Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 0452

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 0452: Ngươi đến rồi?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Trong quảng trường nhỏ, gần trung tâm tòa binh trạm cổ thành quả nhiên Liệt Thiên Kiếm Tông tăng cảnh giới phòng ngự càng nghiêm ngặt hơn, chỗ này cũng bày trạm gác trong sáng ngoài tối. Có đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông thực lực cao cường hoặc tối hoặc sáng tuần tra, nhiều minh văn trận pháp ẩn giấu, phòng ngự nghiêm như một khối sắt liền nhau.

Đổi làm người bình thường không có khả năng âm thầm lẻn vào.

May mắn trong tòa binh trạm cổ thành chỗ nào cũng có lực lượng còn sót lại của minh văn nguyên thủy ức chế tất cả quá ác, những đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông thực lực từ cảnh giới Võ Vương cảnh bị áp chế còn có Đại Võ Sư cảnh, không thể phóng thần thức ra ngoài người. Các đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông bày trạm gác, minh văn chỉ có chút tác dụng.

Trái ngược lại thực lực Đinh Hạo bị giảm có hạn, qua thời gian dài thích ứng hắn có thể phóng thần thức ra ngoài năm mươi thước, dễ dàng phát hiện đối thủ trước. Đinh Hạo dựa vào chút chiến kỹ thần thức lừa gạt cảm quan của đối thủ, thong dong đi như vào chốn không người.

Thời gian chưa đến một chén trà Đinh Hạo đã đến lối vào nhà tù nước ngầm.

Đây là một khu tối tăm mặt sau đại điện hình vuông.

Nhìn đường nét đại điện chắc là trung tâm nguyên tòa binh trạm cổ thành, nơi thống soái tối cao của binh trạm cư ngụ. Nền tảng đá cao mười thước khiến đại điện trở thành kiến trúc cao nhất tòa binh trạm cổ thành. Đứng ở cửa đại điện hầu như thấy hết kiến trúc bốn phía trong tòa binh trạm cổ thành.

Đinh Hạo cảm giá uy hiếp đến từ đại điện.

Đó là hơi thở của cường giả tuyệt đối.

Hiển nhiên có nhân vật thủ lĩnh trong đợt hành động này của Liệt Thiên Kiếm Tông trú trong đại điện, Đinh Hạo đoán có lẽ là Thiên Chi Ngân Ninh Hổ Khiếu nổi tiếng như cồn. Đinh Hạo bỗng muốn gặp thiên tài trẻ xếp hạng tốp đầu nguyên Bắc vực nhưng cuối cùng hắn kiềm chế.

Trước mắt cứu người là quan trọng nhất.

Đinh Hạo vòng qua thủ vệ nhẹ nhàng vào trong nhà tù nước ngầm.

* * *

Mùi mốc gay mũi ập vào mặt Đinh Hạo.

Nhà tù nước ngầm cỏ xưa như tòa binh trạm cổ thành, vách tường đường hầm mọc đầy rêu phong xám đen, trong không khí tràn ngập độc khí nhàn nhạt, đó là mùi không khí bùn lầy bị ô nhiễm lâu dài hình thành. Người thường đi vào hít một hơi dù bỏ đi ngay cũng sẽ xỉu.

Con đường ngược dốc đi thông dưới đất.

Đinh Hạo không bất ngờ khi thấy minh văn nguyên thủy trên trên vách tường đường hầm.

Có lẽ vì dưới đất quanh năm không thông gió, không có mưa, nắng chiếu nên chỗ này lưu trữ minh văn nguyên thủy tuơng đối hoàn chỉnh. Vách đá bình thường được minh văn nguyên thủy gia cố biến cứng cỏi hơn bách luyện tinh cương, dù là cường giả cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh cũng đừng mơ phá mở vách tường chạy trốn.

Đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông rất yên tâm an toàn trong nhà tù nước ngầm nên nguyên dường hầm không có thủ vệ.

