← Ch.1151 | Ch.1153 → |
Đại quân đi tới.
Một canh giờ sau, phía trước có biến dị.
Kẻ thù xuất hiện.
Trên bầu trời phương xa có tiếng gió lạnh rít gào, tầng mây đen như mực nước dạt ra hai bên. Các đốm sáng chớp lóe xuất hiện, đó là từng chiếc chiến hạm giáp đen, huyền năng cự pháo ở đầu tàu đang tích súc năng lượng khủng bố.
Đinh Hạo nhận ra ngay:
- Đây là đại quân Thần Đình phương đông?
Đại quân Thần Đình phương đông cũng xuất hiện ở đây?
Quân đội hắc ám Đinh Hồng Lệ nói chính là đại quân Thần Đình phương đông sao?
Có tia chớp lóe lên trong đầu Đinh Hạo, hắn cứ cảm thấy đã bỏ qua thứ gì.
Trong phút chốc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng cột sáng huyền năng cự pháo như tia chớp bắn vào Ngân Tuyết quân đoàn.
Đại quân Thần Đình phương đông công kích trước.
Trong quá trình không có đối thoại hay giao lưu, ngay khi màu đen và trăng gặp nhau đã xác nhận là kẻ thù không đội rời chung, trừ chiến đấu ra những thứ khác chỉ là dư thừa.
Đinh Hồng Lệ quát to:
- Ngự!
Tóc dài Đinh Hồng Lệ bay lên, áo choàng bay phầnp hật, biểu tình trang nghiêm như chúa tể thiên địa.
Ngăm ngàn quân sĩ đại quân tiên phong đi đằng trước Ngân Tuyết quân đoàn cùng nâng tấm thuẫn to màu trắng lên, động tác đồng loạt. Mỗi Ngân Tuyết quân đoàn bùng phát huyền lực thúc giục hoa văn minh văn trên tấm thuẫn trắng. Từng đoàn sáng trắng như vảy rồng kết nối với nhau.
Quá trình mênh mông dào dạc làm người rung động.
Ánh sáng trắng phóng lên cao, vô số vảy rồng hợp thành tấm chắn trắng to mấy vạn thước, tạo hình cổ kính tỏa sáng kỳ lạ chắn trước mặt mọi người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng luồng sáng cự pháo như kiếm đen sắc bén đánh vào tấm thuẫn trắng chỉ dấy lên từng tầng gợn sóng, không thể đánh vỡ tấm thuẫn. Toàn bộ cự pháo công kích bị cản lại.
Rầm rập rầm rập!
Năm ngàn thuẫn giáp sĩ từng bước một xông lên, tấm thuẫn theo bước chân bọn họ đẩy tới trước.
Các huyền năng cự pháo như kiếm đen sắc bén không ngừng oanh kích nhưng không thể đánh nát tấm thuẫn trắng kỳ lạ.
Chớp mắt Ngân Tuyết quân đoàn đã tiến lên vạn thước, không một người thương vong. Chiến hạm to đen như con mực lớn bị buộc liên tục lùi lại, bởi vì bị tấm thuẫn trắng kia chạm vào là các chiến hạm sẽ nổ, bị tổn hại.
Đám cường giả Vô Tận đại lục Đinh Hạo rung động nhìn.
Nhiều người lần đầu tiên thấy hình ảnh đại quân chỉ do cường giả đỉnh cao tổ hợp chiến đấu với nhau.
Năm ngàn thuẫn giáp sĩ xếp thành thực lực, tấm thuẫn trong tay không phải vật bình thường. Nếu chia từng người ra có lẽ không ai đỡ được một đòn của huyền năng cự pháo, nhưng khi bọn họ hợp lại thì chặn được mấy vạn huyền năng cự pháo oanh tạc.
Đây là lực lượng của quân đội.
Tấm thuẫn to ép tới, đại quân Thần Đình phương đông bị tổn thất mấy trăm chiến hạm đen, buộc phải thụt lùi.
