← Ch.0710 | Ch.0712 → |
Cố Tinh Nhi cảm thấy toàn thân buông lỏng, có thể nhúc nhích.
Cố Tinh Nhi xoay người nhìn Đinh Hạo mặc áo xanh cười tủm tỉm đứng sau lưng mình.
Cố Tinh Nhi giật mình lắp bắp hỏi:
- Thư sinh ngốc... Ngươi... Người vừa rồi... Thật sự là ngươi?
Lúc này nguyên Địa Hổ khách sạn vẫn im lặng, mọi người đều ngủ say. Địa Hổ khách sạn bị lực lượng nào đó phủ lên ngăn cách mọi thanh âm bên ngoài nên khách trọ ngủ rất say, hoàn toàn không biết chuyện xảy ra bên ngoài.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Cố cô nương, xin nàng hãy giữ bí mật chuyện hôm nay giúp ta.
Cố Tinh Nhi gật đầu, giây sau bản năng hỏi:
- Ngươi lợi hại như vậy... Tại sao không cho người ta biết?
Đinh Hạo cười nói:
- Bởi vì nguyên nhân đặc biệt nên ta không muốn người khác biết tung tích của mình.
Cố Tinh Nhi lấy làm lạ hỏi:
- Nhưng mới rồi ngươi đã ra mặt, rất nhiều người trông thấy.
Đinh Hạo lắc đầu, nói:
- Không sao, bọn họ không thấy mặt ta. Hai tên vừa rồi không dám nói lung tung, sau này có ai điều tra ra thì khi đó không cần giữ bí mật nữa.
- A! Ngươi yên tâm, ta sẽ giấu luôn ca ca.
Trong đầu Cố Tinh Nhi suy đoán rất nhiều điều kỳ lạ, nàng đứng trước mặt Đinh Hạo, cảm thấy áp lực, không biết nên nói cái gì.
Qua một lúc Cố Tinh Nhi giật mình, biểu tình cảnh giác hỏi:
- Ngươi lợi hại như vậy thế nhưng chịu hạ giá ẩn giấu trong thương đội, tiêu cục của chúng ta, vì sao?
Đinh Hạo lúng túng nói:
- À... Chỉ là muốn cùng các ngươi đi Kiếm Châu, ta không quá rành đường.
- Ngươi lợi hại như vậy mà không biết đường đi Kiếm Châu?
Cố Tinh Nhi không quá tin tưởng:
- Chẳng lẽ ngươi không phải là người Bắc Vực? Hay ngươi là yêu ma biến thân?
Trán Đinh Hạo nổi gân xanh, bất đắc dĩ thẳn thắn thừa nhận:
- Nha đầu nghĩ lung tung gì vậy, ta chỉ bị mù đường.
Cố Tinh Nhi ậm ừ nhưng biểu tình rõ ràng không tin.
Không thể trách Cố Tinh Nhi, đổi lại là ai nếu nghe nói một siêu cường giả có thể trấn áp yêu hoàng là kẻ mù đường thì cũng thấy khó tin.
- Được rồi, cứ vậy đi, nàng hãy sớm đi nghỉ ngơi.
Đinh Hạo xoay người vào phòng.
Mắt Cố Tinh Nhi sáng rực nhìn bóng lưng Đinh Hạo.
Tên thư sinh này thật sự là siêu cao thủ, vượt qua nàng dự đoán khoa trương nhất.
Cố Tinh Nhi vốn tưởng loại tồn tại này cách cuộc sống của nàng rất xa xôi, như nhân vật thần thoại thấy đầu không thấy đuôi. Cố Tinh Nhi không ngờ nàng sẽ có dịp tiếp xúc với hắn gần như vậy.
Phải rồi, nghe nói siêu cường giả đều là lão quái vật sốngơn môn ấy trăm năm, ngàn năm. Tên thư sinh thoạt trông trẻ tuổi khoảng mười bảy, tám tuổi búng ra sữa, chắc không phải vì huyền công quá thâm sâu nên có thuật trú nhan?
