Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0765

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0765: Chó nhà sinh non
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Chỉ thấy hạt giống huyền khí hình Tất Phương lửa ở trong đan điền vỗ cánh, lực lượng huyền khí vô tận lan tràn dọc theo đường nhâm mạch dâng trào nhanh lên.

Đinh Hạo cảm thấy có lực lượng mạnh mẽ diễn sinh trong cơ thể.

Lực lượng này bá đạo hơn cực dương thiên hỏa huyền khí lúc trước, tốc độ càng nhanh, càng hung dũng xoay tròn trong cơ thể Đinh Hạo, làm hắn giật mình. Đinh Hạo kiềm không được sinh ra cảm giác đốt tận bát hoang, chí tôn vô địch.

Đinh Hạo mở mắt ra.

Lửa vô tận quay quanh Đinh Hạo như chiến thần lửa.

Thiên Xu đại gia xấu xa sốt ruột la hét:

- Tiểu tử đã tỉnh, ngươi còn không tỉnh thì đã hỏng chuyện lớn!

Đinh Hạo thu lại ngọn lửa, ngẩng đầu nhìn lên trời. Đinh Hạo thấy mặt trời đỏ đã lặn hướng chân trời.

Đinh Hạo kinh ngạc nói:

- Đã qua một ngày rồi?

Đinh Hạo nhớ lúc dung hợp tinh huyết của Tất Phương là bình minh, bây giờ mặt trời lặn hướng tây, ít nhất qua mười mấy canh giờ.

- Một ngày?

Thiên Xu đại gia xấu xa khoa truương hú lên:

- Ngươi đùa sao? Đã qua ba ngày! Nếu ngươi vẫn không tỉnh thì ta đành thu ngươi vào trong nồi đen rồi lên đường. Chúng ta đang tuột hậu, nếu cứ tiếp tục thế này thì thần tàng di tích Thánh Đường Thần Điện sẽ bị người khác cướp hết, chúng ta không giành được một cọng lông.

Ba ngày?

Đinh Hạo kinh ngạc.

Không ngờ đã qua lâu như vậy.

Đinh Hạo lấy một bộ đồ ra tay vào, hắn không kịp cảm nhận lực lượng sau khi dung hợp Tất Phương, bị Thiên Xu đại gia xấu xa, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thúc giục nhanh chóng chạy đi.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ vốn định tâm sự về thanh kiếm rỉ sét biến dị với Đinh Hạo nhưng bây giờ đành dời lại.

Đinh Hạo dần cảm nhận lực lượng mới trong cơ thể.

Dung hợp tinh huyết của Tất Phương xong Đinh Hạo thúc giục thần thông nhân vương biến biến thành Tất Phương, có năng lực khống chế lửa, tốc độ bay như Tất Phương. Vỗ cánh ngàn dặm, siêu nhanh, dùng để chạy hoặc bỏ trốn tuyệt đối không có vấn đề.

Bỗng nhiên có tiếng chó sủa:

- Gâu gâu gâu!

Đinh Hạo kinh ngạc hỏi:

- A? Con chó đâu ra vậy?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đắc ý khoe khoang:

- Meo mới nuôi thú cưng mới.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt lấy một con chó nhỏ màu đen bị nghẹn mắt trợn trắng ra khỏi không gian trữ vật trên bụng. Chó nhà mập mạp đáng yêu, bị vuốt mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nắm, bốn chân mũm mĩm vùng vẫy nhưng không thoát ra được.

Chó con bị mèo nuôi?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đắc ý:

- Meo, đáng yêu không?

Mặt Đinh Hạo tối sầm, hắn cảm thấy mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt ngày càng không ra gì. Chó mèo chẳng phải là oan gia sao? Có ai nghe nói qua con mèo nuôi một con chó làm thú cưng? Cái này còn biến thái hơn lúc trước mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt kêu gào thu người làm vật nuôi.

- Gâu gâu gâu!

Chó con màu đen liều mạng vùng vẫy muốn thoát khỏi móng vuốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, cái lưỡi tím thè dài ra thở hổn hển.

Đinh Hạo kinh ngạc hỏi:

- Đâu ra vây? Sao ngươi bỗng muốn nuôi chó?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thản nhiên nói:

- Lúc ngươi luyện công nhặt bên cạnh chỗ cắm trại, ai biết nó từ đâu tới...

Đinh Hạo không biết nên nói cái gì, chợt nghĩ đến một vấn đề khác:

- Phải rồi, ngươi nhốt nó trong không gian đại lý?

- Đúng vậy. Có gì không được sao?

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xoa nắn chó con màu đen như chơi đất sét.

-...

Đinh Hạo nói:

- Không gian địa lý chỉ có thể chứa vật chết, nếu là vật sống thì sẽ ngộp chết.