Ngay khi đó...
Đinh Hồng Lệ giơ tay, thanh âm như tiếng sấm nổ ầm ầm trong không trung:
- Công!!!
Chớp mắt một vạn quân sĩ sáp trắng theo sát quân thuẫn giáp động tác đồng loạt như cùng một người, tay cầm trường thương vác trên vai với tư thế lạ, chạy chậm xung phong. Đất rung rinh như không chịu nổi một đám hùng sư tinh nhuệ.
Tiếp đó là cánh tay cùng ném ra, chớp mắt từng luồng sáng trắng xẹt qua hư không tối tăm.
Hình ảnh như mưa sao băng bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống.
Ánh trắng xuyên thấu hư không, vòng phòng hộ đại quân Thần Đình phương đông bày ra trước mặt, bắn xuyên minh văn bảo vệ chiến hạm đen Thần Đình. Thân hình dữ tợn đen nhánh của chiến hạm thủng các lỗ to, hỏa hao chớp lóe. Chiến hạm đen Thần Đình như ác sa bị trúng mâu run rẩy, vùng vẫy.
Mãi lúc này tiếng xé gió mới vang lên.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng chiếc chiến hạm đen Thần Đình nổ, rớt xuống.
Đinh Hạo thở hắt ra:
- Giết chóc thật đáng sợ.
Ngân Tuyết quân đoàn biểu hiện vượt qua hiểu biết của mọi người về quân đội. Một đội quân hoàn toàn do võ giả tổ hợp, kỷ luật nghiêm ngặt, thể hiện sức chiến đấu đủ để đối kháng cường giả thần cảnh nổi danh đã lâu.
Xem đến đây Đinh Hạo cũng hiểu ý nghĩa tồn tại của Ngân Tuyết quân đoàn.
Bởi vì rất nhanh đại quân Thần Đình phương đông phái đối diện tổ chức phản kích. Cũng là trận pháp, đội ngũ ngay ngắn, từng áng mây đen bay lên cao biến ra các loiạ hình dạng cự thú yêu ma viễn cổ gầm rống rung trời. Chúng xông lên điên cuồng cắn xé một tấm thuẫn to.
Đây là trận pháp giống với huyễn ma do huyền khí và sát khí của vô số võ giả giáp đen tổ hợp, dùng trận pháp đặc biệt thúc giục ra, công hiệu giống với tấm thuẫn trắng to, cũng là tập hợp lực lượng mấy vạn người phát ra công kích.
Đây chính là uy lực quân trận.
Trong thế giới văn minh võ đạo hưng thịnh, quân đội được giao cho lực lượng mới.
Hèn gì Thần Đình phương đông, các thế lực đỉnh cao Thần Ân đại lục đều dùng hình thức quân đội tổ chức lực lượng võ trang. Đúng là so sánh với tán tu, tông môn bình thường thì qunâ đội tổ chức nghiêm ngặt, hành động thống nhất phát huy lực lượng càng lớn hơn.
Dưới tình huống bình thường, một vị cường giả thần cảnh đồ sát mấy vạn cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh là dễ như húp cháo. Nhưng nếu một đội quân chiến trăng do mấy vạn cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh tập hợp thì thắng thua khó đoán, dù cuối cùng cường giả thần cảnh thắng cũng là thắng thảm.
Nhận ra điều này, mọi người không xem thường lực lượng của quân đội nữa.
Phía trước.
Rốt cuộc đến binh đao va chạm, chiến tướng giáp trắng và Thần tướng Hắc Giáp Quân xông vào chiến trường.
Chớp mắt binh sĩ hai bên như nước lũ trắng và đen mạnh va chạm, với tình huống này thì chiến trận lớn khó thể vận chuyển chính xác. Chiến trận, trận pháp hợp kích loại nhỏ hàng chục, hàng trăm bắt đầu phát huy tác dụng.
Chưởng môn Thanh Vân tông hỏi:
- Cần chúng ta ra tay không?
