← Ch.518 | Ch.520 → |
Bốn người Thủy Linh mệt mỏi bất kham, thế nhưng lúc này đột nhiên có một lực hút truyền tới, hút đi chút nguyên lực còn sót lại không bao nhiêu trong cơ thể bọn họ.
Lúc này ngay cả quỳ xuống đối với họ cũng là một chuyện phi thường thống khổ.
Kỳ Áo thì dùng vẻ mặt vui mừng nhìn vị trí trung tâm Địa Linh Hà, trong mắt hiện lên vẻ ước ao, lẩm bẩm nói:
- Lâm tiểu tử, nếu như năm xưa lão phu cũng có cơ duyên giống như ngươi thì đã không đến mức bị người ta truy sát phải chui vào luân hồi rồi, tiểu tử ngươi mệnh tốt, bất quá cũng là do chính ngươi tranh thủ được, người bình thường sợ là đã sớm bị ngã xuống rồi.
Toàn bộ dị tượng giằng co đủ một canh giờ mới từ từ rút lui, khi rút lui toàn bộ thiên địa lại trở lại như bình thường, không hề xuất hiện tác dụng phụ nào.
Dòng nước trong Địa Linh Hà đã ít đi hơn phân nửa, lộ ra một ngọn núi ở chính giữa, trên ngọn núi có rất nhiều loại cỏ cây và thực vật ngầm dưới nước, có một ít đã hình thành linh tính, đối với con người bình thường thì đã thuộc về phạm trù yêu quái.
Bất quá lúc này thực yêu này dị thường yên lặng, tựa hồ như đang chờ đợi cái gì đó xuất hiện.
Quả nhiên, không bao giữa ngọn núi, chỗ một tảng đá lớn chậm rãi mở ra, sau đó một đạo quang mang màu tím lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất không còn.
Chỉ trong chớp mắt, quang mang màu tím xuất hiện bên bờ hồ.
Lúc này bốn người Thủy Linh đã hồi phục lại chút sức lực, nhanh chóng chạy tới muốn nhìn xem đến tột cùng là có chuyện gì, chỉ là khi bọn họ chạy tới gần bờ hồ thì đã thấy một người đầu tóc cực dài xuất hiện trước mắt.
Người này mặc tử bào, trên người tràn đầy bụi bặm, tuy rằng đã có một phần rơi ra, thế nhưng phần lớn vẫn dính chặt vào người, mái tóc thật dài che kín khuôn mặt làm cho người khác không thể nào nhìn thấy rõ.
- Tiền bối, hiện tại đã qua bao nhiêu năm rồi?
Người tóc dài không hề để ý bốn người Thủy Linh, nhìn về phía Kỳ Áo đang trôi tới, mở miệng hỏi.
Làm trò với vài tên tiểu bối mà hiện tại lại được lão tổ Thiên Hà Tông gọi một tiếng tiếng tiền bối, Kỳ Áo cảm thấy rất sảng khoái, thầm nghĩ mấy năm nay không uổng công chỉ dạy Lâm tiêu tử, thực hiểu chuyện.
Kỳ Áo co ngón tay tính toán nói:
- Trước sau tổng cộng một trăm hai mươi ba năm!
Thần sắc của quái nhân tóc dài có chút biến hóa, hiển nhiên không nghĩ tới thời gian trôi qua nhiều như vậy, bất quá rất nhanh liền thoải mái trở lại, con đường tu luyện chính là như vậy, hơn trăm năm cũng không coi là gì.
Người tóc dài nhanh chóng vung tay lên, một đạo tử quang từ ngón tay bắn ra, lớp bụi bặm bám dính trên người thoáng cái biến mất không còn, cuối cùng tử quang dừng lại trên mái tóc thật dài, thoáng lóe lên, mái tóc dài liền bị cắt bỏ, nhất thời lộ ra hình dáng, bụi bặm trên mặt lúc này cũng bị khí nguyên thanh lý sạch sẽ.
Bốn người Thủy Linh nhất thời kinh hô:
- Lão tổ!
Hiện tại bốn người không hề gọi sai, lần trước xác thực là không biết, nhưng lúc này dám gọi sư huynh thì quả thực là muốn chết rồi!
