← Ch.0939 | Ch.0941 → |
Trên mặt các đệ tử Thần Kiếm môn lộ vẻ mừng như điên, hận không thể thấy cảnh đám cuồng man bị bẻ gãy nghiền nát chém giết ngay ập tức.
Chưởng môn Thần Kiếm môn vội kể lại sự việc cho cường giả thần cảnh nghe.
Bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau than thở:
- Thật lâu rồi không ai dám can đảm khiêu khích Thần Kiếm môn ta như vậy, bây giờ dân bản xứ trong Hãn Hải sâm lâm dám tới cửa gây sự.
Bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau rắn giọng, đầy sát khí nói:
- Chẳng lẽ thế giới này đã quên Thần Kiếm môn khủng bố rồi sao? Nên cho đám con chuột không biết tự lượng sức mình một bài học!
Bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau dứt lời.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng kiếm quang trắng xé rách hư không đánh hướng Đan Hùng nguyên soái.
Đan Hùng nguyên soái kinh sợ.
Đây là kiếm khí vượt xa lực lượng đan dược, Đan Hùng nguyên soái ở ngoài trăm thước đã thấy đau nhức tê dại. Dù Đan Hùng có độ mạnh thể tu thánh nhân cảnh nhưng trong chớp mắt này cảm giác mình yếu ớt như khúc gỗ mục, bị kiếm khí tới gần sẽ chết chắc.
Ngoài người Đan Hùng nguyên soái tràn ra từng vệt máu.
Đan Hùng nguyên soái bị kiếm khí tỏa định, không thể tránh né.
Đang lúc Đan Hùng nguyên soái chờ chết thì một luồng đao ý đao khí lửa bay ra từ xe ngựa kim loại lửa to lớn, đến sau mà tới trước va chạm vào kiếm trắng. Trên bầu trời nở tung đốm lửa trắng và vàng như pháo hoa xinh đẹp.
Đinh Hạo ôm Đinh Thiên Sương chậm rãi bước ra khỏi xe ngựa kim loại lửa to lớn, đứng trên càng xe.
- Như thế nào? Thần Kiếm môn ghê gớm lắm sao?
Tay trái Đinh Hạo cầm thanh ma đao đen, cười khinh thường nói:
- Xem ra Hãn Hải sâm lâm ngủ đông quá dài nên thế giới này đã quên các thể tu cường đại. Một Thần Kiếm môn nho nhỏ cũng dám khiêu khích Thiên bộ lạc Hãn Hải sâm lâm ta!
Lời nói tương tự, càng kiêu ngạo hơn, Đinh Hạo đáp trả lại bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau.
Trán Đan Hùng nguyên soái toát mồ hôi lạnh, gã vừa đi dạo qua cửa địa ngục, nghĩ mà sợ. Cường giả thần cảnh khủng bố thể hiện rõ ràng. Đan Hùng nguyên soái là cường giả trong Võ Thánh cảnh nhưng đối diện lão tổ tông của Thần Kiếm môn lại chẳng có chút sức đánh lại, yếu ớt như con kiếm.
Điều này cũng chứng minh thực lực của Đinh Hạo.
Thong dong chặn một kích của cường giả thần cảnh làm Đan Hùng nguyên soái càng tin tưởng vào thực lực Đinh Hạo, khiến gã kiên quyết đi theo hắn làm việc.
Mấy ngàn cường giả thể tu Hãn Hải sâm lâm gầm lên:
- Thiên Tôn! Thiên Tôn! Thiên Tôn!
Vốn bởi vì cường giả thần cảnh xuất hiện khiến sĩ khí liên quân Thiên bộ lạc bị áp chế, nhưng lời Đinh Hạo nói đốt cháy ngọn lửa trong lòng bọn họ.
Cho đến nay các chiến sĩ Hãn Hải sâm lâm bị xem như người rừng, cảm xúc đó như núi lửa bị nén chặt nhiều năm rốt cuộc thấy khe nứt trên mặt đất hùng dũng phun trào ra.