Túi không gian là Đinh Hạo tự tay luyện chế, lượng cất chứa rất lớn. Lúc trước Đinh Hạo luyện tập chế tạo ra nó, không dùng tài liệu quá quý giá nên không phải không gian cao cấp, bên trong không có không khí. Vật thể có ính mệnh bỏ vào trong đó thời gian lâu sẽ ngộp chết.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt liếc xéo Đinh Hạo:

- Ai nói? Ta bỏ nó vào trong hai ngày chẳng phải còn sống sao?

Đinh Hạo ngây người, giây sau nghĩ đến vấn đề khác. Mới rồi chó con màu đen bị nhốt trong không gian đại lý tại sao tiếng kêu của nó xuyên qua túi không gian vọng ra ngoài?

Không lẽ...

Lòng Đinh Hạo máy động, vẫy tay hút chó con màu đen từ tay mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.

- Meo, đừng cướp đồ chơi của ta!

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận vọt tới nhưng bị Đinh Hạo phóng ra huyền khí đánh bay.

chó con màu đen ngồi xổm trong lòng bàn tay Đinh Hạo, vui vẻ kêu lên:

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Chó con màu đen xem Đinh Hạo là cứu tinh giải thoát nó khỏi móng vuốt của mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, lưỡi tím thân thiết liếm tay hắn, cái đuôi màu đen ngoe nguẩy.

Tuy bề ngoài nó chỉ là chó con màu đen bình thường nhưng đôi mắt như bảo thạch đen, trong suốt tựa con suối thu yên tĩnh, nhìn xuống bốn mươi lăm độ trong suốt làm người ta đau lòng. Đôi mắt như thủy tinh phản chiếu ánh mặt trời chiều, làm người ta có hảo cảm với nó.

Đinh Hạo phóng thần thức ra quan sát trong người chó con màu đen nhưng không phát hiện có gì khác lạ.

Chó con màu đen đúng là một con chó nhà rất bình thường.

Chẳng lẽ đoán sai?

Nhưng trông chó con màu đen như mới sinh ra làm sao xuất hiện ở Mai Cốt sâm lâm nguy hiểm trùng trùng được? Nơi đáng sợ như vậy dù là một con kiến cũng dư sức ăn trọn chó con màu đen trong thời gian một chén trà.

- Để ta nhìn xem.

Thiên Xu đại gia xấu xa chạy nhanh nghiêm túc nhận lấy chó con màu đen.

Thiên Xu đại gia xấu xa cẩn thận quan sát trước sau, gật gù, trầm ngâm nói:

- Ừm! Quả nhiên là vậy.

Đinh Hạo mừng rỡ hỏi:

- Tiền bối phát hiện cái gì sao?

- Ừm!

Thiên Xu đại gia xấu xa nghiêm túc nói:

- Đúng là có phát hiện.

Đinh Hạo sốt ruột hỏi:

- Phát hiện ra cái gì?

Không lẽ chó con màu đen là thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú?

Thiên Xu đại gia xấu xa cười gian nói:

- Ta khẳng định trăm phần trăm nó là chó đẻ non.

- A?

Đinh Hạo ngây người.

- Đẻ non, ngươi không hiểu sao? Tức là mẹ nó sinh nó ra sớm, chưa trưởng thành hoàn toàn trong bụng mẹ.

Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn Đinh Hạo như ngó đồ ngốc.

- Ta...

Đinh Hạo suýt đập đầu vào gốc cây vô biên.

Đương nhiên ta hiểu sinh non là gì! Nhưng ngươi quan sát hết nửa ngày chỉ có kết luận không chút dinh dưỡng thế này? Không lẽ Thiên Xu đại gia cũng là sinh non sao?

Dường như Thiên Xu đại gia xấu xa nhìn thấu suy nghĩ của Đinh Hạo, tiếp tục khinh thường nói:

- Ngươi không hiểu. Có lẽ chó con có lai lịch bất phàm, có lẽ có huyết mạch cực kỳ tôn quý, nếu không thì nó đã chẳng xuất hiện trong Mai Cốt sâm lâm khủng bố. Nhưng bởi vì nguyên nhân nào đó sinh non khiến nó không thể phát dục bình thường, không kế thừa được huyết thống chủng tộc, trời sinh khiếm khuyết, đã định chỉ là một kẻ yếu đáng thương.

Giờ Đinh Hạo mới hiểu ý của Thiên Xu đại gia xấu xa.

Đinh Hạo nhận lấy chó con màu đen nhỏ xinh từ tay Thiên Xu đại gia xấu xa, nhìn nó thân thiết vẫy đuôi, liếm lòng bàn tay mình. Cảm giác ấm áp làm trái tim Đinh Hạo rung rinh.

Chó con màu đen là vật đáng thương, trời đã định là kẻ thất bại.