Ngươi tóc dài chính là Lâm Khiếu Đường bế quan liên tục hơn một trăm hai mươi năm qua, nhìn bốn đồ tôn này, đều có chút ấn tượng đặc biệt, chỉ là kỳ quái sao bốn người lại ở đây.
Lâm Khiếu Đường không khỏi hỏi:
- Là Lạc Trần Tử cho bốn người các ngươi tới đây tiếp đón ta sao?
Bốn người đối mặt nhìn nhau, bộp một tiếng, đồng thời quỳ xuống dưới đất, cung kính nói:
- Lão tổ thứ tội, đệ tử bị ép vào, mong lão tổ tra xét rõ ràng!
Nhìn thấy bốn tiểu bối cúi đầu, Lâm Khiếu Đường thản nhiên nhận lấy, bốn gã đệ tử này cho dù dập đầu với hắn một trăm tám mươi lần đi nữa thì cũng là hiển nhiên.
- Bị ép?
Lâm Khiếu Đường kỳ quái nói.
- Ai nha, lão phu mang bọn họ vào, bốn tiểu oa nhi này thực là vô lương tâm còn bị ép? Bị ép cái rắm nha, lão phu cho các ngươi chỗ tốt thật lớn còn không biết nhận, con bà nó!
Kỳ Áo mắng to nói.
Lâm Khiếu Đường nhanh chóng hiểu ra, không dự định tiếp tục truy cứu, dây dưa với lão quái vật Kỳ Áo này thì đám tiểu bối kia tuyệt đối không có được ăn bánh ngon, chính mình năm đó cũng là như vậy.
Lâm Khiếu Đường đánh giá Kỳ Áo nói:
- Tiền bối rốt cuộc đã giải trừ được phong ấn rồi, chúc mừng chúc mừng!
Kỳ Áo đắc ý.
- So với tưởng tượng của lão phu còn tốt hơn không ít, nguyên lực xói mòn không tới một thành, chỉ cần có thể vào thượng giới, lão phu nhất định khôi phục lại như ban đầu, ha ha!
Trong lúc Kỳ Áo cười to, đột nhiên im mặt chỉ về phía Lâm Khiếu Đường nói:
- Tiểu tử, có phải ngươi đã phá tan cảnh giới địa vương giai đạt tới đế giai rồi?
Lâm Khiếu Đường không đổi sắc hỏi lại:
- Lẽ nào tiền bối không nhìn ra?
Kỳ Áo giật giật con ngươi nói:
- Lão phu muốn bảo hiểm nên đã phong ấn bộ phận nguyên lực dư thừa lại, chỉ giữ tu vi địa vương giai hậu kỳ đỉnh mà thôi, nếu như ngươi đã đạt tới đế giai thì quả thực là lão phu không nhìn ra được.
- Ha ha, vãn bối vẫn nghĩ là tiền bối nhìn ra được rồi chứ!
Lâm Khiếu Đường sang sảng cười nói.
Trên mặt Kỳ Áo hiện lên vẻ kinh hãi, hiển nhiên không ngờ tới Lâm Khiếu Đường thực sự trùng quan thành công, nguyên bản còn tưởng rằng giới này đã không có khả năng tiến vào đế giai nữa, không nghĩ tới tiểu tử này thực sự làm được rồi.
Lâm Khiếu Đường động nguyên niệm, nắm lại, trên đỉnh núi Đảo Đỉnh Sơn, có một đầu đại điêu phóng tới cực nhanh, cùng với một tiếng huýt sáo dài, vững vàng đậu trên vai Lâm Khiếu Đường.
Chính là cửu thiên tử hoàng điêu, từ lúc Lâm Khiếu Đường bế quan đã thử đầu đại điêu này ra, đương nhiên còn có tham thị thú, Lâm Khiếu Đường luyện đan trong một năm đã dùng hết mọi nguyên liệu thu hoạch được luyện đế một ít thức ăn cho yêu thú phát tán khắp nơi trên đỉnh núi để cho tự tham thị thú đi tìm thức ăn.
Bất quá điều này coi như vô tâm cắm liễu thành cây, một bộ phận thức ăn trong đó bị các loại yêu thú sinh hoạt tên đỉnh núi hoặc địa huyệt ăn mất, làm cho tốc độ tu luyện của chúng tăng lên nhiều, tạo ra không ít yêu thú cao giai, mà những yêu thú này lại trở thành con mồi của tham thị thú.
