Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1113

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1113: Bằng hữu của ta
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Đinh Hạo từng có duyên gặp mặt công chúa nhân ngư hải tộc mấy lần, ấn tượng không tệ, miễn cưỡng xem như một phần ba bằng hữu. Nhưng nếu hải tộc thật sự xâm lăng Nam Hoang thì Đinh Hạo tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, hắn sẽ đứng về phe nhân loại Nam Hoang.

Đinh Hạo quan sát sơ phát hiện tình huống phức tạp hơn hắn nghĩ.

Bởi vì hải tộc chia làm mấy phe tàn sát lẫn nhau.

Có giao nhân gọi sóng đứng ở đầu ngọn sóng vung cây đinh ba hải vương thúc giục sóng biển ngập trời, không ngừng nhấn chìm đại quân nhân loại. Có chiến sĩ mỹ nhân ngư xinh đẹp phát ra tiếng ca ủng hộ chiến sĩ anh dũng chiến đấu, xua tan tầng tầng sóng dữ.

Một phần hải tộc và nhân loại hợp tác đối phó phe hải tộc và nhân loại khác.

Yêu tộc cũng lẫn vào đó.

- Hình như giao nhân đang công kích nhân ngư tộc, hai bên đều có nhân tộc hợp tác.

Lý Y Nhược nhẹ giọng nói:

- Có vẻ nhân tộc Nam Hoang không đoàn kết như Bắc Vực, đã chia ra mấy trận doanh, chọn minh hữu khác nhau. Hạo ca ca, chúng ta giúp bên nào?

Đinh Hạo là người ghi hận, nói:

- Ha ha, đương nhiên là mỗi bên tét mông năm mươi cái, dám công kích chúng ta?

- Két két két két két!

Từ khi cá heo nhỏ Manh Manh đến Nam Hoang thì rất hưng phấn, nó càng thích thế giới nước hơn. Cá heo nhỏ Manh Manh nghe Đinh Hạo nói, phun mấy trăm bong bóng lên trời.

Chớp mắt hai phe chiến đấu đều có kẻ bị nhốt trong bong bóng.

Tình huống trở nên buồn cười.

Những bong bóng màu vàng không có sức nặng trôi nổi trong không trung làm các cường giả bị nhốt bên trong đầu váng mắt hoa, điên cuồng giãy dụa nhưng không thể đâm thủng màn nước mỏng manh. Bọn họ va chạm vào màn nước phát ra tiếng bộp bộp.

- Là ai?

- Đây là cái gì?

Hai phe đánh nhau giật nảy mình, lực lượng kỳ lạ khiến bọn họ không hiểu ra sao.

Đinh Hạo cười phá lên.

Đinh Hạo lắc người từ chiến hạm số hiệu Viễn Phàm bay ra ngoài.

Đinh Hạo đứng trong không trung, quát to:

- Dừng tay đi, ta có lời muốn hỏi!

- Ngươi là cái thứ gì?

- Tiểu tử từ đâu chu ỉa dám nhúng tay vào chuyện của chúng ta?

- Ha ha ha ha ha ha! Dân bản xứ thú vị, chiến sự của thất hải thủy tộc ta có cửa cho thứ như ngươi hỏi sao?

- Không muốn chết thì mau cút!

Các tiếng mắng phát ra từ trận doanh khác nhau, hai bên đánh nhau đỏ mắt sao có thể nể mặt khách không mời Đinh Hạo?

Đinh Hạo không nói gì.

Đinh Hạo lắc người bay lên cao, huyền khí trong người gầm rống. Trong thiên địa vang tiếng đao kiếm ngâm nga, kiếm ý, đao ý màu trắng và bạc biến thành từng luồng sáng quay quanh thân thể Đinh Hạo. Tất cả sinh linh cảm thấy thanh niên chợt khựng người như hòa cùng hư không, có khí thế khó tả.

