đen ngắn quăn ăn bồ hon, tức giận quát:

- Ngươi dám chạy?

Thanh niên tóc đen ngắn quăn muốn đuổi theo.

Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa bỗng mở mắt ra, lạnh lùng quát với thanh niên tóc đen ngắn quăn:

- Càn rỡ, thứ không biết sống chết, mau trở về!

Thiếu nữ Mộc Lan Tâm xinh đẹp mừng rỡ:

- Quý gia gia đã khỏe?

Miệng vết thương dính khói đen trên cổ lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa đã biến mất, không có lực lượng kỳ dị ngăn cản, với thực lực như lão chữa lành vết thương đó chỉ là vấn đề thời gian.

Thanh niên tóc đen ngắn quăn im thin thít:

- Sư phụ, tiểu tử kia...

Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa hừ lạnh, không thèm nhìn thanh niên tóc đen ngắn quăn.

Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa quay đầu nhìn hướng Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa biến mất, vận khí quát to:

- Đa tạ ơn cứu mạng của hai vị, tại hạ là Mộc Quý trưởng lão Nam hoang Mộc phủ, xin hai vị cao nhân hãy để lại tên tuổi, sau này Mộc phủ sẽ trả ơn hôm nay.

Thanh âm vang vọng phạm vi vài dặm đều nghe thấy, văng vẳng không dứt.

Nhưng không có tiếng đáp lại.

Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa thở dài, biết đối phương không muốn lộ thân phận nhận báo ơn. Lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa móc một viên đan dược ra khỏi ngực, nuốt vào, vận chuyển lực lượng trong cơ thể bắt đầu chữa thương.

Sau khi khói đen bị xua tan, vết thương đầu đứt lìa rất đơn giản với lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa.

Khoảng một chén trả sau, toàn thân lão nhân tóc bạc toát ra khói âm u như lồng hấp. Thịt non đỏ như máu mấp máy kết nối miệng vết thương trên cổ lão nhân tóc trắng đầu sắp đứt lìa, chỗ đầu đứt khép lại.

Lão nhân tóc bạc thở phào một hơi, chậm rãi đứng dậy.

Ánh mắt lão nhân tóc bạc lướt qua mấy người bên cạnh, trầm ngâm nói:

- Lực lượng u minh thi hồn vạn năm thật bá đạo, lửa chí dương thật cao minh. Lần này đã đi dạo một vòng trước cửa địa ngục, nếu không phải Lan Tâm huệ tâm lan chất kịp lúc cầu cứu thần tướng giáp đen thì mạng già của ta đã chôn vùi tại đây.

Đôi song sinh Mộc Lan Tâm và muội muội Mộc Quyết Tâm mừng rỡ vô cùng:

- Quý gia gia đã khỏe? Cảm tạ trời đất, thật tốt quá!

- Chúc mừng sư phụ bình yên vô sự, đệ tử ta đây rất vui vẻ.

Thanh niên tóc đen ngắn quăn thanh niên Mộc An không bị thương mừng muốn khóc, cung kính qufy trước mặt lão nhân tóc bạc.

Lão nhân tóc bạc hừ lạnh một tiếng:

- Hừ!

Lão nhân tóc bạc tiếp tục bảo:

- Nghiệt đồ, lúc trước trong lao tù ánh sáng màu đen nếu không phải ngươi tham sống sợ chết, vào phút mâu chốt thụt lùi đẩy Ninh nhi vào chỗ nguy hiểm thì sao hắn bị thương nặng như vậy? Sao vi sự bị thi hồn vạn năm thành công đánh lén? Nóng nảy không bình tĩnh, thành sự không đủ bại sự có thừa. Người vừa rồi ngay cả vi sư đều e ngại sao ngươi dám hô to gọi nhỏ? Đúng là tự tìm đường chết! Hừ, sao mộc Quý ta lại nhận cái thứ không nên thân như ngươi làm đồ đệ?

Thanh niên Mộc An nghe vậy vội vàng quỳ xuống, cúi đầu nhận sai.

Không ai chú ý thấy đáy mắt thanh niên Mộc An lóe tia bất mãn, gã đã che giấu rất tốt.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý hừ lạnh, mặc kệ thanh niên Mộc An, quay sang chữa trị cho thanh niên Mộc Ninh bị thương nặng.

Thanh niên Mộc An phập phồng sợ hãi hỏi:

- Sư phụ, chúng ta còn tiếp tục xâm nhập sao?