Cố Tinh Nhi đứng trong sân yên tĩnh, suy nghĩ lung tung.
Có thiếu nữ nào không hoài xuân?
Tuy Cố Tinh Nhi kiêu ngạo, tự phụ, chưa từng khuất phục ai, ít khi để mắt đến nam nhân vây quanh mình suốt ngày. Nhưng lúc này, Cố Tinh Nhi không phát hiện trái tim như băng phong vạn năm đã rục rịch.
* * *
Ngày thứ hai.
- Cái gì? Người đã rời khỏi Quắc thành?
Tuần Sát Sử tóc đen rậm vô cùng thất vọng.
Một Huyền Sương Thần Vệ báo cáo:
- Đúng vậy, đại nhân, thuộc hạ điều tra tất cả người ở hướng đó. Chưởng quầy Địa Hổ khách sạn và khách trọ từng thấy một người bộ dạng thư sinh áo xanh tuấn tú, thuộc hạ dựa theo bọn họ miêu tả vẽ lại thấy rất giống với cao thủ kiếm thuật hôm qua. Nhưng mọi người kể thư sinh áo xanh tuấn tú kia không khác gì người bình thường, không giống như có võ công. Thư sinh áo xanh tuấn tú đi theo tiểu thương đội không có tên tuổi, nghe nói nói là đi Kiếm Châu.
- A? Đi Kiếm Châu?
Tuần Sát Sử tóc đen rậm nhận lấy bức tranh, nhìn kỹ càng, trong đầu lóe lên một cái tên.
Không lẽ tiểu sát tinh quậy Tuyết Châu trời long đất lở đã đến Nê Châu?
Nghe nói hắn và Liệt Thiên Kiếm tông có mối thù lớn, lần này đi Kiếm Châu chắc là gây sự.
Tuổi khoảng mười bảy, tám, áo xanh, kiếm thuật tinh tuyệt, Ma Sát Bạch Vượn... Không sai được, nhìn các loại dấu hiệu thì chắc chắn là tiểu sát tinh kia.
Thật nhỏ!
Trước kia gã chỉ nghe tiếng, không ngờ người thật mạnh mẽ như vậy. Nhìn từ cuộc chiến đêm qua thì tiểu sát tinh chưa dùng vũ khí bí mật vậy mà giết đến tam khiếu yêu hoàng chạy trối chết, có thể thấy thực lực thật của hắn trên cả truyền thuyết.
Tuần Sát Sử tóc đen rậm thân hình vạm vỡ thầm tính toán, có đắn đo.
Tuần Sát Sử tóc đen rậm phải báo cáo chuyện này lên Huyền Sương Thần Cung ngay.
Cuộc chiến hôm qua một mình Đinh Hạo cố gắng xoay chuyển, cứu được tòa Quắc thành nổi danh ngàn năm là công đức lớn, Tuần Sát Sử tóc đen rậm không thể không báo cáo. Thưởng như thế nào thì tùy cao tầng Huyền Sương Thần Cung.
Tuần Sát Sử tóc đen rậm nghe nói lai lịch, bối cảnh của Đinh Hạo không đơn giản như mặt ngoài.
Đinh Hồng Lệ là nhân vật như thế nào? Đồn rằng Đinh Hồng Lệ vì Đinh Hạo nên mới hạ giá đi Tuyết Châu làm Tuần Sát Sử mấy ngày, nội bộ Huyền Sương Thần Cung có nhiều người tin tức nhanh nhạy đều đoán Đinh Hạo và Đinh Hồng Lệ rất có thể là cùng huyết mạch. Nếu thật sự như vậy thì lai lịch của Đinh Hạo lớn khủng khiếp.
Hiện giờ yêu tộc rục rịch, thế cục toàn Bắc Vực thậm chí là Vô Tận đại lục hỗn loạn, mỗi người đều suy tín hđường lui cho mình.
