← Ch.1827 | Ch.1829 → |
- Tôi luyện cái gì, đều là con của ngươi, có ngươi ở đó, bọn hắn còn không thể tùy tâm sở dục?
Tiểu Ly mắt trợn trắng nói, người cha này thật là nghiêm.
Tần Quân hừ nói:
- Khó mà làm được, vạn sự vạn vật đều có quy tắc của mình, ta cũng không thể để bọn hắn phá hư.
Trải qua nhiều như vậy, tâm tính của hắn sớm đã chuyển biến.
Chúng sinh trong mắt hắn đều bình đẳng, nếu không phải lúc trước những sinh linh kia nghiệp lực quấn thân, hắn mới sẽ không gạt bỏ.
Luận con trai, con của hắn sao mà nhiều.
Chẳng lẽ mỗi một người đều phải thiên vị?
Tiểu Ly nghiêm túc nhìn Tần Quân, nói:
- Tần Quân ca ca, ngươi thay đổi.
- Ngươi mới phát hiện? Xem ra cũng không tính mắt a.
Tần Quân hừ nói.
- Thôi đi, sớm liền phát hiện, ta cảm thấy ngươi trở nên càng thêm giống thần, mọi thứ đều đứng ở góc độ của chúng sinh cân nhắc, cho dù là Chân Thần cũng không có đại công vô tư như ngươi.
Tiểu Ly chu môi nói, những năm này, nàng cùng Tần Quân sớm chiều ở chung, hành tẩu ở từng thế gian, xem hiểu rất nhiều hành vi của Tần Quân.
Hắn có thể lạnh lùng đối đãi sinh tử.
Hắn có thể xuất thủ trừng phạt kẻ ác.
Đối mặt một phương thế giới hủy diệt, hắn có thể vô tình đối đãi, cho dù nàng năn nỉ.
Dựa theo Tần Quân nói, đều là quy tắc.
Dưới cái nhìn của nàng, Tần Quân đã hãm sâu trong hạn chế của quy tắc.
Thật tình không biết, Tần Quân là người sáng tạo quy tắc.
Ngay cả Sáng Tạo thần cũng là hắn sáng tạo, hắn phải làm gương tốt, vì thần, trọng tân định nghĩa quy tắc.
- Yên tâm đi, trẫm đối với các ngươi, sẽ không công bằng như vậy.
Tần Quân vuốt vuốt mái tóc của Tiểu Ly cười nói, con trai nhiều như vậy, nhưng thê thiếp chỉ có mấy vị, hắn tự nhiên sẽ trân quý yêu thương.
Nghe vậy, Tiểu Ly mặt mày hớn hở.
- Còn có hai năm thời gian, trẫm dẫn ngươi đi một chỗ, như thế nào?
Tần Quân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn Tiểu Ly thần bí cười nói.
Tiểu Ly nghe xong, lập tức cảm thấy hứng thú, vỗ tay nói:
- Tốt!
Ngay sau đó, Tần Quân phất tay, mang theo Tiểu Ly rời đi.
Thiên Đình, Mệnh Đế cung.
Tần Lăng Mệnh ngồi ở trên long ỷ, vẻ mặt tức giận, phía dưới đứng đầy Tiên quan Thần tướng.
Tần Thiên Võ đứng trên đại điện, thương thế đã khôi phục, mặt lộ vẻ phẫn nộ.
- Huynh trưởng, nhất định phải thu thập bọn họ!
Tần Thiên Võ trầm giọng nói, hắn kém chút chết ở trong tay đối phương, cơn giận này không cách nào nuốt xuống.
- Nên phái ai đi?
Tần Lăng Mệnh hỏi, hắn hơi lúng túng một chút.
Những Thần Ma bộ hạ cũ của Tần Quân hoặc là quyền cao chức trọng, hoặc không có thực lực, mà hắn bồi dưỡng thủ hạ đều không được.
