Truyện:Cực Phẩm Vú Em - Chương 138

Cực Phẩm Vú Em
Trọn bộ 462 chương
Chương 138: Kiếm chém hội đấu giá
0.00
(0 votes)


Chương (1-462)

Lần này Cao Lôi Hoa ra giá bảy mươi vạn kim tệ khiến toàn bộ mọi người đều ngây dại. Tất cả mọi người đều không thể tin được lỗ tai mình! Bảy mươi vạn, bảy mươi vạn chỉ để mua một hồ nữ? Người này có phải bị điên rồi hay không! Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về nam tử đầu bạc ở phòng ghế số 125. (--->Hình như có đôi chút nhầm lẫn về số phòng, cái này mình sẽ xem lại rồi sửa sau. Srr mọi người)

- Lão đầu, đừng ngây người nữa!

Cao Lôi Hoa quát lão đầu đang đứng ngẩn người ra, cứ nhìn lão đầu này là trong lòng Cao Lôi Hoa lại khó chịu. Vừa rồi nếu không vì lão chậm trễ, thì mình cần gì phải tăng thêm sáu mươi vạn kim tệ!

Lão chủ trì đấu giá bị Cao Lôi Hoa quát thì giật mình tỉnh lại. Hắn vội vàng gõ cây búa xuống:

- Bảy mươi vạn kim tệ lần một! Bảy mươi vạn kim tệ lần hai! Bảy mươi vạn kim tệ lần ba! Giao dịch thành công! Hồ nữ này thuộc về tiên sinh ở phòng ghế số 125!

Hồ nữ ở trên sàn đấu giá hơi run lên, rồi khẽ ngước nhìn Cao Lôi Hoa ở cửa sổ. Không biết vì cái gì, vừa rồi nàng cảm thấy ở trong phòng ghế này có một khí tức khiến nàng cảm thấy rất thân thiết. Dường như là khí tức của thú nhân!

- Phù!

Cao Lôi Hoa thở phào nhẹ nhõm, trước giờ chưa từng tham gia bán đấu giá, cho tới bây giờ Cao Lôi Hoa mới cảm nhận được sự hồi hộp và vui vẻ khi đấu giá! Cảm giác tiêu tiền như nước quả thực sung sướng!

- Ba, khi nào chúng ta đón nàng về.

Sau khi đấu giá được hồ nữ, Nguyệt Sư lại khẩn trương thêm, bây giờ, cho dù là chờ thêm một giây cũng làm cho Nguyệt Sư cảm thấy bất an.

Tiểu Tam ở bên cạnh cười nói với Nguyệt sư:

- Nguyệt Sư, ngươi không cần sốt ruột, theo quy định của hội đấu giá Thần Ký, sau khi kết thúc đấu giá, người đấu giá mang theo mã số tới hậu trường để lĩnh vật phẩm. Người chủ phòng đấu giá Thần Ký hành nghề đã lâu năm, về phương diện chữ tín thì đủ để người ta yên tâm được.

Nguyệt Sư bất an xoa xoay tay:

- Nhưng ta lại có cảm giác bất an! Không tự tay đưa nàng tới đây thì ta vẫn không thể yên tâm được.

- Bình tĩnh một chút, Nguyệt Sư.

Cao Lôi Hoa vẫn đang ngồi ở cửa sổ, hiện trong tay hắn còn thừa hơn năm vạn kim tệ. Lúc này hắn đang chuẩn bị xem còn món đồ gì để đấu giá mang về. Nhưng thấy vẻ lo lắng của Nguyệt Sư, Cao Lôi Hoa khuyên:

- Bất kể gặp chuyện gì, quan trọng nhất là phải tỉnh táo. Đầu tiên con cần giữ gìn đầu óc minh mẫn, chỉ có tỉnh táo, con mới có thể vượt qua khó khăn, đến được thắng lợi cuối cùng. Nếu con gặp chuyện gì cũng không thể bình tĩnh được. Vậy con đường về sau của con sẽ rất gian nan.

