← Ch.490 | Ch.492 → |
Giữa hóa thạch và nguyên nhãn có một tinh thể màu trắng, hơn nữa xung quanh không hề dính chút nham thạch nào, phát ra khí nguyên vô cùng nồng nặc tinh thuần.
Nguyên thạch sơ cấp màu xám, trung cấp nguyên thạch màu xám trắng, mà nguyên thạch thượng phẩm mà màu trắng, nguyên thạch cực phẩm đỉnh cấp là màu trắng ngũ, mặt ngoài trơn bóng không gì sánh được, hàm độ khí nguyên và độ dày cao tới kinh người.
Lâm Khiếu Đường nắm tay lại, một khối tinh thể màu trắng lớn chừng nửa người lớn rơi vào trong tay, dò xét cẩn thận xác nhận chính là nguyên thạch thượng phẩm không hề nhầm lẫn.
Đôi mắt đẹp của Triển Thanh Nhu hiện lên vẻ sợ hãi, đây là lần đầu tiên nàng tận mắt nhìn thấy nguyên thạch thượng phẩm. Ở hạ giới có người nói loại nguyên thạch này đã tuyệt tích, cho dù còn thì cũng như lông phượng sừng lân, ít ỏi đến thương cảm.
Mà lúc này trên tay Lâm Khiếu Đường lại chính là một khối nguyên thạch thượng phẩm lớn chừng nửa người lớn, độ ngưng tụ của nguyên thạch thượng phẩm so với nguyên thạch trung phẩm lớn hơn nhiều lắm, mật độ cũng cao hơn, bởi vậy trọng lượng vô cùng cao.
Khối nguyên thạch cực nặng, ước chừng nặng một thạch, sau khi luyện hóa, chí ít cũng có thể phân ra làm vài nghìn khỏa nguyên thạch thượng phẩm.
Cũng giống như tỉ lệ giữa nguyên thạch sơ cấp và nguyên thạch trung cấp, một khỏa nguyên thạch thượng phẩm bằng một nghìn khỏa nguyên thạch trung cấp.
Nói cách khác một trăm vạn nguyên thạch trung cấp bằng một nghìn nguyên thạch thượng phẩm, mà đây chỉ là căn cứ vào hàm lượng và độ ngưng tụ khí nguyên mà thôi.
Thế nhưng nếu như mang nguyên thạch thượng phẩm tới đấu giá hội bán đi thì một trăm vạn khối nguyên thạch sơ cấp tuyệt đối không mua được một khối nguyên thạch thượng phẩm, bởi vì nguyên thạch thượng phẩm dễ dàng hấp thu hơn so với nguyên thạch sơ cấp rất nhiều, vô luận là tu luyện, luyện bảo, kết trận hay luyện đan đều có tác dụng lớn hơn nhiều lắm.
Lâm Khiếu Đường không dám chậm trễ, lập tức bắt đầu luyện hóa, nửa ngày sau cơ bản đã hoàn tất, ngay khi Lâm Khiếu Đường chuyển bị tiến hành luyện hóa khối nguyên mạch trung tâm thì đột nhiên khí nguyên lại một lần nữa xuất hiện biến hóa.
Triển Thanh Nhu đứng bên cạnh tiến hành bảo hộ địa vương nguyên thanh, lập tức kinh hô.
- Nguyên thạch cực phẩm!
Lâm Khiếu Đường ngẩn ra nhìn một khối tinh thể màu trắng nhũ chỉ lớn bằng phân nửa nắm tay của chính mình, tinh thạch trơn bóng, con người hơi co rút lại, nguyên thức thăm dò, trong lòng vô cùng kích động. Lần hành trình tới Chu Võ Quốc này thực sự thu hoạch lớn, vượt quá xa mong muốn ban đầu của hắn.
Dĩ nhiên trung tâm nguyên thạch thượng phẩm còn ẩn chứa một khối nhỏ nguyên thạch cực phẩm, tất cả nguyên thạch thượng phẩm tới số nguyên thạch trung phẩm khổng lồ bao bên ngoài, bộ phận hạch tâm chân chính chỉ có một khối tinh thể nho nhỏ này mà thôi.
Nguyên nhãn không ngừng hấp thụ thánh nguyên tàn dư còn lưu lại từ thời kỳ viễn cổ tới nay, làm chất dinh dưỡng cung cấp cho khối nguyên thạch cực phẩm này, trải qua hơn mười vạn năm tẩm bổ rốt cuộc đã thành hình.
Ở hạ giới hiện tại quả thực không thể nào tưởng tượng nổi. Nguyên thạch trung phẩm và nguyên thạch thượng phẩm bao bên ngoài trở thành phong ấn tốt nhất, hoàn toàn che giấu khí nguyên khổng hồ của nguyên thạch cực phẩm.