Đinh Hạo thầm tính toán đi hơn năm trăm thước, sâu dưới đất hai trăm thước thì phía trước mơ hồ có tiếng nước chảy. Một đoàn khí lạnh thấu xương ập vào mặt Đinh Hạo, tính sơ nhiệt độ chỗ này dưới không độ.

Đường hầm đã đến tận cùng.

Đường hầm đến tận cùng.

Đinh Hạo đi tới một căn phòng như đại sảnh.

Trước mắt Đinh Hạo sáng lên.

Một đống lửa đốt giữa đại sảnh, một đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông trẻ mặc y phục kiếm sĩ đỏ rực ngồi quanh đống lửa, nhắm mắt tu luyện. Với tu vi của bọn họ sẽ không sợ nhiệt độ lạnh lẽo trong này, nhưng nhóm lửa cho người cảm giác an toàn. Trong chiến trường bách thánh có đầy đủ nguyên khí, tuy bọn họ bị cắt cử trông giữ tù phạm nhưng không thể buông tha tu luyện mỗi phút mỗi giây.

Đinh Hạo như u hồn vào đại sảnh, thần thức ngăn cách hết thảy hơi thở. Bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông không phát hiện Đinh Hạo.

Ánh mắt Đinh Hạo lướt qua bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông, hắn thấy hàng rào sắt phía xa, mấy gian nhà tù đào từ vách đá. Một mương nước đen bốc khí lạnh chảy qua trước nhà tù, dòng nước lạnh thấu xương chảy vào trong phòng giam lan tràn mặt đất. Trong một nhà tù có mấy khuôn mặt trẻ tuổi bị xích sắt hàn cương trói lại ngâm trong nước.

Ánh mắt Đinh Hạo như điện đầu tiên nhận ra khuôn mặt quen thuộc trong đám người.

Tây Môn Thiên Tuyết.

Từng là giáo sư môn linh dược của Thanh Sam Đông Viện, Tây Môn Thiên Tuyết!

Quả nhiên là người Vấn Kiếm tông.

Lúc này tình huống của Tây Môn Thiên Tuyết cực kỳ tệ, trên người chỉ mặc y phục rách nát, cánh tay và đùi thon lộ ra trong nước lạnh băng, bị xích sắt đỏ khóa chặt. Còng tay, xiềng chân nặng nề khiến Tây Môn Thiên Tuyết miễn cưỡng trồi đầu ra khỏi mặt nước, tóc dài ướt sũng, mặt trắng bệch.

Trong khoảnh khắc này trong lòng Đinh Hạo vô cùng giận dữ.

Đinh Hạo cảm thấy sắp nổ tung.

Đinh Hạo lắc người chớp mắt xuất hiện trước nhà tù, đụng mở hàng rào sắt đen đi tới bên cạnh Tây Môn Thiên Tuyết. Hai tay Đinh Hạo giơ lên, bề mặt xích đỏ trói Tây Môn Thiên Tuyết chớp lóe minh văn bạc nhưng cuối cùng không địch nổi sức mạnh khủng bố của hắn, vỡ vụn như đống bùn.

Đinh Hạo cùng lúc cởi bỏ xiềng chân, còng tay cho Tây Môn Thiên Tuyết, bế nàng lên khỏi mặt nước.

Tây Môn Thiên Tuyết bị hành hạ đủ điều đã nửa hôn mê, mắt vô thần mở to không phản ứng lại. Đinh Hạo bản năng cảm giác ấm áp từ người Đinh Hạo, cánh tay ngọc trắng ôm chặt vai hắn.

- Thiên Tuyết giáo sư? Thiên Tuyết giáo sư? Hãy tỉnh lại!

Đinh Hạo quan tâm bị loạn, cảm nhận người ngọc trong ngực suy yếu thì rất sợ.

Cùng lúc đó.

Bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông đang nhắm mắt tu luyện bị đánh thức, kinh ngạc đứng bật dậy quát to hướng Đinh Hạo.

- Chết tiệt, ngươi là ai? Trà trộn vào khi nào?

Đinh Hạo không thèm quan tâm bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.