Cao Lôi Hoa nhìn Nguyệt Sư, khẽ thở dài. Theo lời Tra Lý nói, Nguyệt Sư trời sinh đã là người thủ hộ của Thú nhân tộc, cho nên chung quy nó khó thoát khỏi vận mệnh trở thành vua của Thú nhân tộc. Nhưng sau này hắn lên làm vua mà làm việc chỉ dựa vào một bầu nhiệt huyết như trước, thì cuối cùng kẻ chịu thiệt chỉ có thể là nó. Bình tĩnh, là đức tính mà người lãnh đạo không bao giờ được thiếu.

- Ba, con cũng muốn bình tĩnh.

Nguyệt Sư lo lắng nói:

- Nhưng hiện tại con lại không thể bình tĩnh được.

- Tâm tĩnh thì thần tĩnh.

Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng nói:

- Thần tĩnh tự khắc nhân tĩnh.

- Tĩnh không được ba à. Nếu như muốn tĩnh là tĩnh thì con chỉ được như thế này thôi!

Nguyệt Sư bất mãn nói.

- Con lại đây, Nguyệt Sư.

Cao Lôi Hoa vẫy tay gọi Nguyệt Sư.

- Dạ.

Nguyệt Sư ngoan ngoãn bước tới trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Cúi đầu xuống.

Cao Lôi Hoa thản nhiên nói.

- Dạ.

Nguyệt Sư ngoan ngoãn cúi đầu.

- Cốp!

Cao Lôi Hoa cốc mạnh một cái vào đầu Nguyệt Sư! Nguyệt Sư choáng váng, ngất lịm ngã bịch về phía sau...

- Thế này sẽ an tĩnh.

Trước ánh mắt mấy người Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa xoa xoa tay phớt lờ những tiếng kêu gọi.

Hội đấu giá nhanh chóng kết thúc, bởi vì chuyện hồ nữ, cho nên mấy người Cao Lôi Hoa cũng không có hứng thú đấu giá cái gì nữa. Từ đầu tới cuối, ngoại trừ hồ nữ ra thì mấy người Cao Lôi Hoa cũng không quan tâm đến đồ vật khác.

Sau khi hội đấu giá chấm dứt, Tiểu Tam liền dẫn đám người Cao Lôi Hoa nhanh chóng đi tới hậu trường, chuẩn bị nhận hồ nữ về.

Đi tới hậu trường, Tiểu Tam chỉ vào phía sau tấm màn giới thiệu với mấy người Cao Lôi Hoa:

- Đây, chính là nơi nhận đồ vật được đấu giá. Thông qua số hiệu là chúng ta có thể mang vật phẩm đấu giá của mình về.

- À.

Cao Lôi Hoa đáp, rồi bước theo Tiểu Tam vào sau tấm màn đấu giá. Nguyệt Sư cùng Tra Lý đều sốt ruột, chưa đưa được hồ nữ này về. Thì lòng của hai người chưa yên.

- Đây là số hiệu đấu giá của chúng ta.

Tiểu Tam giao số hiệu đấu giá cho nhân viên phụ trách giao hàng cho các khách quý.

Tên phụ trách giao hàng cầm lấy số hiệu đấu giá, sau đó cẩn thận quan sát con số ở trên. Rồi hắn ngẩng đầu lên quan sát đám người Cao Lôi Hoa một lượt. Trong mắt hắn, Cao Lôi Hoa thấy được sự khinh miệt.

Cao Lôi Hoa nhíu mày, tên nam nhân trước mặt này trông cao gầy. Chỉ tiếc cao quá nên hình dáng xấu xí, hơn nữa vừa rồi trong mắt hắn lóe lên sự khinh miệt nên khiến cho ấn tượng của Cao Lôi Hoa về người này kém tới cực điểm rồi!

- Các ngươi chính là chủ nhân của phòng ghế số 125 sao.

Sau khi liếc nhìn đám người Cao Lôi Hoa, tên này cất giọng hỏi.

- Đúng vậy. Chúng ta là chủ nhân của phòng ghế số 125. Vật mà chúng ta đấu giá được chính là hồ nữ kia.

