← Ch.0713 | Ch.0715 → |
Diệt Tuyệt Kiếm tông không uổng là siêu đại tông môn, những người này thoạt trông hơn năm mươi tuổi. Đối với cường giả Tiên Thiên Võ Tông cảnh có tuổi thọ ngàn năm thì năm mươi tuổi tương đương với giai đoạn thiếu niên người thường mà đã đạt đến cảnh giới như vậy, thật khiến người kinh ngạc.
Các tiên nữ nhảy múa trong sân là minh văn khôi lỗi máy móc.
Chúng nó gần giống người thật, nhìn mặt ngoài không có chút sơ hở, đặc biệt là trong sương khói mông lung thật là xinh đẹp hấp dẫn.
Nhưng dùng thần thức quan sát sơ sẽ phát hiện chúng nó không có sự sống, bên dưới lớp da thịt ngọc ngà ẩn giấu mạch lạc minh văn cực kỳ phức tạp thâm ảo. Chúng không đơn giản là vũ cơ khôi lỗi nhảy múa, một khi xảy ra chiến đấu thì chúng sẽ trở thành cỗ máy giết chóc đáng sợ.
Ngay cả Kim Các Kiếm Điện trôi nổi trên áng mây dưới chân Đinh Hạo do tinh pachhs Bạch Vân Tinh Sa, một thần liệu cực kỳ hiếm thấy đúc ra, dùng thủ đoạn minh văn sư thần giai luyện chế, ẩn chứa lực lượng cường đại, cơ quan tầng tầng. Cường giả có cảnh giới Võ Hoàng cảnh cũng rất khó công phá Kim Các Kiếm Điện.
Siêu tông môn đúng là siêu tông môn, thủ đoạn, nội tình như vậy cho dù Vấn Kiếm tông có phát triển mấy ngàn năm cũng bị bỏ xa.
Hơn nữa Đinh Hạo tin tưởng đây chỉ là một góc thực lực của Vấn Kiếm tông.
Nam nhân khôi ngô cằm để râu ngồi ghế bên phải đứng dậy, nâng chén cười to bảo:
- Nghe tiếng đao cuồng kiếm tư chất vô song đã lâu, là nhân kiệt tuyệt thế một thế hệ, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền. Ha ha ha ha ha ha! Đinh huynh đệ, ta kính ngươi một chén.
Đinh Hạo đáp lễ:
- Tư Đồ đại ca quá khen, mời.
Đinh Hạo uống một hớp rượu nồng.
Trừ biết đường ra Đinh Hạo nhớ kỹ mấy thứ khác rất giỏi. Lúc trước khi Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy giới thiệu những người này Đinh Hạo đã ghi nhớ tên, thân phận của họ. Nam nhân râu ria tên là Tư Đồ Không Lâu, đường chủ Tuần Tra Đường của cổ thành Kiếm Đô, xem như tuổi còn trẻ địa vị cao quyền trọng
Tư Đồ Không Lâu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Sảng khoái, ta thích người như vậy.
Khi Đinh Hạo quan sát người khác thì nhiều người cũng đang nhìn hắn.
Một số người vốn không quan tâm Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy tiếp đãi Đinh Hạo nồng nhiệt, cho rằng chỉ là một thiếu niên từ vùng quê hẻo lánh đi ra. Nói dễ nghe chút là người rừng quê mùa, sẽ mạnh đến đâu? Chỉ là một man dân chưa thấy phố thị, vừa đến cổ thành Kiếm Đô rộng lớn này sẽ rụt rè, bỡ ngỡ như nhà quê lên tỉnh.
Nhưng kết quả quan sát khiến bọn họ thay đổi cách nhìn.
Tuy Đinh Hạo đến từ vùng quê xa xôi nhưng đúng là tuấn tú lịch sự, ôn nhuận như ngọc, khiêm hòa nho nhã, khí chất xuất trần như tiên khiến người không chịu nổi tự biết xấu hổ. Xếp Đinh Hạo vào cổ thành Kiếm Đô cũng thuộc loại quý công tử phiên phiên, bọn họ không nhìn thấu được hắn. Đinh Hạo thật làm một nhân vật.