Lực lượng khủng bố phóng ra từ người Đinh Hạo.

Đinh Hạo chỉ tay một cái, một luồng kiếm khi trắng rực rỡ bắn ra chém vào vùng nước bên dưới.

Các sinh linh chưa kịp phản ứng lại thì bỗng nhiên...

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!

Tiếng hàn băng ngưng kết giòn vang.

Có người kinh kêu:

- Đó là... Cái gì?

Người đó chỉ vào mặt nước.

Mọi người nhìn theo ánh mắt kẻ đó, nơi bị kiếm khí chém qua làm trung tâm, mặt nước mênh mông kết băng. Từng băng hoa trắng thay thế sóng dập dềnh, sóng dâng lên hóa thành đỉnh băng, mặt nước trũng xuống thì biến thành băng cốc. Bọt nước bắn lên chưa rơi xuống đã hòa thành băng nham đập mạnh vào mặt băng, băng vụn tứ tán.

Từng chiếc thuyền bị đóng băng trong nước.

Cường giả sinh linh chưa kịp rời khỏi mặt nước nửa người bị đông trong tầng băng, bọn họ kinh hoàng vùng vẫy. Thực lực như bọn họ nhưng không kịp phản ứng.

Tình hình đóng băng kỳ lạ này lan nhanh ra, tốc độ mau chóng.

Chỉ trong khoảnh khắc mặt nước mấy trăm dặm biến thành băng vực lấp lánh.

Trong không trung có gió bắc rít gào, bông tuyết to cỡ bàn tay như tinh linh nhảy múa trong gió.

Vù vù vù vù vù!

Bông tuyết bay qua.

Có một cường giả cảnh giới Võ Thánh cảnh hét đau, cánh tay bị hao tuyết xẹt qua phun máu. Góc cạnh bông tuyết nhìn như yếu ớt, vô hại nhưng bén cỡ thần binh lợi khí dễ dàng phá kình khí phòng thân của cường giả Võ Thánh cảnh, rạch da gã.

Các sinh linh vô cùng khủng hoảng, vội thụt lùi sợ bị bông tuyết chém trúng.

Đám võ giả cường giả ban đầu hùng hổ giờ sợ đến mặt trắng bệch thụt lùi ra sau, sợ bị Đinh Hạo chú ý thấy. Lúc này là đồ ngốc cũng hiểu thanh niên đột nhiên xuất hiện thật ra là một cường giả rất kinh khủng, ít nhất có tu vi thần cảnh, một ý niệm có thể đồ sát gần hết hai phe chiến tranh.

Bọn họ không thể trêu vào loại tồn tại như vậy.

- Bây giờ có thể ngừng lại đáp câu hỏi của ta được chưa?

Ánh mắt Đinh Hạo thản nhiên nhưng không ai dám đối diện, bị hắn liếc một cái đã sợ teo tim.

Một thiếu nữ nhân ngư tộc cầm đinh ba hải vương màu trắng bạc đứng ra, vẻ mặt kính sợ nhìn Đinh Hạo, hỏi:

- Các hạ... Các hạ là ai?

Thiếu nữ nhân ngư tộc có mái tóc dài màu cam óng mượt tỏa sáng dưới ánh nắng, khuôn mặt rất đẹp, ngây thơ, xinh đẹ phút hồn người.

Đinh Hạo không đáp lời thiếu nữ nhân ngư tộc, hỏi:

- Chỗ này là đâu?

Các sinh linh ngây người.

Sao cường giả thực lực kinh thiên này không biết mình đang ở đâu? Hay là hắn không phải người Nam Hoang?

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc cẩn thận đáp:

- Tiền bối, chỗ này là Hồ Châu Nam Hoang.

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc là thủ lĩnh một phe thế lực dẫn dắt nhân ngư tộc và một phần nhân loại, gặp thế lực giao nhân vây công, đang trong tình huống khốn khó. Bây giờ thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc sợ bị Đinh Hạo giận chó đánh mèo nên không dám chậm trễ hắn.

