← Ch.0762 | Ch.0764 → |
- Ha ha ha ha ha ha! Con Tất Phương này rất gian xảo, bị đại năng yêu tộc tính kế rơi vào kết giới, thực lực bị áp chế sắp chết. Tất Phương giả chết khiến mấy đại ănng yêu tộc nội chiến, nó từa cơ hội lật ngược lại nhưng sự thật là nó đãbị thương nặng. Thoạt trông Tất Phương dục hỏa trọng sinh, trên thực tế là giả bộ, muốn hù chạy những kẻ xung quanh mơ ước nó. Ha ha ha ha ha ha! Sử dụng thiên phú chân hỏa tương đương với tự hạ tu vi, giấu được người khác nhưng làm sao giấu ta? Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta nhặt món hời lớn!
Thiên Xu đại gia xấu xa nhe răng vàng, mặt đầy nếp nhăn.
Thì ra là vậy.
Đinh Hạo thế mới hiểu tại sao cuối cùng Thiên Xu đại gia xấu xa dễ dàng thu Tất Phương, đúng là nhặt món hời lớn.
- Nó đã chết?
Đinh Hạo nhìn cái nồi đen, càng lúc càng cảm thấy nó bất phàm, rất bí ẩn.
Thiên Xu đại gia xấu xa gật đầu, nói:
- Đương nhiên, rơi vào tay ta không giết nó chẳng lẽ chờ nó lấy lại sức mạnh báo thù? Nếu con súc sinh này lấy lại thực lực thì ngươi và ta sẽ bị suy sát thành chó, Tất Phương ghi hận dai nhất. Giờ thì tốt rồi, nó biến thành nồi thịt chim ngon lành cũng xem như tận dụng mọi thứ, ha ha ha ha ha ha!
Đinh Hạo hỏi:
- A! Thật sự giết nó? Vậy tinh huyết, thiên phú chân vũ của Tất Phương thì sao? Chắc không phải nấu trong nồi luôn?
Thiên Xu đại gia xấu xa cười gian ác nói:
- Sớm biết ngươi sẽ hỏi cái này, vốn ta định bắt được Tất Phương thì sẽ co giò bỏ chạy ngay. Nhưng tiểu tử nhà ngươi một kiếm đóng băng mấy trăm dặm, vì ngăn truy binh suýt mất mạng, ngươi đã tốt như vậy thì ta không thể không có nghĩa khí.
Thiên Xu đại gia xấu xa nói rồi xòe bàn tay đen tuyền ra.
Một viên đan đỏ rực xoay tròn trong lòng bàn tay Thiên Xu đại gia xấu xa, đỏ thẫm, to cỡ long nhãn, trơn bóng trong suốt, toát ra sức nóng, sắc màu mộng ảo.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- Đây là...
Thiên Xu đại gia xấu xa nói:
- Đây là tinh huyết của Tất Phương. Ngươi nghĩ máu của tinh huyết của Tất Phương đều là tinh huyết sao? Huống chi Tất Phương này chưa trưởng thành, lão gia ta rút máu trên người nó luyện ra một viên là tốt rồi. Sao? Xứng đáng với ngươi chưa?
Thiên Xu đại gia xấu xa ném tinh huyết đan cho Đinh Hạo.
Viên đan quan trọng như vậy nếu đặt ở bên ngoài đủ khiến võ giả nguyên Trung Thổ Thần Châu điên cuồng, dáy lên mưa máu giết chóc vô tận, chiến tranh thảm liệt xương phơi ngàn dặm, đủ làm những siêu thế lực trả giá đắt đổi lấy.
Nhưng Thiên Xu đại gia xấu xa tùy tay ném cho Đinh Hạo giống như quăng rác.
Đinh Hạo đón lấy, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng rực, hắn không thể tin.
