Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1160

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1160: Ngươi chính là hài tử kia?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

Đó là một thanh niên cực kỳ đẹp trai, thần hình thon thả, tóc dài rậm như thác nước đen chảy xuống eo. Trường bào đen, mặt mang nụ cười như có như không tràn ngập coi rẻ, tàn nhẫn sinh linh. Thanh niên như thợ săn tử thần đi trong bóng tối vô tận.

Điều lạ là một mắt thanh niên bị thương dùng hắc ngọc nhãn bịt lại, dải lụa đen dài cột ra sau đầu làm gã có vẻ quái dị, khủng bố. Lực lượng siêu cường đại dâng trào bên cạnh thanh niên, hơi thở quen thuộc. Kiếm quang ám sát vừa rồi là do thanh niên này phát ra.

- Ngươi là ai?

- Người nào?

Các cường giả thần cảnh Bắc Vực hét to. Thanh niên áo đen một mắt có thể xuất hiện trong bóng tối vô tận nói lên quá nhiều chuyện, chắc chắn là gã khống chế một ngàn sáu trăm Thần tướng Hắc Giáp Quân Thần Đình tổ thành trận pháp hắc ám.

Thanh niên áo đen một mắt lạnh lùng cười khinh thường:

- Ha ha ha ha ha ha!

Ánh mắt thanh niên áo đen một mắt lướt qua các cường giả thần cảnh Bắc Vực như xem người chết, cuối cùng ngừng lại trên người Đinh Hồng Lệ.

Thanh niên áo đen một mắt trào phúng nói:

- Một đám tôm tép diễn trò hề là viện binh ngươi mang đến sao? Bọn họ có thể thay đổi được gì?

Thanh niên áo đen một mắt thốt lời chọc giận cường giả thần cảnh Bắc Vực.

Bọn họ tung hoành một đời, được toàn Bắc Vực tôn sùng như thần, dù là khắp Vô Tận đại lục cũng là cao cấp nhất. Thân phận bọn họ tôn quý, giậm chân một cái là động đất, bây giờ bị một thanh niên nói là tôm tép?

Có cường giả thần cảnh Bắc Vực định đánh nhau.

Đinh Hồng Lệ phất tay ngăn cản đám người xúc động.

Đinh Hồng Lệ quay đầu nhìn năm mươi cường giả năm cực thần điện bị nhốt phía xa, lại nhìn hướng thanh niên áo đen một mắt, nói:

- Năm vị đại nhân chưa ra tay, chưa chắc ngươi sẽ thắng.

- Ha ha ha ha ha ha! Ngươi thông minh như vậy cần gì giả bộ ngốc?

Thanh niên áo đen một mắt càng cười trào phúng:

- Ở trong Vĩnh Dạ Thần Trận đã định mọi chuyện, dù năm huynh đệ kia ra tay cũng không thể thay đổi được gì, một mình ngươi càng không chống đỡ nổi. Từ khi các ngươi đi vào ngạ quỷ đạo thì kết quả đã được quyết định.

Đinh Hồng Lệ lạnh nhạt nói:

- Trên thế giới này không có gì là định trước, chỉ cần chúng ta không tuyển chọn khuất phục...

Nói đến đây khóe môi Đinh Hồng Lệ cong lên:

- Nếu không thì sao mắt ngươi đeo miếng che? Nhớ lần trước ngươi xuất hiện cũng nói tất cả đã định nhưng kết quả ra sao?

Thanh niên áo đen một mắt biến sắc mặt.

Ta sáng độc ác âm u lóe qua mắt thanh niên áo đen một mắt, gã lạnh lùng cười:

- Lần trước chỉ là một sai sót nhỏ, lần này sẽ hoàn toàn chôn vui các ngươi. Sau này Vô Tận đại lục không có ngũ cực, thiên đạo đại lục hợp nhất. Thần Đình sẽ là chúa tể duy nhất trên thế giới này.