Đối diện khí thế đó, người Thần Kiếm môn biến sắc mặt.
Bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau phát ra hai ánh sáng bạc như tia chớp, thi triển đồng thuật kỳ dị muốn nhìn thấu Đinh Hạo.
Đinh Hạo hừ lạnh, thức hải vận chuyển, bí pháp Thắng Tự Quyết bùng nổ. Đinh Hạo thúc giục quả cầu ánh sáng vàng trong thức hải.
Khí thế hùng hồn phun trào.
Trán Đinh Hạo tách ra, một con mắt dựng đứng màu vàng như mắt thần mở ra.
Ánh mắt cao quý, nghiêm nghị bắn ra.
Đồng quang của Đinh Hạo, bóng người trong ánh sáng kiếm khí đỏ và trắng giao nhau va chạm nhau, như vật hữu hình khiến hư không xung quanh gợn sóng hòa tan.
Bùm!
Có tiếng cái gì đó vỡ nát.
Đồng quang trắng vỡ vụn, đồng quang vàng thì xẹt qua bóng dáng lão tổ tông của Thần Kiếm môn.
Trong chớp mắt đó Đinh Hạo thấy nửa khuôn mặt đầm đìa máu.
Đúng vậy, chỉ có nửa khuôn mặt.
Dường như lão tổ tông của Thần Kiếm môn bị lực lượng khủng bố gì đó nổ nát đầu, một nửa bị đập nát cỉ còn nửa khuôn mặt. Vị trí mép vết thương có máu mấp máy, xương trắng hếu. Có thể thấy óc trắng, mạch máu đỏ rung rinh.
Quả nhiên lão tổ tông của Thần Kiếm môn bị thương.
Đinh Hạo yên lòng.
Đây chỉ là quá trình ngắn ngủi nhưng người hai phe nín thở.
Các thể tu Hãn Hải sâm lâm hoan hô rầm trời. Đám cường giả Thần Kiếm môn thì biến sắc mặt.
Xem tình hình vừa rồi dường như người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng chiếm ưu thế? Sao có thể! Chưởng môn Thần Kiếm môn không dám tin vào mắt mình. Dao động huyền khí của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng rõ ràng là đê giai Võ Đế cảnh nhưng sao đỡ được đồng thuật của lão tổ tông thần cảnh?
Tĩnh lặng giây lát.
Lão tổ tông của Thần Kiếm môn sắc mặt âm trầm nói:
- Thiên nhãn võ đạo? Thú vị. Chàng trai quá kiêu ngạo, mũi nhọn lộ rõ, dù là thiên tài tuyệt thế cũng sẽ chết yểu.
Đinh Hạo trả đũa:
- Lớn tuổi rồi nếu bị thương thì hãy về dưỡng thương đi, xương già còn tranh cường háo thắng như vậy. Hãy mau rút về tu dưỡng, tránh cho bị thương nặng hơn hộc máu chết thì lỗ vốn.
Trong giọng nói của lão tổ tông của Thần Kiếm môn chất chứa cơn giận:
- Tuy lão phu bị thương nhưng giết ngươi chỉ cần một ý nghĩ.
Đinh Hạo cười to, huyền khí lửa của Tất Phương ở trung đan điền phần ngực chậm rãi rót vào thanh ma đao đen.
Đinh Hạo gằn từng chữ:
- Ngươi đến thử xem.
Thanh ma đao đen kêu vù vù như có ma thần khát máu muốn nhấm nháp máu thịt sinh linh.
Từng ký hiệu máu lấp lánh kỳ dị lóe sáng trên thân thanh ma đao đen, đao tàn phá dần trướng to, hoàn chỉnh. Lực lượng cấm kỵ trong thanh ma đao đen chậm rãi tràn ngập trong thiên địa.
Lão tổ tông của Thần Kiếm môn biến sắc mặt nói:
- Cái gì?