Dễ dàng có được bảo bối như vậy? Thiên Xu đại gia xấu xa là siêu siêu gian thương, tham tài keo kiệt. Lúc trước Thiên Xu đại gia xấu xa cắt xén tiền bạc đám con nít xóm nghèo, bây giờ tùy tay ném tinh huyết của Tất Phương quan trọng như vậy cho Đinh Hạo?
Chắc Thiên Xu đại gia xấu xa không có âm mưu gì đi?
Huyết đan này sẽ không là độc dược gì đi?
Chắc lão nhân gầy gò xấu xa sẽ không muốn độc chết Đinh Hạo rồi chiếm Tất Phương đi?
- Cha nó, ánh mắt của ngươi là sao?
Thiên Xu đại gia xấu xa thấy mắt của Đinh Hạo tức giận quát:
- Không lẽ ngươi còn muốn thiên phú chân vũ của Tất Phương? Đừng quá đáng, trên người Tất Phương chỉ có hai thứ đáng giá, chúng ta mỗi người một nửa xem như công bằng. Chẳng lẽ ngươi muốn độc chiếm?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh.
Thôi, hắn không hiểu nổi tư duy của tiện nhân này.
Đinh Hạo quan sát cẩn thận, cuối cùng khẳng định Thiên Xu đại gia xấu xa không lừa hắn.
Trong huyết đan này ẩn chứa hỏa ý tinh hoa, đúng là tinh huyết của Tất Phương.
Đinh Hạo tạm cất tinh huyết của Tất Phương, không lập tức dung nhập vào cơ thể. Một là vì trong cơ thể Đinh Hạo có một tinh huyết của Ma Sát Bạch Vượn, không biết dung nhập tinh huyết của Tất Phương thứ hai vào sẽ có hậu quả gì. Thứ nữa tình trạng cơ thể Đinh Hạo không cốt, cần hoàn toàn khỏe mạnh mới thử hòa tan tinh huyết.
Thiên Xu đại gia xấu xa sờ trong ngực lấy ra một cọng lông chim màu lam quạt hướng cái nồi.
Thiên Xu đại gia xấu xa quạt một lần là trong lông chim sẽ bay ra một đoàn lửa xanh âm u chui vào trong nồi.
Đó là thiên phú chân vũ của Tất Phương, bị Thiên Xu đại gia xấu xa dùng làm quạt nhóm lửa, trong nồi nấu thịt Tất Phương. Con thượng cổ thiên cương thần thú Tất Phương đúng là xui, rơi vào tay Thiên Xu đại gia xấu xa, mọi thứ trên người bị lột sạch. Dùng lửa của mình nấu thịt mình, Tất Phương là con thần thú xui nhất từ xưa đến nay.
Mùi thơm hấp dẫn bay ra khỏi nồi.
- Meo meo meo meo meo! Chín chưa? Lâu vậy rồi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt thèm chảy nước miếng, vây quanh nồi đen mấy vòng, nếu không phải sợ phỏng thì nó đã giở nắp nồi vớt thịt.
Thiên Xu đại gia xấu xa sợ hãi nói:
- Sắp được rồi. Khoan, chờ chút, lời thật mất lòng, lát nữa hai ngươi không được giành. Con Tất Phương này như gà rừng, không có bao nhiêu thịt, chúng ta chia đều...
Đinh Hạo bị hình tượng ăn hàng của Đinh Hạo, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hù sợ, ám ảnh tâm lý.
Thiên Xu đại gia xấu xa mở nắp nồi, mùi thơm ngát bay ra khỏi cái nồi.
Lòng Đinh Hạo máy động, ngón tay viết chữ trong không trung. Ánh lửa bay múa, minh văn chữ hán bắn ra. Đinh Hạo bày minh văn trận pháp loại nhỏ xung quanh, phòng ngừa mùi thơm bay ra, không thì mùi quá thơm sẽ khiến mãnh thú trong Mai Cốt sâm lâm ngửi mùi tìm đến.
- Meo meo, sắp ăn cánh gà.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt vớt đôi cánh ra, ngon lành nhai.