Lại thêm một kinh hỉ to lớn, làm cho Lâm Khiếu Đường có chút trở tay không kịp, khuôn mặt vẫn bảo trì được chút thản nhiên, lúc này không thể kìm chế được sự sung sướng rung động, có số nguyên thạch thượng phẩm và khối nguyên thạch cực phẩm này, thời điểm trùng quan đột phá địa vương giai hậu kỳ sắp tới chỉ còn là vấn đề thời gian, về phần bình cảnh đã không còn tồn tại.
Luyện hóa nguyên thạch cực phẩm và nguyên thạch thượng phẩm có chút khác nhau, hơn nữa lúc luyện hóa nguyên thạch cực phẩm cũng không lớn như nguyên thạch thưởng phẩm, chỉ có chừng nửa nắm tay mà thôi, thế nhưng trọng lượng lại không hề thua kém chút nào, thậm chí so với một khối nguyên thạch trung phẩm cùng kích cỡ nặng hơn tới trăm lần.
Trên nguyên thạch cực phẩm chính là nguyên ngọc, nguyên ngọc ân chứa khí nguyên càng nồng đậm, càng tinh thuần hơn nguyên thạch cực phẩm, tuy bề ngoài vẫn là màu trắng nhũ như ngọc, nhưng tổng thể vẫn có chút khác nhau.
Bất quá hạ giới này tuyệt đối không thể nào sản sinh ra được nguyên ngọc, loại nguyên ngọc bảo bối mà bất kỳ tu luyện giả nào cũng đỏ mắt này, với điều kiện của hạ giới, tuyệt đối không thể nào thành hình.
Chỉ cần nguyên thạch cực phẩm đã coi như là vận phân chó rồi, chỉ cần một khối nguyên thạch cực phẩm này đã có thể so sánh với toàn bộ thượng phẩm nguyên thạch thu hoạch được.
Một ngày sau, Lâm Khiếu Đường tổng cộng luyện hóa được gần mười khỏa nguyên thạch cực phẩm, đây không chỉ là một bút tài phú vô cùng lớn, mà còn lại bảo bối phụ trợ tu luyện khó cầu.
Hơn nữa cộng thêm số lượng nguyên thạch trung phẩm không nhỏ và địa vương nguyên tinh, tổng cộng lần thu hoạch này e rằng không thể tưởng tượng được, hơn nữa có hai tuyết vương điêu nhận chủ, quả thực có chút điên cuồng.
Bất quá dù sao Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu cũng là tu luyện giả địa vương giai, tâm tình kinh hỉ của hai người chỉ duy trì trong thời gian ngắn liền tỉnh táo lại, thu hồi tất cả mọi thứ vào trong trang bị trữ vật.
- Triển cô nương, ngươi xác định không cần?
Lâm Khiếu Đường muốn phân một phần nguyên thạch cực phẩm và nguyên thạch thượng phẩm cho Triển Thanh Nhu, thế nhưng nàng lại không muốn.
Trên khuôn mặt thanh nhã của Triển Thanh Nhu hiện lên một tia giảo hoạt, cười nói:
- Lâm đại ca nếu tiếp tục gọi ta là Triển cô nương, không gọi Thanh Nhu thì ta không cần.
Lâm Khiếu Đường khẽ cười nói:
- Chuyện này có đáng gì, sau này ta gọi Thanh Nhu là được, nhưng sau này ngươi đừng có hối hận!
Lần đầu tiên trong khi hai người nói chuyện với nhau sinh ra một chút ý tứ hàm xúc vui đùa, khoảng cách đã được kéo lại gần không ít.
Nhìn bóng lưng màu tím xa xa, Triển Thanh Nhu cười cười, thấp giọng nỉ non nói:
- Theo Lâm đại ca, Thanh nhu vĩnh viên không hối hận.
Những lời này không chỉ bởi vì Lâm Khiếu Đường đã hai lần cứu tính mệnh của nàng, mà càng nhiều hơn là do tình cảm biến hóa trong những ngày ở chung vừa qua.
Tuy rằng thái độ của Lâm Khiếu Đường đối với Triển Thanh Nhu không phải rất nhiệt tình, thậm chí là có chút lạnh lùng, thế nhưng Triển Thanh Nhu lại có thể cảm nhận được rất rõ ràng một loại chân tình.
Cảm thụ của Triển Thanh Nhu rất kỳ diệu, nàng phát hiện Lâm Khiếu Đường là một người yêu giận phân minh, trên mặt không biểu hiện ra bên ngoài, thế nhưng trong lòng và hành động lại cho cảm giác phi thường rõ ràng. Nếu như hắn đã tính kế ngươi thì ngay lúc đầu tiên đã tính toán, còn nếu như hắn không tính toán ngươi thì sẽ không tính toán. Lúc ác độc giết người không chớp mắt, nhu tình thì lại có thể vì hồng nhan tri kỷ dốc hết sức lực, buồn bã đau thương, thậm chí rơi lệ.