Ánh sáng trắng và đỏ quanh thân lão tổ tông của Thần Kiếm môn như ngọn nến leo lắt trước gió, dao động lúc mạnh lúc yếu.
- Không... Không ngờ... Thanh đao kia... Tuy tàn nhưng... Loại hơi thở này tuyệt đối không sai... Trời ạ, hắn đã quay về sao?
Nỗi sợ hãi như biển cả nhấn chìm lão tổ tông của Thần Kiếm môn.
Người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có lai lịch gì?
Tại sao người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng cầm thanh đao kia?
Xem bộ dáng thì người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng có thể sử dụng lực lượng thanh đao?
Dù thế nào tuyệt đối không thể đối địch với người này, vì lực lượng sau lưng thanh đao kia lão tổ tông và Thần Kiếm môn không có cơ may xúc phạm được.
Nghĩ đến đây lão tổ tông của Thần Kiếm môn không nói không rằng biến thành luồng sáng biến mất tại chỗ, lão chạy sâu vào Thần Kiếm sơn mạch.
Biến cố làm mọi người bất ngờ.
Bản thân Đinh Hạo cũng không ngờ.
Đinh Hạo sớm cảm ứng được cường giả thần cảnh lão tổ tông của Thần Kiếm môn bị thương, chắc là lúc trước vây công ma tinh chuyển thế đáp xuống Thần Kiếm sơn mạch bị ma tinh chuyển thế công kích. Lão tổ tông của Thần Kiếm môn bị thương rất nặng, nên ánh sáng lực lượng vốn là màu trắng tinh nay xen lẫn sắc đỏ, đó là vì máu, huyết khí chảy ra ngoài.
Thiên nhãn quan sát càng khẳng định điều này.
*****
Vì thế đối mặt cường giả thần cảnh, Đinh Hạo cầm thanh ma đao đen có tin tưởng đấu một trận dù không thắng vẫn bảo đảm liên quân Thiên bộ lạc an toàn rút lui.
Tại sao Đinh Hạo mới kích phát lực lượng thanh ma đao đen thì lão tổ tông của Thần Kiếm môn biết điều bỏ chạy ngay?
Không có lý nào lão tổ tông của Thần Kiếm môn bị lực lượng thanh ma đao đen hù sợ.
Lão tổ tông của Thần Kiếm môn là cường giả thần cảnh, lực lượng cỡ thanh ma đao đen có thể ngăn cản lão nhưng không thể tạo thành uy hiếp trí mạng. Lão tổ tông của Thần Kiếm môn kinh sợ thụt lùi có khi nào là vì...
Không lẽ lão tổ tông của Thần Kiếm môn biết lai lịch của thanh ma đao đen?
Đinh Hạo giật nảy mình.
Thanh ma đao đen là cây đao tàn Đinh Hạo có được trên đường cổ tây du chiến trường bách thánh, lai lịch bí ẩn ngang ngửa với thanh kiếm rỉ sét bí hiểm. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ rất e ngại nó, không lẽ thanh ma đao đen có lai lịch rất kinh người, hù cường giả thần cảnh sợ bay mất ba hồn bảy vía?
Chỗ này là Thần Ân đại lục, lão tổ tông của Thần Kiếm môn nhận ra thanh ma đao đen đáng sợ, hay nó là vật từng ở Thần Ân đại lục?
Các loại suy nghĩ xẹt qua đầu Đinh Hạo.
Cùng lúc đó.
Phía đối diện.
Mặt chưởng môn Thần Kiếm môn trắng bệch, ánh mắt nhìn Đinh Hạo tràn ngập kính sợ và kinh khủng.
Bởi vì mới rồi lão tổ tông của Thần Kiếm môn bỏ đi, một thanh âm vang lên trong đầu chưởng môn Thần Kiếm môn.
- Nhường nhịn.
Là giọng của lão tổ tông của Thần Kiếm môn.