Đinh Hồng Lệ lắc đầu, nói với tất cả:
- Chúng ta có chuyện quan trọng hơn cần làm, không thể để đại quân Thần Đình phương đông bám chân. Chúng ta cần nhanh chóng xuyên qua chiến trường, chuyện chỗ này cứ giao cho Ngân Tuyết quân đoàn, bọn họ biết nên làm như thế nào. Các vị, chúng ta đi.
Đinh Hồng Lệ dứt lời biến thành cầu vồng xông vào chiến trường hỗn loạn.
- Giết qua!
Có kẻ rống to.
Mấy chục cường giả thần cảnh biến thành luồng sáng, như dao nung đỏ nhẹ nhàng đâm thủng chiến trường. Khi chiến trận quân đội cỡ lớn không thể vận chuyển thì cường giả thần cảnh là tồn tại cường giả bình thường không thể ngăn cản.
Vù vù vù vù vù!
Từng kình kí đánh vào hư không, bốn phía là tiếng giết rung trời.
Ban đầu hoảng loạn qua đi, Hắc Giáp Quân Thần Đình phương đông thể hiện ra mặt mạnh mẽ của mình, cộng với số người nhiều dần ngăn được Ngân Tuyết quân đoàn công kích. Liên tục có người ngã xuống, sinh mệnh cường giả trong chiến trường này như lúa dưới lưỡi liềm nông dân, không khác gì sinh linh bình thường.
Có mấy cường giả thần cảnh thấy tình huống này kiềm không được muốn giúp đỡ Ngân Tuyết quân đoàn.
Đinh Hồng Lệ ngăn họ lại, nói:
- Đừng tham gia chiến đấu nơi này, giấu hơi thở lẻn qua, đây không phải chiến trường của các ngươi.
Mọi người biến thành ánh sáng cắt đứt khung trời, xông vào tầng mây vượt qua chiến trường.
*****
Ngoái đầu nhìn lại, màu đen và trắng như kẻ thù vĩnh viễn dây dưa trong thiên địa, mỗi giây mỗi phút có sinh mệnh mất đi. Nỗi lòng Đinh Hạo phức tạp, đối với võ giả mặc giáp trắng có lẽ tín niệm vững chắc trong lòng có thể giúp bọn họ lấy ít thắng nhiều. Tạm thời không nhìn ra được kết quả cuối cùng của chiến trường này.
* * *
Sau một canh giờ.
Một lòng chảo đen to lớn xuất hiện trước mắt mọi người, nhìn tư xa như miệng cự thú khủng bố, tối tăm chĩa lên trời. Không biết diện tích lớn bao nhiêu, với thị lực của mọi người nhưng không thể cuối hay mép lòng chảo.
Đinh Hồng Lệ đứng trong không trung chỉ xuống lòng chảo vô cùng tận, nói:
- Nơi này là trung tâm ác quỷ đạo, có người gọi nó là Hố Ác Quỷ, ranh giới của nó là trời sao vô ngần, tầng xám hỗn độn, có lẽ là chỗ đứt của đại lục.
Đinh Hồng Lệ nghiêm túc nói:
- Ngạ quỷ đạo sớm suy sụp hoang tàn, không có nguy hiểm, nhưng Hố Ác Quỷ không tầm thường, là nơi rất nguy hiểm, tuyệt địa, cấm địa trong Hố Ác Quỷ. Nghe nói năm xưa khi luân hồi đứt đoạn, một số chí tôn trong ngạ quỷ đạo rút vào Hố Ác Quỷ, không biết đã thủ vững nhiều năm mới dần diệt tuyệt. Đương nhiên còn có một cách nói khác là trong Hố Ác Quỷ vẫn có ác quy sống sót, vào đó khó đoán sống chết. Các vị hãy cẩn thận, sức mạnh hắc ám tại đây mạnh mẽ hơn bên ngoài rất nhiều.