Tuần Sát Sử tóc đen rậm là Tuần Sát Sử của Huyền Sương Thần Cung, không thể không sớm lên kế hoạch.
* * *
- Cái gì? Đêm qua các ngươi đánh nhau với cường giả bí ẩn đó? Các ngươi đúng là...
Thành chủ Quắc thành ngồi bệch xuống ghế dựa lớn, lòng lạnh lẽo.
Trước mặt thành chủ Quắc thành là Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ quỳ dưới đất lạnh băng.
Chỗ cổ tay Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ quấn băng vải trăng thấm máu đỏ ngày xưa gã kiêu căng, ngang ngược, không ai bì nổi lúc này như bé ngoan vô hại, biểu tình hoảng hốt, không dám thở mạnh.
Mới rồi Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ đã ngoan ngoãn báo cáo chuyện ngày hôm qua.
Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ không dám che giấu điều gì, không dám thêm mắm dặm muối.
- Ài, mẫu thân của ngươi qua đời sớm, mấy năm nay ta một lòng kinh doanh Quắc thành, ít có thời gian dạy dỗ ngươi nên thấy áy náy với ngươi. Ngươi ỷ vào uy nghiêm phủ thành chủ muốn làm gì thì làm trong thành ta cũng mắt mở mắt nhắm, không ngươi suýt chọc vào tai họa lớn như vậy. Đứt một bàn tay xem như một bài học, tuyệt đối đừng có ý đồ trả thù, không thì sẽ là tai họa ngập đầu.
Đêm hôm qua thành chủ Quắc thành đối đầu với yêu hoàng đã bị thương, nguyên khí chưa hồi phục, hiếm thấy dáng vẻ già nua.
Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ quỳ dưới đất, thái độ chân thành không hề giả dối:
- Phụ thân, Hoành nhi biết sai rồi, Hoành nhi tuyệt đối không dám có ý nghĩ trả thù.
*****
Thành chủ Quắc thành gật đầu, nói:
- Nếu thật sự biết sai là tốt rồi, ngày sau nhớ kỹ bài học ngày. Ngoài trời có trời, ngoài người có người. Nếu ngươi còn làm xằng làm bậy như trước kia rồi sẽ có ngày chọc vào người mà ta cũng không dám đụng vào, khi đó toàn phủ thành chủ hóa thành tro bụi. Ta sẽ tìm đại sư minh văn chú khí sư tạo một bàn tay sắt cho ngươi. Ngươi hãy ở trong hậu viện cấm túc một năm, thành thật hối hận, tĩnh tâm tu luyện đi.
Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ thay đổi thái độ lúc trước ngang ngược, ngoan ngoãn vâng dạ.
Thành chủ Quắc thành nhìn nhi tử ngoan ngoãn nghe lời như một người khác, cùng thị vệ rời khỏi đại điện, gã vui mừng gật đầu. Mấy năm nay thành chủ Quắc thành tự hỏi lòng chưa từng sơ sẩy trong qunả lý Quắc thành, được dân chúng ủng hộ, chỉ có nhi tử không nghe lời là tâm bệnh của gã. Trải qua bài học lần này nếu Chu Hoành thiếu chủ phủ thành chủ có thể cải tà quy chính cũng là chuyện tốt.
Thành chủ Quắc thành nhìn hướng Võ tiên sinh mặt chữ điền.
Thành chủ Quắc thành trầm ngâm nói:
- Võ tiên sinh, ngươi ở trong phủ thành chủ của ta đã mười năm rồi đúng không?
Biểu tình Võ tiên sinh mặt chữ điền xuấ hổ vội khom người nói:
- Khởi bẩm thành chủ, đã tròn mười năm mười tháng. Mấy năm nay thành chủ đối xử rất tốt với võ ta. Ài, lần này là võ ta lỗ mãng, suýt hại thiếu chủ tạo thành tử địch, gần như gây ra đại địch khủng bố cho phủ thành chủ. Võ ta không biết nói gì hơn. Không còn mặt mũi ở lại Quắc thành. Hôm nay ta thỉnh tội với thành chủ, hai là từ biệt.