Chính lúc này...
- Ha ha ha ha ha ha! Thì ra đao cuồng kiếm si đồn khoa trương chỉ là một đứa con nít chưa cai sữa. Bạch Tuyền Thủy, đây chính là thiên tài ngươi cảm thấy không bằng sao? Ha ha ha ha ha ha! Mấy năm nay ngươi càng lúc càng hoa mắt ù tai!
Một giọng nói âm trầm xuyên qua kết giới minh văn Kim Các Kiếm Điện truyền vào trong.
Đám người biến sắc mặt, đứng bật dậy.
Một người đánh văng thủ vệ gác ngoài Kim Các Kiếm Điện từng bước một chậm rãi đi tới. Bốn, năm người đi theo sau lưng gã cũng mặc trang phục Diệt Tuyệt Kiếm tông, phát ra lệ khí ngăn cách với không khí vui mừng trong Kim Các Kiếm Điện.
Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy cầm ly rượu, chậm rãi đứng lên nói:
- Thì ra là Bạch Sát sư thúc, không biết sư thúc đại giá đến đây có gì chỉ giáo?
Người dẫn đầu khoảng bảy mươi tuổi, tóc hoa râm, mày đao đen rậm rât lạ. Mắt hẹp dài dưới chân mày bắn ra tia sáng, mũi ưng, thân hình khôi ngô. Kiếm bào màu đỏ như máu nhuộm, quanh người gã có khí lưu đỏ rực lượn lờ như dã thú chực chờ nuốt người, cho người cảm giác cực kỳ nguy hiểm tim đập chân run.
- Nghe nói ngươi đợi được người mình muốn chờ nên ta đến xem, ai ngờ cái gọi là đao cuồng kiếm si... Ha ha ha ha ha ha! Danh không xứng với thật, khiến ta quá thât vọng.
Giọng nói của Bạch Sát chất chứa sát khí âm trầm.
Ánh mắt Bạch Sát nhìn Đinh Hạo chẳng chút che giấu khiêu khích.
Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy bình tĩnh nói:
- Ta nghĩ tình ngươi là sư thúc nên không so đo, ngươi đi xuống đi, để tránh thất lễ trước mặt khách quý, khiến Diệt Tuyệt Kiếm tông ta xấu hổ.
Khi Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy bình tĩnh trở lại thì như một ngọn núi băng.
Bạch Sát cười to bảo:
- Khách quý? Ha ha ha ha ha ha! Thứ con nít chưa mọc lông này mà trở thành khách quý của Diệt Tuyệt Kiếm tông ta? Thật khiến người cười rụng răng.
Mọi người trong Kim Các Kiếm Điện biến sắc mặt.
Cái này là khiêu khích rõ rành rành.
Chính lúc này...
- Ha ha ha ha ha ha! Nếu là sư thúc của Bạch huynh thì ta là vãn bối nên kính một chén.
Đinh Hạo luôn im lặng bỗng từ từ đứng dậy, bưng ly rượu trước mặt từng bước một chậm rãi đi xuống. Đinh Hạo đưa ly hướng Bạch Sát, biểu tình bình tĩnh mời.
Bạch Sát lạnh lùng cười:
- Ngươi là cái thứ gì? Cũng xứng kính rượu cho ta?
Một tay Bạch Sát vỗ vào tay Đinh Hạo.
Ai ngờ Bạch Sát cảm giác như vỗ vào khối tinh thiết, lực phản chấn khiến tay gã tê dại nhưng không làm cổ tay Đinh Hạo nhúc nhích một ly. Rượu trong ly Đinh Hạo cầm không có chút sóng gợn.
- A? Múa búa trước cửa Lỗ Ban.
Bạch Sát ngây người, hiểu ý của Đinh Hạo ngay. Bạch Sát cười to, biểu tình khinh thường. Bàn tay phải Bạch Sát lóe ánh sangs bạc mạnh chém xuống.