Đinh Hạo dịu dàng vận chuyển cực dương thiên hỏa huyền khí một tay dán lưng Tây Môn Thiên Tuyết, truyền năng lượng ấm áp vào người nàng. Lúc này Đinh Hạo tức giận phát hiện đường đấu khí trong người Tây Môn Thiên Tuyết bị hủy tùm lum, bao gồm hạt giống huyền khí ở đan điền cũng bị đánh tan.

Cái này tương đương với bị phế bỏ tu vi.

Thủ đoạn quá độc ác.

Hay cho Liệt Thiên Kiếm Tông!

Ngọn lửa trong lòng Đinh Hạo như dung nham phun trào.

- Bà nội nó ngươi là ai? Dám tự tiện xông vào nhà tù...

Một đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông quát to xông lên, ba đệ tử khác biểu tình tràn ngập cảnh giác và đề phòng.

- Chết đi!

Đinh Hạo không quay đầu lại đánh ra bốn cú đấm.

Trong không khí vang tiếng nổ như sấm, bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông chưa kịp phản ứng lại thì bị cú đấm trong suốt ẩn chứa lực lượng khủng khiếp xé gió công kích. Ngực bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông hõm xuống.

Đinh Hạo nổi giận ra tay không nương tình.

Bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông vốn là cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh tại đây bị áp chế còn có Đại Võ Sư cảnh, may có thân thể Võ Vương cảnh dồi dào sức sống nên không bị giết ngay, toàn bộ ngất xỉu.

Đinh Hạo ôm chặt Tây Môn Thiên Tuyết, thân thể mềm yếu lạnh băng dán sát ngực hắn. Cách vải mỏng ướt đẫm Đinh Hạo cảm giác da thịt thiếu nữ mềm mại lạnh lẽo.

*****

Tây Môn Thiên Tuyết ngâm trong nước lạnh thấu xương quá lâu cộng với hạt giống huyền khí bị đánh tan, tu vi huyền khí hùng hồn bị phế không còn bao nhiêu, bây giờ nàng rất yếu. Nếu không phải cơ thể Tây Môn Thiên Tuyết từng đến Tiên Thiên Võ Tông cảnh thì đã sớm bị đông chết.

Dù là vậy thì thân thể Tây Môn Thiên Tuyết bị đông lạnh nghiêm trọng.

Đinh Hạo chậm rãi rót cực dương thiên hỏa huyền khí vào chữa trị cho Đinh Hạo.

Một lúc sau, thiếu nữ Tây Môn Thiên Tuyết chịu mọi hành hạ từ từ tỉnh lại, đôi mắt đẹp dịu dàng mở ra. Tây Môn Thiên Tuyết trông thấyd Đinh Hạo rất giật mình, ánh mắt kinh ngạc và nghi ngờ, trong khoảnh khắc nàng không nhớ tình trạng của mình, quên chuyện xảy ra trước khi xỉu.

Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh cười hỏi:

- A! Đinh Hạo, ngươi đến rồi?

Đinh Hạo nhìn vào mắt Tây Môn Thiên Tuyết, hắn bỗng thấy vô cùng đau lòng.

Khi Đinh Hạo mới chỉ là đệ tử ký danh nho nhỏ không có tiếng tăm gì thì thiếu nữ này phê bình hắn trong tiết học, kỳ vọng rất lớn vào hắn, hay kêu hắn đi vườn hoa nhỏ của nàng nghiêm túc nói: Đinh Hạo, ngươi có thiên phú trở thành đan dược sư, ngươi phải cố gắng, không thể chơi trong lớp được.

Cũng là thiếu nữ này không chút keo kiệt cho Đinh Hạo quyển sách tâm huyết tổng kết các loại kinh nghiêm luyện đan, hy vọng hắn sẽ thông suốt.

Vẫn là thiếu nữ này từng giúp Đinh Hạo giữ bí mật không tiếc làm trái tính tình lạnh nhạt thường ngày trở thành một trong các chủ nhân sau màn của Thiên Thượng Nhân Gian, cố gắng tranh thủ các loại ưu thế từ tông môn cho hắn.