Trong đoạn thời gian tại Thiên Hà Tông, Triển Thanh Nhu đã từng nhìn thấy Lâm Khiếu Đường một mình một người lặng lẽ tiến vào trong phòng Uyển Nhi, ôm lấy thân thể mềm mại chảy nước mắt đau thương, một một này thực sự làm cho Triển Thanh Nhu vô cùng cảm động. Tu luyện giới vốn lạnh lùng, liệu có bao nhiêu người chân tình giống như người phàm đây?
So với Bạch Du, Tiêu Mục không giống, hoàn toàn không giống nhau!
Mang theo thu hoạch to lớn, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu nhanh chóng trở lại Thiên Du Cửu Phường, đường trở về chỉ mất mấy ngày, tốc độ phi hành của bọn họ so với ba người Dương Thiên thực sự nhanh hơn rất nhiều.
Khi lần thứ hai trở lại Thạch Phủ Khách Sạn thì còn cách thời điểm Cửu Du Tập Hội diễn ra hơn một tháng, phòng quý khách chỉ còn lại hơn bảy mươi gian cuối cùng, hơn nữa mỗi ngày đều giảm đi mấy phòng.
Lúc này Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu khống chế khí nguyên tại mức linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong, tuy rằng đưa tới một chút chú ý, thế nhưng có thể lấy cái giá bốn khối nguyên thạch trung cấp một ngày ở trong phòng khách quý.
Lần mạo hiểm lần này có thể nói Lâm Khiếu Đường đặc biệt phát tài, giàu đến ngây người, coi như là đại môn phái muốn tranh đoạt vật phẩm đấu giá với hắn cũng chưa chắc đã thành công.
Nhưng giàu thì giàu, chung quy không thể nào phá sản, bởi vậy Lâm Khiếu Đường không lấy hai gian phòng quý khách, mà chỉ yêu cầu một gian, Triển Thanh Nhu và hắn cùng chung một gian.
Chu Võ Quốc thần bí khó lường, người tài ba tầng tầng lớp lớp, mục đích cuối cùng trong chuyến đi lần này của Lâm Khiếu Đường chỉ có một, đó chính là thu lại mảnh toái phiến cuối cùng, bất luận là chuyện gì khác đều đặt phía sau, lại càng không muốn gây chuyện, không muốn phát sinh bất kỳ xung đột nào với tu luyện giả Chu Võ Quốc.
Bởi vậy có thể hạ thấp thì hạ thấp, có thể nhẫn nhịn thì nhẫn nhịn, tuyệt đối không vì một chuyện đơn giản mà phát sinh xung đột.
Để tránh tai mắt, hắn và Triển Thanh Nhu đều mặc đạo mào che đầu, coi như che được diện mạo thực sự, nhưng duy nhất làm cho Lâm Khiếu Đường đau đầu chính là cự kiếm sau lưng, từ khi làm chỗ cho Kỳ Áo ẩn thân, thanh kiếm này không thể để vào trong trang bị trữ vật được nữa.
Tuy rằng vẫn có thể để vào trong đai lưng trữ vật, thế nhưng Kỳ Áo mạnh mẽ kháng nghị ở cùng một mái hiên với tham thị thú, Lâm Khiếu Đường cũng không muốn cả ngày nghe Kỳ Áo ồn ào, chỉ đành phải đeo cự kiếm sau lưng.
Bất quá cũng may phòng quý khách của Thạch Phủ Khách Sạn đều là cao thủ chọn ở, trong đó không ít tu luyện giả địa vương giai, linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong chỉ là tầng lớp thấp nhất, người có hình thượng kỳ lạ không thiếu, bởi vậy Lâm Khiếu Đường đeo cự kiếm sau lưng cũng không gây ra nhiều chú ý.
Trong thời gian một tháng, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu hầu như đều ngồi đả tọa, một khắc cũng không rời khỏi phòng, cho tới khi Cửu Du Tập Hội chính thức bắt đầu.
Trước ba ngày Cửu Du Tập Hội chính thức diễn ra, tu luyện giả có thể tự do giao dịch với nhau. Thoạt nhìn như quá trình có vẻ rất đơn giản, tại địa phương quản hạt của Thiên Du Phường có tính an toàn tương đối cao.
Nếu như tại vùng hoang vu, đối với tu luyện giả địa vị thấp có thể nói vô cùng bất lợi, tu luyện giả địa vị cao một khi nảy sinh tham niệm rất có thể sẽ tiến hành giết người đoạt bảo.