Đinh Hồng Lệ gằn từng chữ:

- Thiên đạo đại lục đúng là sẽ hợp nhất, không chỉ thiên đạo đại lục, nhân đạo, địa ngục đạo, ngạ quỷ đạo, Tu La đạo, súc sinh đạo cũng sẽ tái hiện luân hồi. Ngươi và chủ tử của ngươi đã định sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi kỷ nguyên này.

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Thanh niên áo đen một mắt cười phá lên:

- Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi không hiểu gì àm dám nói bậy, ngươi không biết thế giới này là sao!

Đinh Hồng Lệ cũng cười.

- Ngươi cho rằng chính mình nhìn thấu hết thảy nhưng thật ra bị che giấu, ngươi nghĩ mình hiểu hết nhưng thật ra những gì ngươi hiểu là biểu hiện giả chủ tử ban cho ngươi. Đinh Đồng, được gọi là thiên tài mạnh nhất từ xưa đến nay của Thần Đình, Thất Tinh Tạo Hóa Chi Đồng của ngươi chỉ có như vậy.

Ánh mắt thanh niên áo đen một mắt lạnh lùng nói:

- Nếu vậy thì hãy dùng chiến đấu để nói lên tất cả đi.

Thanh niên áo đen một mắt chính là Đinh Đồng.

Một thiên tài võ giả đáng sợ ngóc đầu trở lại, nắm giữ lực lượng không biết.

Đinh Hồng Lệ không nói nữa.

thần khí Chu Hồng bay lên biến thành từng đốm sáng đỏ rực quay quanh người nàng, cơ thể lên đến trạng thái cao nhất.

Thấy Đinh Hồng Lệ như vậy các cường giả thần cảnh Bắc Vực cũng cảnh giác.

Tuy phía đối diện chỉ có một người nhưng tạo áp lực rất lớn cho các cường giả thần cảnh Bắc Vực, dù bọn họ bị thanh niên áo đen một mắt vênh váo chọc tức vẫn không khinh thường đối thủ.

Đinh Đồng cười khẩy nói:

- Một đám gà đất chó nhà cũng dám cản trở việc lớn của ta, đều đáng chết!

Mắt Đinh Đồng có ngân hà chìm nổi, tinh vân di chuyển, ẩn chứa vũ trụ tiêu tan. Chùm sáng rậm rạp như sợi tơ bắn ra phủ lên đám người Đinh Hồng Lệ.

Đây là đồng thuật cực độ.

Đinh Hồng Lệ không dám xem thường.

thần khí Chu Hồng cũng biến thành ánh sao đầy trời bắn ra va chạm vào đồng mang rậm rạp, trong không khí vang tiếng đì đùng, đó là hư không bị phá vỡ rồi khép lại.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Cuối cùng hư không hoàn toàn nát.

Đồng mang khiến người sợ hãi biến mất, thần khí Chu Hồng bay ngược về biến thành một lũ sợi tơ quấn quanh cổ tay Đinh Hồng Lệ, khẽ rung rinh, ánh sáng tối tăm. Mặt Đinh Hồng Lệ trắng bệch, lảo đảo lùi một bước.

Đinh Đồng hừ lạnh, tràn ngập khinh miệt nói:

- Như thế nào? Mới có vậy đã không đỡ nổi? Phế vật như ngươi không hiểu sao Chu Tam yên tâm sao tình hình Bắc Vực cho ngươi. Không nhận rõ người, không dùng người cho tốt, hèn gì hôm nay ngũ cực thua thảm.

Đinh Đồng từng bước đi trong hư không tối tăm, gã bước ra đạp trên nền đá xanh, cách mọi người chưa đến ngàn thước. Vạt áo đen bay phần pahạt, tóc đen bay lên, Đinh Đồng toát ra hơi thở yêu mị quỷ quyệt.

Cùng lúc đó, các cường giả thần cảnh Bắc Vực ra tay.

Chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông cùng ra chiêu, lắc người đến trước mặt Đinh Đồng. Huyền lực đáng sợ như lũ tràn tới che phu trưởng lão.

Chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông không uổng là tồn tại mạnh nhất trừ Huyền Sương Thần Cung trong võ đạo Bắc Vực, một khi ra tay hết sức thì huyền khí mênh mông mạnh mẽ như ngân hà, sâu không lường được. Khí thế hùng hồn thổi quét bốn phía.

Đinh Đồng tàn nhẫn lạnh lùng cười:

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Một mắt lại diễn hóa dị tượng, thời không xoay chuyển, ngoài người Đinh Đồng nổi lên vằn nước. Hai tay chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông đánh ra lực lượng khủng bố như nhập vào hư không, xuyên thấu cơ thể Đinh Đồng bay hướng không gian hắc ám phía xa.

Mọi người biến sắc mặt.

Trong chớp mắt đó cơ thể Đinh Đồng như hóa thành hư vô, công kích không thể đánh vào người gã.

Đinh Đồng phản kích ngay.

kiếm quang, đao quang cùng hiện ra, đại thế kỳ dị dâng lên.

Cùng với nụ cười của Đinh Đồng là chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông cảm thấy người nặng nề như ngàn vạn cân. Kỳ lạ là lực lượng đao kiếm rất giống với Đinh Hạo, lực công kích không gì sánh được, tràn ngập hơi thở diệt tuyệt, bá đạo, kiêu căng.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

*****

Trong tiếng nổ vang, chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông bay ra sau, mặt trắng bệch, người run rẩy, huyền khí hỗn loạn. Chưởng môn Thanh Vân tông, chưởng môn Diệt Tuyệt Kiếm tông không đánh lại thanh niên áo đen một mắt.

- Giết!

Trong tiếng quát khẽ, Đinh Đồng chủ động tấn công.

Đồng mang diễn hóa thời không, sóng gợn lại nổi lên mọi người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, Đinh Đồng đứng tại chỗ khẽ run một cái biến mất vài giây lại hiện ra. Có tiếng hét thảm, tiếng gầm giận dữ vang lên, máu phun ra, mùi máu tràn ngập hư không. Khi các cường giả thần cảnh Bắc Vực phản ứng lại thì hai thân hình chậm rãi ngã xuống.

Chính là hai cường giả Huyền Sương Thần Cung.

Hai cường giả Huyền Sương Thần Cung bị cắt đầu, lồng ngực phun suối máu đỏ tươi. Với thực lực của hai cường giả Huyền Sương Thần Cung nhưng không có chút chống cự, chớp mắt bị giết như gà.

Cùng lúc đó Đinh Đồng đã trở về chỗ cũ.

Trong hai tay Đinh Đồng xách hai cái đầu cường giả Huyền Sương Thần Cung, máu phun tung tóe. Tuy hai cường giả Huyền Sương Thần Cung bị phá hủy sự sống nhưng chưa chết hẳn, mặt còn đọng biểu tình kinh ngạc, tức giận phức tạp.

Đinh Hạo cười tàn nhẫn khinh thường nói:

- Ta nói rồi, giết các ngươi như giết gà chó.

Đinh Đồng khiêu khích nhìn các cường giả thần cảnh Bắc Vực, tay gồng sức. Bùm một tiếng, Đinh Đồng bóp nát đầu hai cường giả Huyền Sương Thần Cung thành bãi máu.

Đinh Đồng rút một chiếc khăn tay trắng lau máu dính trên gò má, bàn tay, khóe môi vẫn vương nụ cười giết chóc tàn nhẫn.

Đinh Đồng mỉm cười nói:

- Tiếp theo đến ai chết?

Từ cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn mạch lần trước Đinh Đồng bị thương nặng, tính cách gã càng âm trầm, độc ác hơn.

Đồng mang lấp lánh trong mắt Đinh Đồng.