Nhiều cường giả thần cảnh nhìn gió đen vù vù, hố đen như mực ăn mòn, biểu tình trầm trọng.
Mấy vạn năm qua các đại tông môn tìm kiếm mọi cơ hội thành tiên, cường giả thần cảnh có địa vị cao nên tất nhiên nghe truyền thuyết về ngạ quỷ đạo, Hố Ác Quỷ, biết lợi hại thế nào.
Thực lực đến cảnh giới như cường giả thần cảnh truy cầu bất tử thành tiên, cơ hội đặt ngay trước mắt sao bọn họ chịu rút lui bỏ qua?
- Đi!
Thấy các cường giả thần cảnh đồng lòng thì Đinh Hồng Lệ không nói thêm, vẫn là người đầu tiên dẫn đường lao xuống dưới.
Khi các cường giả thần cảnh xông vào gió lạnh ăn mòn, mỗi người cảm thấy dựng đứng lông tơ. Bọn họ vận chuyển huyền khí hộ thể, sức mạnh hắc ám khiến người nghẹt thở. Đinh Hạo đè vai Cuồng Đao Trương Phàm, thiếu niên thợ săn dùng thể tu bước vào thần cảnh hơi yếu thế trong hoàn cảnh này.
Bên dưới dần có năng lượng nóng cháy.
Mọi người vào sâu trong lòng chảo gần vạn thước, gió lạnh ăn mòn biến mất, ánh sáng đỏ ập vào mặt, tiếng dung nham chảy ầm ầm truyền đến. Trước mắt các cường giả thần cảnh là môi trường kỳ lạ. Đá đen, dung nham đỏ kết hợp lại thành thế giới hai màu. Dung nham cuồn cuộn như nước lũ chạy chồm trong lòng sông. Nhìn từ xa có thể thấy thác nước dung nham đổ ầm ầm xuống chỗ sâu hơn.
Đinh Hồng Lệ ngừng lại, mọi người đứng im theo.
Bởi vì trong lũ dung nham có một chiếc thuyền gỗ màu xanh bềnh bồng. Không biết chất liệu gỗ gì tạo con thuyền không bị hao tổn trong dung nham khủng bố này, thuyền phát ra ánh sáng xanh mông lung, xuất trần.
Một người mặc áo tơi ngồi ở mũi thuyền, tay cầm cần câu. Sợi tơ dài chìm vào dung nham, sự quỷ dị và bình tĩnh hài hòa.
Câu cá trong dung nham?
Vớ vẩn thật, có sinh vật nào sống được trong dung nham?
Chiếc thuyền con màu xanh thả neo trong lũ dung nham, bập bềnh nhưng chưa từng trôi theo dòng nước. Người mặc áo tơi có tiên khí xuất trần, hình ảnh quỷ quyệt, tiếng thác nước dung nham ầm ầm dần biến mất.
Một cường giả thần cảnh hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Là ai ở đây giả thần giả quỷ?
Cường giả thần cảnh mới dứt lời.
Vù vù vù vù vù!
Cổ tay người mặc áo tơi trên thuyền xanh vung lên, một tiên ảnh chợt lóe, cần câu vung. Một con cẩm lý đỏ rực bị câu lên khỏi lũ dung nham, vùng vẫy ở giữa không trung. Người mặc áo tơi trên thuyền xanh há mồm hút một cái, cẩm lý đỏ rực rơi vào miệng gã.
Cái này... Trong dung nham có cẩm lý thật sao?
- Không đúng, cẩm lý không phải ính vật tự nhiên mà là...
Thiên nhãn võ đạo của Đinh Hạo đã có thành tựu, trong khoảnh khắc nhìn rõ ràng cẩm lý là tinh hoa lẻ, tinh linh nguyên tố hỏa hệ hiếm thấy, tinh phách lửa gần với lực lượng căn nguyên, vô cùng hiếm thấy. Đối với kẻ tu luyện huyền khí hỏa hệ thì nó chính là thánh vật.