Coi như đã phát huy công hiệu của thứ ăn cho yêu thú lên tới mức lớn nhất, thậm chí là vượt quá mong muốn ban đầu, làm cho tốc độ tiến giai của tham thị thú được đẩy nhanh nhiều.
Trong một trăm hai mươi năm, tham thị thú đã trải qua lột xác một lần nữa, đều là tự hóa thành trứng, loại tiến hóa này cơ bản không làm biến đổi nhiều về hình thái, ngoại trừ lớn hơn một ít ra, từ nửa tấc trở về một tấc rưỡi, còn thân thể vẫn như cũ, vẫn là màu vàng óng ánh, chỉ là màu tử kim phía sau đã nhiều hơn, lân giáp phía sau có mấy điểm nhỏ màu tử kim tỏa quang mang vô cùng rõ ràng, số lượng đã tăng thêm một ít.
Khi tham thị thú nhận được tín hiệu triệu hồi của Lâm Khiếu Đường, đều phi thường hoan hô nhảy nhót, nhanh chóng bay tới gần giống như những con chó nhỏ đã nhiều năm không thấy chủ nhân, không ngừng lắc đuôi thè lưỡi làm nũng.
Bốn người Thủy Linh kinh khủng nhìn vào đầu đại điêu đứng trên vai lão tổ, không ngừng nuốt nước bọt, nhãn thần sắc bén của đại điêu kia làm cho bọn họ không tự chủ dựng tóc gáy, sau đó đàn yêu trùng xuất hiện lại càng dọa sợ bọn họ hơn, tuy rằng nhìn qua không hẳn là trùng.
Tham thị thú dưới sự triệu hoán của Lâm Khiếu Đường đều bay vào trong không gian trữ vật, cửu thiên tử hoàng điêu đã không còn bộ dáng cũ nữa rồi, không chịu tiến vào trong không gian linh thú.
Lâm Khiếu Đường cũng không bắt buộc, liền để đại điêu đứng trên vai chính mình, nhìn lướt qua bốn người quỳ dưới mặt đất nói:
- Đi ra ngoài đi!
Bốn người Vu Tiến, Thủy Linh, Phương San và Trần Dự không dám có chút chậm trễ nào, cho dù thể xác và tinh thần của bọn họ vô cùng uể oải, trên người hầu như không còn chút khí nguyên nào, thế nhưng vẫn kiên trì bay đi, chỉ là chưa được mười trượng đã bị rơi xuống dưới đất.
Lâm Khiếu Đường lật tay, một cỗ lượng lực cường đại không gì sánh được trong nháy mắt nâng tất cả đậy, đẩy bọn họ ra ngoài cửa động, đồng thời khôi phục lại chút nguyên khí.
- Tiền bối, ngươi đã giải trừ phong ấn rồi, tám kiện pháp bảo kia định bao giờ giao cho vãn bối?
Lâm Khiếu Đường đẩy bốn đồ tôn đi rồi thản nhiên hỏi.
- Tiểu tử, ngươi thực đúng là nhỡ mãi không quên a, ngươi sợ lão phu bùng mất hay sao?
Kỳ Áo tỏ bộ dáng ta đây vô cùng giữ chữ tín kêu lên.
- Tiền bối không nên hiểu lầm, vãn bối chỉ là nhắc nhở mà thôi, không phải thúc giục gì!
Lâm Khiếu Đường cười nhạt nói, chỉ là lời cuối cùng lại hơi tăng ngữ khí.
Kỳ Áo chịu không nổi vung tay lên, tám kiện pháp bảo bay về phía Lâm Khiếu Đường, càng lớn tiếng thốt lên:
- Cho ngươi, cho ngươi, đã phải cả ngày giống như quỷ đòi mạng ám lấy lão phu!
Lâm Khiếu Đường ha ha cười, vui vẻ tiếp nhận tám kiện pháp bảo, sau khi kiểm tra một chút xác nhận không giả mới thu vào trong không gian trữ vật, đối với ngôn ngữ của Kỳ Áo không chút phật lòng, mấy năm nay ở cùng với Kỳ Áo, Lâm Khiếu Đường đã tập thành thói quen ròi.