Hiển nhiên cũng cảm giác được ý đồ bất thiện trong lời nói của đối phương, Tiểu Tam nhíu mày đáp.

- Hừ hừ!

Tên này hừ hai tiếng như khỉ, nhưng không hề có ý mang hồ nữ tới cho đám người Cao Lôi Hoa, mà chỉ xoay người lại lấy ra một túi ma tinh, đưa cho đám người Cao Lôi Hoa.

- Đây là có ý gì?

Thái độ lạnh lùng của tên này khiến cho Cao Lôi Hoa cảm thấy rất khó chịu.

- Có ý gì ư?

Nam tử kia cười khinh khỉnh:

- Như ngươi thấy đó, đây là mười vạn kim tệ và ma tinh trị giá sáu mươi vạn mà ngươi đấu giá đó. Bây giờ, toàn bộ đều trả lại cho ngươi!

- Bịch!

Cao Lôi Hoa vươn tay nhẹ nhàng tiếp lấy túi ma tinh.

- Ý ngươi là sao?

Giọng Cao Lôi Hoa trở nên lạnh lùng khiến mọi người đều cảm thấy lạnh lẽo.

Lúc này, mọi người tới nhận đồ ở chung quanh cũng đã bị hấp dẫn, dần dần quây thành vòng nhìn Cao Lôi Hoa. Vừa rồi Cao Lôi Hoa ra giá bảy mươi vạn kim tệ mua một hồ nữ, cho nên rất nhiều người ở đây đều nhận ra hắn.

- Có ý gì à?

Nam tử trước mặt khinh miệt nhìn Cao Lôi Hoa:

- Là như này! Hội đấu giá Thần Ký không định bán hồ nữ kia cho ngươi. Giờ ngươi có thể mang theo ma tinh của ngươi rời khỏi đây!

- Đây là quy tắc hội đấu giá của các ngươi sao?

Trong mắt Cao Lôi Hoa nhấp nhoáng lôi quang mầu vàng tím:

- Khách hàng bán đấu giá xong, không cần sự đồng ý của khách hàng, cũng có thể tùy ý hủy bỏ? Đây gọi là tín danh của các ngươi sao?

- Đối với những ngươi như các ngươi, hội đấu giá chúng ta không cần phải nói đến quy tắc.

Tên đó khinh miệt nói:

- Dù sao hồ nữ kia đã bị một người tôn quý mang đi rồi, cho nên các ngươi cũng đừng hi vọng có được hồ nữ này. Mang theo ma tinh rời khỏi nơi này đi, tên nhà quê. Lần sau nhớ đem ma tinh đổi thành kim tệ rồi mới tới tham gia đấu giá nhé!

- Giỏi! Giỏi lắm!

Cao Lôi Hoa cười gằn, liên tiếp nói hai chữ "hảo":

- Xem ra, các ngươi đã không muốn nói lý!

- Lý?

Nam tử kia khinh thường cười nói:

- Chỉ bằng tấm biển Thần Ký này, chúng ta chính là lý!

Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên nhìn nam tử trước mặt, co chân nhảy lên đạp cho hắn một cái ngã lăn xuống đất:

- Một khi như vậy, đối với kẻ không nói lý lẽ, ta cũng không cần phải nói tiếp nữa.

Cao Lôi Hoa đạp lên mặt tên nam tử trước mặt. Rắc một tiếng, mũi hắn đã bị Cao Lôi Hoa đạp gãy. Máu tươi bắn tung tóe cả khuôn mặt hắn. Nhưng hắn lại không có thể thốt ra một tiếng nào, bởi vì lúc này cái miệng của hắn đã bị Cao Lôi Hoa giẫm lên!

Thấy Cao Lôi Hoa giẫm đạp lên tên đó, trong lòng mọi người đều kêu lên một tiếng "hay"! Phát đạp này của Cao Lôi Hoa khiến mọi người đều thấy hài lòng! Thái độ trước đó của tên phụ trách khiến ai nấy đều rất phản cảm.