Thiên Xu đại gia xấu xa giành cái đầu Tất Phương trước, cười to bảo:
- Ta ăn đầu gà, ha ha ha ha ha ha! Siêu bổ.
- Hai ngươi có lầm không? Đây là Tất Phương, không phải gà. Thiên cương thần thú bị các ngươi xem như gà đất, không sợ trời phạt sao?
Đinh Hạo liếc mắt, chộp một chân gà nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Ta ăn đùi gà.
Thiên Xu đại gia xấu xa:
-...
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt:
-...
Tất Phương quả nhiên là thượng cổ thiên cương thần thú, tụ tập tinh hoa trong thiên địa, linh tú của thiên địa. Chỉ có Mai Cốt sâm lâm giữ phong cảnh nguyên thủy trời thượng cổ mới có dị thú như vậy. Đinh Hạo nuố một miếng thịt Tất Phương đỏ, cảm giác nó tan trong miệng, một dòng nước ấm lan khắp người.
Chỉ một miếng nhỏ Đinh Hạo đã cảm thấy toàn thân tinh khí dồi dào cuồn cuộn.
Hơn hẳn mấy tháng khổ tu.
Đinh Hạo khen ngợi:
- Bảo bối tốt!
Đinh Hạo tăng tốc độ nhai.
Bên kia mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đã ăn xong hai 'cánh gà', vươn vuốt vào trong nồi.
- Meo!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt hét lên, lông móng vuốt sắp bị khét đen.
Không có Thiên Xu đại gia xấu xa khống chế thì người khác đừng hòng lấy được cái gì từ trong nồi đen.
- Ta liều mạng với ngươi!
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt tức giận nhào hướng Thiên Xu đại gia xấu xa.
*****
Thiên Xu đại gia xấu xa liếm miếng thịt dính trên đầu ngón tay, nghiêm túc nói:
- Chờ chút, nghe ta nói đây, thịt Tất Phương được ta nấu bằng bí pháp bỏ thêm mấy phụ liệu, ẩn chứa năng lượng tinh khí khổng lồ. Một lần ăn nhiều sẽ nổ tan xác chết, có hại không lợi, số còn lại để dành mấy ngày nữa hãy ăn.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nửa tin nửa ngờ:
- Vậy sao? Tại sao ta cảm thấy là ngươi đang tìm cớ muốn độc chiếm thịt Tất Phương?
Đại ma vương mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt cảm ứng được điều gì, meo một tiếng hóa thành luồng sáng trắng biến mất ở phía xa.
- Ha ha ha ha ha ha! Bây giờ biết thịt này lợi hại đúng không?
Thiên Xu đại gia xấu xa cười to vui sướng khi người gặp họa, sau đó biến sắc mặt ôm bụng chui vào trong cỏ.
- Ui da, đau bụng quá, sắp tiêu chảy.
Mặt Đinh Hạo sa sầm nhìn hai tên quậy.
Đinh Hạo ăn hết chân Tất Phương, nhai nát xương nuốt vào bụng.
Tất Phương chỉ có một chân, bên trong ẩn chứa năng lượng rất hùng hồn.
Thiên Xu đại gia xấu xa không nói sai, lão thật sự dùng bí pháp hiếm thấy nấu con Tất Phương, biến máu thịt trong đó thành tinh khí. Đinh Hạo nuốt vào miệng cảm giác cơ thể có năng lượng vô cùng, cơ thế sắp trướng nổ. Từng luồng khói nhạt bay ra khỏi lỗ chân lông, những thứ đó đều là năng lượng cực kỳ tinh thuần.
Bên tai Đinh Hạo nghe tiếng Kiếm Tổ:
- Tất Phương chính là dị thú thuộc tính hỏa, ngươi luyện năng lượng tinh khí của nó vào hạt giống cực dương thiên hỏa huyền khí trong đan điền đi.
Đinh Hạo gật đầu, hắn cũng nghĩ vậy.