Kỳ Áo bĩu môi, vẫn có chút luyến tiếc tám kiện bảo bối chính mình luyện chế ra, bất quá chỉ có thể nói lời vĩnh biệt với tám kiện bảo bối này mà thôi. Lâm Khiếu Đường đưa tay ra, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay, chính là thanh cự kiếm năm xưa, chỉ là thể tích hiện tại đã thu nhỏ hơn rất nhiều, không hề khoa trương như trước, đây là do Lâm Khiếu Đường lợi dụng thời gian luyện đan đã thâm một chút tài liệu quý hiếm luyện chế lại một lần nữa.
Kỳ thực kích cỡ của pháo bảo không thể quyết định được uy lực của nó, pháp bảo loại nhỏ vẫn vô cùng lợi hại, mà pháp bảo cỡ lớn vẫn có rất nhiều rác rưởi vứt đi. Nhân tố quyết định nên uy lực của pháp bảo chính là kỹ thuật luyện chế, lựa chọn tài liệu và có bồi dưỡng pháp bảo trong thời gian dài hay không!
Một kiện pháp bảo bình thường mang theo tùy thân đối với pháp bảo mà nói vô cùng có lợi, nếu như đặt pháp bảo trong khoảng không thời gian dài thì uy lực sẽ bị xói mòn dần.
Thanh cự kiếm này đối với Lâm Khiếu Đường mà nói không phải là thủ đoạn công kích chủ yếu, thế nhưng khi tiến hành cận chiến coi như rất hữu dụng, uy lực cũng không thể nào coi thường được.
Dùng mộc tinh làm chủ tài liệu tạo cho cự kiếm tính dai mười phần, khi thêm vào dung tinh làm cho độ cứng tăng trên diện rộng, tiếp tục cộng thêm hồn lực của Kỳ Áo và nguyên lực của Lâm Khiếu Đường liên tục bồi dưỡng gần hai trăm năm, tất cả đã làm cho thanh cự kiếm chỉ được coi như cao cấp thông thường trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Hiện tại tiếp tục trải qua Lâm Khiếu Đường tỉ mỉ luyện chế lại một lần nữa, thanh cự kiếm này tại hạ giới đã có thể coi như binh khí cấp cao nhất có thể chế tạo được, so với Khai Thiên Kiếm năm đó chỉ có hơn chứ không kém.
*****
Trước đó, Lâm Khiếu Đường đã mất không ít tinh luyện tinh luyện, độ dài thân kiếm đã rút ngắn lại chỉ còn không tới năm thước, thân màu tử kim, lại thêm gia nhập một ít thổ võng tinh, làm cho độ cứng của nó đạt tới mức phi thường khủng bố, tuyệt đối liệt vào hàng thần binh cận chiến có thể đồng thời phòng ngự lẫn công kích.
Tuy rằng thân kiếm đã nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng trọng lượng so với trước đó lại gia tăng, đánh giá chí ít nặng hơn một nghìn cân.
Quan trọng nhất chính là chủ tài liệu luyện chế cự kiếm là mộc tinh, năm đó viên ký hồn châu của Kỳ Áo cũng bỏ vào trong đó, có thể dùng thanh niên kiếm này dung nạp hồn nguyên, nếu như có thể tìm được khí linh thích hợp, thanh kiếm này nhất định tăng lên cấp độ mới, trở thành thiên nguyên thánh bảo cũng không phải là không có khả năng. :
Lâm Khiếu Đường vẫn đeo thanh kiếm sau người như cũ, có điều hiện tại thêm một ống đồng chuyên môn luyện chế, dành cho đầu đại điêu đứng trên vai.
Trong quá trình tiến giai của cửu thiên tử hoàng điêu, màu lông của nó cũng không ngừng biến hóa màu sắc, cũng không có loại màu lam, mà hiện tại lại xuất hiện màu này, Lâm Khiếu Đường suy đoán chắc là do thức ăn mà hắn luyện chế gây ra chút biến dị nho nhỏ.
Vèo một tiếng, tử quang chợt lóe, Lâm Khiếu Đường đã biến mất tại chỗ.