Lần đầu tiên chưởng môn Thần Kiếm môn nghe lão tổ tông nghiêm túc, bất đắc dĩ nói câu này.
Lão tổ tông rõ ràng nói cho chưởng môn Thần Kiếm môn kẻ địch quá đáng sợ, tông môn không thể nào ngăn cản, đừng cứng rắn đối đầu nếu không sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Thần Kiếm môn, tốt nhất là nhường nhịn.
Trời ạ!
Trái tim chưởng môn Thần Kiếm môn run rẩy.
Bọn họ đã chọc phải kẻ địch gì vậy?
Chưởng môn Thần Kiếm môn nuốt nước bọt khan, nhìn Đinh Hạo, cơ mặt cứng đơ.
Chưởng môn Thần Kiếm môn nói:
- Nếu các hạ đã cứu nữ nhi của mình ra thì chuyện tối hôm ay dừng tại đây, Thần Kiếm môn ta cũng bị tổn thương, chúng ta không ai nợ ai.
Chưởng môn Thần Kiếm môn thốt lời, trong không trung vang tiếng ồn ào, kinh kêu.
Lúc trước khi lão tổ tông rời đi, các cao thủ, tông lão, đệ tử Thần Kiếm môn đã có cảm giác không may. Bọn họ nghe chính miệng chưởng môn Thần Kiếm môn hụt hơi nói lời như vậy, vừa giật mình vừa bực tức, biểu tình nhục nhã.
Có người muốn nói gì nhưng thấy mặt chưởng môn Thần Kiếm môn nghiêm khắc, huơ tay ngăn lại không cho ai nói.
Côn Ngọc ngây người, hiểu rằng lão tổ tông đã dặn dò chưởng môn Thần Kiếm môn cái gì.
Lòng Côn Ngọc rung động như sóng dữ.
Đã bao giờ Thần Kiếm môn bị nhục nhã như vậy? Không ngờ Thần Kiếm môn trêu vào kẻ địch như vậy, dù đại quân Thần Đình đánh tới cũng chưa từng thấy chưởng môn Thần Kiếm môn khom lưng luồn gối thế này.
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương trong trẻo nói:
- Ngươi là đồ xấu xa, ăn hiếp mèo và cún con, không thể bỏ qua!
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương ranh mãnh sớm nhìn thấu cục diện.
Đinh Hạo mỉm cười nói:
- Nữ nhi của ta không đồng ý bỏ qua, làm sao bây giờ?
Chưởng môn Thần Kiếm môn rất bực mình, cái gì chó với mèo? Chưởng môn Thần Kiếm môn chưa từng nghĩ đến sẽ vì ăn hiếp chó mèo mà trả giá đắt.
Chưởng môn Thần Kiếm môn cắn răng hỏi:
- Vậy các hạ muốn sao?
Nữ hài tử Đinh Thiên Sương cười tủm tỉm thì thầm vào tai Đinh Hạo.
Đinh Hạo cười to bảo:
- Nghe nói tuyệt kỹ rèn của Thần Kiếm môn thiên hạ vô song, đặc biệt giỏi đúc áo giáp, binh khí. Vậy đi, bồi thường một vạn bộ áo giáp huyền khí, một vạn binh khí huyền khí thì xem như huề nhau.
- Cái gì? Không thể nào!
Chưởng môn Thần Kiếm môn biến sắc mặt từ chối:
- Thần Kiếm môn ta đúng là giỏi đúc áo giáp, binh khí nhưng mấy năm nay tích lũy cộng lại cũng không đủ một vạn bộ. Các hạ quá tham, rõ ràng là đang làm khó người ta!
Chưởng môn Thần Kiếm môn nổi điên, câm điếc ăn hoàng liên.
Chắc chắn là con bé kia nói cho người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng Thần Kiếm môn giỏi đúc áo giáp, binh khí. Nữ hài tử biết là vì lúc trước chưởng môn Thần Kiếm môn dụ dỗ hai đứa trẻ Đinh Thiên Sương, Nhậm Ngã Hành đã chủ động nói ra nội tình của Thần Kiếm môn, đây đúng là tự làm tự chịu.
