Truyện:Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1121

Đao Kiếm Thần Hoàng
Trọn bộ 1254 chương
Chương 1121: Thật sự cho rằng mình vô địch sao?
0.00
(0 votes)


Chương (1-1254)

- Đừng để hắn trốn.

Doãn Tuệ bụm mặt, nghiến răng nói:

- Tiểu tạp chủng, hôm nay không ai cứu ngươi được. Ta muốn ngươi và mỗi người bên cạnh ngươi đều chảy khô máu, kêu gào bảy ngày bảy đêm mới chết.

Nạp Lan Du Hiệp cười toe toét chỉ vào đám người Doãn Tuệ, Xuất Vân Bái:

- Ha ha ha ha ha ha! Ngu... Ngu... !

Hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương hơi so núp sau lưng Lý Y Nhược, nắm chặt tay nàng.

Đinh Hạo nhìn lướt qua một vòng thấy Bá Thiên thiếu gia trốn trong đám người, còn có Mạc Hoàng Anh núp sau núi đá.

Đinh Hạo nở nụ cười.

- Nếu vậy thì...

Đinh Hạo duỗi lưng, cười nói với hai người che trước mặt mình:

- Các ngươi xui thật.

Xuất Vân Bái ngẩn người:

- Cái gì?

Chớp mắt Đinh Hạo lắc người như u linh. Mọi người chưa kịp phản ứng thì Xuất Vân Bái đã bị Đinh Hạo chộp lấy, không có cả cơ hội giãy dụa.

Các cao thủ Xuất Vân thế gia phản ứng lại nhưng đã muộn.

Có người rống to:

- Thả thiếu gia nhà ta ra, ngươi muốn làm cái gì?

Xuất Vân Bái cũng lấy lại tinh thần, tức giận quát:

- To gan, ngươi dám... Mau buông ta ra, nếu không thì Xuất Vân thế gia tuyệt đối không tha cho ngươi!

Đinh Hạo khinh miệng cười khẩy nói:

- Ngu xuẩn.

Đinh Hạo bóp đầu Xuất Vân Bái tát mấy bạt tai, đánh gã hao mắt ù tai, hàm răng rụng hết.

Đinh Hạo nói:

- Lần này tha cho ngươi một mạng, lần sau còn đến gây sư thì bẻ gãy đầu ngươi.

Hai tay Đinh Hạo nắn Xuất Vân Bái thành trái banh, gã hetrs rầm lên. Đinh Hạo vung tay ném cường giả thiếu niên Xuất Vân thế gia Xuất Vân Bái bay cái vèo ra ngoài.

Chớp mắt Xuất Vân Bái đã biến mất phía chân trời, không biết bị ném bao xa.

Vết thương như thế dù Xuất Vân Bái không chết cũng phải tĩnh dưỡng nửa năm.

Một câu tiểu tạp chủng của Xuất Vân Bái không bị Đinh Hạo giết đã là nương tay.

Đám người đứng phía xa như hóa đá, ngây người. Này này này này... Thực lực của Xuất Vân Bái không thấp nhưng bị ném đi như trái banh, thanh niên áo xanh đáng sợ thật.

Thanh niên áo xanh vải bông là thần thánh phương nào mà dám đụng đến người của Xuất Vân thế gia?

Đám cao thủ, hộ vệ của Xuất Vân thế gia cũng chìm trong kinh hoàng.

Biểu tình tức giận đông trên mặt Doãn Tuệ.

Doãn Tuệ ngơ ngác nhìn hướng Xuất Vân Bái biến mất lại ngó Đinh Hạo, trong lòng nổi lên cảm giác không may. Doãn Tuệ trực giác lần này đạp đinh, nếu tên điên này dám đụng vào Xuất Vân Bái thì sẽ không tha cho nàng.

Đinh Hạo liếc mắt qua, nhe răng cười lộ ra hàm răng nhọn.

Doãn Tuệ bản năng thụt lùi:

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Sống lưng Doãn Tuệ lạnh toát, sọ não sắp bay.