Ra khỏi Địa Linh Hà, đầu tiên Lâm Khiếu Đường trực tiếp tới thạch thất nơi Uyển nhi đang ngủ say.
Hiện tại Khiếu Linh Phủ trở thành một trong những cấm địa của Thiên Hà Tông, ngoại trừ vài vị nguyên lão ra cấm bất cứ kẻ nào tiến vào, hơn nữa còn có một số nữ tu chuyên môn quét dọn mỗi ngày, những nữ tu này chính là đám tỷ muội năm đó cùng với Tố Tố gia nhập môn phái theo lời Lâm Khiếu Đường.
Từ khi những nữ tu này gia nhập Khiếu Linh Phủ, tu vi liên tục có bước tiến bộ nhảy vọt, hơn nữa không hề có bất cứ đãi ngộ bất công nào, trong mắt các nàng thì Thiên Hà Tông không phải là tông phái của mình, các nàng chỉ nhận thức một người Lâm Khiếu Đường mà thôi.
Khi tử quang lóe lên xuất hiện trong Khiếu Linh Phủ, các nữ tu đầu tiên là cả kinh, thế nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, trên mặt hiện vẻ mừng rỡ, biết là công tử đã xuất quan rồi.
Đứng trước ngọc sàng, Lâm Khiếu Đường ngắm nhìn hồi lâu, cũng thăm dò cẩn thận, trải qua hơn trăm năm, tình huống trên người Uyển nhi không hề chuyển biến xấu hơn, thế nhưng cũng không chuyển biến tốt đẹp.
Hôm nay tu vi đã có bước tiến bộ nhảy vọt, Lâm Khiếu Đường thử giải trừ nguyên độc quỷ dị trong cơ thể Uyển nhi, chỉ là kết quả vẫn như cũ, chung quy là do tu luyện giả thượng giới gây nên, phương pháp giải trừ bình thường căn bản không có kết quả.
Khi Lâm Khiếu Đường rời khỏi thạch thất, hơn mười vị nữ tu đã cung kính đứng chờ trước cửa, thấy chủ nhân đi ra, lập tức quỳ lạy.
Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua chúng nữ nói:
- Đều đứng lên hết đi, mấy năm nay khổ cực các ngươi rồi, chờ thêm một đoạn thời gian, Lâm mỗ sẽ tụ tập mọi người chia cho một ít tăng nguyên đan, cho các ngươi sớm ngày bước vào cánh cửa linh hồn giai, về phần lúc nào thì còn phải xem sự cố gắng của các ngươi, nếu không nỗ lực thì nhiều tăng nguyên đan hơn nữa cũng vô dụng.
- Tạ ơn công tử!
Hơn mười nữ tu vui vẻ kêu lên.
Lâm Khiếu Đường tiếp tục hỏi:
- Tiến độ tu luyện của mấy người Lan nguyên lão hiện tại thế nào rồi?
- Hồi bẩm công tử, Lan nguyên lão tại ba mươi năm trước đã tiến vào địa vương giai, ít nhiều nhờ vào đan dược và địa vương nguyên tinh mà công tử lưu lại...
Một nữ tu chủ động trả lời.
Không chỉ có Tiểu Lan, Thần Lộ Tiên Tử, Hồ Mị Nhi, Tố Tố và Nạp Lan U, tất cả mọi người đều trùng quan thành công, Triển Thanh Nhu và Tân Tây Á càng đạt tới địa vương giai trung kỳ.
Mấy người sử dụng đan dược và nguyên thạch cực phẩm Lâm Khiếu Đường lưu lại, hơn nữa lại được một đại tông phái như Thiên Hà Tông chuyên môn cung cấp, tư chất có thấp hơn nữa thì chắc chắn sẽ có bước đột phá nhất định.
- Tiểu tử, ngươi sẽ không thực sự muốn dẫn theo nhiều người như vậy phi thăng đấy chứ, vạn nhất có sơ xuất thì coi như toàn quân bị diệt a, theo như lão phu thấy thì lưu lại mấy người, dẫn theo mấy người, sau đó ngươi phi thăng trước nghiệm chứng, cho dù thất bại thì cũng có người sau kế thừa, hoàn thành lý tưởng chưa xong của ngươi.
Kỳ Áo tựa hồ cảm ứng được suy nghĩ trong lòng Lâm Khiếu Đường, bật thốt lên.