Cho dù trong những phiên giao dịch nhỏ cũng có thể xuất hiện việc truy sát, nếu như tu vi linh hồn giai hoặc địa vương giai cao thâm, hoặc tu luyện giả có hậu trường vững chắc, không cần kiêng nể gì ai, trong các phiên giao dịch âm thầm hạ sát thủ, cũng không có người nào dám hỏi tới.
Thế nhưng trong khu vực quản hạt của Thiên Du Phương, chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh, giao dịch là tự do, nhưng tuyệt đối cấm bất cứ chuyện cưỡng ép mua bán nào, lại càng cấm tuyệt đối chuyện đấu pháp.
Nếu như phát sinh chuyện giết người cướp của tại bất cứ phiên giao dịch nào do Thiên Du Phường tổ chức, hai vị trưởng lão chấp pháp liền ra tay, giải quyết công bằng cẩn thận. Hai vị trưởng lão chấp pháp này đã có tu vi địa vương giai hậu kỳ, một đen một trắng phối hợp với nhau, uy lực tăng thêm vài lần, coi như là siêu cấp địa vương giai hậu kỳ đỉnh cũng chưa hẳn là đối thủ của hai người này khi hợp công với nhau. .
Hơn nữa hai phu phụ Thiên Du Tử, chủ nhân Thiên Du Phường lại càng có tu vi địa vương giai đỉnh phong siêu cấp, thực lực tương đương với tam đại cao thủ của tam đại tu luyện giới (Nam Xuyên Giới, Đại Hạ Quốc, liên minh thảo nguyên), không có người nào dám làm loạn tại địa bàn của Thiên Du Phường.
Cũng chính vì vậy mà sinh ý của Thiên Du Phường từ trước tới nay luôn luôn tốt đẹp, đương nhiên có thu một chút phí dụng nhất định đối với tu luyện giả tham gia giao dịch, đây cũng chính là thu nhập chủ yếu của Thiên Du Phường. Đừng xem thu phí đối với mỗi một tu luyện giả không nhiều, thế nhưng số lượng người tiến hành giao dịch tại Thiên Du Phường vô cùng khổng lồ, hơn nữa định kỳ tổ chức một số hoạt động quy mô lớn, có thể nói Thiên Du Phương tương đương với môn phái giàu có nhất toàn bộ Chu Võ Quốc.
Tất cả những điều này phải quy cho Thiên Du Thần Công mà phu phụ Thiên Du Tử song tu với nhau, hai người hợp lực có thể đánh bại được bất cứ tu luyện giả nào, nếu như trong tình huống hao tổn thọ nguyên, thậm chí có thể chém giết cao thủ đế giai sơ kỳ.
Toàn bộ Chu Võ Quốc, môn phái có thể chống lại Thiên Du Phường chỉ có hai, một đạo một võ, phân biệt là Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn.
Hai siêu cấp môn phái này có thực lực vô cùng hùng hậu, môn nhân đệ tử đạt tới trăm vạn, hơn nữa hơn phân nửa phân bố trong hải vực tiến hành cướp đoạt tài nguyên tu luyện, nhưng tổng bộ môn phái vẫn được đạt trên đại lục Chu Võ Quốc. Tất cả các môn phái trong đại lục ngoài Thái Vũ Môn và Thiên Du Phương, không có một môn phái nào có thể chống lại được. Mà những môn phái siêu lớn trong tam đại tu luyện giới đến Chu Võ Quốc chỉ được tính như môn phái cỡ lớn bình thường mà thôi.
Đối với tình thế phân bổ thế lực và phân chia môn phái trong Chu Võ Quốc, Lâm Khiếu Dường đã sớm lý giải thấu triệu, ba ngày trước Cửu Du Tập Hội diễn ra chỉ cùng với Triển Thanh Nhu đi nhìn một chút, không hề thu mua thứ gì đó.
Trong ba ngày này hầu như không có tu luyện giả địa vương giai nào, thậm chí là tu luyện giả linh hồn giai trung kỳ trở nên đã phi thường ít ỏi. Tầng lớp tu luyện giả này đối với cấp độ giao dịch như vậy không sinh ra chút hứng thú nào, đều tập trung toàn bộ lực chú ý vào đấu giá hội.
Chỉ có đấu giá hội mới có thể xuất hiện những vật phẩm chân chính lọt vào mắt những tu luyện giả thượng vị, mà Cửu Du Tập Hội cuối cùng cũng diễn ra vào ngày thứ tư.
Đấu giá hội theo thông thường tiến hành từ thấp đến cao, hơn nữa phí giao nộp cũng khác nhau, đấu giá hội sơ cấp chỉ cần mươi năm khối nguyên thạch sơ cấp là được, đấu giá hội trung cấp thì cần tới năm mươi khối nguyên thạch trung cấp, mà đấu giá hội cao cấp cần phải giao nộp phí dụng là hai trăm khối nguyên thạch trung cấp.