Chỗ này nguy hiểm vượt qua thanh niên Mộc An tưởng tượng, sư phụ luôn vô địch trong mắt gã cũng bị trọng thương, điều này làm gã thấp thỏm.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý rất nhanh ổn định vết thương cho thanh niên Mộc Ninh, trừng đồ đệ vô dụng của mình.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý nói:

- Đương nhiên phải đi tới, sao? Ngươi sợ?

Thanh niên Mộc An thập thò nói:

- Không không không, ta chỉ lo cho an toàn của Mộc Ninh sư đệ, dù sao vết thương của sư đệ chưa lành lặn, nếu tiếp tục đi tới...

- Cái này không cần lo.

Mỹ thiếu nữ Mộc Lan Tâm nhìn hướng đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập Tà Nguyệt biến mất, tự tin nói:

- Cường giả tuyệt đối của Mộc phủ chúng ta đến di tích Thánh Đường Thần Điện khá nhiều, vì sợ người khác nhanh chân đến trước Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp lấy được thần khí nên mới chạy nhanh. Bây giờ chúng ta đi đường cẩn thận, đến dưới Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp tụ hợp cùng mọi người, khi ấy sẽ không có nguy hiểm gì, vết thương của Mộc Ninh sư đệ có thể chữa lành ngay.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói:

- Ừm! Lan Tâm nói không sai, chúng ta cần đi nhanh, khi đã đến Thông Thiên Phù Đồ Thần Tháp thì sẽ không gặp thi hồn vạn năm vạn năm nữa, sẽ an toàn rất nhiều.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý tiếp tục đi tới trước, mang theo mấy người tránh đi ảo trận sát trận, cẩn thận tiến lên.

Một trong hai mxy thiếu nữ song sinh Mộc Quyết Tâm đi tới bên cạnh lão nhân tóc bạc Mộc Quý, nói:

- Quý gia gia, ta cảm thấy chiến tướng giáp đen thật không đơn giản.

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói:

- Lực lượng thi hồn vạn năm phát huy hết sức đáng sợ trong đại dương quỳnh lâu điện ngọc này, dù là ta cũng suýt sụp bẫy. Một khi bị lực lượng thi hồn vạn năm nhập vào người, nếu không có lực lượng chí dương thì không thể xua tan. Vừa rồi ta bị lực lượng thi hồn vạn năm chế ngự, không thể ngoại thị. Ta mơ hồ cảm thấy có lực lượng lửa cực kỳ bá đạo, kỳ dị, hình như... Hình như ẩn chứa chút thú lực. Không biết thần tướng giáp đen sử dụng loại lửa nào mà dễ dàng trừ lực lượng thi hồn vạn năm trong hoàn cảnh như vậy.

- Ẩn chứa thú lực?

Một trong hai mxy thiếu nữ song sinh Mộc Lan Tâm biểu tình kỳ dị, chợt nhớ điều gì, lên tiếng:

- Toàn Nam Hoang chỉ có một thế lực sử dụng thú lực, dù là trong Trung Thổ Thần Châu cũng chưa nghe nói có tông môn nào chủ yếu tu luyện thú lực, không lẽ...

Mắt Mộc Quyết Tâm lóe tia sắc bén, kinh kêu:

- Không lẽ chiến tướng giáp đen là người của yêu nữ phản loạn ra khỏi Vũ Hóa Thần Triều, khuấyt động Nam Hoang trời long đất lở?

Thanh niên Mộc An nghe vậy mắt sáng lên lóe tia độc ác, lớn tiếng nói:

- Đúng vậy. Chắc chắn là người của yêu nữ. Trong thiên hạ này còn ai có thể khống chế thú lực?

Lão nhân tóc bạc Mộc Quý gật đầu, nói:

- Suy đoán này không phải không có khả năng.

Thanh niên Mộc An càng đắc ý hơn, nói:

- Hừ! Nếu đúng như vậy thì sư phụ, lần sau gặp mặt không thể dễ dàng bỏ qua cho bọn chúng. Yêu nữ phản bội sư môn, dấy lên vô số gió tanh mưa máu, đã trở thành công địch của Nam Vực. Thuộc hạ của nàng không phải thứ tốt lành gì.

Trong giọng nói của thanh niên Mộc An chất chứa địch ý.

Chương (1-1254)