Đinh Hạo chợt tắt nụ cười, lạnh lùng nói:
- Dưới trướng ta có một vạn đại quân Thiên bộ lạc, đang thiếu vũ khí, áo giáp. Nếu Thần Kiếm môn không muốn giúp người thành đạt thì chúng ta chỉ đành công phá sơn môn, Thần Kiếm môn, tự mình giành lấy.
- Ngươi... !
Chưởng môn Thần Kiếm môn tức giận, mặt đỏ rực:
- Các hạ đừng hiếp người quá đáng!
Đinh Hạo lạnh lùng nói:
- Hiếp người quá đáng chính là Thần Kiếm môn ngươi! Dụ dỗ nx nhi, đồ đệ của ta ra khỏi Hãn Hải sâm lâm, còn muốn xóa ký ức, lợi dụng bọn họ bồi dưỡng thành Chiến thần vô địch gì đó. Hôm nay ta không san bằng Thần Kiếm môn của ngươi đã là nhân từ.
- Nhưng mà...
Chưởng môn Thần Kiếm môn cố nén cơn giận nói:
- Thần Kiếm môn ta thật sự không kiếm đâu ra nhiều áo giáp, binh khí như vậy.
Đinh Hạo mỉm cười, giơ tay lên. Một ngọc bài to cỡ bàn tay bay qua.
Chưởng môn Thần Kiếm môn nhận lấy ngọc bài, quan sát sơ, biến sắc mặt. Ánh mắt chưởng môn Thần Kiếm môn nhìn Đinh Hạo như gặp quỷ, mặt liên tục đổi màu, lúc xanh lúc đỏ, cuối cùng là ủ rũ.
Chưởng môn Thần Kiếm môn thở hắt ra:
- Coi như ngươi giỏi, nhưng Thần Kiếm môn ta năng lực có hạn, không thể một hơi lấy ra nhiều áo giáp, binh khí huyền khí như vậy.
Đinh Hạo cười gian trá:
- Không sao, ta có thể chấp nhận các ngươi chia đợt thanh toán.
Chưởng môn Thần Kiếm môn ngửa đầu thở dài, dứt khoát.
Chưởng môn Thần Kiếm môn bi tráng nói:
- Bây giờ chúng ta chỉ có thể đưa năm ngàn bộ áo giáp, binh khí huyền khí, còn lại năm ngàn... Trong vòng một năm sẽ trả hết, đây là cực hạn của chúng ta.
- Cũng được.
Đinh Hạo vừa lòng gật đầu, nói:
- Lát nữa ta sẽ giao vài bản vẽ cho ngươi, ta muốn các ngươi chế tạo một mớ binh khí, áo giáp theo yêu cầu của ta.
- Nếu vậy thì thời gian sẽ kéo dài thêm.
Chưởng môn Thần Kiếm môn nhíu mày nói:
- Đúc theo thiết kế sẽ tốn nhiều thời gian, tin tưởng các hạ biết điều này.
Đinh Hạo gật đầu, nói:
- Không thể vượt qua một năm rưỡi.
Chưởng môn Thần Kiếm môn bất đắc dĩ nói:
- Có thể.
Đến đây hai bên cò kè mặc cả thành công, hoặc nên nói đó là kết quả viên mãn với Đinh Hạo, còn chưởng môn Thần Kiếm môn thì lòng nhỏ máu.
Đệ tử Thần Kiếm môn mặt xám xịt.
Bọn họ không ngốc, thấy chưởng môn Thần Kiếm môn nén giận, lão tổ tông đều rút lui nói lên lai lịch của người đeo mặt nạ quỷ thanh đồng rất khủng khiếp, bọn họ không thể trêu vào. Trong phút chốc không ai dám lên tiếng nói nhảm.
← Ch. 0939 | Ch. 0941 → |