Thành chủ Quắc thành xua tay, cười nói:
- Võ tiên sinh đừng nói vậy. Mấy năm nay Võ tiên sinh ở Quắc thành giết yêu ma, huấn luyện vệ đội, công tích lẫy lừng, là nhi tử không hiểu chuyện của ta liên lụy Võ tiên sinh. Chuyện đêm qua là ngoài ý muốn, Võ tiên sinh đừng tự trách. Huống chi vị siêu cường giả kia không khó xử Võ tiên sinh, đừng nói lại lời từ giã nữa, ta sẽ không đồng ý. Xin Võ tiên sinh ở lại phủ thành chủ giúp ta một tay.
Võ tiên sinh mặt chữ điền từ chối một lúc cuối cùng vẫn ở lại.
Trong lòng Võ tiên sinh mặt chữ điền rất biết hơn thành chủ Quắc thành.
* * *
Khi dư âm trong Quắc thành còn chưa tán đi thì Đinh Hạo đã theo Đà Linh thương đội rời xa mấy chục vạn dặm.
Sáng hôm nay đoàn người thông qua trận pháp truyền tống trận vực môn đi tới Bích Châu.
Đây là châu vực đầy rẫy cỏ cây trong mấy chục châu.
Chuyện đêm hôm qua mãi đến hôm sau Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ tiêu đầu của Trường Phong tiêu cục mới biết, hai người ngạc nhiên không ngờ mình ngủ say đến vậy. Hoa Hoài An, Cố Thiếu Sơ thấy tiếc nuối không trông thấy cuộc chiến đấu thần thoại, nhưng không dám ở lại Quắc thành quá lâu, qua trận pháp truyền tống trận vực môn nhanh rời đi.
Giữa trưa.
- Sao Tinh Nhi bỗng như biến thành người khác?
Cố Thiếu Sơ ngạc nhiên phát hiện muội muội kiêu ngạo, tùy hứng, chưa vào giờ để mắt đến nam nhân nào dường như hoàn toàn thay đổi.
Cố Tinh Nhi không như bình thường, nàng ngồi trên chiếc xe ngựa cuối cùng cứ gọi Đinh Hạo là thư sinh ngốc, hiếm khi tỏ vẽ nữ nhi, nói chuyện nhỏ nhẹ. Cố Tinh Nhi từ dã nha đầu biến thành thục nữ, ra vẻ rất thân thiết với Đinh Hạo. Tuy Đinh Hạo chỉ ngẫu niên ậm ừ một, hai câu nhưng Cố Tinh Nhi rất có kiên nhẫn.
Chuyện gì đây?
Không lẽ Cố Tinh Nhi vừa mắt thư sinh ngốc này?
Không thể nào!
Muội muội của Cố Thiếu Sơ luôn mắt cao hơn đầu, còn là võ si. Cố Tinh Nhi từng tuyên bố nam nhân khiến nàng cam lòng gả cho phải là thiên tài trẻ tuổi, Tiên Thiên Võ Tông cảnh, tung hoành vô địch một phương, cường giả võ đạo thật sự. Cho nên bao nhiêu năm qua có nhiều đệ tử tông môn, thương nhân nhà giàu đến cầu hôn đều bị muội muội Cố Tinh Nhi chỉ tính làm theo ý mình cười từ chối.
Những người đọc sách bảo thủ cứng đầu càng không lọt vào mắt xanh Cố Tinh Nhi được.
Tại sao trong một đêm Cố Tinh Nhi thay đổi khó tin như vậy?
Trông như Cố Tinh Nhi theo đuổi thư sinh ngốc Đinh Hạo.
Đúng là chuyện khó tin.
Không lẽ vì Đinh Hạo quá đẹp trai?