Đinh Hạo nhe răng cười nói:

- Là nữ thì sau này đừng hung dữ nữa, lần này cho ngươi một bài học nhỏ.

Bốp!

Doãn Tuệ cảm thấy đầu tê dại, tầm mắt mơ hồ.

Doãn Tuệ của Doãn gia điêu ngao, nhâm tính lại bị tát bay.

Tập thể ngơ ngẩn.

Đám hộ vệ Xuất Vân thế gia rốt cuộc phản ứng lại. Có người nổi giận gầm lên một tiếng, rút vũ khí đao kiếm ra xông hướng Đinh Hạo. Có người vội chạy theo hướng Xuất Vân Bái biến mất. Có người nhanh chóng báo cáo cho cao tầng Xuất Vân thế gia. Tình huống hỗn loạn.

- Ngu xuẩn, còn đánh?

Đinh Hạo phất tay như đuổi ruồi, một tay tát một người, đánh bay tất cả cao thủ Xuất Vân thế gia lao lên.

Đinh Hạo lấy khăn tay ra nhẹ nhàng lau tay như thể đánh đám người này làm dơ tay hắn.

Người xung quanh cảm thấy đầu óc không đủ dụng.

Có người mơ hồ hiểu thanh niên áo xanh áo bông này không sợ Doãn gia, Xuất Vân thế gia, đây là đến đá quan. Dùng thủ đoạn thế này nhục nhã Doãn Tuệ, Xuất Vân Bái rõ ràng là đến khiêu khích.

Người này rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Không ai dám xem thường Đinh Hạo nữa.

Trong đám người, Bá Thiên thiếu gia ẻo lả sợ hãi lùi ra sau, gã thấy sợ Đinh Hạo, cảm giác đến gần hắn không an toàn. Bỗng nhiên Bá Thiên thiếu gia mừng rơn, vậy là Đinh Hạo sẽ gặp cơn giận và sự trả thù của Xuất Vân thế gia, giáp bạc.

Mấy người khác thụt lùi giữ khoảng cách với Đinh Hạo.

Phương xa hơn.

Mạc Hoàng Anh núp sau rừng đá lộ nụ cười âm mưu thành công, từ từ lùi lại.

Đinh Hạo cất khăn tay đứng yên tại chỗ như đang chờ đợi cái gì.

Rất nhanh có một hơi thở cường đại giáng xuống.

Vang tiếng quát to:

- Cô hồn dã quỷ từ đâu ra dám đến hoa viên Thiên phủ gây sự?

Một con thủy long xanh rạch hư không từ trên cao gầm rống, há mồm máu táp hướng Đinh Hạo.

Có người giật mình kêu lên:

- Chiến kỹ 'vân long thôn' của Xuất Vân thế gia!

- Là đỉnh cường giả thánh nhân cảnh ra tay!

Chuyện tiếp theo càng làm người đó giật mình.

Đinh Hạo đứng yên tại chỗ, mặc cho thủy long nuốt mình. Ngay khi mọi người cho rằng Đinh Hạo bị thương nặng, thủy long giây trước còn uy phong bát diện bỗng nhiên trướng to, có tiếng xèo xèo vang lên. Thủy long khổng lồ biến thành hơi nước tan mất trong không trung.

Toàn thân Đinh Hạo chẳng có một chút vết thương, áo xanh gọn gàng sạch sẽ, ngay cả sợi tóc cũng không rối một chút.

Đinh Hạo nói:

- Ngươi không được.

Đinh Hạo tùy tay vung nắm đấm.

Đỉnh cường giả thánh nhân cảnh của Xuất Vân thế gia bay ra ngoài, không biết rớt đi đâu.

Mạnh quá!

Mọi người một lần nữa nâng tầm hiểu biết.

- Còn ai đến?

Đinh Hạo đứng tại chỗ, giọng như chuông to, bộ dáng hoan nghênh ngươi tới khiêu chiến làm tập thể choáng váng.

Cường giả ở đâu ra, hắn thật sự muốn khiêu chiến với hai thế gia sao?