Đương nhiên nếu là người lấy ra vật phẩm giao cho phòng đấu giá tiến hành đấu giá, như vậy không cần phải giao nộp bất luận phí dụng nào, chỉ khi vật phẩm lấy ra tiến hành đấu giá thành công giao dịch thì trả cho phòng đấu giá năm phần trăm tổng giá trị là được
*****
Ba đấu giá hội sơ, trung cao cấp không phải cùng tiến hành một thời gian, mà cách nhau một ngày, đấu giá hội cao cấp diễn ra vào ngày thứ bảy.
Chạng vạng ngày thứ năm, Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu từ trong phòng đấu giá sơ cấp đi ra, một ngày chờ đợi cả hai người đều không tìm thấy được bất cứ thứ gì có giá trị đối với chính mình.
Lâm Khiếu Đường phòng ngừa bỏ sót, đấu giá hội trung cấp cũng không bỏ qua, kết quả làm cho hắn rất thất vọng, hiển nhiên không có tung tích mảnh toái phiến.
- Lâm đại ca, phí dụng tiến vào đấu giá hội cao cấp ngày mai phi thường cao, ngoài trừ phải nộp hai trăm nguyên thạch trung cấp làm phí dụng tiến vào tham gia, khi mua vật phẩm lại phải giao nộp thêm phí dụng người trung gian, vô luận là người mua hay người bán đều phải giao nộp.
Triển Thanh Nhu nhẹ nhàng mân mê bờ môi đỏ mọng, thầm nghĩ thực sự quá lãng phí, dù sao thì bút phí dụng này gần như là cho không rồi.
Thực tế phí dụng mà Thiên Du Phương thu, ý nghĩa chân chính là ở phí bảo hộ và phí bảo mật, ở nơi này tiến hành giao dịch vật phẩm coi như tuyệt đối an toàn, nếu như có chuyện gì đó xảy ra thì Thiên Du Phường sẽ phụ trách giải quyết.
Lâm Khiếu Đường suy nghĩ một chút rồi nói:
- Xác thực là cao một chút, bất quá nếu là cung cấp vật phẩm bán đấu giá thì có thể miễn đi phí tiến vào hội đấu giá, đi, đi tới phòng giám định!
Nói xong Lâm Khiếu Đường liền bước về phía phòng giám định. Tại mỗi một phòng đấu giá hội đều có một trăm gian phòng nhỏ, bên ngoài mỗi một gian phòng này được bố trí kết trận vô cùng tinh diệu, coi như là tu luyện giả địa vương giai cũng không thể nào dò xét được bên trong.
Hơn nữa tiến vào phi thường tiện lợi, trong phương viên mười dặm, bất cứ địa phương nào địa điểm nào, chỉ cần tùy ý cầm lấy lệnh bài truyền tống bên cạnh, dùng nguyên thức thôi động liền lập tức tiến vào trong một phòng giám định mà chính mình muốn vào.
Bất quá nếu như bên trong đang có người thì không thể nào tiến vào, phòng giám định luôn luôn duy trì giám định một người, hoặc là hai người đồng thời tiến vào.
Điều này chủ yếu là vì muốn tiến hành bảo mật thân phận của người bán đấu giá, khi ra ngoài sẽ được truyền tống tới một vị trí nào đó tùy ý, nói chung ra vào đều được tiến hành ẩn dấu khí nguyên, làm cho những kẻ có lòng dạ không tốt không có đầu mối.
Lâm Khiếu Đường lật tay lên, một khối lệnh bài truyền tống quỷ không biết thần không hay xuất hiện trong, cầm lấy ngọc thủ của Triển Thanh Nhu, nguyên thức thôi động, cảnh vật trước mắt nhoáng lên, đã xuất hiện trong một gian phòng bình thường.
Triển Thanh Nhu bị nắm tay, bỗng nhiên tim đập nhanh hơn, trên mặt hiện vẻ đỏ ửng, bất quá cảm giác ấm áp trên tay chỉ duy trì trong thời gian rất ngắn liền biến mất.
Vị trí trung tâm gian phòng có đặt một chiếc bàn dài, còn có ghế bành, hai lão giả đang rất nhàn nhã ngồi phía sau, cả hai người đều híp mắt thưởng thức vật phẩm nào đó trong lòng bàn tay.
Khi một người mặc mặc tử bào và một người mặc lam bào bỗng nhiên xuất hiện trong gian phòng, hai lão giả chỉ hơi nhìn lướt qua liền cúi đầu lại như cũ.