- Chỉ uống một ly rượu cớ gì tức giận dữ vậy?
Biểu tình Đinh Hạo bình tĩnh, tay phải cầm ly rượu chậm rãi đưa tới.
Một chưởng của Bạch Sát vỗ vào cổ tay Đinh Hạo vẫn không có hiệu quả gì, không thể đẩy ly rượu trở về ngược lại bị lực lượng siêu cường đại làm gã lảo đảo.
- Tiểu tử giỏi!
Bạch Sát không cười nữa, nguyên cánh tay lóe ánh sáng bạc gồng sức đè cổ tay Đinh Hạo cầm ly rượu.
Làm Bạch Sát giật mình là Đinh Hạo vẫn thoải mái cầm ly rượu, cổ tay chậm rãi nhưng không bị khống chế đẩy tới gần gã. Bạch Sát hết sức phản kích nhưng lực lượng hùng hồn trên cổ tay Đinh Hạo như ngọn núi đổ hướng gã, không thể chống cự.
Mặt Bạch Sát đỏ rần nhìn Đinh Hạo từng chút một đưa ly rượu đến bên môi.
Bạch Sát tức giận quát:
- Ngươi muốn chết!
Bạch Sát định rút kiếm.
Mặt Đinh Hạo bình tĩnh chợt sa sầm, cười nói:
- Nếu tiền bối đã không muốn thì ta không ép.
Cổ tay Đinh Hạo rung lên, giọt rượu như kiếm bén bắn vào mặt Bạch Sát.
Lực lượng vô cùng mạnh mẽ tuôn ra từ cổ tay Đinh Hạo, Bạch Sát rên rỉ, mặt ửng đỏ bị đánh bay ra ngoài. Bạch Sát hộc ngụm máu té xuống bậc thang bên ngoài Kim Các Kiếm Điện.
- Bạch trưởng lão...
- Sư thúc!
Cao thủ đi theo Bạch Sát đến kinh ngạc hét lên, nhanh chóng chạy ra ngoài nâng gã dậy.
*****
Ánh mắt mọi người nhìn Đinh Hạo chất chứa kính sợ, hãi hùng.
Bạch Sát chính là cường giả thế hệ trước Diệt Tuyệt Kiếm tông, tuy không phải đẳng cấp cao nhất trong tông môn nhưng thực lực không giống. Tu vi của Bạch Sát đạt đến cảnh giới tứ khiếu Võ Hoàng cảnh, không ngờ trước mặt thiếu niên này không chịu nổi một kích.
- Tốt, lần này coi như tiểu tử ngươi giỏi. Núi xanh còn đó nước biếc chảy dài, tiểu tử, chúng ta chờ xem!
Bạch Sát lại hộc búng máu, để lại câu hăm dọa rồi dẫn theo thuộc hạ xoay người hóa thành ánh sáng biến mất phía xa.
Trong Kim Các Kiếm Điện trừ Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy ra các kiếm tu khác không dám xem thường Đinh Hạo nữa. Thủ đoạn âm thầm đánh bại Bạch Sát kiểu này bọn họ tự hỏi không thể bắt chước được. Bạch Sát ỷ vào thân phận, cậy già lên mặt, không biết sống chết, mấy năm nay đối đầu với Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy. Bạch Sát cực kỳ cuồng vọng, không ngờ hôm nay chịu thiệt đến mức này.
Yến hội lại trở về tình hình náo nhiệt như trước.
Các cường giả có mặt giành nhau kính rượu cho Đinh Hạo, không khí càng náo nhiệt hơn trước gấp mấy lần.
Nếu nói lúc trước các cường giả nể mặt Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy mới trái lương tâm nịnh nọt Đinh Hạo thì lúc này là kính sợ, thật lòng xem trọng hắn. Một thiên tài trẻ tuổi đánh bại cường giả Võ Hoàng cảnh nhẹ như không, thành tựu tương lai không thể đo lường. Nếu Đinh Hạo không chết yểu thì sẽ là đẳng cấp chí tôn, không ai từ chối làm bằng hữu với người như vậy,
Rượu đến ba tuần, mọi người uống no nê tan cuộc.