Tiếng cười Đinh Hạo như chuông vang vọng khắp nơi:

- Mạc Hoàng Anh, lăn lại đây, lấp lấp ló ló tưởng lão tử không thấy ngươi sao?

Mạc Hoàng Anh núp ở phía xa biến sắc mặt.

Mạc Hoàng Anh định ra ngoài thì bỗng có tiếng long mã hú, một tòa phi điện thanh đồng từ xa bay tới kéo theo ngàn vạn khí tượng, cơn gió dâng lên. Phi điện thanh đồng bay lơ lửng đè xuống Đinh Hạo.

- Xuất Vân Cuồng Chiến ra tay!

- Cao thủ thật sự đến rồi, tiểu tử này tiêu đời.

- Xuất Vân Cuồng Chiến trong tứ đại công tử sao? Nghe nói hắn rất có thể đã vào thần cảnh, có lẽ Vô Tận đại lục lại có thêm một cường giả chí tôn.

- Kẻ chiến đấu cuồng bị kinh động, lần này có trò hay để xem.

Khi thấy phi điện thanh đồng mọi người xung quanh lộ biểu tình kinh sợ. Cái tên Xuất Vân Cuồng Chiến có uy vọng rất lớn trong Thiên Chi đảo, thậm chí là nguyên Nam Hoang. Cường giả cao thủ nổi danh chết trong tay Xuất Vân Cuồng Chiến kẻ cuồng chiến đấu nhiều không đếm xuể.

Xuất Vân Cuồng Chiến là thiếu niên ma vương đáng sợ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phi điện thanh đồng từ trên trời giáng xuống như tiên cung ngân hà mang theo từng lũ khói hỗn độn, thế không thể đỡ. Trong phạm vi ngàn thước mọi người đều thụt lùi, khó thể chịu đựng loại lực lượng này.

Đinh Hạo đứng mũi chịu sào, cảm giác như thiên hà mênh mông đáp xuống.

Áo xanh phất phới, tóc đen bay phần phật.

- Thú vị.

Khóe môi Đinh Hạo cong lên, đứng yên tại chỗ tung cú đấm.

*****

- Tay không đánh phi điện thanh đồng?

- Hắn điên rồi!

- Phi điện thanh đồng là một báu vật khó có được!

Đám người thấy tình cảnh này thì sôi trào.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai.

Mọi người cảm giác ù tai, vô số bản năng bịt tai lại. Có kẻ thực lực hơi thấ miệng mũi trào máu. Phi điện thanh đồng chấn động, sóng âm bình thường không thể bắt giữ cực độ khuếch tán. Sáu, bảy hộ vệ Xuất Vân thế gia không né kịp biến thành bột phấn.

Mặt đất đá dưới chân Đinh Hạo vỡ ra thành hạt cát, hắn lún xuống đất như chìm vào bãi cát.

Nhưng phi điện thanh đồng bị hất bay ra, minh văn rậm rạp tầng ngời chớp lóe như vằn nước, xiêu vẹo mất điều khiển.

Đinh Hạo cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Phi điện thanh đồng cũng chỉ có thế!

Đinh Hạo phóng lên cao, như bóng với hình liên tục tung cú đấm.

Đinh Hạo quyết định đại náo.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Phi điện thanh đồng bị đánh móp méo, ánh sáng chớp lóe không ngừng đổi hướng muốn thoát khỏi nhưng không thể tránh oanh kích quyền phong của Đinh Hạo.

Cuối cùng.

Đinh Hạo quát to:

- Từ đâu đến thì biến về chỗ đó!

Đinh Hạo đánh ra cú đấm mạnh nhất vào phi điện thanh đồng.

Mặt thường trông thấy minh văn vo ngoài phi điện thanh đồng như xích sắt nứt ra, một lỗ hõm to trên đồng điện. Phi điện thanh đồng bị đánh bay ra đình đài phía xa.

Đó là nơi phi điện thanh đồng xuất hiện.

- Càn rỡ!

Trong tiếng gầm tức giận, khí thế cường đại phát ra từ đình đài phía xa lật tung nóc nhà.

Ánh sáng chớp lóe.