- Nếu không, đi mời tổ sư hỗ trợ?
Một Tiên quan đề nghị nói, chỉ chính là Bồ Đề tổ sư.
Bồ Đề tổ sư chính là sư phụ của Tần Lăng Mệnh, lâu dài bế quan tu luyện, tu vi sớm đã siêu việt Chí Thượng Thủy Nguyên Chủ.
Lời vừa nói ra, Tần Lăng Mệnh do dự một lát, liền mở miệng nói:
- Ngươi đi một chuyến, liền nói trẫm có việc muốn nhờ.
- Vâng!
Tên Tiên quan kia đáp, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, có thể có cơ hội cùng Bồ Đề tổ sư giao hảo, hắn tự nhiên nguyện ý.
- Đúng rồi, huynh trưởng, đợi lát nữa ta có một chuyện phải nói cho ngươi.
Tần Thiên Võ thần bí hề hề nói, Tần Lăng Mệnh nghe mà bất đắc dĩ cười một tiếng.
Đứa em trai này của mình vĩnh còn lâu mới chính hình.
Trên triều đình, còn cùng hắn nháy mắt ra hiệu.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Mệnh Đế cung, xuất hiện hai bóng người.
Chính là Nhậm Ngã Tiếu cùng Lý Họa Hồn.
- Hiện tại Thiên Đình không quá mạnh mẽ a!
Lý Họa Hồn bĩu môi nói, trong mắt hắn, chỉ có Tần Quân trấn giữ Thiên Đình mới xứng với danh xưng Thiên Đình.
Nhậm Ngã Tiếu lắc đầu nói:
- Không phải bọn hắn yếu, là ngươi quá mạnh, huống chi những thủ hạ kia của phụ Thần đều đã công thành lui thân, vì mình tu hành cố gắng, ngươi đụng tới, còn chưa nhất định có thể đánh thắng.
Tỷ như Bàn Cổ, Tam Thanh, Đế Tuấn, Hồng Quân... tuyệt đối không phải Lý Họa Hồn có thể địch.
Bất quá Lý Họa Hồn đã truyền thừa Mệnh cách, cuối cùng có một ngày sẽ siêu vượt bọn họ.
Lý Họa Hồn không nói tiếp, về phần trong lòng hắn nghĩ như thế nào, Nhậm Ngã Tiếu cũng có thể đoán được.
Rất nhanh, các Tiên quan Thần tướng liên tiếp đi ra Mệnh Đế cung.
Khi bọn hắn nhìn thấy Nhậm Ngã Tiếu, đều nhao nhao hành lễ.
Nhậm Ngã Tiếu chính là Hồng Mông Thần linh, đồng thời cũng là Thiên Đình Công Đức Uy Vũ Thần Tôn, cũng từng vì Thiên Đế hiệu lực, đáng được bọn hắn cúi đầu.
Đợi Tần Lăng Mệnh cùng Tần Thiên Võ đi ra, Nhậm Ngã Tiếu mới mở miệng nói:
- Mệnh đế, ta có việc muốn nói với ngươi.
Nghe vậy, ánh mắt Tần Lăng Mệnh quăng tới, trên mặt lộ ra vẻ tò mò.
Mặc dù Nhậm Ngã Tiếu thường xuyên đến, nhưng Lý Họa Hồn không thường tới a.
Hai người đều là Tần Quân đã từng công thần, hắn không dám thất lễ.
Thế là hắn mang Nhậm Ngã Tiếu, Lý Họa Hồn đi vào trong nội cung.
Trong vũ trụ.
Nguyên chủ thứ nhất quỳ trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy hưng phấn nhìn bóng người phía trước.
Chính là Sáng Tạo thần Đại Diễn!
Đại Diễn hóa thành nhân hình, thân thể trần trụi, thân hình hơi có vẻ gầy gò, tóc bạc dài tới mặt đất, đưa lưng về phía Nguyên chủ thứ nhất, đang đánh giá hai tay của mình.