Lúc đó Đinh Hạo chỉ mới lộ tài năng, không có địa vị, tiềm chất thực lực như ngày nay, dù là Vương Tuyệt Phong xấu xa cũng không giống sau này luôn chăm chú vào hắn. Tây Môn Thiên Tuyết như chị cả quất roi thúc giục Đinh Hạo.

Sau này rất nhiều lần khi Đinh Hạo luyện chế đan dược đều nhờ Tây Môn Thiên Tuyết hái thuốc trong vườn thuốc của tông môn giúp hắn, chuẩn bị đủ loại giai đoạn trước.

Mãi đến trận chiến ở Ẩn Kiếm phong Đinh Hạo nhất minh kinh nhân, trở thành chủ Ẩn Kiếm phong tay nắm quyền cao, trong phút chốc toàn Tuyết Châu chăm chú nhìn. Lúc này Đinh Hạo xem như thiếu niên đắc chí, một bước lên mây, trước kia nhiều người quen hoặc không quen đều tới gần làm quen. Dù là các đệ tử từng có mối thù với Đinh Hạo như Doãn Nhất Phi, Lỗ Kỳ cũng nhờ ngươi đến hòa giải với Đinh Hạo.

Khi đó các trưởng lão có chức quyền trong Vấn Kiếm tông bày tỏ ý tốt với Đinh Hạo.

Lúc này, thiếu nữ Tây Môn Thiên Tuyết tính tình lạnh nhạt, điềm tĩnh lặng lẽ cách xa Đinh Hạo. Tây Môn Thiên Tuyết không khuất phục trước quyèn thế, phú quý, không vì thân phận, địa vị của Đinh Hạo thay đổi mà đắc chí, chưa từng cầu xin hắn chuyện gì dù là việc nhỏ nhất. Chỉ cần Tây Môn Thiên Tuyết yêu cầu chắc chắn Đinh Hạo sẽ làm được.

Trong lòng Tây Môn Thiên Tuyết biết rõ nếu nàng nói, dù là chuyện gì thì Đinh Hạo cũng sẽ làm vì nàng.

Nhưng Tây Môn Thiên Tuyết chưa từng yêu cầu.

Tây Môn Thiên Tuyết như một bằng hữu im lặng ủng hộ Đinh Hạo đi hướng võ đài, khi hắn thành công thì nàng lùi ra sau đứng trong góc khuất chúc phúc.

Quay đầu nghĩ lại Đinh Hạo cảm thấy hắn thật quá đáng.

Tây Môn Thiên Tuyết làm chuyện một bằng hữu, trưởng bối nên làm còn Đinh Hạo thì không xứng với tình cảm này, sau khi hắn nhảy lên mây bận đủ chuyện vô ý cách xa tình cảm quý giá vốn có. Trên đường đi chiến trường bách thánh Đinh Hạo ít khi nói chuyện với Tây Môn Thiên Tuyết.

Bởi vậy khi nghe thanh âm dịu dàng 'ngươi đến rồi' khiến Đinh Hạo thấy nát tim.

- Tây Môn sư tỷ, thực xin lỗi, ta tới chậm...

Khóe mắt Đinh Hạo ướt nước, một tay ôm vòng eo thiếu nữ Tây Môn Thiên Tuyết lạnh lùng mà dịu dàng, một tay dán sau lưng nàng. Cực dương thiên hỏa huyền khí hùng hồn liên tục rót vào thân ngọc loại trừ độc lạnh, vết thương trong người Tây Môn Thiên Tuyết.

Tây Môn Thiên Tuyết cảm nhận từng dòng nước ấm từ bàn tay tiểu nam nhân rót vào cơ thể, cảm giác ấm áp khiến nàng thoải mái hơn chút, lấy lại sức lực. Mặt Tây Môn Thiên Tuyết ửng hồng, tử nhỏ đến lớn nàng chưa từng tiếp xúc với khác giới gần gủi như vậy. Người Tây Môn Thiên Tuyết dán sát ngực tiểu nam nhân, nàng nghe tiếng tim đập mạnh mẽ của hắn.