Một thân hình cao to thon dài bay tới vịn phi điện thanh đồng, ánh sáng lấp lánh. Phi điện thanh đồng nhanh chóng thu nhỏ cuối ùng to cỡ bàn tay. Thanh niên cao to nâng phi điện thanh đồng trong lòng bàn tay.

Xuất Vân Cuồng Chiến!

Cuối cùng Xuất Vân Cuồng Chiến ra tay.

Xuất Vân Cuồng Chiến lạnh lùng quát:

- Đủ rồi, ngươi đang khiêu khích quy nghiêm của Xuất Vân thế gia ta, sẽ phải trả giá đắt!

Xuất Vân Cuồng Chiến đạp từng bước trong không trung, khí thế lay động thiên địa, như thể hoa viên Thiên phủ rung rinh theo bước chân gã.

Mọi người biến sắc mặt, kẻ cuồng chiến đấu cuối cùng cũng giận?

Đinh Hạo thì biểu tình thản nhiên, cười nói:

- Tài mọn cũng dám khoa khoang trước mặt ta, cho rằng mình là vô địch sao? Tự cao tự đại, hôm nay ta sẽ cho ngươi hiểu có thể gọi là ngoài người có người, ngoài trời có trời.

- Ta gặp nhiều cuồng đồ, ngươi là thứ ngu xuẩn nhất trong số đó.

Tay Xuất Vân Cuồng Chiến nâng phi điện thanh đồng, ánh sáng xanh di động. Phi điện thanh đồng bị Đinh Hạo đánh biến hình hồi phục nguyên trạng. Xuất Vân Cuồng Chiến đứng trong không trung, khí thế tăng vọt như mưa lũ ban đêm, sương hỗn độn quanh quẩn bên người.

Xuất Vân Cuồng Chiến hét to:

- Cũng sẽ là kẻ chết thảm nhất, ta bảo đảm!

Phía đối diện.

Đinh Hạo cười nhạt, khinh thường nói nhiều, giơ tay chỉ một cái.

Vù vù vù vù vù!

Kiếm quang như cửu thiên thất luyện, ánh sáng trắng rạch phá hư không.

Xuất Vân Cuồng Chiến cười to bảo:

- Tài mọn cũng dám khoe khoang trước mặt ta, Xuất Vân Chưởng Ấn, giết!

Xuất Vân Cuồng Chiến tung chưởng ấn, lực lượng khủng bố làm hư không trũng xuống. Một chưởng ấn trắng khổng lồ như bàn tay thần linh vươn ra từ giữa hư không, to mấy chục thước. Năm ngón tay xòe ra như dãy núi đè xuống, muốn chộp Đinh Hạo vào lòng bàn tay như bắt con gà.

Các cao thủ Xuất Vân thế gia bên dưới reo hò.

- Chết chắc rồi, hắn chết chắc rồi.

Xuất Vân Chưởng Ấn là một trong mấy chục thần thông trấn tông của Xuất Vân thế gia, ai địch lại được?

Nhưng mà...

Vù vù vù vù vù!

Kiếm khí gào thét.

Một luồng kiếm quang trắng thất luyện trong tiếng người ồn ào đánh nát Xuất Vân Chưởng Ấn, như thể thần kiếm chặt vào khúc gỗ mục. Dư thế chưa tan bay thẳng vào trán Xuất Vân Cuồng Chiến.

- Cái gì?

Xuất Vân Cuồng Chiến giật mình không kịp nét tránh, trán đau nhức, da thịt sắp nứt ra. Cái bóng chết chóc bao phủ Xuất Vân Cuồng Chiến.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc Xuất Vân Cuồng Chiến giơ phi điện thanh đồng ra che.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Phụt... A!

Xuất Vân Cuồng Chiến cảm thấy có sức mạnh hùng hồn xuyên qua phi điện thanh đồng truyền tới, lực lượng của gã quá nhỏ bé, không thể ngăn cản. Cổ họng Xuất Vân Cuồng Chiến ngứa, gã há mồm hộc búng máu. Xuất Vân Cuồng Chiến bay ngược ra ngoài.