Lâm Khiếu Đường chỉ thản nhiên cười nói:
- Nếu như có thể biết phương pháp bố trí bát bộ thiên long trận, lấy tu vi của ta ngày hôm nay có bảy thành nắm chắc mang theo mười hai người xuyên qua lỗ hổng không gian, đồng thời né tránh thương tổn do cửu thiên nguyên lôi và lực xé rách không gian.
Kỳ Áo lại lớn tiếng nói:
- Tiểu tử, ngươi sẽ không bị nước làm ẩm đầu đấy chứ, cho dù ngươi biết được bát bộ thiên long trận thì ngươi làm sao tìm được tám kiện luyện bảo đây? Trước đó chỉ riêng tìm tám mảnh toái phiến cửu thiên nguyên lô đã tiêu hao nhiều tinh lực tới như vậy, nếu lại đi tìm tám kiện luyện bảo thì sợ là lão phu không thể chờ được thời gian dài như vậy!
- Tìm? Vì sao phải tìm? Tám kiện luyện bảo đã ở trong tay vãn bối rồi, sao phải tìm nữa? tìm không khí sao?
Lâm Khiếu Đường thốt ra một chuỗi câu hỏi.
Kỳ Áo cũng có điểm nghe không rõ, bất quá chung quy là lão yêu quái, rất nhanh tìm tòi hồi ức đồng thời liên hệ cùng một chỗ, bừng tỉnh nói:
- Hảo tiểu tử, ngươi đã kết luận vị nữ tu thượng giới kia biết được tám kiện luyện bảo chính là tám kiện của lão phu hay sao?
Vẻ tươi cười của Lâm Khiếu Đường càng đậm nói:
- Ngoại trừ tám kiện bảo bối này ra, vãn bối thực sự không nghĩ ra giới này còn có tám kiện luyện bảo khác xuất thân từ đại sư luyện bảo thượng giới!
- Lâm tiểu tử, đầu óc của ngươi rất linh hoạt, phòng chừng khi tiểu nữ oa kia nói cho ngươi tin tức đó thì ngươi đã nhận định được tám luyện bảo trong tay lão phu rồi đúng không?
Kỳ Áo tán thán nói.
- Ha ha, vãn bối chỉ là liên tưởng một chút, cũng không xác định, cho dù không xác định đi nữa thì việc phi thăng vốn không thể nắm chắc mười phần, mạo hiểm chắc chắn phải có, có hy sinh là điều tất nhiên, vẫn bối đã chuẩn bị nhiều cho việc phi thăng như vậy, cộng thêm hôm nay tu vi có bước đột phá lớn, cho dù thất bại đi nữa cũng không đáng tiếc, hãy thử đánh bạc một lần!
Lời nói thản nhiên của Lâm Khiếu Đường ẩn dấu quyết tâm vô cùng to lớn, từ khi Uyển nhi trúng phải ám toán, ý niệm phi thăng giống như mọc rễ trong lòng Lâm Khiếu Đường, theo thời gian trôi qua, ý niệm này càng mãnh liệt hơn.
Tin tức Lâm Khiếu Đường xuất quan rất nhanh truyền khắp Thiên Hà Tông, các nguyên lão đầu tới thăm hỏi, trong mấy người Tiểu Lan, Triển Thanh Nhu, Nạp Lan U và Hồ Mị Nhi đều đang bế quan, còn lại đều đã xuất quan, gần đây chưa bế quan trở lại.
Trong mấy người thì Tố Tố là bận rộn nhất, nữ tử này phi thường thích thú đối với sự vụ trong môn phái, đối với nắm giữ quyền lực thực tế rất nắm chắc. Bất quá môn phái dưới sự quản lý củ nàng xác thực phát triển phi thường mạnh mẽ, đặc biệt là phương diện cướp đoạt tài nguyên giống như quỷ hút máu, làm cho Thiên Hà Tông không chỉ trở thành siêu cấp đại môn phái, cũng trở thành môn phái giàu có nhất Nam Xuyên Giới, thậm chí là tam đại tu luyện giới. Ngay cả Hiên Viên Tông nghèo khó tuyến giới cũng được hưởng lợi tương đối lớn.