- Bao lâu rồi ta rốt cục phục sinh.
Đại Diễn cảm thán nói, khuôn mặt không tính anh tuấn, trên trán còn nhiều hơn hai con mắt, màu sắc con ngươi cũng không giống nhau, ẩn chứa một loại lực lượng quy tắc chí cường.
Hắn quay người nhìn về phía Nguyên chủ thứ nhất, hỏi:
- Hiện tại là lúc nào? Chư Thần còn không?
Nguyên chủ thứ nhất thành thành thật thật trả lời:
- Thiên Nguyên sáng tạo Nguyên Vị Diện chuyển thế, không biết tung tích, về phần chư Thần, ta không rõ ràng, lúc trước Vĩnh Hằng Như Một từng phục sinh, vì bức bách Thiên Nguyên hiện thân, hắn hủy diệt bốn Nguyên Vị Diện, cuối cùng bị Thiên Đế diệt sát.
Nói đến chỗ này, thanh âm của hắn nhịn không được run rẩy.
Mỗi lần nghĩ đến Vĩnh Hằng Như Một bị Tần Quân giết chết, tâm tình của hắn liền rất phức tạp, như là tâm ma.
- Thiên Đế?
Đại Diễn ngẩn người, cho là mình nghe lầm, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, có thể đánh giết Vĩnh Hằng Như Một, chỉ có vị Thiên Đế kia.
- Chẳng lẽ hai vị phụ Thần tìm Tổ Thần trở về rồi?
Đại Diễn nhíu mày nghĩ, vừa nghĩ tới hai vị phụ Thần, trong mắt của hắn liền lấp lóe sát ý.
Hắn vĩnh viễn quên không được Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng vô tình.
Lần này phục sinh, hắn phải báo thù!
Bất quá không giống với Vĩnh Hằng Như Một, hắn muốn tìm Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng báo thù.
Hắn nhìn chằm chằm Nguyên chủ thứ nhất, nói:
- Nhờ có ngươi phục sinh ta, nói đi, ngươi muốn cái gì?
Thân là Sáng Tạo thần, hắn vẫn có thể thỏa mãn bất luận nguyện vọng gì của Nguyên chủ thứ nhất.
- Không dám, chỉ hy vọng ngài có thể trọng chưởng Nguyên Vị Diện, cho Nguyên Vị Diện một trật tự mới!
Mặt mũi Nguyên chủ thứ nhất tràn đầy chờ đợi nói, lòng của hắn vẫn lo lắng cho các Nguyên Vị Diện.
Được cho là đại công vô tư!
Nhưng Đại Diễn trực tiếp cự tuyệt nói:
- Không được, ta còn có chuyện phải làm, không thể ở Nguyên Vị Diện trì hoãn quá lâu.
So với Thần giới cao nhất, hắn đối với Nguyên Vị Diện một chút xíu hứng thú cũng không có.
Nguyên chủ thứ nhất như bị sét đánh, có chút không kịp chuẩn bị.
- Ta giúp ngươi diệt trừ địch nhân, để ngươi trở thành Nguyên Vị Diện chi chủ!
Đại Diễn trầm ngâm nói, hắn nhìn Nguyên chủ thứ nhất rất thuận mắt, có rất ít sinh linh có thể vì Nguyên Vị Diện suy nghĩ, để sinh linh như vậy gánh trách nhiệm này, cũng coi như xứng đáng với chúng sinh của Nguyên Vị Diện.
- Ta?
Nguyên chủ thứ nhất ngẩn người, trong lòng kinh hỉ, nhưng vẫn cố nén kích động, do dự nói:
- Ta không được a?
Nếu như Thiên Nguyên trở về, có thể tìm hắn gây sự hay không?
Còn có Thiên Đế
Hắn chỉ ngẫm lại liền tê cả da đầu.
← Ch. 1827 | Ch. 1829 → |