- Đây chính là cao thủ đệ nhất thế hệ trẻ của Xuất Vân thế gia sao? Quả nhiên là thứ mồm mép mạnh hơn thực lực, vô dụng.

Đinh Hạo đứng tại chỗ như ma vương trong mắt mọi người, tóc đen bay múa. Thân hình một mình Đinh Hạo trở nên to lớn che lấp ánh mặt trời trong mảnh thiên địa này.

Mọi người đứng bên dưới hóa đá.

Tình hình vượt qua dự đoán của bọn họ.

Kẻ chiến đấu cuồng của Xuất Vân thế gia bị thua trong một chiêu, tình hình này không giống cùng thế hệ so kè mà như chí tôn thế hệ trước chỉ điểm, ăn hiếp hậu bối.

Mấy cao thủ tứ đại thế gia vốn hớn hở chờ ra sân giờ đều rụt vòi. Đùa gì vậy, Xuất Vân Cuồng Chiến còn bị người ta nhẹ nhàng đánh bại, bọn họ đi lên là tự ngược.

Phía xa vọng về tiếng gầm điên cuồng của Xuất Vân Cuồng Chiến:

- A a a a!!!

Xuất Vân Cuồng Chiến nhanh chóng bay về, cuồng kêu:

- Ta vẫn chưa thua! Ngươi thành công chọc giận ta, ta muốn ngươi trả giá đắt! A a a a, xuất vân thiên công, thiên nhân cửu biến!!!

Toàn thân Xuất Vân Cuồng Chiến lượn lờ sương trắng hỗn độn, khí thế càng cuộc bạo hơn, hơi thở lực lượng tăng lên cực độ, không ngừng đột phá cực hạn. Bùm một tiếng, không khí xung quanh chấn động, lực lượng mới sinh đáng sợ khuếch tán bốn phía, giống như ma thần giáng lâm.

Người bên dưới kinh kêu:

- Cuồng Chiến công tử đột phá đỉnh thánh cảnh!

- Ha ha ha ha ha ha! Nửa bước thần cảnh, này là lực lượng nửa bước thần cảnh, ha ha ha ha ha ha! Xuất Vân thế gia ta lại có một vị cường giả thần cảnh!

Đệ tử cao thủ Xuất Vân thế gia càng mừng như điên.

Mấy trưởng lão Xuất Vân thế gia cười phá lên.

Vốn là một chuyện bực mình không ngờ xảy ra việc như vậy.

Cùng lúc đó phía xa có mấy khí thế cường đại vọt tới.

Hiển nhiên hơi thở lực lượng bán thần cảnh làm nhiều lão quái vật tứ đại thế gia không lộ mặt bị kinh động. Dù Thiên phủ có nội tình thâm sâu nhưng một cường giả thần cảnh mới xuất hiện là việc siêu lớn.

- Xuất Vân thế gia không thể bị nhục, tội nhân, chết đi!

Xuất Vân Cuồng Chiến đạp mây trắng, trở về phong độ vô địch. Xuất Vân Cuồng Chiến tràn đầy tự tin, coi rẻ Đinh Hạo. Một tay Xuất Vân Cuồng Chiến chắp sau lưng, tay kia nhanh chóng bắt ấn khống chế phi điện thanh đồng.

Minh văn trên phi điện thanh đồng nhấp nháy biến thành phù văn cổ xưa, phi điện thanh đồng hóa thành màu vàng, co lực lượng gần như tiên. Phi điện thanh đồng xoay tít từ lòng bàn tay Xuất Vân Cuồng Chiến bay lên cao trướng to cỡ ngọn núi đè xuống Đinh Hạo.

Lực lượng nửa bước thần cảnh lộ rõ ràng.

Đám người bên dưới lại thụt lùi.

Lực lượng thần cảnh hoàn toàn bộc phát khiến bọn họ cảm thấy nghẹt thở run rẩy. Dù lực lượng phi điện thanh đồng không hướng về bọn họ, chỉ bị lan đến nhưng họ đã không thể chịu nổi.

Chương (1-1254)