Không ngờ trong dung nham lửa dựng dục ra thần vật như vậy.
Đại ma vương Tà Nguyệt vốn nửa mê nửa tỉnh thấy vậy mắt sáng lên, duỗi người nhảy đến gần bờ sông, mũi hít hà.
Đại ma vương Tà Nguyệt chảy nước miếng nói:
- Meo, ha ha ha ha ha ha! Cá nhiều quá, ta ngửi được mùi ngon. Nhân sủng, mau tới bắt cá giúp ta!
Đinh Hạo che mặt.
Mấy người khác bật cười.
Không khí nặng nề bị con mèo mập hề xóa tan.
Đại ma vương Tà Nguyệt mặc kệ biểu tình của người khác, cẩn thận thò móng vuốt cảm nhận nhiệt độ ròi reo lên, nhảy xuống nước lũ dung nham.
Một số cường giả thần cảnh thầm giật mình.
Có một số cường giả thần cảnh không biết lai lịch đại ma vương Tà Nguyệt thế mới hiểu mèo ngốc đáng yêu luôn theo bên cạnh Đinh Hạo có thực lực khủng khiếp như vậy. Nên biết độ nóng dung nham rất đáng sợ, cường giả cảnh giới Võ Thánh cảnh rơi vào đó sẽ bị hòa tan ngay.
Một cường giả thần cảnh tới bên bờ nhìn chằm chằm người mặc áo tơi bí ẩn trên thuyền xanh, hỏi:
- Các hạ là ai?
Nhưng đáp lại cường giả thần cảnh là một tiên ảnh dài nhanh như chớp.
Người mặc áo tơi bí ẩn không nói không rằng, cổ tay rung lên. Cần câu bay hướng kỳ lạ vượt qua khoảng cách không gian chém vỡ tầng tầng hư không giết tới.
- Ngươi... Muốn chết!
Cường giả thần cảnh hỏi chuyện vừa kinh vừa giận, gã có thân phận cao thế nào? Cường giả thần cảnh hừ lạnh một tiếng, hai tay vỗ, huyền khí hùng hồn dâng lên, bàn tay như đao chém hướng cần câu.
Bùm!
Lực lượng cường đại nổ tung trong không trung.
Cường giả thần cảnh rên rỉ, biểu tình kinh hoàng thụt lùi, một tay vịn cổ tay phải, máu chảy ròng ròng. Àn tay phải cường giả thần cảnh bị dây câu quấn cắt đứt rơi xuống đất.
Ngay lúc đánh nhau cường giả thần cảnh đã chịu thiệt lớn.
Mọi người rung động.
Cường giả thần cảnh này tên là Lam Tinh, một người thành danh đã lâu trong Bắc Vực, thực lực trên nhất khiếu thần cảnh. Gã nổi tiếng như cồn nhưng không ngờ mới đánh một chiêu đã đứt tay, người mặc áo tơi bí ẩn trên thuyền con màu xanh có thực lực hơi kinh khủng.
Đinh Hồng Lệ biểu tình nghiêm túc hỏi:
- Các hạ chặn đường tại đây không lẽ là một trong Thập Nhị Ám Sử?
Trên thuyền con màu xanh, người mặc áo tơi bí ẩn cười to, cần câu vung lên, tiếng kêu vù vù làm tim người đau nhói. Dây câu lại câu được một con cẩm lý đỏ rực trong dung nham cuồn cuộn, há mồm nuốt. Người mặc áo tơi bí ẩn bỗng ngoái đầu lại.
Khuôn mặt dưới mũ rơm ẩn trong bóng tối mơ hồ không rõ, cảm giác quái dị.
- Trước sông diệt tuyệt, chỉ chết không sống, ta sinh sinh, ngươi chết chết.
Giọng nói âm u vang vọng bên trên dung nham như u hồn nguyền rủa, tràn ngập sát ý khiến người lạnh gáy.
← Ch. 1151 | Ch. 1153 → |