Trong chiến trường này không có cường giả thần cảnh tọa trấn, nếu Đinh Hạo hành động là cả đám không có đường thoát.

Hồ Châu Nam Hoang?

Đinh Hạo nhớ lại lúc trước gian thương Thiên Xu đại gia hình như có nhắc đến địa danh này.

Nam Hoang giống như Bắc Vực, Trung Thổ Thần Châu, Nam Vực cũng là một vùng đất mênh mông vô ngần chia châu vực khác nhau. Hồ Châu là châu vực Nam Hoang gần với Trung Thổ Thần Châu nhất, chỉ là một châu nhỏ, cách Thiên phủ nơi Mạc Hoàng thế gia cư ngụ vài châu.

Đinh Hạo hỏi:

- Nếu đi Thiên Châu cần đi hướng nào?

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc ngẩn ngơ, nàng không quá hiểu biết Nam Hoang. Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc nhìn thanh niên khoảng hai mươi tuổi đứng bên cạnh, biểu tình ý hỏi. Thanh niên này chắc là võ giả nhân loại Nam Hoang, mày rậm mắt to, thân hình vạm vỡ, da nâu có vẻ chân chất, dáng tin.

Thanh niên mày rậm mắt to vội nói:

- Từ đây đi hướng đông nam, qua mười một châu như Thủy Châu, Hoàng Châu, Cung Châu, Thính Châu, Ốc Đảo là sẽ tới Thiên Châu.

Đinh Hạo ngoái đầu nhìn Lý Y Nhược đứng trên chiến hạm số hiệu Viễn Phàm.

Trong các cặp mắt kinh diễm của sinh linh, Lý Y Nhược cười gật đầu với Đinh Hạo ý bảo mình đã nhớ kỹ.

- Đa tạ hai vị.

Đinh Hạo lắc người mang theo cá heo nhỏ Manh Manh trở về chiến hạm số hiệu Viễn Phàm.

*****

Chiến hạm đen Thần Đình phát ra tiếng nổ trầm thấp chậm rãi tiến tới, như cự thú rẽ hư không. Thân chiến hạm màu đen phản chiếu ánh sáng sắc lạnh dưới ánh nắng, tài tạo chiến hạm của Thần Đình phương đông đúng là quỷ phủ thần công. Chiến hạm số hiệu Viễn Phàm tràn ngập mỹ cảm bạo lực, các sinh linh thế mới chú ý thấy chiến hạm từng bị bọn họ công kích không tầm thường.

Các sinh linh mong chờ sát thần mau rời đi.

Tốc độ chiến hạm số hiệu Viễn Phàm ngày càng nhanh.

Trái tim nhiều người treo cao thả lỏng.

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc bị bao vây vào giữa, tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Thanh niên mày rậm mắt to da nâu nhạy bén nhận ra điều này, biểu tình căm hạn nhưng không trốn. Thanh niên mày rậm mắt to da nâu đứng sát bên thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, tay cầm tay thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, đôi mắt dịu dàng.

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc mỉm cười, khóe môi cong lên thê lương, không chống cự nữa.

Nếu tình cảm này không được hai tộc chấp nhận, đã định bị người khinh bỉ, nếu có thể cùng người yêu chết chung cũng xem như hạnh phúc lớn nhất. Trốn lâu như vậy làm họ rất mệt, chẳng bằng ôm nhau ngủ say trong bóng tối.

- Tiền bối, chờ một chút, chúng ta...

Thanh niên mày rậm mắt to da nâu nhìn chiến hạm số hiệu Viễn Phàm bay phía xa, giơ tay muốn nói gì nhưng tốc độ chiến hạm đen quá nhanh, không có ý định ngừng lại. Thanh niên mày rậm mắt to da nâu ôm hy vọng rơi vào hầm băng.