Tu vi linh hồn giai hậu kỳ đỉnh còn chưa làm cho hai lão giả này quan tâm tới, làm giám định sư cao cấp của Thiên Du Phương, hai lão giả đều đã có tu vi địa vương giai sơ kỳ đại thành, dù trong Thiên Du Phương cũng là nhân vật cấp bậc nguyên lão. Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu luôn giấu mặt bên dưới lớp trường bào tối đen, đối với thái độ của hai lão giả cũng chỉ hờ hững không để ý.
Liếc mắt nhìn bốn phía xung quanh, Lâm Khiếu Đường lấy ra một viên tinh thạch màu vàng, tùy ý ném lên trên bàn, đôi con ngươi giấu bên dưới lớp trường bào thú vị đánh giá hai lão đầu.
Khi Triển Thanh Nhu nhìn thấy viên tinh thạch màu vàng, trong mắt chợt lóe sáng, cùng lúc đó, lực chú ý của hai lão đầu đều bị hấp dẫn.
Lúc đầu hai lão đầu nhỉ liếc mắt nhìn một chút rồi thu hồi lại ánh mắt, trong tiềm thức của bọn họ, một vị tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ cũng không có thứ gì tốt để lấy ra, nhiều lắm chỉ coi như thông qua đấu giá hội cao cấp mà thôi.
Thế nhưng hai hai lão đầu thu hồi lại ánh mắt thì đột nhiên như cảm thấy cái gì đó, lập tức ngẩng đầu nhìn lại, đối mắt nhìn nhau, sau đó cả hai lão đầu đều có chút giật mình kinh dị nhìn về phía viên tinh thạch màu vàng trên bàn, đồng thời vươn tay cầm lấy, đều cầm lấy trước tiến hành giám định một phen.
Kết quả người nào cũng không tranh được người nào, liền cùng nhau cầm trong tay quan sát tỉ mỉ, càng dùng nguyên thức thăm dò cẩn thận.
Lúc hai lão đầu giám định thỉnh thoảng lại phát ra tiếng sợ hãi, ước chừng thời gian một chén trà nhỏ, một trong hai lão đầu râu dài ngẩng đầu kinh ngạc hỏi.
- Đây là thổ võng tinh?
- Không sai!
Lâm Khiếu Đường trả lời rất thẳng thắn, trong ngữ khí còn có chút lãnh đạm.
Một lão đầu khác có chòm râu dê cũng ngẩng đầu lên tán thán nói:
- Đây chính là thổ võng tinh có độ tinh khiết cao nhất, đạt tới xích giác thổ võng tinh, cho dù không cần dùng bất cứ tài liệu phù trợ nào cũng có thể luyện chế được pháp bảo phòng ngự cực mạnh, coi như là đại tu sư địa vương giai hậu kỳ cũng có thể dễ dàng chống đỡ được vài kích toàn lực, chính là thứ bảo mệnh cực tốt.
- Ngươi muốn bán trực tiếp cho chúng ta hay là bán đấu giá?
Lão giả râu dài rốt cuộc hỏi vào chính đề.
- Bán đấu giá!
Lâm Khiếu Đường nói thẳng.
- Đạo hữu, vật phẩm này hoàn toàn có thể tiến vào đấu giá hội cao cấp, ngươi cũng thu được tư cách tiến vào phòng đấu giá cao cấp miễn phí!
Lão giả râu dê tiếp tục nói.
Lúc này lão giả râu dê lấy ra một khối ngọc phiến nói:
- Đây là chính minh, đến lúc tiến vào thì lấy ra là được.
Lâm Khiếu Đường tiếp nhận ngọc phiến, kỳ quái hỏi:
- Chỉ có một khối?
Lão đầu râu dê xua xua tay nói:
- Đương nhiên, ngươi muốn mấy khối? Tuy rằng thổ võng tinh là tài liệu hiếm có, là tài liệu chế tạo pháp bảo phòng ngự cao cấp, thế nhưng dù sao chỉ có thể phòng ngự mà không có khả năng công kích, một khi thoát khỏi phạm vi mười trượng thì đã không còn hiệu quả gì, cộng thêm ngươi không phải là khách hàng thường xuyên của bản hội, tu vi cũng miễn cưỡng tiến vào giới hạn đỉnh cao nhất linh hồn giai mà thôi, cho ngươi một khối đã coi như không tồi rồi.
Khuôn mặt giấu dưới lớp trường bào của Lâm Khiếu Đường lạnh lùng cười cười, cánh tay hơi run lên, hai viên đan dược màu vàng xuất hiện, không nói hai lời, đặt lên bàn nói.
- Thêm thứ này thì sao?
Lão giả râu dài tỉ mỉ đánh giá một chút, phút chốc liền kinh hô.
- Kim dương đan!