Cảm giác an toàn chưa từng có dâng lên trong lòng thiếu nữ Tây Môn Thiên Tuyết.

Tây Môn Thiên Tuyết phát hiện mình hơi thích cảm giác ấm áp này.

Tây Môn Thiên Tuyết nhẹ đẩy Đinh Hạo ra, muốn tự đứng lên:

- Ta... Khỏe rồi, để ta tự đứng.

Nhưng Tây Môn Thiên Tuyết hơi nhúc nhích cảm giác người đau đớn khiến nàng khẽ rên, mày nhíu chặt, đó là biểu hiện nàng rất đau đớn.

- Đừng nhúc nhích.

Đinh Hạo ôm eo Tây Môn Thiên Tuyết, lấy tấm da thú mềm ra khỏi trữ vật giới chỉ trải dưới đất. Đinh Hạo hết sức dịu dàng từ từ đặt Tây Môn Thiên Tuyết nằm xuống, lấy áo khoác ngoài sạch sẽ đắp lên người thiếu nữ.

Làm xong, Đinh Hạo lại lấy một cái bình nhỏ màu xanh biếc từ trữ vật giới chỉ, mở nắp bình ra, mùi thơm ngát lan tỏa.

Đinh Hạo nói:

- Đây là thuốc trị thương ta tự luyện chế, Thiên Tuyết sư tỷ hãy mở miệng ra, ta đút cho nàng.

Tây Môn Thiên Tuyết mỉm cười nói:

- Lúc trước trong môn đan dược ngươi làm biếng không nghe dạy, một chậu Huyết Linh Thảm còn cần nhờ Trương Phàm trồng. Đệ tử như ngươi luyện chế thuốc trị thương, ngươi đoán xem ta dám uống không?

- A!

Đinh Hạo gãi đầu, không ngờ lúc này Tây Môn Thiên Tuyết trêu đùa hắn, giống như đổi thành một người tính tình khác hẳn.

- Được rồi, tin ngươi một lần.

Tây Môn Thiên Tuyết nhìn vẻ mặt Đinh Hạo, lại bật cười. Tây Môn Thiên Tuyết chậm rãi ngồi dậy nhận bình xanh, vỗ vai Đinh Hạo.

Tây Môn Thiên Tuyết nói:

- Được rồi, thật ra ta không sao, ngươi đừng quá lo. Uống thuốc xong sẽ khỏe.

Đinh Hạo nhìn nụ cười của Tây Môn Thiên Tuyết, lòng hắn thấy khổ sở.

Tây Môn Thiên Tuyết là đan dược sư, quen thuộc dược lý và thân thể người nên biết rõ tình huống thân thể mình nhất. Hạt giống huyền khí bị đánh tan, lại ngâm trong nước lạnh lâu, sự sống trong người Tây Môn Thiên Tuyết hao mòn nghiêm trọng. Không biết là lực lượng gì chống đỡ Tây Môn Thiên Tuyết đến bây giờ, xem tình hình này dù nàng sống được muốn lấy lại thực lực là chuyện không thể, tu vi võ giả đã phế.

Tây Môn Thiên Tuyết gặp đả kích như vậy ngược lại an ủi Đinh Hạo.

Thiếu nữ Tây Môn Thiên Tuyết bình tĩnh, lạnh nhạt luôn đứng ở góc độ của người suy nghĩ cho người khác.

Mấy người bị nhốt trong nhà tù nước ngầm cũng phát hiện tình huống trong đại sảnh. Khi bọn họ thấy Đinh Hạo một đấm đánh xỉu bốn đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông thì kích động vùng vẫy. Bọn họ giống như Tây Môn Thiên Tuyết bị xích sắt đỏ khóa lại ngâm trong nước lạnh, chưa bị phế bỏ tu vi huyền khí nên trạng thái tinh thần tốt hơn Tây Môn Thiên Tuyết rất nhiều.

Có người ôm hy vọng cầu cứu:

- Huynh đệ, hãy cứu chúng ta đi!

Chương (1-1254)