Ngay khi thanh niên mày rậm mắt to da nâu tuyệt vọng, gã mơ hồ thấy nữ nhân xinh đẹp như Cửu Thiên Huyền Nữ đứng bên mép chiến hạm số hiệu Viễn Phàm nói nhỏ vào tai thanh niên áo xanh thực lực kinh người, sau đó chỉ vào nhóm thanh niên mày rậm mắt to da nâu.

Chính lúc này.

Trên chiến hạm số hiệu Viễn Phàm truyền ra giọng của Đinh Hạo:

- Đa tạ hai vị chỉ đường, sau này chúng ta là bằng hữu. Con người ta khá là bao che, nếu có ai dám khi dễ bằng hữu của ta thì đừng trách ta lạt thủ vô tình.

Đinh Hạo dứt lời.

Vù vù vù vù vù!

Thân chiến hạm số hiệu Viễn Phàm rung lắc, chớp mắt chui vào hư không, biến mất.

Đám người Đinh Hạo rời đi, một luồng gió nhẹ nhàng thổi qua thiên địa. Mặt nước kết băng bỗng khuếch tán, sóng phập phồng, tĩnh lặng thành động. Thuyền và cường giả sinh linh bị đóng băng lấy lại tự do, tiếng sóng biển gầm rống quen thuộc vang bên tai mọi người.

Nếu không phải trong không khí còn sót lại lạnh lẽo thì mọi người sẽ nghĩ mới rồi chỉ là ảo giác.

Yên tĩnh một lát sau các sinh linh lại trở về với chiến trường.

- Đừng để chúng chạy thoát!

- Ha ha ha ha ha ha! Ngay cả nhân ngư tộc cũng không tha cho các ngươi, hãy giao cửu thiên thương long đỉnh ra đây, cho các ngươi toàn thây.

- Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta muốn cửu thiên thương long đỉnh, cũng muốn người. Ha ha ha ha ha ha! Bắt sống công chúa nhân ngư tộc yểu điệu, chờ ta về tộc sẽ là công lớn. Từ đường giao nhân tộc ta còn thiếu một nhân ngư tộc quét dọn.

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, mấy ngàn chiến sĩ thuộc hạ, thanh niên mày rậm mắt to da nâu giúp đỡ bị mấy vạn kẻ thù bao vây vào giữa.

Ban đầu có người sợ lời Đinh Hạo để lại, ngần ngừ không dám ra tay.

Một cường giả giao nhân tộc cười khẩy nói:

- Hừ! Sợ cái gì? Tuy hắn lợi hại nhưng đã đi.

Cường giả giao nhân tộc vung loan đao, khống chế sóng nước gai băng công kích nhân ngư tộc bị bao vây chính giữa. Cường giả giao nhân tộc này là một đỉnh cường giả thánh nhân cảnh, ra tay mạnh mẽ, thế không thể đỡ.

Mấy người khác xung phong theo.

- Giết!

Nhưng lúc này một mảnh kiếm quang trắng rực rỡ bắn tung ra chợt lóe trong không trung.

Phụt!

Máu phun ra.

Cường giả nhân ngư tộc đỉnh Thánh nhân cảnh cứng người lại, trán gã phun ra vòi máu, cơ thể nổ tung thành từng khối rơi xuống nước, chết ngắc.

Đám người xung phong khựng lại.

Vẻ mặt mọi người tràn ngập giật mình, sợ hãi.

Bọn họ ngẫm lại lời Đinh Hạo đã nói, đây không phải câu hăm dọa nhẹ hẫng mà cảnh cáo thật, là quy tắc một vị cường giả thần cảnh lập ra. Muốn phá hỏng quy tắc tức là khiêu chiến thần kinh chí tôn, sẽ phải gánh chịu sức mạnh từ cường giả thần cảnh.