Đinh Hạo vận chuyển Huyền Tự Quyết trong Huyền Chiến Thắng Quyết, kinh mạch, huyệt khiếu phóng ra lực lượng thúc giục khói tinh khí Tất Phương tràn ngập trong người chạy hướng huyệt khiếu thập nhị chính kinh, lục kỳ kinh, chậm rãi dung hợp với cực dương thiên hỏa huyền khí.
Đây là quá trình rất dài dòng.
Quanh thân Đinh Hạo bao phủ khói đỏ rực mông lung, từng luồng sáng đỏ bay ra từ lỗ chân lông ngưng kết gần người hắn, ngưng mà không tán.
Mới đầu khói mờ không quá đậm nhưng sau này cơ thể Đinh Hạo bị khói đỏ hoàn toàn bao phủ, như niết bàn trong lửa. Ánh sáng đỏ chớp lóe, có sức nóng kỳ lạ tràn ngập bốn phía.
Lấy Đinh Hạo làm trung tâm, cỏ cây quanh hắn mười thước bốc hơi hết hơi nước, biến khô vàng.
Cuối cùng cơ thể Đinh Hạo không phun ra ánh sáng đỏ mà là lửa đỏ rực.
Ngọn lửa như tình nhân thân mật nhất liếm cơ thể Đinh Hạo, đốt cháy y phục trên người hắn thành tro. Lông mày, tóc của Đinh Hạo cũng bị đốt trụi, hắn lõa thể bao phủ trong lửa.
Không lâu sau Thiên Xu đại gia xấu xa, mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt trở về.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt đại nhân có vẻ uể oải, liếc Đinh Hạo một cái, lầm bầm:
- Cha nó, lại lột đồ tu luyện, khẩu vị thật biến thái.
Mèo mập ác quỷ Tà Nguyệt nói xong cuộn người thành cục bông trắng ngáy khò khò.
Thiên Xu đại gia xấu xa trợn mắt há hốc mồm nhìn Đinh Hạo, trong mắt tràn ngập giật mình.
Thiên Xu đại gia xấu xa tức giận mắng:
- Cha nó, biến thái. Cùng ăn thịt Tất Phương, ta và mèo mập chỉ có thể tăng trưởng tu vi lực lượng còn tiểu tử này dễ dàng lấy được tinh hoa, được thuộc tính lửa huyết mạch Tất Phương.
Lửa quanh thân Đinh Hạo chính là lửa của Tất Phương.
Tuy rằng không phải nguyên thủy chân hỏa nhưng cũng rất đáng sợ. Đinh Hạo ăn một chân Tất Phương, mới chỉ nắm giữ chút áo nghĩa lửa của Tất Phương. Ngọn lửa có thể đốt cháy vạn vật thân thiết quanh quẩn bên Đinh Hạo nói lên hắn thật sự dung hợp, nắm giữ loại lửa này.
Mới có bao lâu?
Thiên Xu đại gia xấu xa tự hỏi lão vào nam ra bắc nhiều năm, thấy vô số thiên tài, yêu nghiệt nhưng giống như Đinh Hạo thì chỉ có một từ hình dung được.
Biến thái!
Thời gian trôi qua từng phút giây.
Cuối cùng Thiên Xu đại gia xấu xa từ giật mình đến chết lặng, ngáp dài chui vào lều ngủ say như chết.
Thời gian chậm rãi trôi.
Đến bình minh, Đinh Hạo bao phủ trong ngọn lửa từ từ mở mắt ra.
Khóe môi Đinh Hạo cong lên.
Lòng máy động, ngọn lửa đỏ rực như cá voi hút nước thông qua lỗ chân lông chui vào cơ thể Đinh Hạo, tự vạn chuyển trong mỗi huyệt khiếu, lục kỳ kinh đã cô đọng.
Đinh Hạo vươn ngón tay.
Một đốm lửa đỏ rực xuất hiện trên đầu ngón tay Đinh Hạo, nó nhảy múa như tinh linh.