Lão giả râu dê cũng cầm lấy một viên đan được, đôi con mắt già nua lúc này trợn trừng nhìn vào đan được màu vàng, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn người thanh niên mặc tử bào, muốn từ trên người tìm được cái gì đó, nhưng không hề có kết quả, thậm chí còn không thể nào dò xét được dung mạo thật ẩn dấu bên dưới lớp trường bào màu tím kia. Trong lòng lão đầu râu dê nhất thời kinh hãi, đối với người thần bí mặc tử bào trước mặt đã có một đánh giá hoàn toàn mới. Kim dương đan là đan dược thượng phẩm, nếu như có nó, không khác nào có được nguyên lực vô cùng vô tận, cho dù nguyên lực tổn hao hết thì chỉ cần dùng một viên là có thể khôi phục lại như ban đầu.
Luyện chế loại đan dược này không chỉ cần có trình độ luyện đan cực kỳ cao thâm, hơn nữa cần phải thu thập rất nhiều loại linh thảo quý giá khác.
Lẽ nào người này là luyện đan sư linh hồn giai hậu kỳ? Trong lòng hai lãi đầu đồng thời xuất hiện một nghi vấn, khuôn mặt già nua cũng hơi chút giật giật.
Tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ bình thường hai người bọn họ thực sự không để vào trong mắt, thế nhưng nếu là luyện đan sư linh hồn giai hậu kỳ mà nói, vậy thì hoàn toàn khác nhau rồi.
Một vị luyện đan sư linh hồn giai hậu kỳ không phải dễ dàng gặp được. Cho dù là môn phái siêu cấp cũng phải tôn sùng cao hơn tu luyện giả bình thường hai ba cấp bậc, chỉ cần có một người đủ làm cho thực lực môn phái tăng lên một mức lớn.
- Không biết đạo hữu thuộc môn phái nào?
Lão đầu râu dê không khỏi tò mò hỏi.
Lời này vừa nói ra, người thần bí mặc tử bào bỗng nhiên phát ra một cỗ hàn khí, một đạo thanh âm băng lãnh truyền tới.
- Thiên Du Phường không phải vẫn luôn đảm bảo giữ bí mật đối với thân phận người cung cấp vật phẩm đấu giá hay sao?
Lão đầu râu dài hòa giải:
- Đạo hữu chớ trách, chúng ta chỉ là nhất thời hiếu kỳ mà thôi, nếu như đạo hữu ngại, vậy thì coi như không hề hỏi.
Lão giả râu dê cũng biết câu hỏi của chính mình có hơi chút đường đột, lại mở miệng nói tiếp:
- Không biết đạo hữu còn có vật phẩm nào khác muốn đấu giá hay không?
Lâm Khiếu Đường suy nghĩ một chút, lại nghe được Kỳ Áo hét lên.
- Tiểu tử, tiếp tục lấy ra một thứ gì đó quý giá hơn đi, hiện tại hai dạng vật phẩm này nhiều lắm chỉ đổi được mấy khối ngọc phiến mà thôi, dù nhiều nữa cũng ngại phiền, như vậy không có bao nhiêu tác dụng, chẳng bằng làm lớn một chút, kiếm một chỗ ngồi quá khách, nói không chừng sẽ được một quyền lợi nào đó, hoặc là cùng giá nhưng vẫn có thể thu được chỗ tốt, nếu như có quyền biết trước vậy thì tốt rồi, điều này đối với việc tìm kiếm khối toái phiến có lợi rất lớn.
Lâm Khiếu Đường đối với lý giải về phòng đấu giá của Kỳ Áo có chút ngoài dự liệu, phảng phất như nơi này chính là do hắn mở vậy, bất quá không phải lúc để nghi hoặc nhiều, tự nhiên tạm thời để nghi hoặc này sang một bên, lật tay lên, nhất thời xuất hiện một vật phẩm khác.
Một viên linh vương đan xuất hiện trên bàn, hai lão đầu lại một lần nữa bị chấn động, linh vương đan so với kim dương đan chỉ có hơn chứ không kém, đây là loại đan được tăng tỉ lệ thành công đột phá lên địa vương giai, không những vậy, đối với địa vương giai chân chính cũng có thể tăng thêm một phần tu vi, coi như là đại tu sư cũng có nhu cầu.
Lão đầu râu dài và lão đầu râu dê hiện tại đã không còn bất luận nghi ngờ gì, người thần bí mặt tử bào trước mắt này nhất định là một vị luyện dược sư, bằng không tuyệt đối không có khả năng lấy ra nhiều loại đan dược thượng phẩm như thế này.