Các cường giả thần cảnh Bắc Vực thấy rởn tóc gáy như bị tử thần nhìn, khí lạnh từ xương sống chạy thẳng lên não. Tuy phái đối diện chỉ là một người nhưng tạo áp lực rất lớn.

Chớp mắt Đinh Đồng biến mất.

- Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Tiếng cười tàn nhẫn lạnh lùng quanh quẩn, Đinh Đồng lại ra tay. Cơ thể Đinh Đồng vô hình, bốn phía có sóng gợn biểu thị gã tùy thời ra tay lần thứ hai.

Mọi người tập trung tinh thần đề phòng.

Bỗng nhiên...

Một kiếm quang lặng lẽ bay ra khỏi hư không công kích.

Đối tượng Đinh Đồng chọn là Cuồng Đao Trương Phàm, gã là thể tu duy nhất trong đám người, hầu như không có dao động huyền khí, đây là nguyên nhân tại sao Đinh Đồng chọn gã. Luồng kiếm quang âm thầm đâm sau gáy Cuồng Đao Trương Phàm, sắp xuyên thấu lớp da.

Mắt thấy cá cột máu phun ra.

Nhưng hai ngón tay bỗng thò ra kẹp kiếm quang.

Khí lạnh âm trầm hiện ra.

Kiếm quang vốn là vật vô hình nhưng chớp mắt bị đóng băng, răng rắc gãy vụn từng tấc rơi xuống đất.

Mãi lúc này Cuồng Đao Trương Phàm, các cường giả thần cảnh Bắc Vực mới phản ứng lại.

Thiếu niên thợ săn đi qua cửa địa ngục một vòng nhưng không thèm nghĩ nhiều, biểu tình mừng như điên hưng phấn hỏi:

- Đinh sư huynh đã tỉnh?

Phương Thiên Dực cũng mừng rơn:

- Đinh sư huynh!

Khuôn mặt lạnh băng của Tạ Giải Ngữ nở nụ cười.

Người vào phút mấu chốt tay kẹp kiếm quang tuyệt sát không phải Đinh Hạo thì là ai?

Đinh Hạo mỉm cười, có hơi thở nguyên trạng xuất trần, tóc đen dài rậm xõa eo, mỗi sợi tóc lóe ánh sáng. Làn da Đinh Hạo trong trắng ngọc ngà có vầng sáng vàng trắng ẩn hiện, không có dao động huyền khí quanh thân hắn, hoàn toàn nội liễm. Trông Đinh Hạo như người bình thường.

Tuy nhiên các cường giả thần cảnh Bắc Vực cảm giác được Đinh Hạo cường đại.

Đó là cảm giác rất kỳ diệu, dù Đinh Hạo không có dao động lực lượng, tổng y như người thường nhưng cho cảm giác không thể so sánh. Đặc biệt là đôi mắt bình tĩnh, đen sâu thẳm hút hết tất cả.

Đinh Hồng Lệ đưa lưng hướng Đinh Hạo, thầm thở phào.

- A? Thú vị.

Đinh Đồng đứng phía xa, mắt lóe tia kinh ngạc. Đinh Đồng thấy bàn tay mình bao phủ lớp xương nhạt, khí băng giá cực độ hầu như hủy bàn tay gã. Lực lượng này khiến Đinh Đồng thấy sợ.

Đó là lực lượng dọc theo kiếm quang xâm nhập vào bàn tay Đinh Đồng.

Thật khó tin là đồng thuật của Đinh Đồng có thể xoay chuyển hỗn loạn thời không, muốn ám sát thường rất thuận lợi. Nhưng lũ khí lạnh này đóng băng kiếm quang xong thuận thế xuyên qua thời không hỗn loạn bao phủ bàn tay Đinh Đồng.

Lực lượng rất đáng sợ.

Lòng Đinh Đồng máy động, một tầng mây yêu quái đen nhạt quanh quẩn, xóa bỏ lớp băng bao bàn tay. Đinh Đồng nhúc nhích cổ tay, tiếng xương kêu răng rắc. Mắt Đinh Đồng tỏa ánh sáng kỳ lạ.