Rất nhanh, tin tức Cao Lôi Hoa ẩu đả cùng với nhân viên hội đấu giá Thần Ký đã lan truyền. Người phụ trách hội đấu giá Thần Ký ở Quang Minh đế đô nghe được tin tức này, vội vàng chạy đến nơi phát sinh vụ việc.

Người phụ trách vừa tới hiện trường, lập tức nhìn thấy Cao Lôi Hoa đang hung dữ giẫm lên mặt nhân viên của mình:

- Dừng tay, tên dã man kia, còn không mau nhấc chân của ngươi ra!

Người phụ trách thở hổn hển hét lớn.

- Ngươi, chính là người phụ trách nơi này à.

Sau khi nghe được tiếng hết, Cao Lôi Hoa quay đầu nhìn người phụ trách mập mạp:

- Ta hỏi ngươi, hồ nữ kia, hiện đang ở nơi nào?

Giọng Cao Lôi Hoa được đè xuống rất thấp, không nghe ra hỉ nộ ái ố, nhưng lúc này những người quen thuộc với Cao Lôi Hoa vừa nghe giọng hắn liền biết, lúc này sự kiên nhẫn của hắn đã tới cực điểm rồi...

*****

- Hồ nữ kia đã không còn quan hệ với các ngươi, tiền cũng đã trả lại cho các ngươi. Ngươi cũng không nên nghĩ tới hồ nữ này nữa. Đây là Quang Minh đế đô, không phải là nơi mà ai cũng có thể làm loạn.

Người quản lý quát lên với Cao Lôi Hoa.

- Ta hỏi ngươi, hồ nữ kia giờ ở nơi nào!

Cao Lôi Hoa dời chân khỏi mặt nam tử kia, quay người lạnh lùng nhìn chằm chằm tên quản lý mập mạp này.

- Ta nói rồi, hiện giờ hồ nữ này đã không còn quan hệ với các ngươi.

Tên quản lý bị Cao Lôi Hoa nhìn chòng chọc như vậy cảm thấy trong lòng ớn lạnh. Chẳng qua hắn nghĩ người mang hồ nữ đi là thái tử điện hạ thì lại nổi lên dũng khí, tại Quang Minh đế quốc này thì thái tử điện hạ chính là tất cả! Có thái tử làm hậu thuẫn thì mình còn phải sợ cái gì:

- Nếu không muốn chết, thì nhanh chóng biến khỏi nơi này đi!

Đối với kẻ chống đối thái tử điện hạ, thì mình cũng không cần hòa nhã làm gì.

- Cái ta muốn, là ngươi trả lời câu hỏi của ta!

Ánh mắt Cao Lôi Hoa lộ ra vẻ phẫn nộ, thật vất vả mới đấu giá được hồ nữ này, vốn nghĩ không cần để người khác chú ý. Nhưng thái độ của hội đấu giá đã khiến Cao Lôi Hoa phẫn nộ! Hình ảnh của Cao Lôi Hoa trong mắt tên quản lý đột nhiên biến mất khỏi chỗ, rồi lập tức hiện ra bên cạnh hắn.

- Chát!

Cao Lôi Hoa giáng cho tên quản lý một cái tát như trời đánh. Cái tát này Cao Lôi Hoa không chút lưu tình, tên quản lý mập mạp bị một cái tát này đánh bay ra ngoài, sau đó va mạnh lên trên tường. Từ trong miệng hắn, răng môi lẫn lộn rồi trào ra cùng với máu.

- Ngươi, ngươi dám đánh ta sao!

Tên quản lý chỉ tay về phía Cao Lôi Hoa.

Cao Lôi Hoa nhìn chằm chằm vào tên mập này:

- Ta hỏi ngươi một lần nữa, hồ nữ kia ở đâu?

- Tôi, tôi.

Tên phụ trách nuốt từng ngụm nước bọt, trên người Cao Lôi Hoa tỏa ra khí thế khiến hắn cảm thấy run rẩy, hoảng sợ! Khiến hắn sinh ra cảm giác phủ phục trước mặt Cao Lôi Hoa.

- Nói!