Cường giả nhân ngư tộc đỉnh Thánh nhân cảnh không có chút chống cự đã bị giết ngay chính là bằng chứng sống.

Nhiều người lòng tràn ngập sát ý bây giờ thụt lùi, sợ kiếm quang khủng bố kia lại xuất hiện. Bọn họ tự hỏi lòng thực lực thua kém cường giả nhân ngư tộc đỉnh Thánh nhân cảnh, tuyệt đối không đỡ nổi một kiếm truy hồn.

Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, thanh niên mày rậm mắt to da nâu vốn tuyệt vọng nay biểu tình hưng phấn, mừng rỡ, vô cùng kích động. Thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, thanh niên da nâu nhìn hướng đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược biến mất, trong mắt tràn ngập cảm kích.

Thanh niên mày rậm mắt to da nâu, thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc tìm được đường sống trong cõi chết, không ngờ sẽ có biến cố như vậy. Chỉ thuận miệng đáp hai vấn đề đã được một vị chí tôn thần cảnh kết bạn, ít nhất trong khoảnh khắc này các phe phái vây giết thiếu nữ xinh đẹp nhân ngư tộc, thanh niên mày rậm mắt to da nâu tuyệt đối không dám xuống tay.

Lại là một tháng sau.

Đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, thể tu Hãn Hải sâm lâm lặn lội đường xa, trên đường đi gặp nhiều chiến loại.

Chiến hạm số hiệu Viễn Phàm nhiều lần bị cuốn vào chiến trường khủng bố may mắn có kinh không hiểm đến biên cảnh Thiên Châu Nam Hoang.

Đinh Hạo rất là cảm thán khi chứng kiến những gì trên đường đi.

Nam Hoang bây giờ hoàn toàn chìm trong trạng thái hỗn loạn, không trật tự, còn điên cuồng hơn Bắc Vực. Chiến loại sát phạt khắp nơi, nhân loại Nam Hoang không đoàn kết như Bắc Vực, chia rẽ thành nhiều thế lực, hoặc đầu vào thế lực Thần Ân đại lục khác nhau. Yêu tộc Nam Hoang cũng tương tự.

Bởi vì kẻ xâm nhập Thần Ân đại lục chia làm nhièu thế lực, hải tộc thất hải Thần Ân đại lục không thống nhất. Trừ nhân ngư tộc, giao nhân tộc ra còn có thú tộc, hải long tộc, cuồng sa tộc vân vân. Những thế lực này đều giáng xuống Vô Tận đại lục, tìm người đại diễn trong Nam Hoang để bồi dưỡng, nâng đỡ, dứng sau lưng giúp đỡ, châm lửa góp gió, khống chế thế lực các phương.

Điều này khiến Nam Hoang vốn đã rất hỗn loạn càng chìm trong phân tranh vô tận.

Có vài lần Đinh Hạo giận dữ rút kiếm giết nhiều cường giả Thần Ân đại lục tác uy tác phúc, hung tàn hiếu sát.

Đáng tiếc như muối bỏ biển, nơi này không phải Bắc Vực, Đinh Hạo không có danh tiếng trong Nam Hoang, không có sức ảnh hưởng, hiệu triệu kêu một cái là ngàn người theo. Đinh Hạo không có bằng hữu tại đây, dựa vào sức bản thân không thể thay đổi tình huống hỗn loạn trong Nam Hoang.

Tình trạng chiến loạn khiến Đinh Hạo càng lo lắng an toàn của Đinh Khả Nhi, hận không thể lập tức đến Thiên Châu ngay, tìm gian thương Thiên Xu đại gia hỏi rõ tung tích muội muội.

Đinh Hạo nhớ lại tin tứ về Thiên Châu, cảm thán rằng:

- Tuy Thiên Châu chỉ là một trong mấy chục châu của Nam Hoang nhưng diện tích chiếm một phần mười Nam Vực, lớn nhất các châu.

Chương (1-1254)