Đinh Hạo được sắp xếp nghỉ ngơi trong Kim Các Kiếm Điện.
Kim Các Kiếm Điện thần điện huy hoàng trôi nổi trên bầu trời trong thời gian tiếp theo sẽ là chỗ nghỉ tạm của Đinh Hạo. Diệt Tuyệt Kiếm Ma Bạch Tuyền Thủy rất rộng rãi, rắp xếp cỡ hai mươi đệ tử Diệt Tuyệt Kiếm tông chờ nghe Đinh Hạo sai bảo. Còn có thị nữ trẻ tuổi xinh đẹp hầu hạ cuộc sống Đinh Hạo, tât nhiên bọn họ khôngphải con rối mà là người sống, đều là mỹ thiếu nữ sàn lọc chọn lựa kỹ càng.
Màn đêm buông xuống.
Đi tới lan can, tựa vào lan can trông về phía xa, đập vào mắt là ánh đuốc huy hoàng vô biên vô hạn.
Cổ thành Kiếm Đô bàng bạc rộng lớn, nó càng xinh đẹp, bí ẩn hơn trong cảnh đêm.
Dưới đất và trên bầu trời chớp lóe ánh sáng như đang ở trong vũ trụ, lộng lẫy khiến người say mê. Kiến trúc gần trước mắt giống như thần khuyết, thường có huyền khí bay kỳ lạ xẹt qua, luồng sáng rực rỡ tựa thế giới mộng ảo.
Cảnh đêm xinh đẹp như vậy phồn hoa, tuyệt đẹp hơn những lễ hội quốc tế kiếp trước Đinh Hạo thấy.
- Đây mới là hình dạng của Vô Tận đại lục. Lúc trước ở một góc, kiến thức có hạn, hèn gì người châu ngoài đều gọi Tuyết Châu, Băng Châu, Nê Châu, các châu hương bắc là vùng biên hoang chưa khai khẩn, thật sự không thể so sánh với những đại châu này. Kiếm Châu không phải đại châu lớn nhất Bắc Vực, cổ thành Kiếm Đô chưa phải là cổ thành to nhất Bắc Vực. Không biết Thanh Châu càng phồn hoa đến mức nào?
Đinh Hạo cảm thán, cảm giác mở mang tầm mắt.
Trong đầu Đinh Hạo vang lên giọng Kiếm Tổ:
- Tiểu Đinh Tử, đã thấy chưa? Đây mới là nơi cường giả thật sự nên đến, tài nguyên vô tận, cao thủ vô tận, tông môn vô tận, cơ duyên vô tận, thế lực hùng hồn...
Đinh Hạo gật gù.
Đao Tổ khinh thường nói:
- Phi, nhiêu đây có là gì? Nếu đến Thần Đô...
Đao Tổ từng thấy thành to lớn hùng vĩ hơn, so sánh với thành thị đó thì cổ thành Kiếm Đô không là gì. Đao Tổ nói được một nửa nhận ra điều gì, vội im miệng.
Đinh Hạo không gặn hỏi.
Có lẽ điều đó liên quan tới lai lịch, thân phận của hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ, mấy năm nay bọn họ không muốn nói nhiều, Đinh Hạo có hỏi cũng bằng không.
Kiếm Tổ nhắc nhở Đinh Hạo:
- Ngươi không cảm thấy ngươi đã bị Bạch Tuyền Thủy lợi dụng sao? Bạch Tuyền Thủy tuyên dương khắp nơi là ngươi tới đây, cố ý hấp dẫn Bạch Sát thăm dò thực lực thật sự của ngươi. Bạch Tuyền Thủy mượn tay ngươi chấn nhiếp những cường giả trong Diệt Tuyệt Kiếm tông không phục hắn.