Cao Lôi Hoa hét to một tiếng, không hề che dấu uy áp của bản thân. Lập tức thần uy đè ập lên người tên quản lý.

- Tôi nói. Tôi nói! Là bị, bị, bị thái tử điện hạ Ifa mang đi.

Sau khi nếm mùi đau khổ, tên quản lý này mới giật mình hoảng sợ nhìn Cao Lôi Hoa. Hắn cảm thấy bản thân đã đụng vào thiết bản, cảm giác mà Cao Lôi Hoa gây ra cho hắn quả thật quá mức kinh khủng!

- Thái tử Ifa.

Cao Lôi Hoa nhíu mày, con mẹ nó, lại là tên âm hồn bất tán này! Vốn muốn để thằng em Ivan của hắn chuẩn bị tốt rồi mới xử lý hắn! Nhưng mà dường như không chờ được nữa rồi! Tựa như chuyện ngày hôm nay đã ép Cao Lôi Hoa phải mau chóng xử lý tên này!

- Thái tử Ifa mang hồ nữ kia đi lúc nào?

Cao Lôi Hoa lạnh lùng hỏi hắn.

- Tôi, tôi không biết, tôi.....

Nói đến đây, tên quản lý đang nằm dưới đất đột nhiên dừng lại, sau đó nhe răng cười:

- Ha ha! Đến đây! Đến đây! Người đâu! Mau! Mau bắt tên này và đồng bọn của hắn cho ta!

Tên quản lý này lập tức thay đổi tinh thần, rồi nhẩy bật dậy, nhanh chóng lui ra phía sau. Thật khó tin thân hình ục ịch như hắn lại có tốc độ nhanh như vậy.

Nghe hắn nói thế, Cao Lôi Hoa cũng quay đầu nhìn lại phía sau rồi khẽ bật cười. Khó trách tên kia đột nhiên thay đổi bộ dạng, hóa ra là có người tới cứu viện! Ở lối vào hội đấu giá, một đám binh sĩ vạm vỡ trang bị vũ khí tận răng đang đằng đằng sát khí đi về phía Cao Lôi Hoa.

- Ha ha, tới đúng lúc lắm! Lên hết cho ta!

Tên quản lý cảm thấy mình đã lui tới vị trí an toàn rồi, liền cười lớn, đồng thời chỉ huy đám kiếm sĩ kia!

- Xông lên giết hắn cho ta! Bắt hắn làm thịt cho ta! Giết hết người của hắn. Ta sẽ có trọng thưởng.

- Sát!

Đám kiếm sĩ vũ trang hạng nặng lập tức nhấc đại kiếm lên, đồng thời trên người bọn chúng tỏa ra đủ loại hào quang, mười mấy kiếm sĩ gào thét, toàn bộ xông tới chỗ Cao Lôi Hoa.

- Hừ!

Đối mặt với đám võ sĩ đang lao tới chỗ mình, Cao Lôi Hoa hừ lạnh một tiếng. Sau đó tay phải thò ra sau chậm rãi rút 'Tài quyết chi nhận' ra.

Choeng 'Tài quyết chi nhận' dường như cảm nhận được tâm ý của Cao Lôi Hoa. Cao Lôi Hoa cười to rồi giơ 'Tài quyết chi nhận' lên cao. Lôi quang mầu vàng tím trên thân kiếm tỏa ra rực rỡ.

- Yahhh!

Cao Lôi Hoa khẽ quát, sau khi lôi thần lực nhập vào trong 'Tài quyết chi nhận'. Cao Lôi Hoa vung trường kiếm chém ngang về đám kiếm sĩ đang lao tới! Vèo một cái, nhát kiếm này tạo thành một kiếm quang hình bán nguyệt.

Bởi vì đặc tính của 'Tài quyết chi nhận', vòng kiếm khí này càng bay càng lớn dần lên! Khi đến trước mặt đám kiếm sĩ, thì bề ngang của nó đã lên tới năm thước!