Đốm lửa trông như không có chút nhiệt độ bên trong ẩn chứa sức nóng đủ hòa tan một bảo khí thành tro, Đinh Hạo chắc chắn rằng dù là đẳng cấp Võ Đế cảnh, yêu đế cũng sẽ sợ ngọn lửa này.
Đinh Hạo khống chế đốm lửa biến thành hình Tất Phương nhỏ, sống động như thật. Tất Phương thân thiết kêu to, lượn vòng quanh Đinh Hạo vạch các loại quỹ tích xinh đẹp mà mỹ diệu.
Đinh Hạo há mồm hút đốm lửa vào miệng.
Đinh Hạo chậm rãi đứng dậy hoạt động thân thể.
Gió đêm thổi qua.
- A! Y phục lại bị đốt sạch?
Đinh Hạo phát hiện mình trần truồng.
May mắn trong Mai Cốt sâm lâm không có tiếng động, không sợ bị người nhìn thấy. Đinh Hạo ngẫm nghĩ nên bỏ thời gian luyện bộ đồ không bị đốt trọi, nếu không thì mỗi lần hắn thi triển cực dương thiên hỏa huyền khí chẳng phải là sẽ lõa thể suốt?
Lúc này Đinh Hạo tinh thần phấn chấn, trở về trạng thái đỉnh cao lúc trước.
Máu thịt xương trơn bóng như ngọc, huyết khí vượng thịnh, sức sống dâng trào như biển. Di chứng lúc trước hết sức thúc giục thanh kiếm rỉ sét đã lành hơn phân nửa.
Chân Tất Phương ẩn chứa tinh khí, lực lượng sự sống hùng hồn bì đắp tám mươi phần trăm lúc trước Đinh Hạo hao tổn.
Tâm tình Đinh Hạo vui sướng:
- Còn tưởng mất một tháng mới lành lặn, không ngờ sẽ mau như vậy.
Dù sao trong Mai Cốt sâm lâm nguy hiểm khắp nơi, muốn tìm di tích Thánh Đường Thần Điện không biết có bao nhiêu nguy hiểm. Nếu vết thương của Đinh Hạo mãi không lành thì sẽ bất tiện nhiều.
Giọng Đao Tổ vang trong đầu Đinh Hạo:
- Được rồi Tiểu Đinh Tử, bây giờ ngươi nuốt tinh thịt của Tất Phương, trong cơ thể đã có cơ sở, lập tức dung luyện tinh huyết của Tất Phương đi. Giữ chí bảo này bên người sẽ khiến các phương mơ ước, đêm dài lắm mộng.
Kiếm Tổ lên tiếng:
- Bà điên nói đúng, mau luyện hóa tinh huyết rồi chúng ta tâm sự về thanh kiếm rỉ sét.
Về thanh kiếm rỉ sét?
Không lẽ hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ phát hiện điều gì?
Đinh Hạo ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, còn một lúc trời mới sáng, rảnh rỗi luyện tinh huyết của Tất Phương cho rồi. Hành trình tiếp theo đầy nguy hiểm, nâng cao một phần thực lực tương đương tăng một cơ hội sống sót.
Nhưng trong cơ thể Đinh Hạo có một tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn, sẽ không bị ảnh hưởng gì đi?
Đinh Hạo nói ra nghi hoặc của mình.
Đao Tổ chắc chắn nói:
- Không sao, ngươi có hai đan điền. Tinh huyết Ma Sát Bạch Vượn thuần âm dung nhập vào hạt giống cực âm ngục băng huyền khí. Tinh huyết của Tất Phương có thể dung nhập vào hạt giống cực dương thiên hỏa huyền khí ở ngực. Ngươi có thể thi triển song trọng nhân vương biến, ngươi có đao kiếm song thánh thể, sẽ không sinh ra xung đột.
Đinh Hạo yên bụng.
Đinh Hạo lấy hạt châu đỏ to cỡ long nhãn ra khỏi trữ vật giới chỉ, há mồm nuốt vào.
← Ch. 0762 | Ch. 0764 → |