Đinh Hạo cười nói:
- Mấy chuyện này trước khi đến Tuyết Châu Bạch Tuyền Thủy đã nói với ta rồi, đây là một phần của kế hoạch.
Đao Tổ rất là kinh ngạc hỏi:
- Kế hoạch? Kế hoạch gì? Sao ta không biết?
Đinh Hạo giải thích rằng:
- Khi đó Đao tỷ đang cùng Kiếm Tổ tham ngộ chữ ngụy thần, ta có gọi thế nào các ngươi cũng không đáp lại.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ ờ một tiếng.
Kiếm Tổ lại nhắc nhở:
- Nội bộ Diệt Tuyệt Kiếm tông cũng không đoàn kết, Diệt Tuyệt Kiếm tông là chưởng giáo công khai mà còn bị người khiêu khích, hơi loạn. Tiểu Đinh Tử, bây giờ ngươi đã đi ra, chân chính đối diện nguy hiểm trong thế giới này. Ngươi làm việc không thể tùy tiện như trước kia, dù gì chỗ này không phải Tuyết Châu, thực lực của ngươi không đủ để áp đảo tất cả mọi người.
- Đúng vậy. Việc nhà của những siêu tông môn này tốt nhất đừng nhúng tay quá sâu, không thì sẽ chuốc rắc rối không cần thiết. Một khi bị cuốn vào rồi có chuyện không phải có thể giải quyết bằng vũ lực.
Đao Tổ quan tâm nói:
- Chuyện Bạch Tuyền Thủy hãy để tự hắn đi làm.
Đinh Hạo gật đầu, lòng ấm áp. Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ thật lòng quan tâm Đinh Hạo.
Trên thế giới này hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ như người thân cùng huyết thống với Đinh Hạo, khiến hắn cảm giác sự ấm áp của gia đình.
- Yên tâm, ta có tính toán hết rối, sẽ không lún vào quá sâu. Giải quyết xong Liệt Thiên Kiếm tông là ta sẽ tạm rời khỏi Bắc Vực.
Đinh Hạo kể tỉ mri kế hoạch của mình.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nghe xong không khuyên nữa:
- Nếu làm vậy thì cũng được.
- Tiểu Đinh Tử, ngươi làm nhiều chuyện như vậy vì Vấn Kiếm tông có đáng không?
Giọng điệu Đao Tổ hơi trầm trọng nói:
- Ngươi làm cho Vấn Kiếm tông đã hơn xa nó giúp đỡ ngươi, Vấn Kiếm tông bây giờ càng như gánh nặng cho ngươi. Nếu ngươi muốn trở thành siêu cường giả vô ưu vô lự tung hoành thiên hạ thì không nên bị những việc vặt vãnh hồng trần ràng buộc.
Kiếm Tổ rất lo âu nói:
- Đúng vậy. Một người có vướng bận là có nhược điểm, sau này kẻ thù của ngươi rất có thể sẽ tấn công từ Vấn Kiếm tông để đối phó ngươi.
Đao kiếm song thánh thể là thể chất giết chóc, đã định bước lên con đường xưng hung đầy máu và xương trắng lót đường. Thân thế Đinh Hạo đã định có ngày hắn đối đầu với kẻ địch đáng sợ gần như thần linh.
Đinh Hạo đứng trước ngọc thế điuê lan nhìn cảnh đẹp quanh Kim Các Kiếm Điện bay, gió đêm vuốt ve mái tóc dài.
- Con người sống trên đời nếu không có vướng bạn thì sẽ cô đơn biết bao, nếu lòng không có lưu luyến thì khác gì tảng đá, cỏ cây?
Đinh Hạo bình tĩnh mỉm cười nói:
- So với không có vướng bạn thi ta càng thích bị người bám giữ, cảm giác bị người níu chân. Đối với ta thì Vấn Kiếm tông là gốc của mình, ở đó có ký ức đẹp nhất, dù chết đi ta sẽ không bỏ nó.
Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nghe vậy cùng thở dài, chìm trong im lặng.
← Ch. 0713 | Ch. 0715 → |