Nhìn thấy đạo kiếm khí cường đại này, các kiếm sĩ kia lập tức phối hợp hét to một tiếng, tất cả vận khởi đấu khí toàn thân không chút do dự chém lên kiếm khí của Cao Lôi Hoa.

Âm thanh vang lên không dứt bên tai, nhưng khi đấu khí của đám kiếm sĩ đánh lên kiếm khí của Cao Lôi Hoa thì cứ như trâu đất xuống biển, một chút phản ứng cũng không có. Điều này khiến đám kiếm sĩ ngây dại.

- Ầm!

Trong chiến đấu, dù chỉ chậm một giây cũng là trí mạng! Đến lúc đám kiếm sĩ nhận ra đấu khí của mình đánh ra không có hiệu quả, thì kiếm khí của Cao Lôi Hoa đã bay tới chỗ bọn họ đứng! Một tiếng nổ bùng vang lên, kiếm khí chém trúng vị trí đám kiếm sĩ đang đứng khiến nơi đó xuất hiện một cái hố lớn, cát bụi bay đầy trời.

Một lúc lâu sau, cát bụi mới tan đi, ngoại trừ xuất hiện một cái hố thật lớn thì không còn cái gì cả! Tên quản lý mập mạp lập tức mặt méo xệch! Đám kiếm sĩ này có vài người đã là kiếm sĩ bậc năm. Nhưng không ngờ lại không chịu nổi một kiếm của nam tử đầu bạc trước mặt này!

Chỉ một kiếm! Chỉ một kiếm mà khiến đám kiếm sĩ không có cả thời gian tránh né, tất cả đều bị kiếm khí kia biến thành tro bụi.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng nhìn hội đấu giá Thần Ký:

- Hội đấu giá Thần Ký nghe đây, các ngươi đã mất đi danh dự cơ bản của một hội đấu giá, nên các ngươi cũng không cần tồn tại nữa!

- Ngươi, ngươi nói cái gì! Ngươi muốn làm gì!

Tên quản lý béo mập nhìn động tác của Cao Lôi Hoa liền có cảm giác bất an!

Cao Lôi Hoa giơ trường kiếm lên, lúc này lôi quang ở trên thân kiếm còn rực rỡ hơn cả lúc trước.

- Trảm!

Cao Lôi Hoa hét lớn, hai tay cầm kiếm, bổ mạnh về phía nhà đấu giá Thần Ký.

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lôi quang mầu vàng tím nhanh chóng tụ tập trên 'Tài quyết chi nhận'. Sau đó nhanh chóng chém về phía phòng đấu giá Thần Ký! Ầm! Một tiếng nổ vang lên, cả tòa nhà đấu giá Thần Ký bị một kiếm này của Cao Lôi Hoa xẻ thành hai nửa.

- Từ hôm nay trở đi!

Giọng nói của Cao Lôi Hoa hắn không to, nhưng mọi người ở đây đều nghe rõ ràng:

- Ta lấy danh nghĩa Cao Lôi Hoa thề. Bất kì ai có quan hệ đối với phòng đấu giá Thần Ký thì đều là địch nhân của ta và sẽ có kết cục như gian đại sảnh này!

Cao Lôi Hoa thu lại 'Tài quyết chi nhận', nhìn tên quản lý to béo một cách lạnh nhạt.

- Kiếm thánh!

Lúc này, trong đám người không biết ai hô lên, một kiếm có thể bổ đôi căn phòng đấu giá chứa được cả ngàn người, thì trừ Kiếm thánh ra thì ai có thể làm được! Ánh mắt của mọi người nhìn Cao Lôi Hoa đều thay đổi! Bọn họ đều đoán Cao Lôi Hoa ít nhất là cường giả thánh cấp.

- Kiếm thánh?

Tên quản lý cuối cùng cũng biết chỉ vì lấy lòng thái tử mà mình đã đụng tới hòn đá tảng rồi! Cuộc sống sau này, sẽ không có mấy người nguyện ý đến hội đấu giá Thần Ký! Ai sẽ vì hội đấu giá Thần Ký mà trở thành địch nhân của một nhân vật là Kiếm thánh cơ chứ?