Làm lão tổ Thiên Hà Tông, Lâm Khiếu Đường cũng không phải là không làm cái gì cả, mấy ngày sau liền mở khóa giảng bài, truyền thụ cho các đệ tử trung tâm và các trưởng lão một ít tâm đắc tu luyện, càng lấy bảy mươi hai bộ bí tịch tự mình sáng tạo ra thông qua Đấu Luyện để lại cho môn phái.
Vì thế Thiên Hà Tông đã chuyên môn thành lập Thiên Quyết Tháp, đưa bảy mươi hai bộ tâm pháp bí tịch cất vào trong đó, càng đưa mấy trăm bộ bí tịch của Thiên Hà Tông thu thập mấy nghìn năm qua, cộng thêm số bí tịch môn nhân đệ tử lục tục thu thập trong những chuyến thám hiểm thu hoạch được, tất cả sắp xếp cẩn thận định ra quy củ tham khảo rõ ràng.
Thiên Quyết Tháp tổng cộng chia làm ba tầng, tầng thứ nhất Tâm Quyết Tháp, hầu như tất cả đệ tử đạt tới sư giai trong môn phái đều có thể tiến vào, tầng thứ hai Thánh Quyết Tháp, chỉ khi đạt tới cấp trưởng lão trở lên mới được phép tiến vào, tầng thứ ba Thiên Quyết Tháp, cho cho phép tử kiệt xuất cống hiến nhiều cho môn phái, cũng có thể là thiên phú hoặc người có địa vị cao mới được tiến vào.
Thiên Quyết Tháp từ đó trở thành tiêu chí của Thiên Hà Tông, cũng trở thành gốc rễ lập phái, tiếp tục lưu truyền mãi sau này.
Lâm Khiếu Đường chuyên môn đi Hiên Viên Tông một chuyến, mặc kệ như thế nào đi nữa thì chính mình sinh ra và lớn lên tại Hiên Viên Quốc. Dù nơi đó có phát sinh những cái gì đi nữa, đối với Lâm Khiếu Đường mà nói đó chính là nơi khởi điểm, vô luận ra sao đều không thể nào quên được.
Huống hồ Hồng Chiến trong lòng Lâm Khiếu Đường đã hoàn toàn gắn liền với hình ảnh Lâm Liệt, coi như là một lần hồi tưởng lại chuyện xưa.
Đến Hiên Viên Tông lần này, Lâm Khiếu Đường dùng thời gian mấy tháng, đầu tiên là cùng tới một đám lão bằng hữu đàm kinh luận đạo hàng ngày, nâng cốc chúc mừng, càng nhiều thời gian cùng với Hồng Chiến, Kim Bất Phôi, U Minh Lão Tổ uống rượu ba ngày ba đêm, tâm tình dũng cảm thống khoái trong hoàn cảnh nguy hiểm chỉ khi thực sự trải qua mới có thể cảm nhận được.
Ngoài trừ Hiên Viên Tông ra, Lâm Khiếu Đường đối với những môn phái khác không có bao nhiêu cảm tình đặc thù, bởi vậy đối đãi tương đối lạnh nhạt, tự nhiên không có khả năng tự mình tới bái phỏng. Lấy tu vi và địa vị hiện tại của Lâm Khiếu Đường, tại giới này không có bao nhiêu người đủ mặt mũi mời hắn, ngoại trừ những lão bằng hữu thật tốt năm xưa.
Thế nhưng khi Lâm Khiếu Đường rời khỏi Hiên Viên Tông, hắn cần phải tới một siêu cấp tông phái, có thể bọn họ tự nhận không phải tông phái, thế nhưng trên thực tế đối với bên ngoài vẫn tiến hành theo hình thức tông phái.
Siêu cấp tông phái này không để lại cho Lâm Khiếu Đường bao nhiêu ấn tượng tốt, thậm chí còn có chút chán ghét, nhưng bởi vì hai nữ nhân bên cạnh chính mình, chuyến đi này cần phải có, dù sao thì tại nơi này các nàng thu được những bước đột phá cực lớn, công sức của nó không thể nào phủ nhận được.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất của chuyến đi này chính là do Lâm Khiếu Đường muốn lập uy, tông phái này chính là Tiềm Long Viện!
← Ch. 518 | Ch. 520 → |