Cố Thiếu Sơ không thể không công nhận điều này. Thư sinh ngốc Đinh Hạo nếu chỉ tính mặt mũi, thân hình thì đúng là mỹ nam số một Cố Thiếu Sơ từng thấy sau nhiều năm vào nam ra bắc.
Khí chất Đinh Hạo xuất sắc, có sự mạnh mẽ, xuất trần như tiên. Nếu là nữ nhân bình thường gặp Đinh Hạo từ ánh mắt đầu đã mê mẩn, hét chói tai, tương tư.
Không lẽ muội muội của Cố Thiếu Sơ tuy ngày thường mắt cao hơn đầu, tự cho mình rất cao cũng không chạy thoát nam sắc hấp dẫn?
Cũng khó trách.
Con người yêu thích cái đẹp, ít có nữ nhân nào chống cự nổi sức hấp dẫn bộ túi da của Đinh Hạo.
Nghĩ đến đây Cố Thiếu Sơ vừa vui mừng vừa lo lắng.
Cố Thiếu Sơ mừng là muội muội Cố Tinh Nhi đã hai mươi tuổi cuối cùng cũng chớm nở tình đầu, bắt đầu thích nam nhân, gã không phải lo không thể gả muội muội đi. Cố Thiếu Sơ thây lo là thư sinh ngốc tên Đinh Hạo tay trói gà không chặt, trong thế giới tàn khốc cường giả là vua này hắn không thể nắm giữ vận mệnh của mình. Nếu Cố Tinh Nhi gả cho Đinh Hạo thì sau này hắn có thể bảo vệ muội muội hay gây họa, tùy hứng được không?
Trên đường đi Cố Thiếu Sơ rất là rối rắm.
Nhiều người Đà Linh thương đội, tiêu sư của Trường Phong tiêu cục đều phát hiện hoa hồng đen có gai Cố Tinh Nhi thay đổi, mắt tròn mắt dẹt nhìn.
Thì ra hoa hồng đen cũng thích nam nhân.
* * *
Chớp mắt hành trình kéo dài mấy ngày đã kết thúc.
Khi trận pháp truyền tống trận vực môn lại mở ra, mọi người bị truyền tống đi Kiếm Châu.
Hoa Hoài An là lão bản Đà Linh thương đội đã có thể thở phào.
Trừ ngày đầu tiên gặp Huyết Ma Lang, Song Đầu Nhân Hùng ra, chuyến đi này hiếm thấy gió êm sóng lặng, không xảy ra tình huống gì. Mấy lần Đà Linh thương đội đi đường ban đêm không gặp bất cứ yêu ma mãnh thú, tình huống quái dị như đám người đi qua đâu là các nguy hiểm dều lùi bước.
- Nếu đường về cũng thuận buồm xuôi gió như vậy thì tốt quá.
Ánh sáng chớp lóe, trận pháp truyền tống trận vực môn đã truyền tống xong, Hoa Hoài An bước ra một bước, trước mắt sáng lên.
Tiếng ồn ào như sóng ập đến, mặt trời trên cao chói mắt. Trước mắt Hoa Hoài An là dòng người tới lui, phía xa có các vật kiến trúc to cao, rộng rãi, xinh đẹp vô cùng. Phía sau có bốn pho tượng chiến thần cao vài trăm thước sống động như thật, toát ra áp lực kỳ dị như vật sống.
Đã đến Kiếm Châu.
Chỗ này là thành thị nhân loại lớn nhất Kiếm Châu, Kiếm Đô.
Kiếm Đô cũng là nơi tông môn lớn nhất Kiếm Châu, Diệt Tuyệt Kiếm tông đóng cọc.
Mấy lần Hoa Hoài An buôn bán kiếm sống từng đến Kiếm Châu vài chuyến, bước ra khỏi trận pháp truyền tống trận vực môn. Nhưng mỗi lần đứng tại đây trong lòng Hoa Hoài An luôn có cảm giác rung động, kích động.
← Ch. 0710 | Ch. 0712 → |