- Nói cho ta biết, hiện giờ hồ nữ kia đang ở nơi nào?

Cao Lôi Hoa giơ kiếm chỉ về tên quản lý.

- Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.

Tên quản lý ngơ ngác nhìn đại sảnh bị trảm thành hai nửa. Đội vệ sĩ bị dọn sạch. Cùng lời thề "Ai hợp tác với Thần Ký thì là kẻ địch của Cao Lôi Hoa". Hiện tại, phòng đấu giá Thần Ký coi như đã tiêu đời trong tay hắn rồi.

- Mẹ nó!

Cao Lôi Hoa phẫn nộ rống lên. Đá một phát vào bụng tên quản lý:

- Lão tử không có nhiều kiên nhẫn! Nói, thái tử Ifa mang hồ nữ đi khi nào!

- Tôi, tôi không biết, tôi không biết cái gì cả! Tôi không biết cái gì cả!

Tên quản lý ôm đầu không ngừng lặp đi lặp lại một câu, ngay cả khi bị Cao Lôi Hoa đá ngã xuống đất, cho dù ôm bụng hắn vẫn chỉ nói một câu này.

- Khốn khiếp!

Cao Lôi Hoa chửi một câu. Tên này không ngờ đã kinh hãi quá độ, cũng không biết là hắn điên thật hay là điên giả! Cao Lôi Hoa mắng xong thì tiện tay túm lấy một tên nhân viên đứng gần:

- Thái tử Ifa mang hồ nữ kia đi lúc nào? Hắn trực tiếp quay về hoàng cung hay là đến chỗ khác?

- Sau khi kết thúc đấu giá, thái tử Ifa lập tức phái người đến đòi mang hồ nữ đi. Rồi thái tử điện hạ muốn chúng tôi sắp xếp người đem hồ nữ đến cửa thành phía Đông, tới trang viên cách đó ba mươi thước về bên phải.

Tên nhân viên này bị Cao Lôi Hoa dọa một trận. Vội vàng đem mọi chuyện cùng với địa chỉ của thái tử nói ra hết.

- Tĩnh Tâm, xem ra tối nay ta có chút việc. Nàng mang bọn nhỏ về trước đi.

Cao Lôi Hoa lạnh lùng cười, hôm nay dường như muốn hắn chém giết thống khoái! Buổi trưa đã làm một trận. Không ngờ buổi tối vẫn còn phải tiếp tục!

Tĩnh Tâm khẽ gật đầu, nàng cũng hiểu sự tình đã ra ngoài dự kiến. Tĩnh Tâm hơi liếc nhìn Cao Lôi Hoa, ánh mắt mang theo chút lo lắng. Tuy rằng Cao Lôi Hoa cường đại như nào thì trong lòng nàng biết rõ. Nhưng nàng vẫn sợ Cao Lôi Hoa xảy ra chuyện gì đó.

- Yên tâm đi, Tĩnh Tâm. Ta sẽ bình an trở về.

Cao Lôi Hoa cũng thấy được ánh mắt của Tĩnh Tâm, liền cười an ủi nàng.

- Ba, con cũng muốn đi cùng.

Nguyệt Sư cắn răng nắm chặt tay:

- Đối với những kẻ làm tổn thương tộc nhân của con, con tuyệt đối không bỏ qua cho chúng! Con muốn tự tay đánh bẹp hắn!

- Ba, cho con theo với.

Trong đôi mắt đen của Saga vằn lên mấy sợi đỏ:

- Mấy ngày gần đây, con cũng muốn đánh đấm một chút!

Saga liếm liếm đầu lưỡi, cười nói.

- Không thể thiếu phần ta được.

Tra Lý cũng giơ nắm đấm.

- Tốt thôi, Vong Linh Đại trưởng lão, lão phụ trách đưa những người còn lại trở về đi!

Cao Lôi Hoa khuyên nhủ:

- Bây giờ chúng ta phải đi gấp, không còn thời gian để chúng ta lãng phí. Thái tử Ifa, đã đến lúc giải quyết hắn.....

Chương (1-462)