*****

Từ khi chó con màu đen sinh ra trong bụng mẹ đã định trước vận mệnh bi kịch.

Nhưng chó con màu đen không hay biết vận mệnh của mình, chỉ bản năng thân thiết làm nũng với Đinh Hạo.

Đinh Hạo xúc động nói:

- Cũng được, nếu gặp ta thì là may mắn của ngươi, ta sẽ mang ngươi ra khỏi Mai Cốt sâm lâm. Để ngươi lại đây sợ là chưa đến trời tối đã là mồi ngon của thú dữ.

Đinh Hạo trả chó con màu đen cho mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt, dặn dò nó chăm sóc cẩn thận, đừng bắt nạt nó. Chờ sau này ra khỏi Mai Cốt sâm lâm Đinh Hạo sẽ tìm một gia đình bình thường nuôi chó con màu đen.

- Đây là vật nuôi của meo, còn lâu meo mới tặng cho ngươi.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cẩn thận ôm chó con màu đen vào lòng, nhe răng với Đinh Hạo.

Đinh Hạo mặc kệ mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt.

Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đối với thứ gì đều chỉ hứng thú trong phút chốc, tin tưởng mấy ngày nữa nó sẽ không hứng thú với chó con màu đen.

Thiên Xu đại gia xấu xa không kiên nhẫn thúc giục:

- Mau lên đường.

Bởi vì Đinh Hạo dung hợp tinh huyết của Tất Phương lãng phí nhiều thời gian, tuột hậu thế lực quá nhiều, cứ tiếp tục như vậy lỡ bị người khác nhanh chân đến trước, tìm được di tích Thánh Đường Thần Điện thì mất nhiều hơn được.

Hai người một mèo tăng tốc độ.

Đinh Hạo lấy ra huyền khí xe máy Hắc Tia Chớp còn chưa hoàn thiện, mô phỏng tiếng động cơ gầm rú, bô xe phun ra hai luồng lửa dài chở Thiên Xu đại gia xấu xa, đại ma vương mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nhanh như tai chớp vào sâu trong Mai Cốt sâm lâm.

Tốc độ Hắc Tia Chớp siêu nhanh, như tia chớp rạch phá bầu trời mờ mịt.

Liên tục có cự thú đáng sợ xông ra từ biển cây bên dưới muốn nuốt Hắc Tia Chớp.

Đinh Hạo cười to, khống chế xe máy Hắc Tia Chớp làm nhiều động tác độ khó cao, đuôi xe quẹo một vòng xinh đẹp, tăng tốc, bay lượn tránh đi những cự thú biến dị đáng sợ nuốt, lao nhanh đi.

Đinh Hạo thấy rất sảng khoái.

Cảm giác như đua xe trên đường cao tốc trong địa cầu kiếp trước, lại như chơi game xe máy bạo lực mô phỏng. Đinh Hạo xuyên đến thế giới này quá lâu, ký ức kiếp trước dần mơ hồ, bây giờ hắn dã tìm được cảm giác quen thuộc.

Thiên Xu đại gia xấu xa ngồi ghế sau hú hét, mái tóc xám bị gió mạnh thổi rối, lão rất thích cảm giác này.

- Grao!

Một tiếng rống to như sấm vang lên bên dưới biển cây, một con phí phí màu vàng to lớn, mọc hai cánh tay, răng nanh như trảm đao to sắc lạnh đáng sợ xông hướng Hắc Tia Chớp.

Đinh Hạo không né tránh phí phí lông vàng to lơqns, khi sắp tới gần thì một tay hắn cầm vỏ xe đằng trước Hắc Tia Chớp, rút ngược. Ánh sáng lạnh bắn ra, đó là một thanh trường kiếm to.

Thì ra phía trước Hắc Tia Chớp có hai mươi vỏ bạc đều do huyền khí trường kiếm phẩm chất cực cao kết nối thành.

Đinh Hạo cầm trường kiếm thúc giục huyền khí vạch một đường.

Cơ thể khổng lồ cao lớn của phí phí hoàng kim như tờ giấy bị cắt làm hai. Hắc Tia Chớp lao ra khỏi khe hở cơ thể nó, gió mạnh ắt hai mảnh cơ thể to lớn, máu phun tung tóe như nước biển nhuộm đỏ Mai Cốt sâm lâm.

Mãi khi Hắc Tia Chớp biến thành luồng sáng biến mất phái cuối trời, phí phí hoàng kim thực lực sánh bằng nửa bước Võ Hoàng cảnh mới rớt xuống đất, không lâu sau bị mãnh thú sâu kiến trong Mai Cốt sâm lâm âm u gặm cắn thành đống xương trắng.

Hiện tượng như vậy có khắp nơi trong Mai Cốt sâm lâm.