- Thì ra là biến số nhà ngươi, đúng là âmh ồn không tan. Lần trước ngươi tốn thoát nhưng lần nyà ta sẽ giết ngươi!

Đinh Đồng nhìn Đinh Hạo, mắt lóe tia trầm trọng. Đinh Đồng đã thấy biến dị lúc trước, biết Thần Đình phương đông gọi Đinh Hạo là biến số, một đối thủ đáng sợ.

Đinh Hạo đẩy mọi người ra, chậm rãi bước tới gần Đinh Đồng, mắt đầy khinh thường.

Đinh Hạo nói:

- Lần trước trên tiên đạo phong ngươi không dám chiến đấu ngay mặt với ta, dùng âm mưu quỷ kế buộc ta rời đi. Sao? Lần này dám xuất hiện trước mặt ta?

Mắt Đinh Đồng lóe tia tức giận sau đó cười nói:

- Lần trước chẳng qua là vi bảo đảm tiên khí thuộc về ai nên mới đuổi ngươi đi, quyết định của ngươi thật khiến người thất vọng. Vì một đồ đệ phế vật vô dụng mà bỏ đi tiên duyên, đã định không thành châu báu. Lần này ta giết ngươi, tiễn ngươi lên đường.

Đinh Hạo cười to bảo:

- Vậy sao? Nghe nói ngươi được đến tiên khí, danh chấn Thần Ân đại lục. Hay lấy ra cho ta nhìn xem tiên khí là thứ gì?

Đinh Đồng biến sắc mặt, hừ lạnh một tiếng:

- Giết ngươi cần gì dùng tiên khí?

Thái độ của Đinh Đồng rất kiêu căng, vênh váo.

- Ha ha ha ha ha ha! Trông ngươi rất kiêu ngạo, tiếc rằng ngươi chỉ kẻ tên trộm gà chó, từ nhỏ trộm đồ của người khác, bây giờ vẫn luôn ăn cắp, cứ thấy đồ của người ta tốt hơn mình.

Đinh Hạo trào phúng khinh thường nói:

- Ngươi có tư cách gì huênh hoang trước mặt ta? Trong trận Thập Vạn Đại Sơn mạch ta đánh bại ngươi một lần, hôm nay ta vẫn có thể đánh bại ngươi. Hôm nay phải tính ổ hết món nợ năm xưa!

Đinh Hạo thốt lời làm Đinh Đồng chấn động, gã nghĩ đến điều gì, biến sắc mặt.

Đinh Đồng như không biết Đinh Hạo, mắt phát ra ánh sáng khiến người sợ hãi đánh giá gã từ trên xuống dưới.

Mặt Đinh Đồng âm trầm hỏi gằn:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Biểu tình trào phúng trên mặt Đinh Hạo càng đậm:

- Nếu đã đoán được cần gì cố hỏi?

Đinh Đồng khó tin la lên:

- Ngươi... Ngươi là nghiệt chủng của Đinh Thánh Thán?

Mặt Đinh Hạo đầy sát khí, lạnh lùng cười:

- Ngươi mới là nghiệt chủng, cả nhà các ngươi đều là nghiệt chủng. Năm xưa ngươi trộm thánh huyết của ta, làm hại cả nhà ta, cưu chiếm thước sào, dọn vào Thần Đình, cướp đi mọi thứ của phụ thân ta. Hôm nay ta muốn lấy lại hết tất cả!

- Ngươi thật sự là nghiệt chủng đó, ngươi...

Đinh Đồng hoảng sợ. Giờ phút này, Đinh Đồng bắt đầu hốt hoảng, sự thật làm gã khó thể chấp nhận. Nghiẹt chủng bị gã chiếm hết tinh huyết làm sao có thể còn sống, hơn nữa có thể tu luyện đến cảnh giới này?

Chương (1-1254)