Trên thực tế, Lâm Khiếu Đường còn có những vật phẩm trân quý hơn nhiều, ví dụ như dung tinh, địa vương nguyên tinh, nguyên thạch cực phẩm, thậm chí là viên thiên nguyên đế đan và thiên đàm hoa do Hoa Tiên Tử lưu lại. Bất quá cây to đón gió, quá nhiều thứ tốt lấy ra không phải là chuyện tốt đẹp gì. Thiên Du Phường tuy là một môn phái lớn, tại Chu Võ Quốc có chữ tín không tồi, thế nhưng không có nghĩa không nổi lên lòng tham.
Bởi vậy Lâm Khiếu Đường chỉ lấy ra một phần nào đó, tuy rằng trân quý nhưng không đến nỗi làm cho mấy lão quái vật đỉnh cấp đỏ mắt.
- Có ba dạng vật phẩm này thì sẽ thu được ưu đãi gì của quý phường đây? Không phải chỉ là mấy khối ngọc phiến đấy chứ?
Lâm Khiếu Đường nhàn nhạt hỏi.
Hai lão đầu đối mặt nhìn nhau, quyền hạn của bọn họ chỉ là cung cấp ngọc phiến mà thôi, nhiều nhất cung cấp tư cách hội viên, còn nhiều hơn nữa thì đã không còn thuộc về quyền hạn của bọn họ. Mà ba dạng vật phẩm trước mắt cộng lại, tuyệt đối đủ phân lượng, hơn nữa thân phận của đối phương chỉ sợ không đơn giản, nếu như là luyện đan sư linh hồn giai hậu kỳ, nói gì thì nói vẫn muốn mượn hơi một chút.
- Thỉnh đạo hữu chờ một chút!
Nói xong lão đầu râu dê đứng dậy đi ra ngoài.
Lão đầu râu dài kinh ngạc thưởng thức ba loại vạt phẩm, phảng phất giống như tiểu hài tử nhìn thấy một thứ gì đó mới mẻ thích thú, lại tiến hành giám định cẩn thận một lần nữa.
Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu lẳng lặng tiến tới gần chiếc ghế thái sư gần đó ngồi xuống, qua hồi lâu, lão đầu râu dê rốt cuộc cũng quay trở về, phía sau có một nữ tử mặc hoa y.
Nữ tử này có dung mạo rất trang nhã, còn có vài phần khí chất cao quý, khí nguyên tỏa ra vô cùng nồng đậm, đã có tu vi địa vương giai sơ kỳ, tu vi thậm chí đã đạt tới tiêu chuẩn trùng quan tiến vào trung kỳ.
Nữ tử có làn da trắng như ngọc, mềm mại nõn nà, đôi mắt phượng mạn diệu không gì sánh được, mặc bộ võ phục màu trắng dán sát người, hoàn toàn phô bày dáng người thướt tha. Đôi song phong cao vút, thắt lưng nhỏ hẹp, vóc người thon dài cao gầy.
Khí tức cổ điển trên người nữ tử này cực kỳ đậm, vừa mới tiến vào gian phòng, lão đầu râu dài liền lập tức đứng dậy đón chào, vẻ mặt cung kính, có vẻ cực kỳ kính trọng.
Khi nhìn thấy ba dạng vật phẩm trên bàn, khuôn mặt của nữ tử mới vào cũng xẹt qua vẻ kinh dị, không khỏi nhìn Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu vài lần.
Lão đầu râu dê nói với nữ tử vài câu nho nhỏ, thần sắc của nữ tử này khẽ động, tiến lên nói.
- Tiểu nữ tử Trữ Tân, ra mắt hai vị đạo hữu!
Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu chỉ hơi khẽ gật đầu coi như đã bắt chuyện, Trữ Tân nói tiếp:
- Ba dạng vật phẩm mà hai vị đạo hữu cung cấp đã đạt tới tiêu chuẩn đấu giá hội cao cấp, có thể trở thành quý khách vĩnh cửu của bản phường. Bất quá cần hai vị đạo hữu trích máu tiến hành phân biệt, tư cách quý khách vĩnh cửu của bản phường là duy nhất, không thể nào cho người khác mượn sử dụng.
Cung cấp vết máu cũng không vướng mắc gì, chỉ là một loại thủ đoạn phân biệt nho nhỏ mà thôi. Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu đều có tu vi địa vương giai, sẽ không lưu lại chút vết tích nào, không nói nhiều liền đưa ra một giọt máu.
Sau đó Trữ Tân lấy ra hai khối ngọc phiến tinh sảo, thu lấy hai giọt máu thả lên trên mặt hai khối ngọc phiến, cuối cùng dặn dò nói:
- Sau này hai vị chỉ cần đưa ra hai khối ngọc phiến này là có thể có tư cách quý khách tại bất cứ nơi nào thuộc địa phận quản hạt của Thiên Du Phương, tất cả các điều khoản đều được phục chế bên trong ngọc phiến, hai vị có thể chậm rãi đọc.
← Ch. 490 | Ch. 492 → |