Dưới tán cây xanh mơn mởn, bên trên, dưới lá dày mục rữa là vô số xương trắng chất đống thành ngọn núi.

- Đây là...

Đinh Hạo cảm giác phía trước có sát khí hung ác đập vào mắt, khoảng một trăm khí thế cường đại dao động.

Ngọn lửa phía trước chưa tắt, khói đen đặc bốc lên, mảng lớn rừng rậm trở thành tro tàn, đá núi sụp đổ, mặt đất nứt ra từng khe hở. Dung nham máu đỏ chưa đông lại vẫn đang tuôn hướng lòng đất.

Phía xa có một cái hố to, san hô đá bên dưới cái hố. Chắc chỗ này từng là hồ nước, bị thần thông đáng sợ bốc hơi hết hơi nước, một số quái ngư to cỡ vài trăm thước phơi xương khắp nơi.

Chắc đây là chiến trường.

Thiên Xu đại gia xấu xa quan sát một lúc, ra kết luận:

- Có đại thần thông giả đã từng kịch chiến tại đây.

Đinh Hạo phóng thần thức ra, cẩn thận cảm ứng.

Trong mảnh thiên địa này đúng là có mười mấy lực lượng cực kỳ rõ ràng khắc ấn. Trong đó có bảy lực lượng thuộc về cường giả nhân loại, thực lực thất nhất trên trung phẩm Võ Hoàng cảnh, có nhiều người là Võ Đế cảnh. Mười một hơi thở thuộc về cường giả yêu tộc, yêu hoàng, yêu đế, thậm chí là yêu thánh.

Đinh Hạo suy đoán:

- Không lẽ cường giả yêu tộc và nhân tộc chiến đấu tại đây?

Đất đai rừng rậm trước mắt Đinh Hạo hỗn độn như tận thế, chắc chắn là đại thần thông giả liều mạng đánh nhau tại đây.

Đinh Hạo chợt phát hiện điều gì:

- A? Không đúng? Nơi này còn có một hơi thở không thuộc về nhân tộc hay yêu tộc... Loại hơi thở này... Thật đáng sợ, không lẽ là hơi thở vua thượng cổ hồng hoang di chủng cự thú để lại?

Thiên Xu đại gia xấu xa cẩn thận quan sát bốn phía, vòng trở về, nghiêm túc nói:

- Một con cứ thụ đẳng cấp vua hồng hoang chết tại đây, thực lực không kém hơn thiên cương thần thú Tất Phương lúc trước, chết vì bị cường giả hai phe nhân tộc, yêu tộc vây công.

Kết luận này giống với điều Đinh Hạo nhận định.

Đinh Hạo khó hiểu hỏi:

- Nhưng tại sao bốn phía không có dấu vết cự thú? Nó là thứ gì?

Tồn tại sánh bằng Tất Phương cũng đủ kinh thế hãi tục.

Thiên Xu đại gia xấu xa lắc đầu, không chắc chắn mấy.

- Dị thú trình độ này toàn thân là báu vật, nếu chết trong vây công thì xác bị phân chia trong chớp mắt, sẽ không để lại chút gì. Chắc xác của nó đã bị cường giả nhân tộc, yêu tộc chia hết sạch.

Nói đến đây Thiên Xu đại gia xấu xa oán trách trừng Đinh Hạo, nói:

- Tại ngươi hết, nếu không vì chờ ngươi không chừng lão nhân gia ta đã có mặt kịp lúc, có thể chia chút bảo bối. Nhớ kỹ, tiểu tử ngươi thiếu nợ ta.

Vậy cũng tính?

Đinh Hạo không biết nên nói cái gì với cái tính tham lam của Thiên Xu đại gia xấu xa.

- Nhưng lạ thật, lợi hơi thở này...

Thiên Xu đại gia xấu xa hít hà, lầm bầm:

- Không nên, tại sao sẽ như vậy?

Đinh Hạo hỏi:

- Như thế nào?

- Ta cứ thấy hơi thở vua cự thú hồng hoang còn sót lại này cực kỳ mạnh mẽ tôn quý, ít nhất cỡ đẳng cấp đại thánh, theo lý thì không nên bị cường giả cao thủ trình độ này giết. Dù không đấu lại thì nó có thể bỏ tốn, không cảm giác bốn phía có hơi thở trận pháp nào vây khốn. Vì sao nó dễ dàng bị cường giả hai tộc giết?

Thiên Xu đại gia xấu xa mờ mịt.

Lúc này xảy ra chuyện không ai ngờ.

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

- Gâu gâu gâu gâu gâu!

Một luồng sáng đen bay ra khỏi ngực đại ma vương mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt xông hướng cái hố bên dưới, nó phát ra tiếng gào rên rỉ như khóc. Nó vây quanh một tảng đá màu nâu, bi thương gầm rống.

Là chó con màu đen.

Chương (1-1254)